Mục lục
[Dịch] Vũ Đạo Đan Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phải biết rằng trong Đảo Mê Thất số lượng người đến từ bên ngoài chưa được một phần ngàn, có thể nói hơn ngàn Nửa Bước Vương Giả đã có hơn chín trăm là người bản thổ, nhưng số lượng nhiều như vậy xác suất đột phá sinh tử cảnh lại còn kém hơn mười mấy Nửa Bước Vương Giả tới từ bên ngoài, tin tức như thế thật khiến cho mọi người phải suy nghĩ sâu xa.

Mà Lam Du Vân lại phát hiện điều này.

Quả thật lấy thực lực của nàng, chờ sau khi Lâm Tiêu rời khỏi Đảo Mê Thất, nàng sẽ trở thành người mạnh nhất, trở thành tổng đảo chủ, nhưng vậy thì thế nào, không đột phá sinh tử cảnh sớm muộn gì nàng cũng sẽ chết, mà nàng ở lại khả năng đột phá lại chưa tới một phần mười.

Lam Du Vân cẩn thận nghiên cứu toàn bộ Nửa Bước Vương Giả trong Đảo Mê Thất, từng trao đổi với võ giả bên ngoài, cuối cùng nàng cho rằng, tuy số lượng Nửa Bước Vương Giả ở bên ngoài không nhiều lắm, nhưng chất lượng cực cao, đều là người thiên tài tuyệt diễm, tuy trong Đảo Mê Thất rất dễ sinh ra Nửa Bước Vương Giả, nhưng muốn đột phá sinh tử cảnh ngược lại cực kỳ khó khăn, rất có thể là do tính cực hạn nào đó của Đảo Mê Thất.

Chỉ phải rời khỏi Đảo Mê Thất mới có thể đánh vỡ cực hạn này, bởi vậy thay vì ở lại trong đảo xưng vương xưng bá, nàng nguyện ý trở thành tùy tùng của Lâm Tiêu để rời khỏi đảo, tiến vào sân khấu càng thêm rộng lớn.

Mọi người nghe Lam Du Vân vừa nói như thế, lập tức tỉnh ngộ, trong lòng rung động, đồng thời cũng do dự có nên làm như Lam Du Vân, trở thành tùy tùng của Lâm đảo chủ rời khỏi Đảo Mê Thất.

Ở trong này có cơ nghiệp của họ, có thân nhân của họ, nhưng võ giả cần giống như hùng ưng bay lượn trên không trung, không có ai không khát vọng trở nên mạnh mẽ.

- Đảo chủ, Trần Bân cũng nguyện theo đảo chủ rời đi.

Trần Bân là người thứ hai đứng dậy.

- Đảo chủ, ta cũng vậy.

- Mang ta cùng đi đi.

Từng cao thủ lần lượt đứng lên, những trưởng lão này tràn ngập tò mò với thế giới bên ngoài, khát vọng chứng kiến đại lục rộng lớn.

Nhưng vẫn có người trong lòng do dự, không phải họ không muốn rời khỏi đảo, mà vì vây quanh đảo là không gian mảnh nhỏ cực kỳ cường đại, chỉ có Vương giả Sinh tử cảnh mới có khả năng xuyên qua hư không, Nửa Bước Vương Giả như họ mặc dù được Lâm Tiêu che chở, nhưng có thể không chút tổn hại mà rời khỏi sao?

Lâm Tiêu im lặng, thật lâu sau hắn mới nói:

- Lam phó đảo chủ, chư vị, tâm tình của các ngươi ta có thể hiểu được, hơn nữa ta nắm chắc có thể đưa các ngươi rời đi, nhưng ta lập tức cần rời khỏi, cho nên không muốn vội vàng dẫn mọi người đi cùng, nhiều nhất không cao hơn một năm ta sẽ trở về một chuyến, tới lúc đó có ai nguyện ý đi với ta thì rời khỏi không muộn, như thế nào?

- Không, Lâm đảo chủ, lần này ta muốn cùng đi với ngươi.

Lâm Du Vân kiên quyết nói.

Lâm Tiêu nhướng mày:

- Lam phó đảo chủ, hiện tại đi cùng ta không phải không được, nhưng bởi vì một vài nguyên nhân, ta phải lưu lại ấn ký vương giả trên người các ngươi, tin tưởng chư vị cũng không nguyện vội vàng đáp ứng đi.

Ấn ký vương giả?

Trong lòng mọi người máy động, không ít người từng nghe qua về ấn ký vương giả, sau khi đột phá sinh tử cảnh linh hồn lực sẽ đột nhiên tăng mạnh, nếu như có linh hồn bí pháp có thể lưu lại ấn ký vương giả trên người đối phương, một khi đối phương làm trái sẽ bị ấn ký cắn lại, nhưng muốn thi triển ấn ký cực kỳ khó khăn, một vương giả thi triển cực kỳ có hạn, dù sao đây là dùng linh hồn lực thi triển.

Lưu lại ấn ký vương giả đại biểu trói buộc, có nhiều người cũng không nguyện thừa nhận.

Nhưng không ngờ Lam Du Vân không chút do dự kiên quyết nói:

- Đảo chủ, ta nguyện ý nhận ấn ký vương giả trói buộc.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm, Lam phó đảo chủ có phải muốn đi ra ngoài muốn tới điên rồi, nhận ấn ký vương giả tới mức độ nào đó liền đại biểu thật sự muốn trở thành người hầu của Lâm đảo chủ, mà không cách nào làm phản hay chống lại.

Lâm Tiêu cũng giật mình, lộ vẻ nghi hoặc.

Lắc nhẹ đầu, Lam Du Vân cười khổ nói:

- Đảo chủ, do ngươi còn chưa biết, gần hai trăm năm lịch sử Đảo Mê Thất, từng có năm Vương giả Sinh tử cảnh, ai cũng nói sẽ trở lại, nhưng sau khi rời khỏi lại mất tích, bởi vậy ta có thể khẳng định vị trí của Đảo Mê Thất cực kỳ đặc thù, một khi rời khỏi rất khó tìm được đường trở về, cho nên chỉ có một lần cơ hội này, ta không muốn bỏ lỡ.

Lúc này Lâm Tiêu chợt nghĩ tới lời nói trước khi chết của tiền nhiệm đảo chủ, Đảo Mê Thất là một nhà giam, người thực lực càng mạnh cuối cùng chết càng nhanh, có phải đại biểu điều gì hay không?

Bất kể là gì, hắn nhất định phải rời khỏi nơi này.

Thật lâu sau, Lâm Tiêu đứng dậy nhìn lướt qua mọi người:

- Chư vị, ngày mai ta sẽ rời khỏi Đảo Mê Thất, một khi đã như vậy ta cấp cho mọi người lời cuối cùng, nguyện ý nhận ấn ký vương giả của ta, muốn theo ta rời khỏi đảo thì sáng mai tập hợp nơi này, nếu không muốn rời khỏi, ta cũng không bắt buộc.

Một đêm này thật nhiều trưởng lão đều không ngủ, không ít người an bài chuyện sau này của mình.

Rạng sáng hôm sau, từng trưởng lão lục tục đi tới tổng điện.

- Lý trưởng lão, ngươi đã tới rồi.

- Ha ha, Từ trưởng lão, ngươi cũng tới.

Mọi người gặp được người quen, không khỏi mỉm cười chào hỏi đi vào tổng điện.

- Di, Lưu trưởng lão, ngươi cũng tới, ngươi có thể bỏ lại con cháu mình hay sao?

Có người hô nhỏ.

Lão giả tóc hoa râm cười nói:

- Mặc kệ, lão phu sinh sống ở nơi này trên trăm năm, từng ngọn cây cọng cỏ ta nhắm mắt lại cũng biết, nhưng ở lại đây chỉ sợ không cách nào đột phá sinh tử cảnh, thay vì mấy chục năm sau chết ở nơi này, còn không bằng trước khi chết đi xem thế giới bên ngoài.

Lão giả vô cùng cảm khái.

Đám người ngày càng nhiều, tới cuối cùng cả đại điện tụ tập hơn trăm người, làm mọi người kinh ngạc, đồng thời trong lòng bất an, nhiều người như vậy Lâm đảo chủ đều phóng xuất đủ ấn ký vương giả hay sao?

Khi Lâm Tiêu đi vào tổng điện cũng kinh hãi, không ngờ lại có nhiều người nguyện ý rời khỏi Đảo Mê Thất đến vậy, nhưng hắn cũng không có gì khó xử, vương giả bình thường đích xác chỉ thi triển ấn ký vương giả có hạn, nhưng hắn lại không có cực hạn như những người bình thường.

- Chư vị, nếu đã đáp ứng nhận ấn ký của ta, như vậy bắt đầu đi.

Lâm Tiêu thi triển Cửu Ngự Phân Thần thuật, trong phút chốc từng luồng linh hồn lực vô hình bắn ra, kết hợp tinh thần lực xâm nhập vào thân thể các võ giả trong đại điện.

Nội dung ấn ký chính là trở thành tùy tùng của Lâm Tiêu, hơn nữa không được tiết lộ tin tức về Đảo Mê Thất cùng đồ vật hay tin tức của Lâm Tiêu, một khi đã nhận ấn ký không thể làm trái, nếu không ấn ký sẽ cắn ngược lại.

Lâm Tiêu giải thích:

- Công hiệu của ấn ký không thể tiết lộ tin tức, nói cách khác đã tiếp nhận ấn ký các ngươi sẽ không thể tiết lộ tin tức về Đảo Mê Thất cùng bản thân ta, một khi trái ngược sẽ bị cắn lại, ngoài ra sau khi rời khỏi đảo, các ngươi nhất định đi theo ta mười năm, trở thành thuộc hạ của ta, sau mười năm các ngươi tự do, nếu như nguyện ý thì tiếp thu đi.

Trong lòng mọi người đã sớm có chuẩn bị, không chút do dự tiếp nhận ấn ký.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK