Con mắt Kim Ô đỏ rực, giống như hai quả cầu đang bùng cháy, hai cánh đen kịt đầy kim văn hoa lệ chói mắt. Chúng đang ngồi trên đỉnh của thạch trụ nhìn xuống mọi người bên dưới, ánh mắt đỏ bừng giống như thần linh đang nhìn chúng sinh vậy.
Dường như chúng nó vừa tỉnh lại sau giấc ngủ say, lười biếng vỗ vỗ cánh, không coi ai ra gì.
Xung quanh người đứng xem vây kín, sớm đã sôi sục. Kim ô, loại dị thú thời viễn cổ này lại đang xuất hiện ở trước mặt họ!
Ở thời viễn cổ, Kim Ô là dị thú tượng trưng cho mặt rời, chúng phun ra hoả diễm giống như liệt diễm của thái dương, có thể nung chảy kim chúc cứng rắn nhất, sự cường đại của chúng khiến người ta kính nể!
Nhưng cũng giống như những dị thú nổi tiếng thời viễn cổ khác, chúng cũng không thể thoát được dòng chảy của thời gian, dần biến mất trong mắt mọi người.
Lúc này đây, trước mặt bọn họ đang có mười con Kim Ô, chúng mang tới những chấn động không gì có thể sánh bằng! Dù là nguyên anh kỳ Thân trưởng lão cũng không khỏi trợn mắt há mồm, nhìn chằm chằm vào mười con Kim Ô kia.
“Kim Ô... Chính là Kim Ô sao!” Thân trưởng lão thì thào.
Lê Thứ đã sớm kinh ngạc không nói nên lời, trong môn phái hắn rất được coi trọng, lại là tam đại đệ tử, sao có thể chưa từng nhìn thấy tràng cảnh này chứ ?
“Không đúng!” Hai mắt Thân trưởng lão khẽ nhíu lại, lạnh lùng nói: “Đây không phải là chân thân của Kim Ô!”
Lê Thứ đứng cạnh nghe thấy nhất thời sửng sốt: “Không phải chân thân của Kim Ô sao? Vậy đó là cái gì?”
“Đây chắc là hồn của Kim Ô!” Thân trưởng lão trầm ngâm, mang theo sự cảm khái sâu sắc: “Có thể phong giữ hồn của Kim Ô thú để thủ hộ thần điện, thủ đoạn này chỉ có quỷ thần mới làm được!”
Lê Thứ bừng tỉnh, hắn cẩn thận quan sát mười con Kim Ô, quả nhiên phát hiện những đường viền trên thân thể chúng hơi mơ hồ, không nhìn kĩ thì rất khó để phát hiệ ra.
“Đừng coi thường hồn của những con Kim Ô này, thực lực của chúng chỉ sợ không dưới thất phẩm linh thú. Hơn nữa số lượng lại đạt tới mười con, dựa vào sức mạnh thì chúng ta có mười cái mạng cũng không thắng được.” Thân trưởng lão nhìn Kim Ô, tự nói với bản thân.
“Trưởng lão, thú linh thủ điện sao đột nhiên lại đi ra?” Lê Thứ nghi hoặc hỏi: “Lẽ nào đã có người động thủ khiến bọn chúng xông ra? Mà sao không thấy chúng tấn công…”
Nói xong câu này, Lê Thứ chợt nhận ra điều gì đó không đúng, sắc mặt không khỏi đại biến.
Sắc mặt Thân trưởng lão cũng biến đổi.
Lữ Chấn như rời vào mây mù, không rõ nội tình nhưng nhìn sắc mặt hai vị đại nhân thì hắn biết đại sự có gì không ổn.
Đúng lúc này, những con Kim Ô đang ngồi chồm hỗm trên trụ bỗng ngẩng đầu nhìn về mặt trời đỏ trên bầu trời. Chỉ thấy mười hoả tuyến đỏ bừng từ trong miệng mười con Kim Ô bắn ra, hướng mặt trời đỏ bay tới!
Đột nhiên quang mang của tiểu thái dương tăng vọt, ngọn lửa hừng hực mãnh liệt, nhiệt độ không khí xung quanh lần thứ được đẩy lên cao.
Cùng lúc đó, mười trụ quanh thái dương thần điện bỗng sáng lên, quần sáng bao trùm toàn bộ thái dương thần điện.
“Hắc hắc, không nghĩ tới lần này lại lật thuyền trong mương, lại bị người ta vô thanh vô tức tính kế!” Sắc mặt Thân trưởng lão tái mét, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ta thật sự muốn nhìn xem à kẻ nào lớn gan như vậy, dám ở trước mặt lão phu giở trò!”
Sắc mặt Lê Thứ cực kì bất ổn.
Thú linh thủ điện hiện thân nhưng không phát động công kích nói lên rằng không có ai đó chạm vào phòng ngự của thần điện. Vậy chỉ có một khả năng duy nhất là có người khốn chế phòng ngự của thần điện phát động thú linh thủ điện!
“Bộ lạc Thái Dương không phải đều đã chết rồi sao?” Lê Thứ tĩnh tâm hỏi.
Tài tính toán của chưởng môn tuyệt đối không xảy ra sai lầm! Điều nay bất luận là hắn hay Thân trưởng lão đều tin tưởng không chút nghi ngờ. Sự tình xuất hiện biến hoá chính là trong hai ngày nay!
Câu hỏi mà Lê Thứ đặt ra chính là nghi hoặc lớn nhất. Bộ lạc Thái Dương sớm đã chết hết, từ nhiều năm trước môn phái đã điều tra kĩ việc này. Từ đó trải qua nhiều lần thần toán mới đưa ra kết quả, đó cũng là một trong những nguyên nhân khiến môn phái ao ước có được thái dương thần điện.
Bộ lạc Thái Dương chết hết vậy khả năng ngoài ý muốn sẽ được hạn chế, loại thần điện này người thường tuyệt đối không thể được nó chấp nhận.
Nhưng trăm triệu lần bọn họ không thể nghĩ đến, sự tình mà bọn họ yên tâm nhất xuất hiện việc ngoài ý muốn.
Thân trưởng lão rốt cuộc vẫn là kẻ có kiến thức rộng, bình tĩnh trở lại lạnh lùng nói: “Không cần để ý tới điều này. Bây giờ chúng ta phải lập tức đi vào thần điện, đối phương không thể nắm giữ toàn bộ thần điện, đây là cơ hội duy nhất. Những thú linh này sẽ không công kích chúng ta, chúng nó đang hiến tế!”
Lê Thứ ngạc nhiên, hiến tế đối với tu giả bây giờ mà nói là một từ phi thường xa lạ. Nhưng rất nhanh sự kinh ngạc trong mắt hắn biến mất, vậy mà dùng những mười hồn Kim Ô chỉ để hiến tế!
Ngược lại hắn nghĩ đến, dùng hồn mười con Kim Ô để hiến tế, rốt cuộc đối phương muốn làm gì?
Sắc mặt Thân trưởng lão đầy âm trầm, trong mắt hiện rõ sự lo lắng, không đợi hai người phản ứng tay áo đã cuốn tới, ba người biến mất tại chỗ.
Đúng lúc đó, trên không trung xuất hiện vài đạo quang mang bay về phía thạch trụ, hiển nhiên không chỉ có Thân trưởng lão nghĩ tới điều này.
Lúc này vài đạo quang mang kia đã bay tới quầng sáng trước.
Á!
Mấy tên tu giả không kịp phát ra tiếng kêu, ầm ầm biến thành một ngọn đuốc sống. Trong quầng sáng sáng lên mấy quang điểm nhưng chỉ trong nháy mắt liền biến mất.
Chỉ có bay gần quầng sáng mới có thể cảm thụ được sức nóng của quầng sáng!
Tu vi kém một chút chỉ cần hơi chạm vào quầng sáng sẽ bị hoả diễm thôn phệ. Một vài người thấy tình thế không ổn liền công kích vào thạch trụ, hy vọng có thể tránh khỏi quầng sáng. Nhưng họ không thể ngờ được, thạch trụ cứng rắn vô cùng, bất luận bọn họ công kích như nào cũng không có chút rạn nứt nào.
Nhưng cũng người xông vào quầng sáng.
Thân trưởng lão mang theo hai người hoá thành một đạo liệt diễm, thoải mái xuyên qua quầng sáng.
Có vài tên tu giả quanh thân xuất hiện màng nước cũng thoải mái đi qua quầng sáng.
Kiếm quang hộ thể cũng có thể đi qua quầng sáng.
Các loại thủ đoạn, tầng tầng lớp lớp được thi triển ra. Những kẻ có thể đi qua quầng sáng không ai không phải cao thủ, trong đó có một vài kẻ lai lịch thần bí nhưng tuyệt đối đều là những cao thủ Vân Hải giới thành danh từ lâu.
Không ngừng có người hoá thành tro tàn, tâm tình đám tu giả đứng xem cũng lạnh dần đi. Tham lam trong giây lát sẽ khiến đầu óc người ta mê muội đi nhưng khi đã hiểu rõ rằng đó là đường chết thì không ai muốn.
Đi qua quầng sáng đều là những kẻ có tự tin tuyệt đối vào thực lực bản thân.
Thỉnh thoảng lại có tiếng hô đầy kinh ngạc vang lên.
“Là Tào Bắc, hắn cũng tới rồi!”
“Mau nhìn kài! Đó là Hải Vô Nhai!”
…
Từng cao thủ thành danh xuất hiện khiến bầu không khí được đẩy lên cao trào. Nếu đã hiểu ra bản thân không có khả năng đi vào thần điện, rất nhiều người đã buông tay, an tĩnh đứng xem trò vui.
Đây là nơi phong vân Vân Hải giới tụ tập, hơn nửa số cao thủ đã tới tham gia thịnh yến này.
Kim Ô cuồn cuộn không ngừng phun hoả diễm lên tiểu thái dương, thế lửa của tiểu thái dương càng ngày càng vượng, sóng nhiệt thiêu đốt khiến đám tu giả đứng xem không ngừng lùi về phía sau.
Uy thế như này khiến người ta hoảng sợ.
Một số người có khả năng đi vào lúc này cũng cảm thấy do dự, uy thế của thái dương thần điện vẫn còn mạnh lắm, giống như thái dương vậy, không thể nhìn thẳng, chỉ sợ đi vào không đơn giản như vậy.
Một số kẻ cẩn thận thậm chí còn chủ động lùi lại, rời xa khỏi di chỉ thần điện.
Nếu chỉ vì xem náo nhiệt mà mất mạng vậy không đáng chút nào!
-----------------------------
Biến hoá trước mắt khiến Tả Mạc giật mình.
Kì thực bất luận là Thanh Lâm hay là quái thi đều không hiểu rõ được giá trị của thái dương tinh loại đối với bộ lạc Thái Dương. Thái dương tinh loại là do cường giả đồ đằng đương nhiệm của bộ lạc Thái Dương luyện chế, là vật truyền thừa tối cao của bộ lạc Thái Dương.
Đừng nói tới loại thất tinh thần điện như này, kể cả thái dương thần điện có cao giai hơn mà có được thái dương tinh loại như Tả Mạc đều có thể nhận chủ đối với thần điện.
Tả Mạc ngây thơ, sao có thể hiểu được huyền diệu trong đó chứ? Hắn ngơ ngác nhìn sự biến hoá kinh người của tế đàn, vẻ mặt mờ mịt.
Đúng lúc này, biến cố phát sinh.
Một cột sáng kim sắc giống như thực từ trên trời giáng xuống, bao quanh Tả Mạc.
Tả Mạc giống như đang ngâm mình trong ôn tuyền, cả người tràn ngập ấm áp, thoải mái không nói nên lời.
Kim quang này từ đâu tới vậy?
Tả Mạc không biết, hắn không nghĩ nhiều, lúc này tinh thần hắn đang chìm trong trạng thái cực kì huyền diệu. Thái dương tinh loại bên trong cơ thể lúc này sinh động như thật, từng sợi kim quang và hồng quang nhè nhẹ trôi, giống như cá đang bơi, không ngừng từ các nơi bay tới thái dương tinh loại.
Chúng ngửi thấy mùi vị quen thuộc.
Nếu như lúc này Tả Mạc bình thường, hắn nhất định sẽ phát hiện ra một điều, những chùm sáng bị trói buộc này giống như thực vậy, chính là do vầng thái dương trên đầu hắn toả ra.
Thái dương tinh loại giống như một chiếc chìa khoái, mở ra một thương khố phủ đầy bụi.
------------------------------
Thân trưởng lão ngẩng đầu nhìn bầu trời, sắc mặt bất ổn đầy nghiêm trọng, vô cùng u ám.
Quầng sáng của tiểu thái dương trên đầu lúc này đã đạt tới cực điểm, so với mặt trời chân chính vào ban ngày không thua kém chút nào. Mắt thường cũng có thế thấy được thân hình mười con Kim Ô đang dần ảm đạm đi.
Thân trưởng lão đương nhiên biết rõ có chuyện gì đã xảy ra.
Có người đang điều động lực lượng của Thái Dương thần điện! Không, chính xác mà nói là có người đang hấp thu sức mạnh của Thái Dương thần điện!
Nếu như không tận mắt nhìn thấy, hắn tuyệt đối không tin.
Có thể thu lấy sức mạnh của thái dương thần điện chỉ có hậu duệ của bộ lạc Thái Dương mới có khả năng! Bất luận lúc trước hắn vô cùng tin tưởng rằng bộ lạc Thái Dương đã không còn ai nữa thì sự thật trước mắt khiến hắn không thể không tin, lần này chưởng môn tính sai rồi!
Suy luận tới đây, sát ý trong lòng hắn cuồn cuộn nổi lên!
Chưởng môn đối với di chỉ này có chút coi trọng, trong một lần tình cờ, tìm được chút manh mối, sau đó trải qua nhiều nỗ lực mới tìm được vị trí của di chỉ. Trong thời gian đó, chưởng môn cùng mấy vị trưởng lão đã mất một khoảng thời gian thôi diễm mới đưa ra được kết quả này.
Người này có thể tránh được nhiều thần toán như vậy, hoặc là trên người có mang chí bảo hoặc là thực lực kinh nhân.
Nếu đợi đối phương hấp thu được toàn bộ sức mạnh của Thái Dương thần điện thì đã muộn rồi!
Thân trưởng lão hít một hơi thật sâu, ánh mắt ngưng trọng, bất luận như thế nào, hắn nhất định phải có được Thái Dương thần điện!
“Các ngươi cẩn thận đi theo ta.” Thân trưởng lão trầm giọng nói, nói xong liền bước về phía trước.
Lê Thứ dạt dào cảm xúc nhanh chóng đi theo sau Thân trưởng lão, Lữ Chấn cũng không dám nói nhiều, vội vàng đuổi theo.
Trước mặt bọn họ là biển cát vô biên vô hạn.