Tả Mạc cũng hơi cảm thấy khó hiểu.
Không chỉ trong lòng những vị Đại sư chuyên trách giám định kia nghi ngờ những thứ kia, Tả Mạc hắn cũng rất khó hiểu. Bảo vật Ma Trang này quả là hình thành quá mức ngẫu nhiên, lúc ấy bởi vì sau khi Binh phù hắc kim cùng với Nghịch Long Trảo nuốt luôn năm thanh Địa Ma binh, do đó khiến hắn nhất thời bừng lửa giận, “Mấy tên gia hỏa đồ chơi này mà cũng bày đặt có ý thức nữa sao!” rồi hắn đánh liên tiếp vào trong quang đoàn, may là cuối cùng nó chưa kịp nổ tung, mà lại luyện thành một thứ quái thai như vậy.
Trên thực tế, thứ quái thai này đã hấp thu rất nhiều địa hỏa và hàn thủy, nên uy lực thậm chí vượt qua bốn thanh Địa Ma binh hợp lại.
Cho dù nó là quái thai, cũng là một loại quái thai vô cùng cường đại.
Tả Mạc thử theo phương pháp vận dụng Ma binh bình thường để sử dụng nó, nhưng dường như có chút cảm giác trở ngại. Điều này làm hắn cảm thấy kỳ quái, nếu là Ma binh thì phương pháp vận dụng có lẽ có khác một chút, nhưng về bản chất cũng không có gì khác nhau mới phải. Ma tộc cường đại nhất chính là lực lượng thân thể, lấy thân mình làm tiểu vũ trụ, mà thu vào lực lượng vô tận, mà Ma binh thì căn cứ vào đặc điểm này của Ma tộc mà tạo thành.
Khi Tả Mạc dùng Ma công thúc dục, mặc dù cũng có thể điều khiển nó, nhưng thủy chung vẫn có vẻ mất tự nhiên không được lưu loát như xưa.
Tả Mạc cũng nghĩ đến trong quá trình luyện chế mình đánh ra ít phù văn kia, chẳng lẽ nó giống một loại pháp bảo? Tả Mạc thử theo phương pháp sử dụng pháp bảo thúc giục, kỳ quái chính là cũng có thể thúc dục được nhưng lại có cảm giác đình trệ giống như trước.
Thật là kỳ quái a!
Tả Mạc đã sử dụng nhiều loại pháp bảo, Ma binh nhưng chưa từng gặp qua tình trạng kỳ lạ như vậy, vậy thì cái Ma trang này còn là đồ của hắn chế tạo ra nữa không?
Cái Ma trang này nhìn thì như một tấm lụa mỏng, nhưng thủy hỏa bất xâm, ngay cả Thái Dương thần hỏa của Tả Mạc cũng không làm gì được. Điều này làm cho hắn giật mình, độ cường hãn của Thái Dương thần hỏa như thế nào hắn rõ hơn ai hết, cơ hồ là không có gì không làm tan chảy được.
Hơn nữa một khi khoác nó lên người, nó liền tự động dán chặt vào thân thể, giống như một lớp da mềm mại. Cặp cánh còn có thể tùy tâm điều khiển, nhìn thì rất mềm mại song Ma binh cũng khó thương tổn. Kỳ lạ nhất chính là khi Tả Mạc dùng đao và kiếm trong Địa Ma binh “Băng Huyết Tam Khuyển Tọa” hết sức chém thủng một lổ, nhưng một đêm sau nó liền tự động khép lại như không có dấu vết gì cả.
Tất cả mọi người cả kinh trợn mắt há mồm.
Tả Mạc cũng chỉ có thể cười khổ khoát tay: "Ta cũng không biết."
Tên trung niên Ma tộc với ánh mắt háo hức nhịn không được nói: "Đại sư, ngài cứ ra giá đi bao nhiêu cũng được, cái Ma trang này…”
Tả Mạc khoát tay: "Không cần phải nói, bộ Ma trang này ta không bán."
Cho dù biết trước đáp án này, nhưng tên trung niên Ma tộc kia cũng cảm thấy có chút mất mát trong lòng, nhưng hắn rất nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng cười nói: "Vậy Đại sư hãy ban cho nó cái tên đi, hiện tại chỉ còn có nó là chưa có tên thôi à".
"Vật này có chút cổ quái." Tả Mạc trầm ngâm chốc lát mới nói: "Vậy gọi là ‘Thiên Sứ Cụ Trang’ đi."
"Tên rất hay !" Gã trung niên Ma tộc tuy ngoài miệng thì khen nhưng vẻ mặt lại có chút cổ quái.
Tả Mạc nhìn thoáng qua tên trung niên Ma tộc, đối phương phải nói là đã hết sức giúp đỡ hắn, trong đó tất nhiên là có nguyên nhân khác, nhưng hôm nay song phương rõ ràng là có quan hệ đồng minh. Hắn trầm ngâm nói: "Trong bốn thanh Địa Ma binh, ngươi chọn lựa một thanh đi. Còn dư lại ba thanh, thì giữ lại để đổi Tố Ảnh Hồn Ti Thảo".
Trung niên Ma tộc vui mừng quá đỗi, vội vàng nói: "Ta muốn ‘Lam Manh’ !"
Tả Mạc cười nói: " Nhãn lực ngươi rất tốt đấy!”
“Lam Manh” là một thanh trường binh duy nhất trong đám. Bốn thanh Ma binh này đều có đặc thù rõ rệt, đó chính là có thuộc tính song song, nhờ vào kết quả của việc dùng địa hỏa cùng U Minh hàn thủy luyện chế nên. Mà thanh Lam Manh cũng là thanh Ma binh riêng lẽ duy nhất trong bốn thanh, mặc dù chỉ là thanh đơn lẽ nhưng cũng có thuộc tính song song, có phẩm chất tốt nhất trong đám đó.
Trung niên Ma tộc không câu nệ cười nói: "Bất quá ta cũng không thể chiếm tiện nghi của ngươi, đám tài liệu kia cho dù trị giá khoảng hai ức ma bối cũng còn kém quá xa mà. Những thứ tài liệu trong rương vàng sậm kia cũng đã đưa tới đây, nếu còn đưa trở về thì có chút phiền phức, thôi tất cả đều đưa cho Đại sư hết vậy, chỉ cần Đại sư khi có sản phẩm mới ra lò, đều đặn cấp một hai thanh cho Vật Hi Đường ta là được."
Tả Mạc vẻ mặt biến đổi, đám tài liệu trong rương vàng sậm kia không có cái nào chẳng phải là tài liệu trân quý, mỗi một vật cũng giá trị liên thành, nhưng đối phương lại hào phóng đến độ đưa cho mình toàn bộ, phần lễ vật này có thể nói là rất kinh người.
Tả Mạc suy nghĩ một chút nói: "Giả như sau này có sản phẩm mới, ngươi có thể được ưu tiên miễn phí chọn lựa hai thanh."
Tên trung niên Ma tộc vui vẻ ra mặt: "Đa tạ Đại sư, đa tạ Đại sư!"
Nhóm tài liệu này cũng là do Vật Hi Đường của hắn tích lũy qua bao năm tháng, cho ra ngoài hắn cũng có chút không nỡ. Nhưng có thể dùng những vật này để kết giao được một Ma binh Đại sư cường đại nhất, đối với hắn cũng đã có lời chán rồi. Hắn không nghĩ tới Tả Mạc lại có thể khẳng khái tặng không hai thanh Địa Ma binh nữa, phải nói là hai thanh Địa Ma binh, so với những tài liệu này là lời to!
Tả Mạc cười nói: "Sau này còn cần sự giúp đỡ của quý đường, kính xin Dịch lão bản chiếu cố nhiều hơn."
Trước đó không lâu Tả Mạc mới biết được họ tên của tên trung niên Ma tộc này là Dịch An.
Dịch An liên tục nói: "Đại sư khách khí quá rồi! Hôm nay với danh tiếng của Đại sư, tuyệt đối không có người nào dám làm khó ngài!"
Tả Mạc hiểu ngụ ý trong lời nói của gã có ý ám chỉ đến thái độ của Thang gia đối với hắn. Tuy nhiên, lấy danh tiếng của Tả Mạc ngày hôm nay, Thang gia tuyệt đối không dám đối đãi như trước nữa, cho dù là đích thân Suất giai Thang Thần, cũng không dám khinh suất mạo phạm.
Lấy thân phận của Tả Mạc hôm nay, chính là bản thân Thang Thần gặp mặt, cũng phải kính xưng hai tiếng "Đại sư" .
Thang Thần mặc dù thân là Suất giai, nhưng cũng không phải là Suất giai cường đại nhất, chớ nói chi trong lịch sử xếp hạng. Mà cái tên Tiêu Vân Hải này, cũng đã vượt qua tất cả những Ma binh sư khác, đạt tới một trình độ chưa từng có, làm cho mọi người phải thán phục.
Đây cũng là địa vị hôm nay của Tả Mạc!
Tả Mạc cười lơ đễnh, hắn mặc dù đối với Thang Thần cũng có kiêng kỵ, nhưng cũng không đến nỗi úy kỵ lắm. Nếu nói là thực lực, Tịch Chính cũng phải chết trên tay hắn mà, thực lực hắn cũng đã tăng thêm một bậc. Hắn chẳng qua không muốn tạo ra phong ba ngay lúc này, mà trước mắt cần thu vào Tố Ảnh Hồn Ti Thảo rồi mới nói.
"Những chuyện khác thì không cần bận tâm, kính xin Dịch lão bản để tâm nhiều hơn đến chuyện của Tố Ảnh Hồn Ti Thảo!" Tả Mạc nói.
"Nhất định rồi, nhất định rồi!" Dịch An vội vàng nói.
Gã hớn hở vui mừng ra mặt, lần này chắc chắn gã thành công rồi! kỳ tích lần này đủ để lưu lại trong lịch sử chế tạo Ma binh một đoạn thời gian, mà ở trong đó Vật Hi Đường của gã lại sắm vai trò trọng yếu, nhất định sẽ được lợi trong nhiều năm!
Bốn thanh Địa Ma binh giờ đem đặt tại Vật Hi Đường, Tố Ảnh Hồn Ti Thảo thì đem trao đổi với chuyện Địa Ma binh, toàn bộ cũng là do một tay gã chủ trì, không lâu sau tên tuổi Vật Hi Đường sẽ truyền khắp Ma giới.
Song gã cũng không ngờ việc đem Tố Ảnh Hồn Ti Thảo cho Tả Mạc cũng gây nên bao chuyện kinh thiên động địa sau này!
*
* *
Ma Thần Điện.
Hai vị Ma thần ánh mắt chăm chú nhìn vào thận ảnh trên bàn, rõ ràng là “Thiên Sứ cụ trang”!
Thận ảnh này là do bọn hắn sử dụng cách thức khác làm ra, hình ảnh hết sức chi tiết rõ ràng. Phía sau màn hình thận ảnh còn có một đoạn, là lúc Tả Mạc từ trên trời giáng xuống.
Hai người sắc mặt tràn đầy sợ hãi nhìn không chớp mắt vào màn hình, bọn họ đã nhìn như vậy suốt một đêm rồi.
"Đây không phải là Thiên Ma binh." Ma thần có sừng tê giác nói, vẻ mặt trầm ổn của hắn lại xuất hiện mấy vệt Phi Hồng, có thể thấy trong lòng hắn rất phấn khởi.
"Là thần binh!" Đại Ma Thần ánh mắt vẫn không có dịch chuyển khỏi màn hình, cất lên giọng nói lạnh như băng nhưng cũng khó có thể dấu được vẻ kích động trên mặt. Trên mặt hồng văn hình lưỡi hái thon gầy lúc này cũng lấp lánh.
"Thần binh?" Tên Ma thần có sừng tê giác sửng sốt, mặc dù bộ “Thiên Sứ Cụ Trang” này không giống bất kỳ Ma binh nào hắn từng thấy, nhưng hắn cũng không có nghĩ tới lại có thể là thần binh.
"Lão Tam nói, thần bí lão đầu nói Tiêu Vân Hải có thể có luyện chế thần binh, không nghĩ hắn thực sự có thể luyện chế ra một thứ gần cấp bậc thần binh như vậy." Đại Ma Thần chậm rãi mở miệng, trên gương mặt hồng văn lưỡi hái ngọa nguậy, làm cho người nhìn phải e sợ.
"Gần cấp bậc Thần binh, ta hiểu ."Tên Ma thần có sừng tê giác nghe vậy nét mặt đỡ khiếp sợ hơn, gật đầu, dạng này hắn cũng dễ chấp nhận hơn.
"Đã rất gần." Đại Ma Thần trên mặt hiện lên vẻ sợ hãi vừa than vừa tán thưởng, hắn đứng thẳng lên thản nhiên nói: "Nếu như thần binh xuất hiện, thời đại thần lực sẽ đến nhanh hơn."
Ma thần có sừng tê giác trầm giọng nói: "Chúng ta có cần làm cái gì để thay đổi không?"
"Không!" Đại Ma Thần híp mắt, giọng đanh thép nói: "Chúng ta phải nhanh chóng phục hồi thương tổn, đồng thời khuếch trương thế lực, nhân lúc bọn chúng chưa lớn mạnh mà chiếm lấy ưu thế. Vậy thì khi bọn họ phủ xuống, chúng ta có đủ lực lượng ngăn trở bọn chúng."
"Vậy bây giờ nên làm cái gì?" Tên Ma thần có sừng tê giác thần sắc ngơ ngac, ấp úng hỏi.
"Trước mắt chúng ta cần phải có cái ” Thiên Sứ cụ trang” này, đem về từ từ nghiên cứu." Đại Ma Thần nheo mắt lại, ung dung nói: "Hơn nữa, chỉ cần Tiêu Vân Hải ở trong tay chúng ta, không lo Tiếu Ma Qua không đến."
"Nếu làm vậy động tĩnh có phải quá lớn hay không?" Tên Ma thần có sừng tê giác nhìn Đại Ma Thần, giọng run run nói: "Tiêu Vân Hải hiện tại danh tiếng như cồn, động đến hắn rất là phiền phức."
"Toàn cõi này cuối cùng vẫn phải dựa vào lực lượng để nói chuyện." Đại Ma Thần thản nhiên nói: "Ở trước lực lượng này tuyệt đối cái gì cũng yếu ớt như nhau."
"Thang gia cố kỵ, nhưng chúng ta không cần phải cố kỵ."
Đại Ma Thần ngạo nghễ nói.
*
* *
Tả Mạc cũng không xuất đầu lộ diện, mặc dù mỗi ngày hắn đều nhận được vô số thiệp mời, hắn vẫn một mực không nhìn đến. Lần này có thu hoạch khổng lồ, trừ vài món Ma binh, hắn cảm giác pháp quyết tài nghệ của mình đột nhiên tăng mạnh.
Luyện khí có thể đề cao trình độ khống chế linh lực, cho nên luyện khí tu giả tinh thông những thứ kia, tài nghệ khống chế linh lực thường cũng cực kỳ xuất sắc. Rất nhiều môn phái đem luyện khí làm môn bắt buộc phải dạy trong chương trình tu luyện là có thể hiểu được.
Tài nghệ khống chế Linh lực của Tả Mạc vẫn như trước, nhưng trong khoảng thời gian luyện khí này, cộng thêm Mộ Bia lyện thệ nữa, nên hắn tiến bộ thần tốc.
Trừ đi một thanh Địa Ma binh đã cho Vật Hi Đường, dựa theo lời hứa lúc trước của hắn, hắn chỉ có thể đổi được ba gốc cây Tố Ảnh Hồn Ti Thảo.
Hắn không biết ba gốc cây Tố Ảnh Hồn Ti Thảo có đủ hay không, nhưng hắn tính toán thừa dịp này, luyện chế thêm vài món Địa Ma binh, dùng để đổi Tố Ảnh Hồn Ti Thảo.
Hơn nữa khi luyện chế Địa Ma binh, thu hoạch của hắn rất phong phú, hơn nữa còn có thể khiến cho tài nghệ khống chế linh lực của hắn tiến lên một bậc, đến lúc đó thực lực của hắn sẽ càng cường đại hơn.
Hôm nay tài liệu trân quý ngàn năm của Vật Hi Đường cơ hồ tất cả đều ở trên tay hắn, những tài liệu này, không ngừng kích thích hắn, làm trong đầu hắn không ngừng nảy sinh những linh cảm.
Mà trong quá trình luyện chế lúc trước, cũng khai sáng cho hắn rất nhiều, nhất là món đồ kỳ quái “Thiên Sứ cụ trang”.
Trong lòng hắn đột nhiên cuồng nhiệt xuất hiện thêm một phương pháp chế tạo Ma binh mới.