Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hư cấu một chuyện, tức là có một câu chuyện tương tự; lấy giả một tên, tức là có một cái tên trùng hợp.

Chuyện trùng hợp không chỗ nào không có, ví dụ như ngươi mua nhà kết hôn, vào ở nhà mới, ngày hôm sau phát hiện hàng xóm bên cạnh là nữ thần tình yêu đầu tiên của mình, hơn nữa nàng còn độc thân, lúc đổ rác thường xuyên gặp mặt, ném một ánh mắt quyến rũ về phía ngươi.

Nhưng loại trùng hợp này thường giống như sắp đặt.

Trùng hợp trong hiện thực, rất có thể là nữ thần tình yêu đầu tiên của ngươi sau khi kết hôn mua nhà, vừa lúc ở sát vách ngươi, mà kết cục của câu chuyện này thường là một kẻ rình rập bị tống vào tù.

Lại ví dụ như, có một ngày ngươi ra khỏi cửa, bị một tia sét đánh trúng, xuyên không thất bại, cũng không có được siêu năng lực, nhào xuống đường chết ngay tại chỗ.

Cho nên nói... trùng hợp, đó là khi Paperman giải thích với hai nhân viên cảnh sát rằng trên thế giới có người siêu năng lực, trong quán rượu này ngoại trừ bản thân Paperman, vừa lúc còn có một người siêu năng lực khác tồn tại, hơn nữa người nọ và Paperman còn biết nhau.

Người nọ ăn mặc giống như một du khách bình thường, ngồi ở bên cạnh quầy rượu gọi một ly cà phê đá, từ từ nhấm nháp. Cho dù không cố gắng thi triển năng lực, ít nhất hắn cũng có thể cảm giác được tình huống trong mười mấy mét chung quanh, vì vậy ngay khi Paperman bước vào quán rượu thì hắn đã phát hiện ra.

May mà chỗ này rất lớn, âm thanh tương đối ồn ào, ánh đèn cũng khá lờ mờ, quầy rượu chỗ Thiên Nhất lại cách vị trí của Paperman và hai tên cảnh quan rất xa. Chỉ cần hắn đừng đặc biệt quay đầu trừng mắt nhìn đối phương, rất khó bị chú ý tới.

Lúc Paperman vừa bước vào quán rượu, Thiên Nhất quả thật có phần trở tay không kịp. Hắn hoài nghi hành tung của mình đã bị đối phương phát hiện, tiếp đó trong đầu theo bản năng đưa ra một mớ suy luận, chẳng hạn như Cố Vấn đã bán rẻ hành tung của mình cho đế quốc, cố ý gia tăng độ khó của trò chơi hay gì đó. Tuy nói Cố Vấn thật sự đã công bố hành tung mà Thiên Nhất ra vẻ thần bí cho nội bộ Nghịch Thập Tự biết, nhưng hắn lại không có ý nhúng tay vào trò chơi này của Cố Lăng. Thiên Nhất suy nghĩ khoảng năm giây cũng hiểu được, Paperman không thể nào đến đây vì mình. Sau sự kiện vượt ngục, cho dù đế quốc phát hiện hành tung của Thiên Nhất, ít nhất cũng phải phái một đội quân tới vây quét. Một người năng lực cấp Cường và hai người bình thường, tới cửa giúp người ta kiểm tra đồng hồ nước thì còn nghe được.

Thế là sau khi suy nghĩ thông suốt, Thiên Nhất bắt đầu rục rịch. Loại tâm thái này, ta đặt cho nó một cái tên là “tâm lý thùng các tông”.

Giống như khi còn bé chơi đùa trốn trong thùng các tông, khiến cho khoảng cách giữa mình và người khác rất gần, nhưng lại không ở trong tầm mắt đối phương, cũng không bị đối phương phát hiện, sẽ sản sinh một sự hưng phấn kỳ diệu, cảm giác giống như mình là một người tàng hình vậy.

Tóm lại, Thiên Nhất thừa dịp đối phương không chú ý đến mình, mượn những người khách khác che chắn, cột nhà yểm trợ vv, đi đến gần bọn Paperman, nghe lén ba người nói chuyện.

Lúc này chủ đề về người siêu năng lực đã nói xong, ba người tiếp tục thảo luận về tình tiết vụ án. Từ mấy câu nói của bọn họ, Thiên Nhất cũng hiểu được đại khái về vụ án giết người hàng loạt, thầm nói: “Hóa ra Paperman xuất hiện ở Paris là để điều tra vụ án giết người, nghi ngờ là do người siêu năng lực gây nên. Với phong cách làm việc của HL, rất có thể còn mục đích khác, chính là dùng hắn làm quân cờ, để phòng ngừa Giới Luật Thép sẽ làm một chút “công tác sau lưng địch” trong thành phố. Dù sao hiện giờ cả quận Tượng đều là nước ngầm chảy xiết, cũng rất khó nói phía sau vụ án giết người hàng loạt này có tổ chức phản kháng nhúng tay hay không.”

Thiên Nhất nghe lén một hồi, cảm thấy chuyện này không liên quan gì đến việc hắn muốn làm trong thành phố, rất nhanh mất đi hứng thú. Chỉ cần sau này ra đường đừng vừa khéo đụng phải Paperman, lại bị hắn nhận ra là được. Paris lớn như vậy, ngươi tra án giết người của ngươi, ta trộm viện bảo tàng của ta, cơ hội đụng độ rất nhỏ, tối nay xem như là trùng hợp mà thôi.

Có điều Thiên Nhất vẫn cẩn thận lựa chọn rời khỏi từ cửa sau, bởi vì cửa trước cách bàn của bọn Paperman không xa lắm, đi ra ngoài có thể sẽ lưu lại mấy giây trong tầm mắt của đối phương, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, vẫn nên đi cửa sau thì tốt hơn.

Đẩy cửa sau ra, trước mắt là một con hẻm nhỏ, hai bên là thùng rác lộn xộn, đi về phía trước rẽ hai lần là có thể ra ngoài đường cái. Nhưng còn chưa đi được mấy bước, sắc mặt Thiên Nhất bỗng biến đổi, trong miệng thầm nói: “Hôm nay là ngày gì vậy?”

Cùng lúc đó, ở đầu bên kia con hẻm nhỏ, nơi ngã rẽ có một cô gái trẻ vội vã chạy vào, mấy tên lưu manh thì cười cợt đuổi theo sau nàng, chặn lối ra khỏi hẻm của nàng.

- Hà! Tiểu thư, đừng đi vội như vậy chứ.

- Đúng vậy, đi theo bọn ta vui vẻ một chút, cô sẽ rất sung sướng.

Bọn chúng từng bước đến gần, trong lòng đều đang cười thầm: “Con ả ngu xuẩn này lại tự chạy vào trong ngõ cụt không người, vậy không trách chúng ta được rồi.”

Mà lúc này trong lòng cô gái lại suy nghĩ: “Đám cặn bã đáng ghét này, khi bọn chúng nhận ra ai mới là con mồi, ai mới là thợ săn, biểu tình đó thật khiến người ta mong đợi.”

Nàng vòng qua ngã rẽ cuối cùng trong con hẻm nhỏ, lại va phải một người đàn ông khác.

Cô gái lộ ra thần thái nhu mì điềm đạm đáng yêu, nhìn người trước mắt. Nàng diễn rất giống thật, nếu là bình thường, đàn ông sau khi nhìn thấy tình trạng này của nàng, một là thừa nước đục thả câu giống như tên bợm nhậu tối qua, hai là xem xét tình hình, bỏ nàng lại cho đám lưu manh phía sau.

Đối với cô gái, hai loại người này đều đáng chết như nhau.

Nhưng biểu tình của Thiên Nhất lại khác biệt, không giống với bất kỳ tên đàn ông nào cô gái từng thấy.

Khóe miệng hắn nở một nụ cười lạnh, mắt híp lại ra vẻ xem thường, hai tay vững vàng đỡ lấy vai cô gái, giữ một khoảng cách nhất định, giống như nữ nhân này đụng vào thì hắn mới là kẻ bị chiếm tiện nghi vậy.

Khi đó cô gái trong nháy mắt phán đoán, khuynh hướng tính dục của người này có vấn đề.

Đáng tiếc nàng sai rồi, Thiên Nhất giữ một khoảng cách với nàng, không phải là không có “hứng thú” với dáng vẻ của nàng lúc này, mà là vì năng lực của Thiên Nhất có thể nhìn thấu “một loại tướng mạo khác” của nàng. Bất kể là ai, chỉ cần nhìn thấy một loại hình thái khác của vị mỹ nữ này, mưốn đến gần cũng phải suy nghĩ lại.

- Hà, người đẹp nhỏ, em đang làm gì thế? Thằng nhóc này là ai?

- Cút ra xa một chút, thằng nhóc, đừng ở chỗ này làm chướng mắt.

Lúc này đám lưu manh đã đuổi tới. Thiên Nhất kéo cô gái ra sau lưng mình, chắn giữa nàng và đám lưu manh kia:
- Các ngươi chờ một chút đã.

Trong đầu Thiên Nhất nhanh chóng phân tích tình hình: “Cô ả này phất tay một cái là có thể xé đám lưu manh kia thành mảnh vụn, nhưng lúc này cô ta lại giả vờ yếu đuối, có hai khả năng. Thứ nhất là cô ta thuộc loại khổ dâm, chuẩn bị từ bỏ chống cự, yên lặng hưởng thụ. Thứ hai, cô ta chính là hung thủ của vụ án giết người hàng loạt mà ta vừa nghe được, lúc này đang còn thả câu.”

- Cô quen biết bọn họ sao?
Thiên Nhất quay đầu lại hỏi.

Đôi mắt to long lanh của cô gái nhìn về phía Thiên Nhất giống như cầu giúp đỡ, hai tay nắm chặt lấy vạt áo của hắn. Nàng không nói gì, chỉ lộ ra thần sắc sợ hãi và ủy khuất lắc đầu.

Từ ngôn ngữ thân thể của nàng, Thiên Nhất đưa ra kết luận, trong lòng thầm mắng: “Đồ điên giết người...”

- Thằng nhóc, ngươi muốn làm anh hùng phải không? Hả?
Một tên lưu manh đẩy Thiên Nhất một cái.

Thân thể Thiên Nhất không xê dịch, đứng một cách vững vàng, dùng giọng điệu rẩt bình tĩnh trả lời:
- Để ta suy nghĩ một chút.

Đám lưu manh nghe vậy đều sững sốt.

Cô gái cũng cảm thấy khó hiểu, nghĩ thầm: “Anh trai này, nếu như ngươi quyết định làm anh hùng cứu mỹ nhân, ta khẳng định sẽ bảo vệ ngươi. Còn nếu ngươi quyết định chạy trốn, ta sẽ lập tức xé nát cả ngươi và đám người kia. Suy nghĩ một chút cái gì? Trong tình huống này lại có người nói như vậy sao?”

Mà trong lòng Thiên Nhất thật sự đang suy nghĩ...

Nếu như ta mặc kệ, cô ta sẽ lập tức ra tay giết người. Paperman đã gần đến cấp Hung, mặc dù trong tình huống bình thường còn không cảm giác được sự tồn tại của người siêu năng lực chung quanh, nhưng một khi có người dùng năng lực chiến đấu, dao động năng lượng nhất định sẽ kinh động đến hắn. Hắn từ trong quán rượu lao ra không đến mười giây, phát hiện ra ta thì phải làm sao? Huống hồ ta nghe bọn hắn thảo luận tình tiết vụ án kia, cô ả này cũng từng giết hai người đi đường không giống như dê xồm, có lẽ là do bọn họ chỉ khoanh tay đứng nhìn nên mới bị cô ta giết luôn một thể. Nếu ta thật sự quay đầu bỏ đi, nói không chừng cô ta sẽ tấn công cả ta, sau đó Paperman lao ra, ta nhất định sẽ bị phát hiện.

Đây tuyệt đối là xui xẻo... đã đụng phải Paperman, lại gặp phải chuyện này trong ngõ hẻm, xác suất trùng hợp như vậy có phải tương đương với ra cửa bị sét đánh chết hay không? Một khi Paperman phát hiện ta ở Paris, đế quốc có khả năng sẽ bắn cả đầu đạn hạt nhân tới thành phố này, giới nghiêm toàn thành phố lục soát tìm tòi là chuyện đương nhiên. Ta chỉ có thể chạy sang quận khác, còn trộm Pandora đỏ cái rắm gì?

Xem ra ta phải quản... nhưng không thể dùng năng lực, hơn nữa dưới tình huống không sử dụng năng lực còn phải giải quyết đám lưu manh này một cách ổn thỏa, nếu không có thể cô ả này sẽ ra tay giúp ta, như vậy thì hỏng bét...

Quá trình suy nghĩ của Thiên Nhất mất ba giây sau khi hắn nói xong. Lúc tên lưu manh kia đang muốn chế giễu câu nói của hắn, Thiên Nhất lập tức nói:
- Ta suy nghĩ xong rồi, chuyện này ta phải quản.

- Vậy sao...
Một tên lưu manh nói xong liền cầm gậy bóng chày vụt vào đầu Thiên Nhất.

Thiên Nhất tiến nửa bước về phía trước, ra tay nhanh như chớp, hai ngón tay chính xác cắm vào hai mắt đối phương. Động tác của người nọ trong nháy mắt khựng lại, đau đớn dùng thời gian ít hơn một giây truyền vào trong đại não của hắn, thần kinh của hắn đưa ra mệnh lệnh, khiến cho hắn có hành động gào lên thống khổ.

Nhưng lúc này một tay khác của Thiên Nhất đã nắm chặt lấy hàm dưới đối phương, ngón tay của hắn dùng sức cắm vào trong da thịt, khiến cho tiếng gào này bị nhét vào trong cổ họng tên lưu manh kia.

Trước khi mấy tên lưu manh khác kịp phản ứng, Thiên Nhất vẻ mặt lạnh lùng gia tăng sức lực trên tay, cố định chiếc đầu của đối phương, ra sức cắm ngón trỏ và ngón giữa vào cặp mắt đối phương, hung bạo bóp nát đại não của tên lưu manh kia.

Dịch thể màu sắc sặc sỡ từ trong hốc mắt của tên lưu manh kia chảy ra, tiếng rên rỉ thống khổ của hắn bị bóp ngẹt trong miệng, gậy bóng chày trên tay đã sớm rơi xuống đất. Mười mấy giây sau, hai đầu gối của hắn quỳ xuống, co giật từ từ chết đi.

Ngay cả cô gái cũng không biết nên bình luận cảnh tượng trước mắt như thế nào.

- A! Chết tiệt! Chết tiệt! Tên khốn này giết hắn rồi!

- Tên khốn ngươi! Trời ạ!

Đám lưu manh cao giọng hô lên. Trước khi tiếng kêu của bọn chúng lớn đến mức thu hút sự chú ý của người đi đường, Thiên Nhất đã dùng giọng điệu khiến người ta sợ hãi nói:
- Các ngươi còn chờ cái gì, kêu lên giống như các bà các chị thì có tác dụng gì, mau báo cảnh sát đi.

- Ngươi... ngươi...

- À, ta hiểu rồi, các ngươi sợ không nói rõ được mọi chuyện đúng không, vậy để ta báo cảnh sát là được.
Thiên Nhất lấy điện thoại di động ra:
- Ta sẽ nói rõ với cảnh sát. Ta nghĩ với tác phong sinh hoạt ngày thường của chư vị, sẽ không muốn dính dáng gì tới án mạng đúng không... cho nên...

Hắn làm một động tác “mời”.

Đám lưu manh nhìn thi thể một chút, lại dùng ánh mắt kinh hoàng nhìn tên điên giết người không chớp mắt này, ào ào chạy khỏi con hẻm nhỏ.

Thiên Nhất đưa mắt nhìn bọn chúng rời đi, hừ lạnh một tiếng, cất điện thoại di động vào.

