Mục lục
[Dịch]Thế Giới Tu Chân- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn lửa thiêu khắp trời, khói đen cuồn cuộn, Song Vũ không chút do dự nói: “Rút lui!”

Mấy chục bóng người bên cạnh hắn nhanh chóng biến mất vào trong màn đêm.

Ngày hôm sau, hắn lên tục phá hoại ba thương khố của Thiên Hoàn. Nhiệm vụ của hắn không giống Lam, nhiệm vụ của Lam là phá hỏng Minh Hải thương khố có vị trí quan trọng, nhiệm vụ của hắn ngoại trừ phá hoại Thiên Phàm môn thì còn bao gồm mấy địa điểm tiếp viện lân cận.

Dưới tình huống cao thủ thần lực của đối phương bị điều đi nơi khác, thiếu cao thủ có cùng cấp bậc, Song Vũ giống như ma thần thời viễn cổ, đánh đâu thắng đó.

Song Vũ không hề ẩn dấu thực lực.

Thế lực của bọn họ không tiếp giáp với Thiên Hoàn nhưng Mạc Vân Hải lại là đồng minh quan trọng nhất của bọn họ, môi hở răng lạnh, một khi Mạc Vân Hải rơi vào tình thế nguy hiểm cũng có nghĩa bọn họ gặp nguy hiểm. Ý đồ của Chung Đức Cốc Lương Đao đã nhìn thấu, từ đó quan hệ giữa Cốc Lương Đao và Mạc Vân Hải càng trở nên thân mật hơn.

Hắn không thể không bội phục sách lược của Cốc Lương Đao.

Thiên Hoàn chiếm thế thượng phong trong cuộc chiến tranh kinh tế với Mạc Vân Hải, với kinh nghiệm ngàn năm kinh doanh, Mạc Vân Hải mới quật khởi không thể là đối thủ của họ.

Thế nhưng, Thiên Hoàn cũng không phải không có nhược điểm.

Biên cảnh dài dằng dặc, lãnh thổ rộng lớn, bọn họ muốn lẻn vào cũng không gặp quá nhiều khó khăn. Hơn nữa lãnh thổ rộng lớn cũng có nghĩa khó khăn khi canh phòng sẽ tăng lên.

Nội địa Thiên Hoàn lâu lắm rồi không diễn ra chiến tranh dẫn tới chiến bộ đóng giữ ở những nơi này không quá cảnh giác. Bọn họ cũng không nghĩ tới, bên trong vốn rất an toàn lại gặp phải công kích như này.

Giống như Mạc Vân Hải, Thiên Hoàn cũng vô cùng ỷ lại vào phù trận. Phát triển của phù trận không theo kịp trình độ phát triển của thần lực, vấn đề này không chỉ diễn ra ở Mạc Vân Hải, Thiên Hoàn cũng gặp phải vấn đề tương tự. Mặc dù cao tầng Thiên Hoàn đối với việc truyền tống trận của Mạc Vân Hải bị tập kích cũng đã đề cao cảnh giác hơn nhưng lãnh thổ của Thiên Hoàn quá mức rộng lớn, ngoại trừ một số ít địa phương quan trọng được bố trí chiến bộ thì hầu hết những nơi khác vẫn không có chút khác biệt so với trước đây.

Cốc Lương Đao cũng là người quyết đoán, sau khi quyết tâm khai chiến với Thiên Hoàn thì hắn không lập tức hành động. Cốc Lương Đao biết rõ, cơ hội như vậy chỉ có một lần, nếu không khiến đối phương bị thương nặng thì sẽ khiến Thiên Hoàn cảnh giác hơn, bọn họ sẽ không có cơ hội tương tự như thế nữa.

Vì muốn có kết quả tốt nên hắn quyết định liên lạc với Mạc Vân Hải.

Do Tả Mạc không có nhà nên chủ trì đại cục là Công Tôn Sai, sau khi nghe xong Công Tôn Sai thì rất tán đồng. Mặc dù kế hoạch này không thể đả thương tới gân cốt của Thiên Hoàn nhưng cũng có thể giúp Mạc Vân Hải tranh thủ chút thời gian. Cho dù những cảo thủ đỉnh giai như Tả Mạc Vi Thắng không có mặt nhưng Mạc Vân Hải còn có Thanh Hoa Tuyết, còn có đám người Nam Nguyệt vừa hoàn thành nhiệm vụ trở về.

Công Tôn mẹ trẻ đã sớm rất khó chịu với Thiên Hoàn, hắn quyết định chơi một vố thật lớn. Vì thế hắn quyết định tự thân đi khuyên bảo gia gia của A Quỷ, lúc đầu hắn còn nghĩ rằng lão đầu sẽ cự tuyệt, không ngờ lại đầu lại vô cùng sảng khoái đáp ứng hắn.

Lão đầu, Song Vũ, hai vị cao thủ đỉnh giai dẫn đầu lập tức làm cho uy lực của kế hoạch tăng mạnh. Mà Lam đột nhiên bước ra ngoài ánh sáng càng làm cho kế hoạch có thêm nhiều sự lựa chọn.

Vì kế hoạch lần này, Công Tôn Sai đã vận dụng toàn bộ tình báo của Mạc Vân Hải.

Từng mục tiêu đều nhanh chóng được đánh dấu.

Những mục tiêu này đều có những điểm giống nhau là hầu như không thu hút nhưng lại có tác dụng mấu chốt trong việc lưu thông hàng hóa của Thiên Hoàn. Một khi chúng bị phá hủy thì việc lưu thông hàng hóa của Thiên Hoàn sẽ gặp vấn đề.

Để có thể đạt được mục đích này, Kim Ô doanh đã chuyên môn luyện chế ra pháp bảo sử dụng một lần. Loại pháp bảo này tương tự như pháp bảo mà Biệt Hàn đã sử dụng để đốt cháy Huyền Không tự, lấy nó làm bản gốc bọn họ luyện chế ra hỏa hạp có uy lực cường đại hơn, hỏa tính mãnh liệt hơn, cơ hồ không gì không đốt được. Càng kinh người hơn là khi cháy sẽ tạo ra khói đen, khói đen có tác dụng uế linh mãnh liệt, tài liệu có linh lực nồng nặc chỉ cần nhiễm một chút thì sẽ mất đi hiệu quả sử dụng.

Dùng nó để phá hoại là vô cùng thích hợp.

Công Tôn Sai tích súc lực lượng chuẩn bị tạo cho Thiên Hoàn một ấn tượng khó phai, không ai ngờ tới, Tả Mạc vô cùng ăn ý với Công Tôn Sai đã bắt giữ được Lê Tiên Nhi.

Thế cuộc đang từ bị động biến thành chủ động.

Cao thủ Thiên Hoàn đều bị Tả Mạc hấp dẫn làm cho lần hành động này của Công Tôn Sai có được cơ hội thật tốt.

Lần hành động này thực sự quá thuận lợi, thuận lợi tới mức Song Vũ cũng cảm thấy có chút khó tin.

Chẳng lẽ Mạc Vân Hải cường đại tới mức này sao?

-------------------------------

Băng ô mỹ lệ tinh xảo nhẹ nhàng chỉ một cái.

Ầm ầm ầm!

Trong nháy mắt cự long băng tuyết va chạm với thiên tỏa trên bầu trời, ngay sau đó, thân thể không lồ làm người ta hít thở cũng khó khăn với thế thái sơn áp đỉnh nhanh như chớp đánh vào cấm chế trên đầu.

Trong nháy mắt sức mạnh thật lớn phá hủy toàn bộ cấm chế, vô số băng tuyết nhấn chìm toàn bộ cứ điểm.

Trước mặt Lam chỉ có một tòa núi tuyết, một tòa núi tuyết đã nhấn chìm toàn bộ cứ điểm. Trong vòng ba trăm trượng xung quanh núi tuyết là một lòng chảo khổng lồ có đường kính kinh người, năm mươi dặm!

Tay cầm băng ô, Lam khẽ bay lên đỉnh núi tuyết.

