Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một nơi nào đó ở Hawaii, trong một tòa biệt thự bên bờ biển.

Ngôi nhà này có một tầng hầm, nói là tầng hầm nhưng thực ra chỉ có cửa vào là nhìn giống, còn đi xuống lại không có thứ gì. Trên thực tế toàn bộ tầng hầm này là một thang máy vận chuyển hàng hoá, sau khi tìm được công tắc ẩn giấu là có thể khởi động.

Thang máy thông đến một cơ sở bí mật dưới lòng đất, không gian phía dưới lớn đến mức khó tưởng tượng, có thể so sánh với thành phố ngầm ở Venice.

Trong một phòng thí nghiệm, Strange mặc quần đùi bãi biển và áo sơ mi, chải kiểu tóc bồng bềnh, cách một lớp kính trên tường quan sát hai “bệnh nhân” trong phòng đối diện. Hai người kia chính là Lãnh Chúa và Tuyệt Ảnh, lúc này bọn họ đang hôn mê sâu, cả người ngâm trong dịch thể, lơ lửng trong hai vật chứa hình trụ kỳ quái.

Một bóng người cao lớn đi đến bên cạnh Strange, đưa một ly nước trái cây có cắm một chiếc dù nhỏ, còn mình thì uống một chai bia ướp lạnh.

- Cái tên pha rượu bên bãi biển kia cứ nhất định muốn cắm dù vào trong ly.
Blood Owl vừa giao đồ uống cho bác sĩ Strange vừa nói.

- Cám ơn.
Bác sĩ Strange cầm lấy đồ uống, ánh mắt lại trở về phía bên kia tấm kính:
- Ta rất hiếu kỳ, tại sao ngươi lại nhặt hai kẻ đối địch còn thoi thóp một hơi này về, hơn nữa còn cứu sống, là để làm thí nghiệm sao?

- Cứu sống bọn họ, chỉ là để giết chết bọn họ.
Blood Owl trả lời.

- Câu trả lời này khiến ta càng khó hiểu.
Bác sĩ Strange dùng ống hút uống một ngụm.

- Ông có biết trò chơi của Cell không (Dragon Ball)?
Blood Owl hỏi.

Bác sĩ Strange sững sốt mấy giây:
- Ta lại rất kỳ quái, làm sao ngươi biết được... có điều ta đại khái đã hiểu logic của ngươi.

Bác sĩ Strange dừng lại một chút, sau đó hỏi:
- Vậy sau này ngươi có tính toán gì? Đi tìm Thiên Nhất trả thù sao?

- Ta và hắn không có thù oán gì, các người đều không hiểu rõ hắn.
Blood Owl nói:
- Tìm hắn trả thù, giống như sau khi bị sét đánh đi công kích tầng mây vậy. Sét sẽ không hận ngươi, cũng không có thù oán với ngươi, ngươi có thể hận nó nhưng nó sẽ không quan tâm.

- Ha ha... vậy Mirror Face có xem là nghịch thiên không?
Bác sĩ Strange thuận miệng nói, sau khi nói ra sắc mặt của lão lại khẽ biến:
- Đúng rồi... nếu ngươi không chết, vậy Mirror Face có thể cũng sống sót hay không?

......

Tháng 5 năm 2102, tại Dublin

Đêm khuya, trăng lạnh sao mờ.

Trên một con đường nhỏ, Phục Nguyệt lẳng lặng bước đi.

Trên đường không có người nào, không khí lại nặng nề và lạnh giá. Phục Nguyệt đột nhiên dừng bước, nói:
- Đã tới rồi, cũng đừng trốn trốn tránh tránh nữa.

Vừa dứt lời, một chiếc mặt nạ gương bỗng xuất hiện phía trước nàng hơn mười mét, lập tức huyễn hóa thành hình người. Mirror Face cười lạnh:
- Nguyệt Yêu đúng không... quả nhiên là mỹ nhân, khó trách Thiên Nhất lại có hứng thú với ngươi.

Nàng bình tĩnh trả lời:
- Ngươi có cần vừa mở miệng đã nhắc tới cái tên đó không?

- Thế nào? Cãi nhau với hắn rồi à? Ha, người phàm như ngươi cũng rất có khí phách. Ta vẫn luôn cho rằng Thiên Nhất có một sức hút khó kháng cự với phụ nữ loài người, hóa ra hắn cũng chẳng có gì khác với người bình thường.

Mirror Face cười nói:
- Thật mất hứng, ta vốn định sau khi nuốt trọn ngươi, để lại cái đầu cầm đến trước mặt Thiên Nhất, xem thử biểu tình của hắn sẽ thế nào.

Phục Nguyệt không để ý tới lời này, chỉ nói:
- Ngươi chính là Mirror Face?

- Ta là thần sắp tiếp nhận năng lực của ngươi.
Mirror Face vừa trả lời vừa hóa lỏng thân thể, hợp nhất với nước đen trong mặt gương tràn ra, hóa thành trạng thái rắn đen:
- Người phàm, ngươi hãy cam chịu đi. Sớm muộn gì ta cũng phải lấy được năng lực kia của ngươi, bây giờ ngươi chỉ là nghênh đón vận mệnh sớm một chút mà thôi.

Phục Nguyệt biết trận chiến này khó tránh khỏi, muốn chạy trốn e rằng rất khó, tuy nàng không nắm chắc nhưng tuyệt đối sẽ không bó tay chờ chết.

Nhưng nàng còn chưa động thủ, lại nghe được tiếng nói chuyện của một người khác.

Đó là một giọng nói quen thuộc, nàng cũng không biết rõ, lúc nghe được cảm giác trong lòng là chán ghét hay hoài niệm.

- Ta đã biết Sáng Thế Kỷ cũng không giết được ngươi.
Thiên Nhất từ một ngã rẽ đi ra:
- Có điều thương thế của ngươi xem ra khá nghiêm trọng, ha ha... căn cơ đã tàn, muốn hoàn toàn khôi phục chỉ tốn một chút thời gian là không đủ.

Hắn nhìn Samael:
- Cho nên ngươi muốn thực hiện kế hoạch trước thời hạn, tới nuốt con mồi “sớm muộn” cũng phải nuốt này. Một khi lấy được năng lực của cô ấy, ngươi chẳng những có thể phục hồi mà còn có được sinh mệnh vĩnh hằng.

Samael cong thân rắn, đề phòng giống như động vật gặp phải kẻ địch trời sinh, không giống như khi đối diện với những kẻ địch khác:
- Xì... tại sao ngươi lại ở đây...

- Đương nhiên là vì ta vẫn luôn theo dõi cô ấy, cô ấy ở đâu thì ta ở đó. Cửa hàng sách đang ở gần đây, chỉ cần nhấc chân là tới được.
Thiên Nhất rất tùy ý trả lời:
- Samael, chuyện mà ngươi có thể nghĩ ra thì ta dĩ nhiên đã sớm nghĩ đến, ngươi nói xem ta làm sao có thể để ngươi lấy được năng lực của cô ấy?

- Ngươi theo dõi ta?
Phục Nguyệt đột nhiên dùng giọng điệu chất vấn nói với Thiên Nhất.

- Này, câu vừa rồi của ta rất dài, cô chỉ nghe được hai chữ “theo dõi” này thôi sao?
Thiên Nhất hỏi.

- Xem ra sau khi ngươi tàn sát xong thì rất rãnh rỗi.
Phục Nguyệt bực bội trả lời.

Không ngờ Thiên Nhất dùng giọng điệu như chuyện đương nhiên trả lời một câu:
- Làm sao ta có thể chờ đến lúc đó mới bắt đầu theo dõi? Chuyện của cô có thể còn quan trọng hơn Thiên Đô nhiều, từ khi cô rời khỏi tàu ngầm ta vẫn luôn duy trì mạng lưới giám thị của quyển sách nội tâm. Trung tuần tháng ba Gunsmith đã hoàn thành máy theo dõi, ta mới xem như thở được một hơi.

- Cái! Gì!
Phục Nguyệt nghe được ba chữ “máy theo dõi”, liền theo bản năng lục soát túi áo và túi quần.

Chuyện này Thiên Nhất sắp đặt đã lâu, lúc ở Thiên Đô trước khi Gunsmith dịch chuyển cửa hàng sách, hắn còn không quên dặn dò một câu: “Sau khi chúng ta rời đi, ngươi hãy dịch chuyển cửa hàng sách trở về, sau đó có thể bắt tay vào làm ‘thiết bị’ mà trước đó ta đã nhờ ngươi làm, không cần quan tâm đến chúng ta làm sao rút lui”. Đủ thấy trong suy nghĩ của Thiên Nhất, chuyện này thật sự được ưu tiên rất cao.

- Đừng lục lọi lung tung nữa.
Thiên Nhất khá đắc ý nói:
- Gắn ở trong một chiếc răng hàm của cô.

Sắc mặt Phục Nguyệt biến đổi:
- Không thể, gần đây ta cũng không đến nha sĩ.

- Chậc... gắn một chiếc máy nghe lén theo dõi mà còn cần chờ cô đến nha sĩ sao? Một đêm ta có thể gắn đến tám cái rồi.
Thiên Nhất nói:
- Cô có nhớ vào hai tháng trước, một buổi sáng sau khi tỉnh dậy cô cảm thấy hơi nhức đầu, hơn nữa răng loáng thoáng đau.

- Mirror Face, chúng ta hợp sức giết hắn trước đi.
Phục Nguyệt ngẩng đầu lên, mỉm cười nói với Samael.

Sau khi hai người này cãi nhau, Samael cũng hoàn toàn không chen vào được, thậm chí có một hai giây hắn đã sản sinh suy nghĩ “không bằng ngày khác ta lại tới”, nhưng tiếp theo hắn lại ý thức được “đôi cẩu nam nữ này đang xem thường ta”.

Thế là lúc này hắn tức giận:
- Đừng nhiều lời! Thiên Nhất, cho dù bây giờ thương thế của ta chưa lành, ngươi cũng không thể ngăn cản ta được!

Theo một tiếng gầm, ánh sáng đen bắn nhanh ra, mục tiêu không phải Thiên Nhất mà là Phục Nguyệt ở bên kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
28 Tháng bảy, 2020 23:13
theo mình hiểu là hình cây thánh giá nhưng lộn ngược, | --|--
Chu Đình Hải
28 Tháng bảy, 2020 18:29
Ta chưa đọc nhưng mà nghịch thập tự thì vẫn là thập tự mà nhỉ
Sơn Dương
21 Tháng sáu, 2020 14:14
chậm như rùa
Hieu Le
15 Tháng sáu, 2020 15:40
cực thích truyện này và các truyện khác của Ba Ngày Ngủ Hai. cảm ơn bạn dịch truyện
PeterZblack
28 Tháng năm, 2020 23:44
Cảm ơn dịch giả Mình rất thích bộ này nhưng ko thấy ai dịch phải nhai tạm bên wikidich
indigestible
02 Tháng tư, 2020 15:57
Truyện dịch còn nhiều chương hơn reconvert
sadboy
29 Tháng mười hai, 2019 19:46
nhìn truyện này lại nhớ hồi xưa đọc đc mỗi truyện dịch nên bị nhóm dịch này bỏ boom mấy bộ liền.
llyn142
26 Tháng mười hai, 2019 17:52
Bộ này full là bao nhiêu chương vậy ad?
doibuon12
16 Tháng mười hai, 2019 22:09
Thanks dịch giả
doibuon12
16 Tháng mười hai, 2019 22:09
Thanks dịch giả
quyet1
04 Tháng mười một, 2019 22:58
lỗi audio đọc không liên tiếp dc vì ko lùi đầu dòng
Alohawow
01 Tháng mười một, 2019 23:30
mê bộ này lâu khổ nỗi đọc cv truyện lão ngủ này thì xoắn não quá đành bỏ.
nqk_96
21 Tháng mười, 2019 22:16
ủng hộ dịch giả
ZzPomzZ
16 Tháng mười, 2019 18:11
ủng hộ tinh thần converter hết mình.mê tác này.
Bàn Ti Đại Lão
06 Tháng mười, 2019 14:37
bộ này khó dịch lắm nè
Hieu Le
27 Tháng chín, 2019 22:06
mới đọc vài dòng. tui tắt tap và nghe nhạc để thư giãn. mấy bộ như này cần dùng não để đọc mới thì hết cài hay được. cơ mà ít chương quá. chắc phải uống từ từ
dacnguyen21099
25 Tháng chín, 2019 06:23
Nếu bạn sống trong 1 nơi cái gì cũng siêu phàm thì nó không còn là siêu phàm nữa mà là bình thường. Giống con người bây giờ có sử dụng máy tính hay có thể gọi điện cách nhau cả ngàn cây số, chuyện đó rất bình thường bây giờ và là điều hiển nhiên. Tuy nhiên, điều này mà xảy ra khoảng 100 năm trước thì đó là 1 chuyện gì rất phi phàm. Do đó, tác giả mới lấy 1 viễn cảnh tưởng lai khi con người có khả năng sinh ra biến dị và 1 nơi các khoa học kĩ thuật vô cùng tiên tiến để mặc sức tưởng tượng đó.
Hieu Le
23 Tháng chín, 2019 18:02
đọc truyện này tui có cảm giác là 1 đám ng siêu mạnh.siêu thông minh.Siêu nguy hiểm.sở hữu khoa học kĩ thuật siêu cao.kiến thức siêu thứ nguyên.tình báo siêu thế giới.có ông boss siêu vũ trụ.mà làm dăm ba cái việc bé tí.âm mưu nhỏ xíu.để thực hiện cái việc siêu dễ so vs sức mạnh của họ.
tuan041
03 Tháng chín, 2019 18:58
bộ này triển vọng lắm dịch giả ơi :v, cố gắng làm đến hết nhé
heoconlangtu
01 Tháng chín, 2019 17:44
dou vị dũng sĩ nào thầu bộ này vậy :v
18thang8
04 Tháng tám, 2019 13:16
Thiếu chương 15 rồi dịch giả ơi
Tuyết Mùa Hạ
24 Tháng bảy, 2019 11:51
suốt ngày mất chương
18thang8
11 Tháng bảy, 2019 12:05
Cám ơn dịch giả, mong bạn đừng drop
iahokra
16 Tháng sáu, 2019 18:47
bộ này viết lâu lắm rồi bạn! lúc đó chưa có nhiều phần về pre để hiểu rõ đâu
kicakicuc
06 Tháng sáu, 2019 08:46
Mình đọc tới chương có nhắc đến predator với lời giải thích mô tả P là chủng tộc hiếu chiến, săn lùng các loài khác để cho vui. Vậy thì bạn chỉ xem phim cho vui, chả biết tẹo j về chủng tộc P cả. Tác giả hư cấu P và Alein nên ko có tư liệu nói nhiều về họ nhưng từ vài bộ phim thì mình chắc chắn P ko đi săn các loài khác vì vui đâu, mà giống 1 nghi thức nào đó (nghi thức trưởng thành chăng hạn). Với trình độ du hành vũ trụ thì họ dễ dàng săn cả trái đất để tìm niềm vui đấy.
BÌNH LUẬN FACEBOOK