Mục lục
[Dịch] Vũ Đạo Đan Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc trước hắn luôn châm chích Lâm Tiêu chỉ vì lúc cướp đoạt chìa khóa trong Thành Nhân Minh đã nảy sinh xung đột với Lâm Tiêu, kỳ thật giữa hai người không có thâm cừu đại hận, làm vương giả tam trọng hắn chỉ vì mặt mũi, nhưng cũng không tới mức phải nháo sự cùng một luyện dược sư vương phẩm tới nông nỗi không chết không ngừng.

Nhìn thấy Linh Diệt Vương lấy lòng, Lâm Tiêu chỉ thản nhiên cười, cũng không nhìn ra ý tưởng đích thực trong nội tâm của hắn.

- Tốt lắm, hiện tại thanh sắc dị thú đã chết, chúng ta đi thôi!

Một lát sau đội ngũ tiếp tục lên đường.

- Lâm Tiêu huynh đệ, nếu thanh sắc dị thú tiếp tục xuất hiện, chúng ta phải nhờ vào ngươi.

- Ngươi chỉ cần tìm được chân thân của nó, còn lại thì giao cho chúng ta.

Nhóm người Thiên Uyên Vương mỉm cười nói, ngay cả Tịnh Thiên Huyên cũng nhìn Lâm Tiêu.

- U u u!

Một lát sau, lại có thanh sắc dị thú xuất hiện trước đội ngũ, hóa thành ngàn vạn phân thân lao tới.

Cửu Ngự Phân Thần thuật!

Đôi mắt Lâm Tiêu ngưng tụ, tinh thần lực tràn ra như võng lớn, trong nháy mắt trói buộc thanh sắc dị thú, ngay lập tức tới lượt Đại Tế Ti ra tay, nhất thời ngàn vạn thân ảnh trước mặt liền tiêu tán, chỉ còn lại một khối thi thể ngã xuống đất, thi thể bị phân chia, hóa thành quang điểm tiêu tán trên bình nguyên.

Cứ như vậy đoàn người gặp thêm vài lần dị thú tập kích, thậm chí có một lần có ba đầu thanh sắc dị thú.

Nhưng bị tinh thần lực của Lâm Tiêu trói buộc, mọi người đột phá từng đầu dị thú, đem cả ba hoàn toàn diệt sát.

Trong nháy mắt đội ngũ đã bay trên bình nguyên được hai giờ.

- Ân, kỳ quái, vì sao không còn nhìn thấy thanh sắc dị thú đây?

Mọi người tiếp tục tiến về phía trước, nhưng bắt đầu thấy nghi hoặc, trước đó họ liên tục gặp dị thú, nhưng từ khi bay trên bình nguyên được hai giờ, dọc theo đường đi trở nên vô cùng bình tĩnh, không còn gặp được đợt tấn công nào.

- Không thích hợp lắm, khu vực này làm sao lại không có dị thú tập kích?

Phi Loan Vương nhíu mày.

- Mọi người cần phải cẩn thận thêm một chút, qua thêm một khắc chúng ta sẽ rời khỏi bình nguyên, quãng đường còn lại nhất định phải cẩn thận.

Mọi người truyền âm, đột nhiên đoàn người dừng phắt lại, trừng lớn mắt nhìn về phía trước.

- Đây là…

Chỉ thấy trên bình nguyên, một đầu thanh sắc dị thú toàn thân phát ra quang mang mê mông đang trôi nổi giữa không trung, đôi mắt thất thải lạnh lùng nhìn đoàn người, rõ ràng khác hẳn những đầu thanh sắc dị thú trước đó.

- Chết!

Đôi mắt thất thải lướt qua đoàn người, trong miệng lạnh lùng phun ra một chữ.

- Các hạ, chúng ta chỉ đi ngang qua nơi đây, không muốn làm địch thủ với ngươi.

Phi Loan Vương lên tiếng nói.

- Dị tộc, mặc kệ các ngươi vì sao đi tới nơi này, dám xông vào Huyễn Cảnh bình nguyên, kết cục chỉ có chết!

Thanh âm lạnh lùng vang vọng, thanh sắc dị thú toàn thân phát tán quang vựng đột nhiên biến mất.

- Lâm Tiêu…

Mọi người chợt quát.

Cửu Ngự Phân Thần thuật!

Lâm Tiêu không dám khinh thường, tinh thần lực thi triển, trong hư không, thanh sắc dị thú bị tinh thần lực trói buộc lập tức hiện ra rõ ràng…

Oanh long!

Ngay sau đó mọi người liền xuất thủ.

Mọi người đều hiểu được trước đó Huyễn Cảnh bình nguyên bình tĩnh như vậy, rất có thể do đầu thanh sắc dị thú này gây ra, chỉ cần giết nó, mọi người có thể bình yên thông qua bình nguyên.

Một kích toàn lực của nhóm vương giả tam trọng đáng sợ tới bao nhiêu? Hoặc là linh hồn công kích, hay áo nghĩa, hoặc bí pháp, đủ loại chân nguyên, yêu nguyên cùng man nguyên hóa thành nước lũ hung hăng trùng kích lên thanh sắc dị thú, chỉ nghe một tiếng vang lớn, thân thể thanh sắc dị thú ầm ầm dập nát, tiêu tán trong hư không, không còn lưu lại chút gì.

- Đã chết!

- Thật tốt quá!

Mọi người trừng lớn đôi mắt, nhìn bình nguyên rỗng tuếch, đều kích động cười to.

Lâm Tiêu thở ra một hơi, bởi vì hắn cảm giác được thanh sắc dị thú kia thật sự biến mất.

- Đi!

Quát khẽ một tiếng, mọi người bay nhanh về phía trước, một khắc thời gian nhanh chóng lướt qua, mọi người đi ra khỏi bình nguyên, trước mặt hiện ra một tòa cung điện rộng lớn.

- Chư vị đều lấy chìa khóa ra đi.

Tòa cung điện trước mặt giống hư ảnh cung điện trong Mê Không Châu như đúc, ở trên cửa có chín lỗ khóa, mọi người lấy ra chìa khóa đút vào bên trong.

Oanh long long…

Cửa lớn cung điện mở ra, một cỗ khí tức bảo vật dày đặc lan tràn, bên trong đại điện chất đầy đan dược vương phẩm, vương giả chi binh cùng đủ loại bảo vật, có cả bí pháp, thậm chí phối phương đan dược, đủ loại linh dược, chất chồng như ngọn núi nhỏ làm dao động lòng người.

- Ha ha ha, cuối cùng tìm được bảo tàng, chúng ta phân phối đi.

- Không vấn đề, có thể phân thành mười tám phần, nhưng vừa rồi có thể đi qua Huyễn Cảnh bình nguyên đều nhờ công lao của Lâm Tiêu, hơn nữa hắn còn là luyện dược sư vương phẩm, theo ta cảm thấy đan dược vương phẩm cùng linh dược với phối phương đều nên đưa cho hắn.

- Ta cũng cảm thấy như thế.

- Ha ha, linh dược đối với chúng ta mà nói không tác dụng gì, nhưng đối với Lâm Tiêu đại sư mà nói lại có thể luyện chế ra thật nhiều đan dược, rõ ràng nên quy cho hắn.

Chẳng những là Huyền Diệu Vương nói như thế, thậm chí Man tộc cùng Yêu tộc đều lên tiếng, nhìn Lâm Tiêu mỉm cười.

- Lâm Tiêu đại sư, chúng ta xem như cùng kinh nghiệm sinh tử, sau này nếu có cần nhất định phải giúp đỡ ah.

Ngay cả Yêu tộc Thiên Ngạc Vương cùng Phi Loan Vương cũng đầy mặt tươi cười, không hề có chút dáng vẻ thù hận chủng tộc.

Lâm Tiêu mỉm cười, không trả lời, chỉ tìm kiếm trong đống linh dược.

- Di, đây là linh dược chí tôn đỉnh cấp Cửu Thiên Long Hồn thảo!

Nhìn thấy gốc linh dược long hình, Long gia kích động lên tiếng, vô cùng hưng phấn, đôi mắt tỏa sáng nói:

- Lâm Tiêu, mặc dù Long gia đã hấp thu không ít long hồn, đã sống lại, nhưng thực lực chưa khôi phục được một phần ngàn, nếu có Cửu Thiên Long Hồn thảo, chỉ cần luyện chế thành tôn phẩm Dưỡng Hồn đan trong truyền thuyết, ít nhất có thể giúp thực lực của ta khôi phục một phần mười, trời ạ!

Long gia kích động nói:

- Lâm Tiêu, tiểu tử ngươi đúng là thiên chi kiêu tử, khó trách Long gia sẽ trúng ý ngươi, từ nay ngươi là chủ nhân của ta, ta sẽ theo ngươi chinh chiến thiên hạ, nhất thống đại lục.

- Một khi chờ ngươi thành công đột phá tôn cấp, luyện chế ra Dưỡng Hồn đan tôn phẩm, Long gia có thể khôi phục một phần mười thực lực, tới lúc đó Yêu tộc, Man tộc đều không đáng giá nhắc tới, sẽ tôn ngươi làm chí cao vô thượng…

Long gia thập phần hưng phấn.

Không biết vì sao Lâm Tiêu lờ mờ cảm giác trạng thái của Long gia không phù hợp, mà trong Thương Long Tí, tiểu Viêm vẫn đang chơi đùa, không nhìn ra manh mối gì khác.

Nghĩ nghĩ, Lâm Tiêu chợt cười khổ, tôn cấp làm sao dễ dàng đột phá, cho dù hắn có thể đột phá tôn cấp, muốn trở thành luyện dược đại sư tôn cấp cũng khó khăn trùng điệp, may mắn hắn có được Bát Quái Lô, không phải là không thể nào.

Nghĩ tới đây, cảm giác của Lâm Tiêu xâm nhập vào trí óc của mình, vừa nhìn, hắn không khỏi sửng sốt.

Chỉ thấy trong đầu hắn, năm đại thiên hỏa đang bốc cháy, hình thành hình dạng sao năm cánh, nhưng vị trí trung ương hồn hải lại rỗng tuếch, nguyên lai Bát Quái Lô luôn im lặng trôi nổi bên trong lại không còn thấy bóng dáng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK