• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật nguy hiểm, nếu như mình không quyết đoán, mạo hiểm đánh đổi thì bản thân mình cũng bị nhiễm Độc tố. Do tu vi mình quá yếu không thể làm hơn. Huỳnh Thắng thầm trách bản thân.

Địa Mộc Đằng đã tu luyện ngàn năm nên được thăng cấp là Mộc Tinh. Nếu so với loài người phải ngang Chân Thánh năm sao trở lên. Chính vì vậy mà Hắn không thể cứu được Ngọc Trân. Nếu đổi lại người khác có lẽ cũng nhiễm độc trở thành thức ăn dinh dưỡng cho Địa Mộc Đằng rồi!

Phi hành thú đã về đến nơi. Triệu Kiến nói: Con sử dụng gian nhà phía sau của Thúc mà tịnh dưỡng, đây là hai viên Sáng dược có công dụng trị thương và hồi sức lực rất tốt. Còn đây là lệnh bài của Thúc trong đó tích lũy rất nhiều điểm cống hiến. Con cứ dùng vô tư.

Không đợi Huỳnh Thắng trả lời, Triệu Kiến đưa lệnh bài rồi đi mất với dáng vẻ chính trực.

Huỳnh Thắng cầm lệnh bài trong tay vuốt nhẹ cẩn thận rồi cất đi!

Một ngày trôi nhanh qua, sau khi dùng hai viên Sáng dược thì thể lực Huỳnh Thắng đã phục hồi hơn 80 phần trăm. Nên hắn quyết định rời khỏi phòng và đi đến một nơi vô cùng quan trọng của Tây Trúc Nha Trang.

Vèo!
Không mất quá nhiều thời gian Huỳnh Thắng đứng trước một Tòa nhà nguy nga và được bảo vệ vô cùng chặt chẽ. Nhìn lên tấm bảng Đá thếp vàng với ba chữ “ Tàng Trân Các”.

Đứng nhìn chưa kịp nóng đít thì một Nam đệ tử đầu trọc canh gác cửa đến nhắc nhở. Vị huynh đài là ai? Không phải người của Trúc Nha Trang thì mời đi cho.

Huỳnh Thắng đến Tây Trúc Nha Trang vài ngày nên nói đúng ra Hắn chưa phải chính thức là đệ tử Trúc Nha Trang.

Huỳnh Thắng vui vẻ lấy lệnh bài đưa cho Nam đệ tử đầu trọc xem. Nhìn lệnh bài một lúc Nam đệ tử trọc đầu liền nói. Ngươi cả gan đánh cấp lệnh bài của Triệu Đại trưởng lão hả? Khai thật mau, nếu không đừng trách ta khách khí.

Vị bất ngờ bị nói là tên ăn cắp nên Huỳnh Thắng cũng bó chim. Có gắng giải thích. Vị huynh đài, ăn thì có thể ăn bậy, chứ nói bậy là không được đâu.

Nam đệ tử đầu trọc tức điên không thèm trả lời liền lao lên vung vài cước đá thẳng vào mặt Huỳnh Thắng.

Nếu Huynh đài muốn nói chuyện bằng nắm đấm thì Ta đây cũng chơi đến bến luôn. Huỳnh Thắng tức giận nói.

Quyền cước của Nam đệ tử trọc đầu chỉ đánh vào khoảng không. Khi Hắn định thần lại thì có cảm giác khá mát ở phần dưới bộ hạ.

Hắn chưa kịp nhìn xuống kiểm tra thì thấy các Nữ đệ tử nhắm mắt, đỏ mặt quay lưng la to. Đồ biến thái, mất nết...

Nam đệ tử trọc đầu ngạc nhiên liền nhìn xuống dưới thân của mình kiểm tra. Chưa đầy một hô hấp, Hắn lấy tay che phần nhạy cảm cũng la to. Ngươi là đồ biến thái!

Huỳnh Thắng chỉ tiện tay dùng Châm xuyên lủng quần hắn và tạo thành vết rách rất là Nghệ thuật trù tượng. Ngay phần mặt tiền gần đáy quần bị rách có hình đầu một chú Voi nhỏ vô cùng dễ thương. Chỉ có một điều đặc biệt là vòi của con Voi là “Tiểu để” của Nam đệ tử trọc đầu nhìn cũng khá giống!

Do các Nữ đệ tử hét lớn nên đã khiến mọi người xung quanh hiếu kỳ bu đến xem khá đông, lúc đầu vài chục người, chưa đến một phút tăng lên vài trăm người. Vì nơi đây là Tàng Trân Các nên người tập trung ở đây rất đông.

Đa số mọi người nhìn con Voi có cái vòi ngộ nghĩnh liền cười ầm lên. Có một nam đệ tử nhận xét: Đuôi chứ vòi gì như con Giun thế !!!

Nam đệ tử trọc đầu thấy người đã bu đông quá nhiều, liền bỏ chạy nhanh vào trong không dám quay đầu lại nhìn. Vài hô hấp sau có một vị Trưởng lão râu đen cùng hai đệ tử chấp sự chạy ra giải tán đám đông.

Sau một lúc giải tán đám đông. Nhưng có một nhóm bốn Nữ đệ tử vẫn đứng yên xem.

Một nữ đệ tử có tên Như Yên có dáng người đẹp, người nàng toát ra khí chất tiểu thư danh giá là người nổi bật nhất trong bốn người đệ tử.

Như Yên nhìn hai gã chấp sự đang vây quanh Huỳnh Thắng liền hỏi: Nam thanh niên kia không phải đệ tử Trúc Nha Trang mà sao dám làm náo động? Hạng người như thế quá hồ đồ.

Nghe Như Yên nói, vị trưởng lão râu đen đến khom người chào một tiếng rồi giải thích. Tiểu tử này cầm lệnh bài của Triệu đại trưởng lão muốn vào Tàng Trân Các.

Như Yên liếc Huỳnh Thắng đang đôi co với hai gã chấp sự. Liền đi nhanh đến cất tiếng nói : Hai đệ tránh ra,Tỷ muốn nói chuyện với Hắn một chút.

Nghe Như Yên nói, hai gã chấp sự vâng lời và đứng sang một bên.

Huỳnh Thắng nhìn nữ đệ tử đến gần mình, Hắn khá ngạc nhiên nên cũng đứng yên xem Nữ đệ tử này muốn gì.

Như Yên nhìn Huỳnh Thắng từ trên xuống dưới khiến Hắn cảm giác như có kiến bò từ trên xuống.

Nhìn chê chán Nàng liền hỏi: Các hạ là gì đối với Triệu đại trưởng lão ?

Tại hạ là Cháu, xưng Triệu đại trưởng lão là Đại Thúc. Huỳnh Thắng đáp ngắn gọn.

Thì ra là Cháu, tuy nhiên Các hạ không phải đệ tử chính thức nên từ đâu đến thì về nơi đó. Như Yên nghiêm túc nói.

Tại hạ thật ra mới gia nhập làm đệ tử của Trúc Nha Trang. Nên Sư tỷ không biết đó cũng lẽ thường.
Tại hạ không mặc áo Tông môn là do Triệu đại trưởng lão bận nhiều việc nên chưa có. Huỳnh Thắng nở nụ cười duyên nói.

Nhìn thái độ của Hắn, một nữ đệ tử áo xanh trong nhóm của Như Yên nổi điên liền nói: Ngươi có biết đang nói chuyện với ai không? Nàng cho Ngươi mặt mũi là đã nể Triệu đại trưởng lão rồi. Đúng là rẻ rách mà cứ tưởng Tơ tằm.

Ngạn Nương không nên lỗ mãng, mặc dù Tỷ không thích loại người dựa hơi nhưng không nên lỗ mãng làm mất hòa khí trong Tông môn. Như Yên quở trách.

Nghe Ngạn Nương la Huỳnh Thắng khiến mọi người trong lòng vô cùng hả dạ.

Huỳnh Thắng vẫn mỉm cười từ tốn liền đổi xưng hô. Xin lỗi, Đệ đến đây chỉ muốn vô Tàng Trân Các để tìm Bí kíp võ công tu luyện. Nếu không còn gì Đệ cáo từ.

Nói xong Hắn như cơn gió lướt qua trưởng lão râu đen, sau đo lướt nhanh vào Tàng Trân Các.

Nói thì dài, nhưng chưa đến hai hô hấp là Hắn đã đứng bên trong cửa ra vào Tàng Trân Các.

Quá nhanh!
Mọi người xung quanh thấy Hắn lướt đi chỉ có thể thốt hai từ.

Hai tên chấp sự như tỉnh cơn mơ liền nhanh chóng vừa đuổi theo vừa hét . Đứng lại!

Không cần đuổi, để Hắn đi. Như Yên mở miệng nói.

Tất cả mọi người ngạc nhiên khi Như Yên không cho đuổi theo, tất cả ánh mắt đều nhìn nàng.

Như Yên giải thích: Người này không tầm thường. Lệnh bài trên tay Câu trưởng lão mà Hắn tước đoạt dễ dàng như thế thì xem ra Triệu đại trưởng lão chọn Hắn làm đệ tử là có lý do.

Mọi người nghe Như Yên nói xong liền giật nẩy mình còn Trưởng lão râu đen trừng mắt muốn rớt ra ngoài khi nhìn trên tay mình đã mất Lệnh bài từ lúc nào cũng không hay.

Như Yên cùng nhóm của mình tiến vô Tàng Trân Các. Trước Khi đi Nàng dặn dò: không cần làm phiền Hắn, có khi lại đắc tội Triệu đại trưởng lão. Có lẽ những điều Hắn nói là sự thật. Mọi người xin hãy tiếp tục công việc của mình.

Trưởng lão râu đen cùng hai gã chấp sự gật đầu chào và tiếp tục canh gác Tàng Trân Các.

Như Yên vừa đi vừa nghĩ: chuyện cũng kỳ lạ Triệu Kiến vốn là một người nổi tiếng keo kiệt Vắt chày ra nước! Sao hôm nay lại phóng khoáng đưa Lệnh bài cho Tên này dùng? Có lẽ hôm nay Triệu Kiến uống nhầm thuốc Sổ!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
toibet
21 Tháng mười một, 2020 11:14
Do bị lỗi bên web Tangthuvien nên không đăng được. Hiện tác giả đang liên hệ Ban quản lý Tangthuvien để chỉnh lỗi.
toibet
21 Tháng mười một, 2020 11:13
Còn chứ Bác, nhưng bị lỗi không cho đăng nữa. đang liên hệ bên Quản Lý Tàng thư viện.
Thien Nguyen
21 Tháng mười một, 2020 10:12
Bộ còn ra ko bác
toibet
16 Tháng mười, 2020 09:04
Chúc anh em có một ngày hạnh phúc
Trần Công Hiếu
15 Tháng chín, 2020 22:25
Có ra đâu mà theo dõi
toibet
19 Tháng tám, 2020 08:10
còn ai theo dõi truyện này ko ta?
toibet
10 Tháng tám, 2020 11:31
Cám ơn các đạo hữu đã xem và ủng hộ. Đây đúng là tác phẩm đầu tay. Nhưng nó mang rất nhiều Tâm huyết tác giả đã gửi vào đó. Mình sẽ xem thật kỹ cách trình bày trước khi đăng. Một lần nữa Tôi gửi lời cảm ơn chân thành đến các đạo hữu đã xem và đóng góp ý kiến quý báu để góp phần xây dựng bộ truyện có Hồn hơn!
toibet
04 Tháng tám, 2020 09:27
Theo tôi thì mỗi thế giới mỗi khác. Mình phải chịu Quy Tắc của nó. Vị dụ nơi Đại lục nơi Huỳnh Thắng ở cấp độ cao nhất làn Chân Thánh 7 sao. Nếu muốn vượt qua phải phá hủy quy tắc hoặc đi qua một Giao diện khác. Mà mình thấy cũng Phi thân và bay đoạn ngắn ( Như Gà) không thể bay như chim được, mà cho dù bay được như Chim cũng không dám bay vì cực kỳ hao Linh lực
Hieu Le
03 Tháng tám, 2020 22:44
truyện đọc cho vui thì dk chứ nhiều vấn đề quá. kết đan, nguyên anh rồi mà chưa biết bay thì cũng lạ thật
toibet
21 Tháng bảy, 2020 11:24
Đi ngang nhà cũ chiều nay/ Tần ngần đứng lại, mắt cay lệ trào/ Để rồi lòng thấy nao nao/ Hiện về kí ức, biết bao vui buồn …/ Cái thời đi bắt chuồn chuồn/ Đi câu cá diếc…ở truồng tắm mưa…
Bác Rắn
20 Tháng bảy, 2020 01:16
muốn cmt thì đầy mà
toibet
19 Tháng bảy, 2020 11:30
cám ơn bạn đã góp ý.
Phạm Duy
19 Tháng bảy, 2020 09:15
chi tiết dẫn dắt thiếu hợp lý.tình huống ko trôi chảy.Có thể là tác phẩm đầu tay.
Phạm Duy
19 Tháng bảy, 2020 08:17
mới nhập gian hồ.
toibet
18 Tháng bảy, 2020 09:16
Các đạo Hữu ai còn theo dõi truyện này thì cho một comment nha :D
toibet
17 Tháng bảy, 2020 17:44
Nghe đồn, Tác giả mải mê viết truyện. Bê tha chuyện gia đình bị Vợ đuổi ra khỏi nhà rồi.
Trần Công Hiếu
17 Tháng bảy, 2020 17:20
Hơn tuần rồi mới ra chương cũng Thiếu thuốc như truyện khác thôi
toibet
17 Tháng bảy, 2020 07:11
Đang làm nha bạn#@
Bác Rắn
16 Tháng bảy, 2020 23:46
không có ai làm tiếp bộ này à
toibet
03 Tháng bảy, 2020 22:19
máy tính bị hư, có lẽ ngày mai xong sẽ up chương mới cho anh em.
toanho0167
03 Tháng bảy, 2020 19:39
Sao drop mất r
toibet
29 Tháng sáu, 2020 09:56
Dịch bệnh nước ngoài rất phức tạp. Tuy nhiên mình sẽ đốc thúc. Cám ơn Đạo hữu đã quan tâm
toibet
29 Tháng sáu, 2020 09:56
Dịch bệnh nước ngoài rất phức tạp. Tuy nhiên mình sẽ đốc thúc. Cám ơn Đạo hữu đã quan tâm
Trần Công Hiếu
28 Tháng sáu, 2020 21:05
Truyện ra chậm thế này thi chẳng mấy ai đọc đâu
toibet
25 Tháng sáu, 2020 08:33
Hi vọng có bạn nào đó kinh nghiệm có thể chau chuốt thì hay biết mấy :D
BÌNH LUẬN FACEBOOK