Mục lục
[Dịch] Vũ Đạo Đan Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phanh…

Đao trảo va chạm, Nguyên Lực đáng sợ mang tất cả mà ra, Ân Lâm chỉ cảm thấy tay phải tê dại, thân hình ở trong sóng xung kích bay nhanh ra.

- Tinh Thần Nguyên Toa.

Bỗng dưng, Ân Lâm thấy ánh mắt của Lâm Tiêu ở cách đó không xa lạnh lùng nhìn mình, trong con ngươi hiện lên một tia sáng kỳ dị.

- Không tốt…

Ân Lâm trợn to hai mắt, trong lòng kinh hãi đến tột đỉnh.

Tinh Thần Nguyên Toa này trước kia Ân Lâm đã bị Lâm Tiêu bắn trúng qua, lấy thực lực của hắn, đơn độc chống lại Lâm Tiêu mà nói, coi như bị đánh trúng cũng chỉ là ngây người trong nháy mắt, đối với chiến đấu căn bản không ảnh hưởng bao lớn, nhưng hôm nay trừ Lâm Tiêu ra còn có một Tứ tinh Yêu Thú kinh khủng cho tới bây giờ chưa thấy qua, một khi bị đối phương nắm lấy thời cơ, bản thân rất có thể sẽ bị kích thương thậm chí mất mạng.

Trong lúc nhất thời, trong lòng Ân Lâm không khỏi có một tia hối hận, sớm biết sẽ như vậy, lúc trước không bằng tách ra Yêu Thú kia, sau đó chậm rãi tìm kiếm cơ hội đánh chết Lâm Tiêu.

Hưu!

Tinh Thần Nguyên Toa trong suốt trong nháy mắt xuyên thấu hư không, hung hăng đâm vào trong đầu Ân Lâm, đại não của Ân Lâm không khỏi trở nên choáng váng, vẻn vẹn trong nháy mắt liền khôi phục lại bình tĩnh.

Nhưng chỉ trong chớp nhoáng này…

Oanh!

Yêu Thú dữ tợn kia như là tính đúng thời cơ, cái đuôi như sắt thép đánh ra không khí, điên cuồng quét về phía Ân Lâm, trong nháy mắt đi tới trước mặt hắn.

Lúc này Ân Lâm căn bản phản ứng không kịp nữa, chỉ có thể vội vàng xuất đao ngăn chặn, trong tiếng ầm ầm thật lớn, cả người Ân Lâm như đạn pháo bay ngược ra, ven đường đụng đổ vô số cổ thụ, trường bào trên người bị nghiền nát, lăng không phun ra một ngụm tiên huyết, cả người vô cùng chật vật.

Cái đuôi trọng trọng nện ở trên mặt đất, đập ra một cái hố phương viên hơn mười mét.

- Tứ Quý Luân Hồi Đao!

Không chờ Ân Lâm có phản ứng, Lâm Tiêu nín thở ngưng thần, tinh thần khí toàn thân tập trung ở một điểm, Tứ Quý Luân Hồi Đao ẩn chứa đao ý trong nháy mắt thi triển ra, đao khí trùng trùng điệp điệp như tứ quý luân hồi, kinh tâm động phách, bọc lại toàn thân Ân Lâm.

- Phân Thân Hóa Ảnh Quyết!

Ân Lâm quát chói tai một tiếng, đột nhiên phân ra hai đạo Nguyên Lực tàn ảnh, hóa thành ba đạo lưu quang, phân biệt lướt ba cái phương hướng bất đồng.

Phanh! Phanh!

Trong đó hai đạo Nguyên Lực tàn ảnh ở dưới Lâm Tiêu oanh kích trong nháy mắt nổ lên, mà đạo bản thể thứ ba cũng ngạnh sinh ngăn trở công kích của Lâm Tiêu, bị đao ý sôi trào dẫn động thương thế trong cơ thể, lần thứ hai phun ra một ngụm tiên huyết.

- Tiểu tử thối, ngươi đây là muốn chết…

Ân Lâm vừa sợ vừa giận, còn không đợi hắn đem lời nói hết, ánh mắt của hắn nhất thời trợn tròn.

Oanh!

Thiên không trên đỉnh đầu đen kịt, Tứ tinh Yêu Thú dữ tợn kia đối với mình không ngờ theo sát không bỏ, hồn nhiên không để ý tới Lâm Tiêu một bên không ngừng xuất thủ, lợi trảo sắc bén lần thứ hai hung hăng đánh về phía mình, ánh mắt điên cuồng bạo ngược.

- Súc sinh này… tức chết ta .

Ân Lâm tức giận đến thiếu chút nữa muốn chửi má nó, thân hình biến ảo làm tàn ảnh tầng tầng nổ tung, phân biệt lướt ba phương hướng bất đồng.

Lợi trảo thật lớn tầng tầng chụp xuống, trực tiếp xé rách hai cái tàn ảnh của Ân Lâm thành phấn vụn, bản tôn lập tức ở trong bụi mù hiện ra.

- Chạy là thượng sách.

Cắn răng, thân hình Ân Lâm không cam lòng chợt lui, Lâm Tiêu cùng Yêu Thú kia trong lúc đó như có ăn ý, giống như hai võ giả phối hợp ăn ý, khiến hắn căn bản không có thời gian phản ứng, tiếp tục như vậy nữa, hắn chẳng những giết không được Lâm Tiêu, ngược lại sẽ bị Lâm Tiêu cùng Yêu Thú kia chơi chết.

- Còn muốn chạy?

Ánh mắt Lâm Tiêu ngưng tụ, thật vất vả mới để phân thân Toản Địa Giáp đi tới nơi này, cơ hội tốt như vậy nếu để cho Ân Lâm đào tẩu mà nói, vậy sau này bản thân chẳng phải là một mực bị vây trong nguy hiểm.

- Phá Sơn Đao… đao cuốn Ngũ nhạc!

Đao khí khắp bầu trời như sóng biển ở trên hư không ngưng tụ, như hỏa sơn phun trào, không ngừng tích súc, sau cùng triệt để bộc phát ra, hình thành một cổ đao khí long quyển thật lớn, quét ngang về phía trước, đem lộ tuyến rút lui của Ân Lâm tầng tầng phong tỏa.

Cùng lúc đó phân thân Toản Địa Giáp cũng quơ chi trước điên cuồng đánh về phía Ân Lâm.

Rầm rầm oanh!

Bang bang phanh!

Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc kéo dài không dứt, Ân Lâm trong nháy mắt cùng Lâm Tiêu và phân thân Toản Địa Giáp giao thủ hơn mười lần, trong miệng phun ra một ngụm tiên huyết.

- Bạo!

Bản thân bị trọng thương, Ân Lâm cũng khó có thể dây dưa, điên cuồng rống to một tiếng, thân hình hóa thành từng đạo tàn ảnh hướng về bốn phía nổ bắn ra, làm cho không người nào có thể nhận ra chân thân chân chính.

- Chạy đi đâu!

Ánh mắt Lâm Tiêu như điện, Tinh Thần Lực cường đại tản mát ra, cấp tốc bài trừ đại bộ phận tàn ảnh trong đó, chỉ tập trung vào ba đạo tàn ảnh khí tức Nguyên khí tương đối chân thật, đồng thời Ô Nguyên Toa đã sớm vận sức chờ phát động cấp tốc xuất động, trong nháy mắt xuyên thấu hai đạo tàn ảnh.

- Tìm được rồi!

Tập trung chân thân sau cùng, Tinh Thần Nguyên Toa của Lâm Tiêu trong nháy mắt lướt ra, bay vào trong đầu đối phương.

Ông!

Thân hình Ân Lâm trở nên ngừng một lát, cùng lúc đó cái đuôi của phân thân Toản Địa Giáp nhanh như tia chớp quét ngang mà đến.

- Không!

Ân Lâm phát ra một tiếng rống to kinh sợ, cả người hung hăng đập xuống đất, trên mặt đất xuất hiện một hố sâu người hình, trên thạch bích vết máu loang lổ.

Đơn giản đem nham thạch đào lên, Ân Lâm hấp hối, cả người toàn là máu bị phân thân Toản Địa Giáp tùy ý ném ở trên mặt đất

- Nói, ta và ngươi không oán không cừu, tại sao muốn tới giết ta.

Chiến đao của Lâm Tiêu gác ở trên cổ Ân Lâm, ánh mắt lạnh lùng.

Khoái đao khách Ân Lâm thân là cường giả Hóa Phàm cảnh Sơ kỳ đỉnh phong, tại Tân Vệ thành coi như là danh tiếng hiển hách, Lâm Tiêu thực sự nghĩ không ra tại sao đối phương muốn tới giết bản thân, hắn thấy, bản thân trừ cùng Đan Các kết một ít thù ra, cùng thế lực, võ giả còn lại là không có xung đột gì.

- Ngươi… Yêu Thú này, làm sao sẽ …

Ân Lâm hấp hối hoàn toàn không để ý đến hắn hỏi, mà là khiếp sợ nhìn Lâm Tiêu cùng phân thân Toản Địa Giáp thủ hộ ở một bên, căn bản không thể tin được mắt mình.

Giờ khắc này, trong đầu Ân Lâm nghĩ đến Tân Vệ thành một mực truyền lưu nguyên nhân Huyết Ma mã tặc đoàn bị diệt.

- Lâm Tiêu này không ngờ lại cùng Yêu Thú có thể đồng thời tồn tại, này đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?

Ân Lâm hoàn toàn bị một màn trước mắt mình làm cho kinh ngạc đến ngây người.

- Xem ra ngươi là không muốn nói?

Ánh mắt Lâm Tiêu lạnh lẽo, chiến đao nhẹ nhàng nhấn một cái, lưỡi đao sắc bén lập tức ở trên cổ Ân Lâm mở ra một vết thương rất nhỏ, máu tươi từ trong đó ồ ồ chảy ra.

- Ta…

Lúc này Ân Lâm mới từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, ánh mắt xoay chuyển, tựa hồ đang đánh cái chủ ý gì, Nguyên Lực trong cơ thể âm thầm ngưng tụ, đồng thời há mồm bật thốt lên muốn muốn nói gì .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK