• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ khi hắn phát hiện được sự khác thường từ Vũ Khí của Hạ Vi hắn không dùng [ Vô Thiên Nhãn] là có lý do riêng của hắn. Vì mỗi lần mở [ Vô Thiên Nhãn] thì sẽ rất hao Linh Hồn mặc dù Linh Hồn của hắn vô cùng khủng bố nhưng Linh Hồn của hắn chưa được phục hồi nên hắn không sử dụng [ Vô Thiên Nhãn] .
Qua trò chuyện của hai người kiến thức hắn được thêm rộng mở về cách xếp hạng Tu vi của các tu sỉ và các bảo vật ở thế giới này.
Theo kiến thức của hắn ngoài thế giới rộng lớn đầy kì bí ra còn có Không Gian. Mà không phải một Không Gian tồn tại mà có rất nhiều Không Gian cùng tồn tại song song, cụ thể bao nhiêu Không Gian thì hiện tại hắn không thể biết được.
Gạt bỏ những suy nghĩ hỗn tạp, hắn nhấm mắt ngồig thiền và lên kế hoạch cho mình trong thời gian xắp tới.
Khi ánh sáng của sớm mai chiếu rọi khắp nơi, tiếng hót của các loài chim lại vang lên điều đặn... Hắn đẩy cửa ra hòa nhạp với mọi người trong Tông môn hướng về Sảnh võ đài. Mặc dù mọi người không có tham gia thi đấu nhưng ai cũng đâm chiêu, lo lắng, mỗi người một suy nghĩ trong lòng nhưng đều hướng về trận đấu xắp đến của Huỳnh Thắng!
Ly Lan vẫn cố gắng nặng ra moịt nụ cười tươi đến chúc hắn may mắn. Nàng và mọi người biết rằng dù có may mắn thế nào cũng không như ngày hôm qua.
Nhưng nàng tin vào sự nghịch thiên của hắn. Huỳnh Thắng cũng vui vẻ đáp lễ. Không khí hòa hoãn đi rất nhiều.
Trong Sảnh, Mông Cổ nhìn Hắn một lúc lâu rồi căn dặn như một tiền bối lo cho hậu bối “ Có thể đây là trận cuối của con, hãy chứng tỏ cho tất cả mọi người ở đây biết tài năng của con. Nhưng con hãy thận trọng...”
Hắn chỉ gật đầu và hướng về võ đài nghe Mẫn Nhan tuyên bố bốc thăm cho vòng thứ ba bắt đầu.
“ Huỳnh Thắng đấu với Y Trân, Khả Vy đấu với Minh Vương, Nguyệt Vân đấu với Hạ Vi, Triệu Dương đấu với Long Vân, Đức Đạt đấu với Long Vân”. Mẫn Nhan đọc to danh sách thi đấu.
Mọi người nghe xong danh sách đều hò hét cổ vũ, không khí trong Sảnh trở nên ồn aò và cực kỳ náo nhiệt...
“ Y Trân Băng Sơn Tông được xếp mạnh thứ hai sau Khả Vy trong năm đệ tử của Băng Sơn tham gia đại hội lần này. Sư đệ thảm rồi” Khoái Kiếm thì thầm nói.
Mông Cổ nhìn Như Lan rồi thở dài nói “ Đi đến bước này là hắn giỏi lắm rồi”. Ly Lan mắt đỏ hoe không nói gì, dù nàng rất tin vào hắn nhưng cũng không phải tin tưởng mù quán khi mà đối thủ của hắn là Y Trân.
Y Trân và Khả Vy đều giống nhau là sử dụng Đao ngắn làm vũ khí. Nàng này qua hai trận chiến trước đó được mọi người đánh giá là Thiên tài sử dụng Đao pháp.
“ Tên tiểu tử này hết may mắn rồi, Tiên tử hãy cho hắn ăn Đao của nàng đi” một giọng hô to dưới khán đài của một nam đệ tử.
Nghe tiếng nói to của nam đệ tử này mà cả khán đài đều la ầm lên hưởng ứng.
Nhìn Y Trân đã cầm Đao đứng đợi trên võ đài nhìn xuống. Trong đôi mắt đẹp của Nàng nhìn xuống bóng dáng Huỳnh Thắng đang từ từ đi lên như một con chim Đại Bàng nhìn con mồi. Còn Hắn nhìn nàng như nhìn một hình nộm không hơn không kém.
Huỳnh Thắng hành lễ xong khoanh tay đứng nhìn. Y Trân không tỏ ra thái độ gì cũng chào đáp trả. Trọng tài tuyên bố cuộc đấu võ bắt đầu.
Y Trân từ từ nâng chuôi Đao ngang mặt, Linh Lực đang kéo lên với một tốc độ nhanh chóng. Miệng đọc pháp quyết nàng hét lên một tiếng đồng thời chân bước lên một bước và biến mất tại chỗ.
Tại thời điểm nàng biến mất Sát khí tỏa ra khắp nơi, xung quanh như đông cứng, một chiếc lá vàng tốc độ rơi cũng chậm chạp lại...
Hắn vẫn khoanh tay đứng bất động. Mọi người khán đài la âm lên “ Tên kia sợ quá điên rồi hay sao mà không phản ứng ?”.
Thanh Nguyệt nhìn thấy cảnh này ánh mắt nàng chợt sáng lên thầm nghĩ “ Tên này giấu thực lực quá kín, cũng chẳng trách hắn có thể nhàn rỗi vượt qua hai vòng chiến để vô đây. Y Trân gặp đối thủ rồi”.
Y Trân xuất hiện trước mặt hắn, thanh Đao chém xuống nhanh như chớp nhưng không trúng chỉ chém trong không khí. Hắn thình lình xuất hiện sau lưng nàng vẫn tư thế khoanh tay. Nàng vội vàng nhanh chóng giãn ra xa để giữ khoảng cách.
Khán đài không còn ồn ào nữa mà im lặng dõi theo trận đấu.
Nói thì dài nhưng sự việc xảy ra trong vài hô hấp mà thôi.
Y Trân đứng thủ thế và nhìn hắn chằm chằm nói “ Các hạ quả thật không đơn giản, là ta đánh giá thấp các hạ rồi”.
“Nếu đã biết sự lợi hại của ta thì nên nghiêm túc mà đối đãi nếu không sẽ ôm hận đấy” Huỳnh Thắng đáp lời xong, bàn tay rút nhanh kiếm khỏi võ và miệng đọc pháp quyết. Kiếm Ý bao trùm cả võ đài, không khí như bị thao túng hình thành vô vàn ảo ảnh bóng kiếm trông vô cùng sắc bén.
Y Trần thấy Kiếm Ý bao trùm xung quanh, Nàng kinh hãi vận Linh lực đến cực hạn để bảo vệ cơ thể, miệng đọc nhanh pháp quyết Thanh Đao sáng lên tỏa ra sức nóng khiến những ảo ảnh kiếm kia cũng hơi ảm đạm. Nàng quyết định sử dụng tuyệt kỹ con át chủ bài để phá giải kiếm thế của hắn.
Chén trà trên tay Mông Cổ không tự chủ rơi xuống đất thất kinh nói “ Kiếm Ý tầng ba ?”.
Mẫn Nhan đứng áp trận là người đứng gần nhất cũng phải vận Linh lực để loại bỏ ảnh hưởng của Kiếm Ý âm thầm nói “ Tên yêu nghiệt này từ đâu ra ? Còn trẻ như thế mà đã lĩnh ngộ Kiếm Ý tầng ba?”
Thanh Nguyệt đang ngồi trên cao khán đài cũng đứng dậy thầm nói “ Tên tiểu tử này thân tàng bất lộ thật sâu, không ngờ hắn có thể ngộ ra được Kiếm Ý tầng ba. Y Trân nguy rồi, nếu không nhanh ra tay sẽ bị trọng thương”.
Có một vị trưởng lão tôn thờ Kiếm từ nhỏ, hắn giật mình hai mắt hắn đỏ lên, miệng giật vài cái nói trong tuyệt vọng “ Tất cả đã sai, đây là Tầng bốn nếu như người chuyên luyện kiếm sẽ nhận ra rất rõ. Tầng ba và tầng bốn khá giống nhau nó chỉ có một điểm khác đó là bóng kiếm ảo ảnh có thể theo suy nghĩ của người tạo ra Kiếm Ý để tấn công. Còn Tầng ba chỉ có thể tấn công bình thường gặp đâu là tấn công đó. Tóm lại là một cái tấn công có chủ đích và không có chủ đích. Đừng xem thường điều này nếu tấn công có chủ đích thì nó chỉ tấn công vào điểm yếu kẻ thù do người tạo ra Kiếm Ý chỉ dẫn đòi hỏi người phải có Ý Chí, Linh Hồn thật lớn để diều dắt... Ta cả đời luyện kiếm, ăn ngủ cùng kiếm, đến nổi đi vệ sinh cũng không rời xa!!! Ta cũng gần xuống lỗ rồi mà chỉ ngộ ở Tầng ba sơ kỳ. Ông trời quá bất công”. Hắn dùng tay quẹt nước mắt đang chảy không ngừng của mình!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Trần Công Hiếu
04 Tháng sáu, 2020 17:01
Hôm nay ko có chương à
toibet
02 Tháng sáu, 2020 16:04
Mọi người ơi, mọi người ơi! Vô xem ủng hộ Truyện nhà
toibet
31 Tháng năm, 2020 17:26
Cảm ơn bạn đã ủng hộ nha.
Nguyễn Quảng
31 Tháng năm, 2020 16:46
chưa có chap mới hả toibet ơi :((
toibet
31 Tháng năm, 2020 15:25
Cám ơn bạn rất nhiều vì đã ủng hộ mình nha.
toibet
31 Tháng năm, 2020 15:25
Cảm ơn đạo hữu đã động viên nha.
toanho0167
30 Tháng năm, 2020 21:21
ủng hhhộ tác giả
toanho0167
30 Tháng năm, 2020 21:21
1 ngày ra 2 chap đi tác giả
Nguyễn Quảng
30 Tháng năm, 2020 19:09
ủng hộ là ok r b
toibet
30 Tháng năm, 2020 09:44
Ý tưởng thì cực kỳ hay, nhưng cách thể hiện thì cần xem lại .
toibet
30 Tháng năm, 2020 09:05
Các anh em đạo hữu thảo luận vô tư, chân tình nha, giúp tác giả chỉ ra khiếm khuyết để khắc phục cho Truyện trở nên Hoàn thiện hơn.
toibet
30 Tháng năm, 2020 03:36
Cám ơn bạn đã góp ý nha
toibet
30 Tháng năm, 2020 03:33
truyện này đọc rất hài, khá logic. Rất mong bạn ủng hộ
toibet
30 Tháng năm, 2020 03:31
các chương sau, sẽ Già hơn đó bạn ơi. hi
catteen
29 Tháng năm, 2020 22:05
truyện việt nam à ? giọng văn non quá
Nguyễn Quảng
29 Tháng năm, 2020 21:33
vãi cả 7 sắc cầu vồng :v
toibet
29 Tháng năm, 2020 21:12
Hi, cấm ơn bạn đã ủng hộ
kun30489
29 Tháng năm, 2020 15:06
cái giớithiệu trở thành kẻ bất lực
toibet
29 Tháng năm, 2020 09:14
Lần 2 bạn ủng hộ mình :D
toibet
28 Tháng năm, 2020 22:06
cảm ơn bạn rất nhiều vì đã ủng hộ nha.
Mai Chúc
28 Tháng năm, 2020 17:57
ủng hộ
toibet
27 Tháng năm, 2020 22:41
Chớ trách móc những lúc tôi Say. Chớ ghen ghét những lúc tôi Buồn. Vì đời tôi là của Tôi. Còn mây xanh kia là của Trời cao...!
toibet
24 Tháng năm, 2020 21:14
cảm ơn bạn nhiều vì ủng hộ mình. Chúc bạn luôn vui vẻ
peterpum
24 Tháng năm, 2020 20:54
Ủng hộ!
toibet
23 Tháng năm, 2020 20:49
Cám ơn bạn rất nhiều vì động viên mình
BÌNH LUẬN FACEBOOK