Hắn quay đầu cảnh giác nhìn cô gái kia, lúc này hắn lại lo lắng phản ứng của cô gái, không biết nàng sẽ tiếp tục diễn trò hay là lộ ra mặt thật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
me0dihia1
30 Tháng mười hai, 2020 21:42
truyện hay.
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:51
Trớ trêu ***. Hoàng đế có mấy thằng con ruột ăn hại, lại nhặt được đứa con vừa là thiên tài trong đám người biến dị vừa là người siêu năng lực. Đứa có tài năng và thực lực để kế vị thì lại là con nhặt của cặp vợ chồng ất ơ nào đó
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:47
trụ lâm cũng của ông tác giả này, là hậu truyện của bộ này luôn nhé bạn. nói về việc sau khi đế quốc bị lật đổ trở thành nhà nước liên bang. vẫn có thiên nhất và hoàng tử tóc lam trong đó
Hieu Le
22 Tháng mười hai, 2020 15:27
Truyện gần hết rồi, bác Cá Cảnh có dịch tiếp bộ Trụ Lâm ko?
me0dihia1
22 Tháng mười hai, 2020 15:06
lai ra roi kk
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:11
nghe danh tác giả đã lâu, nay mới nhảy hố :v
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:10
hóng :v
TùNGkk
05 Tháng mười hai, 2020 19:52
Cần tìm truyện tương tự, help
Trần Nam
15 Tháng mười một, 2020 22:13
bởi cái gọi là gián điệp 2 mang mà chắc hai mang ko thì cũng đếu biết ÷))
daibang2014
08 Tháng mười một, 2020 08:44
nội gián là do thiên nhất sắp xếp đó. nội gián 2 tầng
TùNGkk
06 Tháng mười một, 2020 19:42
Thiên Nhất coi thường Trà Tiên mà lại để bị cài nội gián thế
TùNGkk
02 Tháng mười một, 2020 21:05
Sao cảm giác Thiên Nhân kém đi thế nhỉ, con chị của Cố Vấn xuất hiện liền cảm giác trên cơ Thiên Nhất rồi
TùNGkk
01 Tháng mười một, 2020 20:39
Truyện hay đấy
heoconlangtu
06 Tháng mười, 2020 11:53
vãi thật, lão tác ngoài đời nói là tà giáo giáo chủ t con tin nữa là, yêu nước mới ghê :v
Hieu Le
11 Tháng chín, 2020 00:47
ko đọc bản trung rồi ngồi gáy trans dịch sai, *** tự tin kiếm đâu ra để nôn ra được câu đấy thế :)
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:25
Đấy là chưa nói tới ông tác giả này viết Phiến tội & Trụ lâm có bao nhiêu tư tưởng phản động, ổng phải trốn qua Đài để viết tiếp vì bên TQ kiểm duyệt gắt gao. Thì lấy cái đéo gì mà nói ổng tôn vinh Đại hán hay TQ? Với sau này mong bạn khỏi đề cử mấy truyện này nọ nữa, ai mượn?
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:23
thanh niên hieproto đã không hiểu còn tỏ vẻ. Cái truyện này là 1 thế giới song song giả tưởng, ông tác giả nhắc đi nhắc lại cái vấn đề đó xuyên suốt bộ truyện rồi, đọc mấy chap đầu xong ngồi đó cãi ??? 1 thế giới song song giả tưởng mà cứ lấy thế giới thật ra xong đem so sánh chỗ giống?
Ruiiia
31 Tháng tám, 2020 20:16
Thời buổi này chuộng chân dài , đạo hữu ơi .
Kyon
29 Tháng tám, 2020 05:12
Đi đọc bản tiếng Trung xem tác giả đặt tên là gì nhé. Bối cảnh của truyện này là thế giới tương lai, nước Nhật cũ đã được đổi tên thành phủ Anh, không dịch như vậy thì dịch thế nào? Một quận là cả một khu vực lớn gồm nhiều nước chứ không phải một nước đâu, và Địa Cầu chỉ có một đế quốc duy nhất nên cũng không còn phân biệt người nước này nước kia nữa. Nhân vật chính của truyện không phải người Trung Quốc, hoàng đế thống trị Địa Cầu cũng không phải người Trung Quốc, thậm chí trong truyện còn chả nhắc gì mấy tới Trung Quốc, vậy mà mới đọc mấy chương đã mở mồm phán Đại Hán này nọ.
hieproto
29 Tháng tám, 2020 00:50
Thánh ơi, nói bé thôi không người ta cười. Nằm giữa biển, hay động đất, sóng thần......trừ nước Nhật ra thì còn ở đâu? Ý tôi là dịch đúng thì phải là Phủ Nhật, còn nước Trung Quốc, nhìn thấy nó gọi là Quận Long to tướng ko? Nước nó thì là rồng, còn người ta thì là cái Phủ bé tí. Đọc kĩ vào rồi hẵng phán nhé.
Kyon
28 Tháng tám, 2020 23:58
"Kể từ đây, không còn tồn tại khái niệm về quốc gia. Các "nước" đều được gọi bằng cái tên mới là "phủ" hoặc "quận", chỉ có tên của các thành phố là được giữ nguyên". Đọc không kỹ rồi lại phán lung tung, đây là phủ Anh chứ không phải nước Anh, và còn chả có nước Trung Quốc trong truyện thì Đại Hán đâu ra thế?
hieproto
28 Tháng tám, 2020 06:21
Các bác dịch thì làm ơn chuẩn tí, chương 2, thế méo nào rõ ràng là Nhật thì bác nào dịch sang Anh vậy. Tinh thần Háng nhà nó thể hiện rõ qua từng câu. Đọc tiếp xem sao, nếu vẫn vậy thì drop. Các bác cứ kêu thiếu truyện, em đề cử cho một đống đây : Ma Vương Vú Em, Đệ Nhất Tự Liệt, Tu Chân Liêu Thiên Quần, Đại Vương Tha Mạng......hài có, hắc ám có, nhẹ nhàng tình cảm có.....tha hồ các bác nghiền ngẫm.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:49
Ráng đợi cày xong Phiến tội rồi qua Trụ lâm cày nốt. Nghe bảo là Trụ Lâm là phần tiếp theo của PT và có sự góp mặt của Thiên nhất
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:47
qua đọc Trụ lâm đi bạn. Là phần kế tiếp của bộ Phiến tội này ăk.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:44
hj
BÌNH LUẬN FACEBOOK