Minh Hải thương khố không còn gì che chắn hiện ra trước mắt nàng, thương khố liên miên không dứt được sắp đặt chỉnh tề, tài liệu như núi nằm lộ thiên không khỏi khiến người ta chấn động.

Khóe miệng Lam khẽ nhếch lên, lần này Thiên Hoàn phải đau lòng rồi.

Từng bóng người lướt qua Lam bay vào trong những núi tài liệu kia.

Rất nhanh, lửa lan tới làm băng tuyết xung quanh nhanh chóng chảy ra, chỉ có duy nhất núi tuyết dưới chân Lam được bao phủ trong bão tuyết là không có dấu vết bị tan chảy.

Khói đen cuồn cuộn rất nhanh liền biến mất trong bão tuyết.

Không những bị mất tài liệu mà Minh Hải thương khố cũng không thể nào sử dụng được nữa.

Lam với vẻ mặt bình tĩnh nhìn ngọn lửa trước mặt, chinh chiến vô số năm đã khiến tâm nàng vững như bàn thạch.

Nàng quay người chống băng ô xuống đất rồi biến mất trong bão tuyết.

Giống như vạn năm trước.

------------------------------

“Tiến công!”

Giọng nói khàn khàn rống giận của chiến tướng Thiên Hoàn vang lên, hắn đã bị bức tới đường cùng. Nếu luyện yêu tháp bị đối phương mở ra thì hắn chỉ còn một con đường chết. Hắn không thể nào ngờ tới, luyện yêu tháp chưa bao giờ bị tấn công lại có một ngày như thế này!

Chết tiệt!

Địch nhân là một đám tinh nhuệ, mặc dù nhân số không nhiều nhưng thực lực mỗi người đều rất mạnh!

Đám phế vật Vinh Chí bình thường nói khoác thì lợi hại biết bao, có cấm chế trong tay mà ngay cả một đòn của đối phương cũng không đỡ được! Trong lòng chiến tướng không khỏi chửi ầm lên, nếu như Vinh Chí có thể ngăn cản đối phương dù chỉ một lúc thôi, hắn đã có thể đem chiến bộ tới bao vây toàn bộ, trừ phi đối phương có cao thủ đỉnh giai, nếu không thì có thể dần dần tiêu diệt hết đối phương.

Nhưng Vinh Chí vừa đối mặt với đối phương thì lập tức mất đi quyền khống chế cấm chế.

Cấm chế của luyện yêu tháp rơi vào tay địch nhân trở thành lợi khí trong tay địch nhân. Bây giờ bọn họ đang bị cấm chế tấn công không ngẩng đầu lên được, căn bản không thể nào tiến lại gần đối phương.

Chiến tướng không ngờ tới, có một ngày những cấm chế sâm nghiêm này sẽ trở thành chướng ngại vật ngăn cản bước tiến của bọn họ.

Do năm đó có yêu trốn thoát, cấm chế của luyện yêu tháp đã được tăng cường trên diện rộng, những cấm chế này đang trở thành ác mộng đối với chiến bộ Thiên Hoàn.

Không ai có thể nghĩ tới, đối phương lại dùng sức mạnh của cấm chế để chống lại bọn họ.

Lần tấn công đầu tiên bọn họ đã bị thương vong trầm trọng! Công kích như mưa, cơ hồ nhấn chìm bọn họ.

Mẹ nó! Đây rốt cuộc là địa bàn của ai vậy?

Chiến tướng nhịn không được chửi má nó, địch nhân điều khiến những cấm chế này so với đám người Vinh Chí điều khiển thì uy lực còn cường đại hơn mấy phần!

Chẳng lẽ có nội gián!

Chiến tướng đáng thương nhịn không được nghi thần nghi quỷ.

Hắn không biết, ở Mạc Vân Hải, lợi dụng cấm chế như này chính là nội dung thiết yếu mà ai cũng phải học tập. Loại như Ma Phàm có thể phát huy cứ điểm phù trận tới mức cực hạn là vô cùng hiếm nhưng phù trận cơ bản ai cũng rất quen thuộc.

Hắc Yên yêu có khả năng gặp một lần là nhớ, lại thêm chỉ số thông minh vô cùng cao làm hắn cũng có khả năng rất lớn ở phương diện này.

Nam Nguyệt là kẻ đứng đầu trong đám Chanh Phát yêu nhưng đầu não chiến thuật chính là Hắc Yên yêu, kẻ có thực lực yếu nhất nhưng lại có chỉ số thông minh cao nhất.

Dưới sự chỉ huy của Hắc Yên yêu, cấm chế của luyện yêu tháp phát huy ra sức chiến đấu cường đại.

Mọi người vô cùng tín nhiệm vào khả năng của Hắc Yên yêu, bất luận mệnh lệnh nào của hắn cũng đều được chấp hành một cách hoàn hảo. Đây cũng là tác phong chiến đấu điển hỉnh của Mạc Vân Hải.

Chiến tướng Thiên Hoàn vô cùng lo lắng, thời gian càng kéo dài thì tình huống sẽ càng bất ổn. Đối phương khẳng định đã mở được cấm chế bên trong luyện yêu tháp, rất nhanh sẽ giải phóng được đám phạm nhân đang giam cầm bên trong!

Không thể tiếp tục như vậy được!

“Xông lên! Tất cả đều xông lên cho ta!”

Tiếng gào rú của hắn vang vọng chiến trường.

Nhưng hiệu quả tạo ra rất thấp, cấm chế của luyện yêu tháp thực sự quá cường đại, hơn nữa không có góc chết nào. Bị cấm chế công kích thì hầu như không có khả năng sống sót. Hơn nữa hắn biết rõ, cứ công kích như này thì cấm chế còn có thể duy trì trong một thời gian tương đối dài nữa.

Hắn cố gắng vắt óc suy nghĩ tìm kiếm khả năng dành lấy thắng lợi.

Đối phương hoàn toàn chiếm thế thượng phong, cứ kiên trì thủ như vậy thì đừng nói bọn họ chỉ là chiến bộ bình thường mà ngay cả những chiến bộ tinh nhuệ cũng không có biện pháp nào tốt hơn.

Nhược điểm duy nhất của đối phương chính là ít người!

Liều mạng!

Chiến tướng Thiên Hoàn quyết tâm, nếu như đối phương thành công thì hắn chỉ còn con đường chết. Cũng như thế thì thà chết ở trên chiến trường, người nhà của hắn cũng không vì thế mà bị liên lụy.

Hắn tập trung những chiến sỹ còn lại.

“Chúng ta chỉ có cơ hội duy nhất, mọi người đều phân tán ra, cố gắng phân tán! Chúng ta cùng một lúc tấn công nhiều góc độ! Đối phương ít người, chỉ cần chúng ta đến gần thì sẽ có cơ hội! Các vị, nếu như chết trận này thì cấp trên sẽ niệm tình các ngươi hi sinh mà chiếu cố tới cuộc sống của người nhà các ngươi. Nếu các ngươi chạy trốn thì bọn họ cũng xong luôn. Nếu đối phương thành công mà mọi người còn sống thì người nhà các ngươi cũng sẽ bị liên lụy!

Mọi người trầm mặc không nói gì, mỗi người không nhịn được nắm chặt tay, bọn họ biết rõ, lão đại nói rất đúng.

“Chúng ta không được coi trọng, đãi ngộ của chúng ta rất kém, chúng ta chỉ là pháo hôi. Nhưng không còn cách nào khác, trận chiến này không phải vì Thiên Hoàn mà vì người nhà của chúng ta! Các vị, chết ở chỗ này thôi!”

Chiến tướng trầm giọng nói, ánh mắt hắn đảo qua mọi người, tràn ngập ý chí quyết tử.

Không gian yên lặng, không ai nói gì, mọi người đều lặng lẽ chuẩn bị, khí thế của bọn họ bỗng xảy ra biến hóa.

Áp lực khó diễn tả bằng lời bao phủ toàn bộ chiến trường!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK