Vèo!
Năm ngày tiếp theo lại trôi qua nhanh chóng, phi thú lại hạ cánh trên ngọn núi đen to lớn.
Lão già áo xám liền căn dặn “ Ở vùng núi Cổ Nguyệt này khá nguy hiểm, rất nhiều nhóm Sơn tặc tàn ác. Mọi người tốt nhất ở trong phòng và luôn cảnh giác cao nhất. Bạch tước vĩ mô đáp ở đây gây động tĩnh lớn, có thể sẽ bị chú ý. Lão phu cũng tìm nơi dừng chân an toàn nhất có thể, tuy nhiên không được lơ là”.
Mọi người nghe lão già áo xám cảnh báo, ai cũng tỏ ra kiêng kỵ.
Đa số mọi người ở trong phòng, chỉ có hai trung niên ra ngoài, trong đó có một người mặt sẹo nhìn rất dữ tợn, được tóc che bớt. Huỳnh Thắng cũng bước chân theo ra ngoài.
Hắn phi thân lên cành cao nhất để quan sát xung quanh. Lão già áo xám nhìn hành động của ba người trong ánh mắt tỏ ra ngưng trọng. Hắn ngưng trọng không phải vì hành động của Huỳnh Thắng mà là hành động của hai người trung niên kia, hai người đó sau khi ra khỏi phòng liền phóng nhanh sâu vô núi.
Huỳnh Thắng không quan tâm đến việc này. Hắn ở trên cao cảnh giác là vì an toàn cho bản thân hắn, hắn biết khi vào các quốc gia có cấp độ cao hơn thì sẽ có người mạnh hơn hắn nhiều lắm, thậm chí nơi đây còn có cao thủ Kết Đan, Nguyên Anh. Nguy hiểm thật nhiều.
Ba tiếng lặng lẽ trôi qua, Hắn tập trung khoá một hướng. Hắn nhìn về phí xa ấy âm trầm nói “ Nói mọi người chuẩn bị chiến đấu, có hai mươi chín tên sơn tặc Chó điên đang đến, hai người trung niên mặt sẹo là tình báo của băng nhóm sơn tặc này…”
Lão già áo xám nghe hắn nói mà kinh ngạc, phi thân lên cây kế bên Huỳnh Thắng nhìn, nhưng không thấy gì! Hắn nghi ngờ, nhưng theo trực giác của hắn nói cho biết là Huỳnh Thắng nói không sai. Lão già áo xám liền quay về phi hành thú báo động.
Vì Bạch tước vĩ mô mới được nghỉ ngơi không lâu nên còn mệt không thể tiếp tục hành trình.
Mọi người trong phòng nghe báo động, ai cũng khẩn trương cầm vũ khí ra khỏi phòng quan sát. Hiện tại trong nhóm phi hành thú chỉ còn tất cả chín người. Một nữ trung niên che mặt áo tím quan sát phương xa nói “ Các ngươi hãy bình tĩnh, dù địch nhân đông, chúng ta đoàn kết vẫn có thể bình an trở về”
Mọi người gật đầu đồng tình không ai bảo ai, im lặng chờ địch nhân. Hơn hai mươi phút sau, đám Sơn tặc đến gần, tên mặt sẹo lên tiếng nói “ Làm sao các ngươi biết bọn ta xắp đến mà chuẩn bị ?
“ Các ngươi là nhóm Sơn tặc Chó điên cũng là phường a miêu, a cẩu không phải mạnh nhất, bọn ta cũng không sợ” Lão già áo xám nói.
Trung niên mặt sẹo nheo mắt nhìn về lão già áo xám nói “ Chỉ là một tên lái thú mà ngông cuồng, ta không biết vì sao các ngươi phát giác ra chúng ta, nhưng ta cảnh báo, chúng ta chỉ cần tiền, nếu biết khôn thì giao ra hết, sẽ chừa cho một mạng.
Thực lực của các ngươi bọn ta đã nắm rõ như bàn tay. Các ngươi tu vi cao nhất chỉ có hai người này Trúc cơ sơ kỳ đỉnh phong mà thôi, còn lại thì không đáng nhắc đến”
Nói xong hắn chỉ về phía Nữ trung niên áo tím và lão già áo xám. Nghe Tên mặt sẹo nói, trong tâm mọi người nghe thấp thỏm, nhưng Huỳnh Thắng vẫn đứng trên cao quan sát, thông qua [ Vô thiên nhãn] hắn quét tất cả mọi người xung quanh và hiếp mắt nhìn ở phía xa trên cành cây có một lão già khuôn mặt chuột thấp bé đang đứng khoanh tay nhìn xuống như đại bàng rình mồi, tên này chắc chắn có bí kiếp ẩn nấp cao minh nên nhìn bằng “ Thiên nhãn thông” không phát hiện được, hắn tu vi cao nhất là Trúc cơ trung kỳ đỉnh phong chiến lực mười chín ngàn hai trăm điểm.
Còn tên mặt sẹo cũng đạt Trúc cơ sơ kỳ đỉnh phong, còn đám còn lại toàn là luyện thể. Bọn chúng có ba mười người kể cả Lão già mặt chuột.
Tất cả thông tin đều chạy trong thức hải của hắn không ai có thể che giấu được như là Kỹ nữ thoát y, khiếm khuyết ở đâu là biết tất tần tật!!!. Gã trung niên mặt sẹo không biết chính xác tu vi của Huỳnh Thắng là bình thường. Nếu hắn ẩn nấp tu vi thì ngay cả Nguyên Anh cũng không thấy rõ.
Huỳnh Thắng làm được điều này là nhờ [Vô thiên động].
Sau khi quan sát mọi người hắn thở ra nhẹ nhõm, xếp về tương quan thể lực thì phe bên hắn nhiều hơn một cao thủ Trúc cơ, bên kia số lượng đông hơn nhiều nhưng lại thiếu cao thủ, nên không tạo được uy hiếp.
Mặc dù Lão già mặt chuột chiến lực cao hơn hắn ba ngàn hai trăm điểm, vậy thì đã sao, hắn của hiện tại đã khác xa mấy ngày trước…
Không khí trở nên im lặng, chỉ nghe tiếng gió thổi xào xạc vào đám cây phát ra. Tên mặt sẹo lên tiếng uy hiếp “ Các ngươi nên bỏ vũ khí mà đầu hàng, không nên suy nghĩ ảo tưởng, ngay cả tên thanh niên áo vàng cũng đã bỏ trốn. Ta cho các ngươi năm phút suy nghĩ, nếu không đầu hàng thì ngày này năm sao là đám giỗ các ngươi”
Bọn sơn tặc nghe mặt sẹo nói mà ha ha cười lớn, vũ khí chạm vào nhau “leng keng” nghe mà sở da đầu.
Nữ trung niên áo tím nhíu mày nói “ Bọn ta dù tên thanh niên áo vàng bỏ trốn ( ý nói Huỳnh Thắng) nhưng bên ta có hai người Trúc cơ cao thủ, các ngươi đông hơn thì làm sao?”
“ Đám sơn tặc còn thiếu một người, cũng nên ra mặt chào hỏi mọi người đi” Huỳnh Thắng trên cây đằng xa nói xuống.
Mọi người giật mình nhìn về hướng Huỳnh Thắng. Đằng xa, phía sau bọn sơn tặc bổng nhiên có tiếng nói vang lên “ Giỏi, ngươi rất có bản lĩnh phát hiện Lão phu”. Nói xong Lão già mặt chuột phi thân xuống và thả ra tu vi thật của mình không một chút giấu diếm. Nữ trung niên áo tím và lão già áo xám nheo mắt nhìn lão già mặt chuột đầy vẻ kiên kỵ. Còn mọi người thì đổ mồ hôi, chân run rẩy không đứng vững.
Sự xuất hiện của Lão già mặt chuột làm cho bon sơn tặc reo hò vui sướng “ Lão đại vô địch”. Còn bên nữ trung niên áo tím thì căng thẳng lên, không biết làm gì.
Lão già mặt chuột ra hiệu mọi người im lặng và chấp tay sau đít hướng về Huỳnh Thắng nói “ Tiểu huynh đệ có thể phát ra bổn toạ ẩn nấp , chứng tỏ tu vi không bình thường, ngươi tên gì và ở đâu?”
Lão già mặt chuột kiên nể Huỳnh Thắng vì với một người sống lâu năm từng trải như hắn có thể nhìn ra Huỳnh Thắng không tầm thường vì bản thân hắn cũng không phát hiện được Huỳnh Thắng, trước tiên hỏi thăm để tránh gây thù với thể lực lớn khác.
Huỳnh Thắng đứng yên khoanh tay trên ngọn cây cao nhìn xuống băng lãnh nói “ Tên ta không đáng nhắc đến. Ta chỉ khuyên các ngươi một câu. Trên đời có những thứ ăn được và có một số thứ ăn không được. Nếu phạm phải thì chết cũng sẽ không biết chết như thế nào”
Trung niên mặt thẹo nghe giọng nói ngông cuồng của Huỳnh Thắng mà tức tối nói “ Thật bố láo, ngươi chẳng qua là một tên nhãi nhép miệng còn hôi sữa, tu vi chỉ đạt luyện thể tầng chín mà dám ăn nói với lão đại như thế. Ngươi có biết chỉ cần Lão đại nguyện ý ra tay thì ngươi không sống qua một chiêu”
Bọn lâu la sơn tặc cũng hùa theo mắng Huỳnh Thắng…
Lão già mặt chuột nheo mắt lại nhìn Huỳnh Thắng băng lãnh nói “ Lão phu tuy kiên nể, nhưng không phải hạng người nhát gan. Tiểu huynh đệ không nên đánh đồng. Nếu không thích nói cũng được, tiểu huynh đệ có hai lựa chọn: thứ nhất là đầu hàng đưa tất cả tài sản ra ta sẽ tha một mạng, thứ hai thì hãy để mạng ở lại đây đừng đi nữa”
Lão già mặt chuột là một người rất cẩn thận nên mới sống đến ngày hôm nay. Trực giác nói cho hắn biết rằng Huỳnh Thắng đè ép tu vi, chắc chắn là Trúc cơ sơ kỳ trở lên nhưng không biết chính xác là mạnh bao nhiêu. Vì sự xuất hiện của Huỳnh Thắng nên kế hoạch có thể huỷ vì theo tình báo của Trung niên mặt sẹo nói phái đoàn này chỉ có hai Trúc cơ sơ kỳ đỉnh phong, như thế thì không đáng ngại nhưng thêm một Trúc cơ nữa thì khá mạo hiểm.
Huỳnh Thắng là hạng người gì? Hắn liếc nhìn là biết Lão già mặt chuột này nghĩ gì có thể là đi guốc trong bụng.
Huỳnh Thắng mỉm cười nói “ Ta muốn lựa chọn con đường thứ ba, nếu Ngươi không tin có thể thử, nhưng ta nói trước một khi kiếm ra khỏi vỏ thì các ngươi cũng nên ở lại đây cũng đừng có đi nữa”
Nghe khẩu khí của hắn mà nhóm phái đoàn hít thở không thông, nói như thế không khác nào chọc giận bọn sơn tặc nổi điên. Tình hình căng như dây đàn, mọi người cũng đã rút vũ khí ra khỏi vỏ.
Trung niên mặt sẹo nhìn Lão già mặt chuột thấy ám hiệu nên liền cầm đại kiếm phi thân lên miệng đọc pháp quyết hướng về Huỳnh Thắng thật nhanh la lên “ Hãy chết đi”.
Tất cả mọi người đều bất động quan sát, không người nào động thủ. Nữ trung niên áo tím gửi hy vọng vào Huỳnh Thắng, nếu hắn có thể thắng thì cục diện rất có lợi cho mọi người.
Huỳnh Thắng đã lâu không đánh nhau, đây là lúc hắn kiểm chứng sức lực của mình để có cái nhìn khách quan hơn. Hắn vận khí kéo theo linh khi tăng lên một cách chóng mặt làm không khí xung quanh cũng bị ảnh hưởng tạo ra hiện tượng thật oai hùng giống như Songoku trong truyện Bảy viên ngọc rồng. Kiếm của hắn từ từ ra khỏi vỏ, sát khí bao trùm cả một khu vực hai mươi mét đổ lại.
Trung niên mặt sẹo đến càng gần cảm giác như đối diện với một atula thật sự, tay cầm trường kiếm như run lên từng cơn. Hắn hét to quán trú linh khí vào kiếm, ổn định thân thể và chém xuống. Tốc độ kiếm cực nhanh chỉ để lại tàn ảnh một tia sáng màu đỏ hình vòng cung kéo dài xuống thân thể Huỳnh Thắng.
Thân thể hắn bí chém làm hai, kiếm của hắn cũng chưa ra khỏi vỏ hết. Nhìn cảnh này đám sơn tặc reo hò “ Nhị ca vô song”. Còn đám phái đoàn thì mặt xám xịt, Nữ trung niên áo t cũng giật mình, nàng không tin rằng Huỳnh Thắng bí giết bởi một chiêu. Nếu là nàng thì không dễ dàng như thế.
Lão già mặt chuột mỉm cười thở ra một hơi dài nói “ Rất tốt, ha ha ha”
Trung niên mặt sẹo nở nụ cười vui sướng nhưng liền khựng lại cảm giác có gì đó không ổn. Hắn đứng yên bất động không thể nhút nhít, bốn cây kim châm cấm phong bế huyệt đạo quan trọng cấm từ lúc nào.
Thân hình của Huỳnh Thắng vẫn hiện lên tại chỗ vừa bị chém, ánh mắt sắc lãnh nhìn Trung niên mặt sẹo nói “ Có lời gì muốn nói”?
Tất cả mọi người dụi mắt không thể tin vào mắt mình. Lão già mặt chuột khuôn mặt lúc trắng lúc xanh, hắn không nhìn ra được Huỳnh Thắng xuất chiêu như thế nào làm cho Trung niên mặt sẹo đứng bất động.
Nhìn cuộc chiến như thế nhưng thật sự chỉ diễn ra vài hô hấp. Huỳnh Thắng không nghĩ “ Thiên nam bộ pháp” lại quá bá đạo như thế, nguyên nhân tốc độ hắn quá nhanh không phải hắn nắm được “quy tắc hệ phong” mà là từ khi linh khi biến đổi thành tơ tinh khiết vô cùng nên đã tăng phúc cho thân pháp rất nhiều, nếu mà hắn nắm được “quy tắc hệ phong” thì có lẽ sẽ còn nhanh hơn nhiều. Ngoài thân pháp nhanh, tốc độ ngự châm càng nhanh hơn gấp đôi. Điều này hắn chỉ phát hiện trong chiến đấu.
Trung niên mặt sẹo run sợ nói lấp bấp “ Xin.. tha...cho” chưa nói hết câu, hắn đã bị một kiếm xuyên tim, tốc độ nhanh đến nổi khi rút kiếm về vỏ, thân kiếm của Huỳnh Thắng không nhiễm một giọt máu. Từ khi kiếm tra vào vỏ, Trung niên mặt sẹo mới ý thức được mình bị giết...
Huỳnh Thắng thu giới chỉ của Trung niên mặt sẹo vào người rồi tiến đến Lão già mặt chuột nói “ Ta lỡ tay”
Mọi người, Lão già mặt chuột..!
“ Lỡ tay cái chị gái ngươi” Lão già mặt chuột thầm mắng. Hắn lùi về vài bước, còn đám lâu la sơn tặc cũng giãn ra xa vì sợ Hắn lại lỡ tay!
Lão già mặt chuột mỉm cười đổi thái độ “ Công tử ta thật có mắt như mù không thấy thái sơn, xin công tử tha cho ta một mạng, đây là giới chỉ bên trong toàn bộ tài sản của ta công tử cứ lấy tự nhiên”
Huỳnh Thắng là một người lương thiện, không muốn chết chóc nhưng bọn sơn tặc này quá tàn ác chúng cướp của giết người không chớp mắt. Chính vì vậy hắn giết Trung niên mặt sẹo mà không cần đắn đo.
Nhìn Lão già mặt chuột cầu tình, Huỳnh Thắng nói “ ta sẽ phế bỏ công lực của ngươi để sống tuổi già còn lại một cách thường dân. Ngươi có hai lựa chọn một là chết, hai là đồng ý”
Lão già mặt chuột run rẫy, hắn liền quỳ xuống khóc thảm ôm chân Huỳnh Thắng, nhưng tay phải của hắn nhanh vô cùng móc trong túi áo một vật màu đen như “ trái lựu đạn” và cười âm hiểm. Nhưng hắn nhanh, Huỳnh Thắng nhanh hơn, một kiếm xuyên đầu Lão già mặt chuột. Khi hắn định cười thành tiếng thì sinh mệnh của hắn từ từ trôi qua... Hắn nằm gục xuống và chết tại chỗ.
Huỳnh Thắng lấy giới chỉ và quả màu đen thu vào, hắn nhìn đám lâu la quát “ Các ngươi còn không bỏ vũ khí đầu hàng ?”
Đám lâu la sơn tặc nghe giật nẩy mình, không suy nghĩ tất cả đều bỏ vũ khí và cầu xin tha mạng.
Huỳnh Thắng không muốn giết bọn lâu la này vì đa số xuất thân từ nông dân bần cùng... nên thả bọn chúng đi và nói “ Hãy lấy hai tên này làm gương, làm sơn tặc mãi mãi sẽ không có kết quả tốt”.
Sau khi đám sơn tặc lâu la bỏ đi, Huỳnh Thắng nhìn mọi người lướt qua và phi thân nhanh sâu trong núi...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
21 Tháng mười một, 2020 11:14
Do bị lỗi bên web Tangthuvien nên không đăng được. Hiện tác giả đang liên hệ Ban quản lý Tangthuvien để chỉnh lỗi.
21 Tháng mười một, 2020 11:13
Còn chứ Bác, nhưng bị lỗi không cho đăng nữa. đang liên hệ bên Quản Lý Tàng thư viện.
21 Tháng mười một, 2020 10:12
Bộ còn ra ko bác
16 Tháng mười, 2020 09:04
Chúc anh em có một ngày hạnh phúc
15 Tháng chín, 2020 22:25
Có ra đâu mà theo dõi
19 Tháng tám, 2020 08:10
còn ai theo dõi truyện này ko ta?
10 Tháng tám, 2020 11:31
Cám ơn các đạo hữu đã xem và ủng hộ. Đây đúng là tác phẩm đầu tay. Nhưng nó mang rất nhiều Tâm huyết tác giả đã gửi vào đó. Mình sẽ xem thật kỹ cách trình bày trước khi đăng. Một lần nữa Tôi gửi lời cảm ơn chân thành đến các đạo hữu đã xem và đóng góp ý kiến quý báu để góp phần xây dựng bộ truyện có Hồn hơn!
04 Tháng tám, 2020 09:27
Theo tôi thì mỗi thế giới mỗi khác. Mình phải chịu Quy Tắc của nó. Vị dụ nơi Đại lục nơi Huỳnh Thắng ở cấp độ cao nhất làn Chân Thánh 7 sao. Nếu muốn vượt qua phải phá hủy quy tắc hoặc đi qua một Giao diện khác. Mà mình thấy cũng Phi thân và bay đoạn ngắn ( Như Gà) không thể bay như chim được, mà cho dù bay được như Chim cũng không dám bay vì cực kỳ hao Linh lực
03 Tháng tám, 2020 22:44
truyện đọc cho vui thì dk chứ nhiều vấn đề quá. kết đan, nguyên anh rồi mà chưa biết bay thì cũng lạ thật
21 Tháng bảy, 2020 11:24
Đi ngang nhà cũ chiều nay/
Tần ngần đứng lại, mắt cay lệ trào/
Để rồi lòng thấy nao nao/
Hiện về kí ức, biết bao vui buồn …/
Cái thời đi bắt chuồn chuồn/
Đi câu cá diếc…ở truồng tắm mưa…
20 Tháng bảy, 2020 01:16
muốn cmt thì đầy mà
19 Tháng bảy, 2020 11:30
cám ơn bạn đã góp ý.
19 Tháng bảy, 2020 09:15
chi tiết dẫn dắt thiếu hợp lý.tình huống ko trôi chảy.Có thể là tác phẩm đầu tay.
19 Tháng bảy, 2020 08:17
mới nhập gian hồ.
18 Tháng bảy, 2020 09:16
Các đạo Hữu ai còn theo dõi truyện này thì cho một comment nha :D
17 Tháng bảy, 2020 17:44
Nghe đồn, Tác giả mải mê viết truyện. Bê tha chuyện gia đình bị Vợ đuổi ra khỏi nhà rồi.
17 Tháng bảy, 2020 17:20
Hơn tuần rồi mới ra chương cũng Thiếu thuốc như truyện khác thôi
17 Tháng bảy, 2020 07:11
Đang làm nha bạn#@
16 Tháng bảy, 2020 23:46
không có ai làm tiếp bộ này à
03 Tháng bảy, 2020 22:19
máy tính bị hư, có lẽ ngày mai xong sẽ up chương mới cho anh em.
03 Tháng bảy, 2020 19:39
Sao drop mất r
29 Tháng sáu, 2020 09:56
Dịch bệnh nước ngoài rất phức tạp. Tuy nhiên mình sẽ đốc thúc. Cám ơn Đạo hữu đã quan tâm
29 Tháng sáu, 2020 09:56
Dịch bệnh nước ngoài rất phức tạp. Tuy nhiên mình sẽ đốc thúc. Cám ơn Đạo hữu đã quan tâm
28 Tháng sáu, 2020 21:05
Truyện ra chậm thế này thi chẳng mấy ai đọc đâu
25 Tháng sáu, 2020 08:33
Hi vọng có bạn nào đó kinh nghiệm có thể chau chuốt thì hay biết mấy :D
BÌNH LUẬN FACEBOOK