Mục lục
[Dịch]Thế Giới Tu Chân- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho dù là bên nào giao chiến cũng bị cảnh tượng thảm khốc đó làm cho kinh sợ ngay tại chỗ!

Đây là một lần hành động hoàn mỹ!

Cho dù là đám người Ma Phàm dụ địch hay ba trăm kiếm tu lặng lẽ ẩn nấp mai phục ở mọi hướng, kể cả việc đan xen lướt qua sát bọn họ, đều có thể coi là hoàn mỹ!

Một trăm đạo kiếm mang lớn bùng nổ trong một khu vực nhỏ như vậy, sẽ tạo ra uy lực kinh khủng, cho dù là hai kim đan cũng không kịp làm ra bất cứ phản ứng gì, tan thành tro bụi!

Khôi phục lại tinh thần sau vụ nổ lớn, phản ứng của hai bên hoàn toàn khác nhau.

Đám đệ tử Điền Gia ai nấy thần sắc mờ mịt, biến cố đột nhiên xảy ra chẳng khác nào nắm đầu đấm một đòn, đánh bọn chúng tới ngây ngốc! Rất nhiều kẻ thậm chí còn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra, đám còn lại đầu óc ông lên, trống rỗng!

Sau đó sắc mặt xám như tro tàn!

Còn đối với đám Ma Phàm, tuy lần tiến công này đầy nhân tố may mắn, chắc chắn không thể lặp lại lần nữa, song lại cổ vũ sĩ khí bọn họ cực nhiều, lòng tin của đám Ma Phàm Ngụy Nhiên đều tăng lên gấp bội, vốn còn chú thấp thỏm vì mẹ trẻ không tham gia, giờ cũng tan thành mây khói!

Một ít kiếm tu Chu Tước doanh thậm chí khuôn mặt còn có vẻ không thể tin nổi, bọn họ vừa tự tay bố trí mai phục, thành công đánh chết hai tu giả kim đan!

Trong chiến trường cục bộ phạm vi nhỏ, cái chết của hai kim đan có thể thay đổi rất nhiều chuyện.

Mà đòn phản kích toàn diện của Chu Tước doanh cũng được mở màn từ đòn đánh hoàn mỹ đó!

Đệ tử Điền Gia thì vẻ mặt như phát mộng, tiếng kiếm rít khắp trời như âm thanh đòi mạng, đồng thời vang dội!

Quy đảo khổng lồ tạo thành chiến trường rộng lớn cho Chu Tước doanh, mặc cho bọn họ không ngừng gia tốc, xung kích! Một bên mịt mờ không người chỉ huy, một bên sĩ khí tăng cao, chiến trường hỗn loạn lập tức nghiêng hẳn về một phía.

Vô số ánh máu bùng nổ, vô số tiếng kêu thảm thiết, không ngừng có kẻ ngã xuống.

Đệ tử Điền Gia không phải không phản kháng, song rất nhanh chóng, theo chiến sự tiếp diễn, bọn chúng cũng đần dần lạnh buốt!

Kiếm tu Chu Tước doanh nắm Kim Lưu kiếm cấp năm trong tay, mặc Lam Phách Hàn Quang Giáp cấp năm, đối diện với đệ tử Điền gia đa số chỉ mặc quần áo mũ nón là linh giáp cấp ba, quả thực không khác gì nhà giàu mới nổi! Song khi mọi kiếm tu đều được trang bị như vậy sẽ khiến người ta có cảm giác vô lực từ tận đáy lòng!

Một kiếm của đối phương, bọn chúng không chết cũng bị thương! Còn bọn chúng cần phải đánh liên tục ba lần mới có thể tạo thành chút thương tổn cho đối phương! Nếu nói chênh lệch về mặt pháp bảo không đủ khiến chúng mất đi dũng khí chỗng trả, vậy chênh lệch về chiến thuật giữa hai bên lại khiến cho sự tuyệt vọng nhanh chóng lan tràn.

Kiếm tu Quy đảo như đám sói xảo trá hung ác trong núi, họ vĩnh viễn không hànhd động đơn độc mà luôn túm năm tụm ba. Cho dù đối phương chỉ có một người, họ vẫn không hề do dự, ba người vây giết. Nếu gặp đối thủ lợi hại, những tiểu đội nhỏ lẻ của họ sẽ vô cùng linh hoạt tụ tập lại từ khắp các hướng, điên cuồng xung kích!

Họ tấn công điên cuồng không biết đến mệt mỏi, kiếm quang của họ sắc bén không thể đỡ nổi, bọn họ lạnh lùng lùng vô tình, kỷ luật cực kỳ nghiêm minh. Việc rèn luyện chiến thuật cao độ hàng ngày khiến họ không khác gì ma quỷ giữa ngọn lửa bập bùng trong địa ngục, mang theo khí tức tử vong!

Bầu trời thỉnh thoảng lại bị những luồng máu đỏ tươi nhuộm hồng, kiếm mang đan xen tung hoành, không khác gì đóa hoa tử vong đang nở rộ!

Những phản kích vô lực của đệ tử Điền gia hoàn toàn bị nhấn chìm trong kiếm quang vô cùng vô tận.

oOo

Điền Hạo đôi môi run rẩy, thân thể cũng không tự chủ được mà run lên.

Tiếng rít thê lương khắp bầu trời, như có vô số bầy chim đêu đang tru lên, hắn cảm thấy thân thể mình như muốn tan vỡ! Hắn không phải lính mới, là inh anh trong chiến bộ, các trận chiến to to nhỏ nhỏ hắn đều gặp qua khá nhiều.

Song hắn vẫn không thể kiềm chế nổi mà run lên!

Cứ như hắn hiểu rõ, những tiếng rít này là kết quả do đối phương cố ý giảm thiểu việc khống chế linh lực, song hắn vẫn không thể không sợ hãi!

Hắn chưa từng nghĩ tới bản thân sẽ có ngày phải đối mặt với kẻ địch đáng sợ đến vậy!

Pháp bảo phi kiếm khiến người ta đỏ mắt đố kỵ, vẫn chưa đủ để đánh bại một chiến tướng lão luyện, hắn từng đối chiến, giết chết rất nhiều kẻ địch có pháp bảo lợi hại hơn mình. Đám địch này lúc tụ lúc tan, phiêu hốt bất định, mỗi lần xung kích đều vô cùng quả quyết. Cho dù tình huống có tệ đến mức nào hay ưu thế có lớn đến đâu, bọn họ vẫn duy trì chiế trận như trước. Họ như cỗ máy chỉ biết giết chóc, chưa bao giờ phạm một sai lầm nào!

Không gì đáng sợ hơn điều này, cũng càng khiến Điền Hạo cảm thấy tuyệt vọng!

Hắn bỗng thấy Điền gia thật sự ngu ngốc, sao lại khiêu chiến một kẻ địch còn mạnh mẽ hơn mình nhiều như vậy?

oOo

Kiếm quang trên bầu trời càng lúc càng mãnh liệt, từng đạo kiếm quang như chiếc lược đảo qua bầu trời. Kẻ địch trong phạm vi kiếm quang dẫu có cố phản kháng ra sao, cố chống lại như thế nào thì vẫn yếu đuối như bọt khí, một đâm là tan.

Một bên ưu thế càng lúc càng lớn, tốc độ chiến đấu cũng nhanh chóng hóa nhanh!

Lại một kim đan nữa ngã xuống!

Từ đầu đến cuối, sáu kim đan chính là mục tiêu được tập trung chiếu cố của Chu Tước doanh. Tên kim đan này bị tròn một trăm năm mươi kiếm tu Chu Tước đoanh bao vây, cuối cùng hao hết linh lực mà chết.

Đừng nói đến đám đệ tử Điền gia kia, ngay cả ba tên kim đan cũng mất hết can đảm. Trong thời gian ngắn ngủi, ba kim đan đã chết ngay tại chỗ, chiến đấu thảm khốc tới vậy, bọn họ chưa bao giờ trải qua.

Thật quá đáng sợ!

Hơn nữa bọn hắn thân là kim đan, ánh mắt tất nhiên chuẩn xác hơn nhiều so với các chiến tu khác. Phi kiếm vàng kim trong tay đối phương không rõ tên, phẩm giai cao tới mức khiến người ta giật mình, thậm chí còn lợi hại hơn so với phi kiếm cấp bốn xuất sắc nhất mà bọn hắn từng gặp!

So với phi kiếm cấp bốn xuất sắc nhất còn lợi hại hơn, vậy là cấp mấy?

Nhìn phi kiếm toàn một màu vàng kim, bọn họ không dám tưởng tượng!

Trốn mau!

Đệ tử Điền gia mất đi ý chí chiến đấu, chỉ còn cách liều mạng chạy trốn, bọn chúng chỉ muốn thoát khỏi nơi đáng sợ này sớm một chút. Bọn chúng không thể làm gì để chống cự, bất cứ hành động chống cự nào đều sẽ ảnh hưởng tới tốc độ chạy trốn của mình.

Trong đầu bọn chúng chỉ có cùng một suy nghĩ

-- trốn! Trốn mau!

Gia pháp gì gì, kỷ luật đó đó, thời khắc này đều bị bọn họ vứt lên chín tầng mây.

Không biết bắt đầu từ ai, song ngay thời khắc này, lại như tuyết lở, ầm ầm hỏng mất! Đám người kêu gọi lẫn nhau, xoay người lại, chỉ biết liều mạng chạy trốn!

Đám người chạy trốn vừa vặn đụng phải chiến bộ Điền Gia đang toàn lực bay tới!

Sắc mặt Điền Dạ đột nhiên thay đổi, thầm hô không ổn!

Chiến tu của chiến bộ phía trước rối loạn không chịu nổi, những tộc nhân kia đã hoàn toàn rơi vào trong ma chướng rồi, lúc này đang xông tới chiến bộ của bọn họ như điên như cuồng. Đám đệ tử Điền gia này đã hoàn toàn mất đi chút dũng khí cuối cùng, chỉ cần tới gần chiến bộ Điền Dạ, bọn họ có thể sống sót.

Binh bại như thủy triều lao về phía chiến bộ Điền Dạ.

"Không được va chạm..." Điền Dạ cao giọng nôn nóng quát lên, đột nhiên con ngươi mắt mở to, âm thanh cũng ngưng bặt.

Kiếm quang!

Như đường kẻ phân chia biển và trời!

Cơn sóng dữ do vô số kiếm mang tụ tập thành theo sát ngay phía sau đám bại quân, ầm ầm cuốn tới tất cả vào!

Khóe mắt Điền Dạ như muốn nứt ra, đầu óc lúc này đột nhiên vô cùng thanh tỉnh, biết rõ lúc này chỉ hơi do dự sẽ chỉ còn nước toàn quân bị diệt, hắn khàn giọng rống lên giận dữ: "Giết!"

Chiến bộ Điền Dạ đã từng đi qua Đô Thiên Huyết Giới, kinh nghiệm chiến đấu phong phú hơn nhiều so với chiến bộ bình thường. Những chiến tu này tuy trong lòng không nỡ, song bọn họ cũng biết, nếu lúc này chiến trận bị xông loạn vào, vậy chỉ còn đường chết!!

Hai tròng mắt họ đều đỏ lên, hét lên khàn cả giọng: "Giết!"

Đám đệ tử Điền gia dù thế nào cũng không ngờ, chiến bộ Điền Dạ vậy mà lại ra tay với bọn họ, bất ngờ không kịp đề phòng, lập tức hoa máu văng khắp nơi, bảy tám mươi đệ tử Điền gia chết ngay tại chỗ!

Chiêu này của Điền Dạ tuy vô cùng tàn nhẫn song lại cực kỳ hữu hiệu, biểu hiện đầy đủ sự quả quyết của một chiến tướng bạch ngân.

Song hắn lại không biết, ngay dưới chân hắn, một đội ngũ khác đang chờ đón!

oOo

Kiếm quang hoa lệ kinh diễm khắp bầu trời thu hút ánh mắt mọi người. Đám Thúc Long xuất hiện lặng lẽ không chút tiếng động, không khiến cho bất cứ ai chú ý tới.

Ba trăm khổ vệ vừa thu được ma binh, yên tĩnh như điêu khắc.

Thúc Long lạnh lùng nhìn vào bầu trời, khuôn mặt anh tuấn vô cùng bình tĩnh. Thúc Long không thể xưng là chiến tướng, song dẫu sao cũng tiếp thu được sự chỉ đạo của Bồ yêu, ánh mắt tất nhiên không tồi. Bồ yêu cũng từng muốn bồi dưỡng Thúc Long thành chiến tướng, song chiến tước ma tộc với chiến tướng yêu tộc đi theo hai con đường hoàn toàn khác nhau.

Chỉ có quái thai như Tả Mạc mới có thể cảm thụ được lực lượng của người khác.

Song một chiến tướng hẳn phải có ánh mắt sắc bén và năng lực phán đoán, hai thứ này Thúc Long đều không thiếu. Hắn có thể nhìn ra, đám người Ma Phàm đang chiếm thượng phong. Tuy rằng Vệ doanh và Chu Tước doanh có quan hệ cạnh tranh, song đó chỉ là kết quả do đám Thúc Long Ma Phàm cố ý tạo ra. Thúc Long hiểu rất rõ về sức chiến đấu của Chu Tước doanh, hắn biết, một khi Chu Tước doanh chiếm thượng phong trong chiến đấu, vậy cuộc chiến đã cách kết thúc không xa.

Cho nên hắn không phát động mà lặng lẽ mai phục phía dưới, chuẩn bị cho đám tàn binh kia một đòn trí mạng.

Còn khí hắn thấy chiến bộ Điền Dạ đến giúp, lập tức thay đổi chủ ý, theo cách nói của ông chủ, kia là con dê lớn còn béo tốt hơn!

Xuất thân tu nô, Thúc Long có được sự kiên nhẫn hiếm có, hắn yên lặng chờ cơ hội.

Thẳng tới lúc này!

"Giết!"

Thúc Long quát lớn, kích đen trong tay đột nhiên đâm thẳng lên bầu trời!

Quanh thân kích lượn lờ khói đen, hóa thành hình cây kích dài ba trượng, rít gào bắn thẳng lên không trung!

"Giết!"

Ba trăm Khổ vệ cùng hét lớn, đồng thời huy động ma binh trong tay!

Hư ảnh của batrăm đạo ma binh hình dáng khác nhau như quạ đen đồng thời kêu lên, đánh thẳng về phía chiến bộ Điền Dạ trên bầu trời!

Giữa đám Khổ vệ lượn lờ khí đe, bốc lên không ngừng, là Ô Sát Ma Sát trận!

Kích ảnh màu đen của Thúc Long như một cái đinh lớn, đâm thẳng vào trong chiến trận của chiến bộ Điền Dạ. Bốp, một tiếng nổ lớn vang lên, kích ảnh đột nhiên nổ tung, hóa thành một luồng khí đen dày đặc, bao phủ mười mấy chiến tu vào bên trong.

Ba trăm bóng đen nổi tiếp đồng thời bùng nổ, trong nháy mắt, khói đen nồng nặc đã bao phủ phân nửa chiến bộ Điền Dạ.

Biến cố bất lình thình khiến cho chiến bộ Điền Dạ đang chuẩn bị nghênh tiếp kiếm mang trùng kích lâm vào hỗn loạn.

Điền Dạ vừa sợ vừa giận, xung quanh hắn cũng b ị khí đen bao phủ, giơ tay không thấy năm ngón!

Thật cay độc! Ngay lúc mấu chốt lại dùng loại phép thuật này che khuất tầm mắt của họ, thật quá cay độc!

Kinh sợ có thừa, song hắn vẫn khàn giọng hét lớn: "Toàn thể phòng ngự! Chuẩn bị chống lại kiếm mang!"

Song ngay lúc này, khí đen nhìn như vô hại, tưởng như chỉ có thể quấy nhiễu tầm mứt mọi người, lại lặng lẽ lộ ra răng nanh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK