Mục lục
[Dịch] Vũ Đạo Đan Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn cúi đầu xuống, trong mắt hiện lên sát cơ:

- Hừ, tiểu tử ngươi muốn tìm chết, ta sẽ thành toàn ngươi, Kim Giáp phải không, lần này ngươi nhất định phải chết!

- Thành công.

Cảm giác được sát cơ của Tà Thử Vương, Phân thân Toản Địa Giáp hoàn toàn không để trong lòng, hiện tại bản thể cùng phân thân Toản Địa Giáp đều có tư cách đi tầm bảo điện, tới lúc đó Nhân tộc cùng Yêu tộc cùng hành động, xác suất sinh tồn của hắn sẽ tăng lên thật lớn.

- Nếu mọi người đều ở đây, ta có chuyện cần nói.

Phi Loan Vương đột nhiên lên tiếng:

- Man tộc đã phái cường giả liên hệ với ta, năm ngày sau bọn hắn sẽ tới Thành Yêu Minh, quyết định liên thủ với chúng ta, cùng nhau đi Thành Nhân Minh, để Nhân tộc giao ra Mê Không Châu, không biết ý của các vị như thế nào?

- Cần gì phải nói sao? Đương nhiên đồng ý.

- Ta cũng đồng ý.

- Hiện tại chúng ta chỉ có chìa khóa, nhưng không biết địa chỉ bảo điện, nếu Man tộc có đề nghị này, vậy rất tốt.

- Hắc hắc, hai tộc liên thủ, Nhân tộc phải giao ra Mê Không Châu, không giao ra, tiêu diệt Thành Nhân Minh!

Tà Thử Vương cười lạnh nói.

- Tốt lắm, dựa theo kế hoạch năm ngày sau bọn hắn sẽ tới Thành Yêu Minh, tới lúc đó chúng ta xuất phát, mọi người quay về chuẩn bị đi.

Hội nghị kết thúc.

- Hai vị tiền bối, vài ngày tới ta muốn bế quan, chờ khi nào cường giả Man tộc đi tới thì cho ta biết.

Vừa về tới động phủ của mình, Phân thân Toản Địa Giáp khẩn cấp đi bế quan, vừa mới đột phá nên hắn còn rất nhiều cơ hội tăng lên, hơn nữa hắn còn chưa dùng Dung Hỏa thần quả, mặc dù thân thể hắn đã đạt tới nông nỗi cực kỳ khủng bố, công hiệu chưa chắc lớn như chính bản thể sử dụng, nhưng dù sao thần quả vẫn là chí bảo, nói thế nào cũng phải có chút hiệu quả.

Nhìn Phân thân Toản Địa Giáp vội vàng đi bế quan, Long Tượng Vương cùng Thiết Lân Vương đưa mắt nhìn nhau, trong mắt mang theo vẻ vui mừng vô tận, Sơn mạch Liên Vân có được thiên tài như vậy là chuyện vô cùng may mắn.

Năm ngày sau cường giả Man tộc đi tới Thành Yêu Minh, chứng kiến sáu cường giả Man tộc, Thiên Ngạc Vương bọn họ vừa kinh ngạc vừa thầm mừng, cũng may họ có thêm Kim Giáp, nếu không sáu đối năm bọn họ sẽ thiệt thòi không ít.

Bên Man tộc nhìn thấy bên Yêu tộc có thêm một nhị trọng yêu vương, thầm cười lạnh không thôi, Yêu tộc thật quá mất mặt, không đủ yêu vương tam trọng lại lấy nhị trọng bổ sung cho đủ, đây không phải muốn đối phương đi chịu chết sao?

- Đi!

Giới thiệu nhau một phen, mười hai cường giả phá khai hư không, bay thẳng về hướng Thành Nhân Minh.

Bảy ngày sau.

Trên bầu trời Thành Nhân Minh.

Tê lạp…

Hư không đột nhiên bị xé rách một lỗ hổng thật lớn, mười hai cường giả bước ra, khí tức cường hoành thổi quét, đem không trung Cổ địa Man Hoang đều khuấy động thất sắc.

- Đám tiểu tử Nhân tộc, cút ra cho ta!

Thanh âm tiếng quát ầm vang thiên địa, như lôi đình nổ tung cả bầu trời, khí tức khủng bố mênh mông, nhấn chìm hết thảy.

Bên dưới Thành Nhân Minh, vương giả Nhân tộc sợ hãi nhìn lên không, đã bao nhiêu năm? Kể từ khi Thành Nhân Minh thành lập tới bây giờ, đây là lần đầu tiên cường giả hai chủng tộc khác xuất hiện, lớn tiếng quát to.

- Ha ha ha, Man tộc, Yêu tộc, các ngươi rốt cục tới, chúng ta chờ các ngươi đã lâu rồi.

Ngay khi lòng người bàng hoàng, từ trong vài phủ đệ sáu cường giả đột nhiên bay lên, đứng đối diện cùng mười hai cường giả kia, không chút hạ phong.

Chính là Linh Diệt Vương Đế quốc Thiên Huyền, Huyền Diệu Vương Đế quốc Minh Nguyệt, Thiên Uyên Vương và Di Thiên cung chủ Đế quốc Thần Võ cùng, Lâm Tiêu Đế quốc Võ Linh cùng Tà Hồn Vương Âm Tà tông.

Song phương đứng đối diện nhau, chứng kiến trong Yêu tộc cùng Nhân tộc đều có một cao thủ sinh tử nhị trọng, đôi bên đều sửng sốt.

Nhìn nhau một lát, Thiên Ngạc Vương lên tiếng:

- Chư vị Nhân tộc, đã biết chúng ta vì sao mà tới đi? Giao ra Mê Không Châu, tha các ngươi khỏi chết!

- Các hạ nói đùa!

Thiên Uyên Vương mỉm cười:

- Muốn chúng ta giao ra Mê Không Châu, tuyệt đối không khả năng, nhưng bản thân ta có một đề nghị.

- Đề nghị gì?

Man tộc cùng Yêu tộc đều nhíu mày hỏi.

- Hiện tại ba tộc chúng ta đều có ba chìa khóa, nếu không tập hợp đủ chìa khóa không khả năng đi vào bảo điện, lời đề nghị của ta chính là ba tộc liên thủ, cùng nhau đi tầm bảo điện, không biết ý của chư vị như thế nào?

Mấy ngày nay nhóm người Thiên Uyên Vương luôn thương nghị nên làm gì, tuyệt đại đa số người hiển nhiên không muốn chờ cường giả Đại lục Thương Khung chạy tới, bởi vì sợ hãi cao thủ quá nhiều khó thể phân phối bảo vật.

Mà Yêu tộc cùng Man tộc đều có ba chìa khóa, nhưng không có Mê Không Châu, không biết vị trí bảo điện, Thiên Uyên Vương bọn họ cũng cân nhắc hai tộc sẽ liên thủ, bức bách Nhân tộc giao ra Mê Không Châu, một khi đã như vậy ba phương đều muốn đi tìm bảo điện, không bằng cùng liên thủ mở ra bảo điện rồi tính sau.

- Không được, Nhân tộc các ngươi đã biết vị trí của bảo điện, ai biết địa phương các ngươi đưa chúng ta đi là thật hay giả, không bằng như vậy, các ngươi giao ra Mê Không Châu, chúng ta cùng nhau đi tìm bảo điện.

Tà Thử Vương âm trắc trắc nói.

- Không có khả năng!

Thiên Uyên Vương lắc đầu:

- Mê Không Châu là do Nhân tộc lấy được, tự nhiên phải quy cho Nhân tộc bảo quản, ta có thể phóng thích Mê Không Châu cho mọi người biết vị trí bảo điện, nhưng không thể giao cho các ngươi.

- Vậy không còn gì để nói, chờ chúng ta diệt Thành Nhân Minh, nhìn ngươi còn lời gì để nói!

Tà Thử Vương cười lạnh.

- Yêu tộc các ngươi rốt cục ai là chủ sự? Lời của hắn có phải đại biểu cho ý tứ của Yêu tộc không?

Thiên Uyên Vương lạnh lùng nói.

Nhóm người Thiên Ngạc Vương đều bất mãn nhìn Tà Thử Vương, nhưng vẫn gật đầu:

- Đúng vậy, ý tứ của Tà Thử Vương chính là ý tứ của chúng ta.

- Xuy!

Thiên Uyên Vương giễu cợt một tiếng:

- Đây là là nhượng bộ lớn nhất của chúng ta, tuy nhân số của các ngươi nhiều, nhưng Nhân tộc cũng không phải cá thịt trên thớt, mặc cho các ngươi xâu xé. Chẳng qua chúng ta tan rã, các ngươi cũng không thể hoàn toàn cản trở chúng ta, chờ khi cường giả Nhân tộc từ Đại lục Thương Khung tới, lại tới thương thảo với các ngươi chuyện tầm bảo điện.

- Về phần muốn diệt Thành Nhân Minh, Tà Thử Vương phải không, ngươi xác định ngươi không phải đang nói đùa? Vì một bảo điện, Yêu tộc các ngươi còn muốn toàn diện khai chiến với Nhân tộc hay sao? Ta nghĩ vài vị ở đây địa vị cao thượng, nhưng đại sự như vậy còn chưa làm chủ được đi!

- Hơn nữa…

Thiên Uyên Vương nhìn qua nhóm người Man tộc, mỉm cười nói:

- Chư vị Man tộc, các ngươi cũng tới vì bảo điện, nếu mục đích mọi người đều như nhau, nếu Yêu tộc không hiểu biết như thế, chi bằng hai tộc chúng ta liên thủ, trước diệt Yêu tộc, chiếm chìa khóa của bọn hắn xong Nhân tộc nguyện ý giao Mê Không Châu cho Man tộc, chư vị cảm thấy thế nào?

Khóe môi Thiên Uyên Vương như cười, khuôn mặt định liệu trước:

- Chư vị Man tộc, thời gian không đợi người, nếu cường giả Nhân, Yêu hai tộc từ Đại lục Thương Khung chạy tới, chỉ sợ bảo điện cũng không tới lượt Man tộc nhúng chàm đi? Đề nghị như vậy, xem như không tệ đúng không!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK