Vèo!
Hai mươi phút chầm chậm trôi qua, Huỳnh Thắng Ngủ cây kim Châm cuối cùng ra khỏi người Ngọc Trân.
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, tay quệt mồ hôi trên trán nhìn nhau cười vui!
Lâu Ra liền tiến đến gần Ngọc Trân kiểm tra, vài hô hấp sau Hắn xúc động rơi nước mắt quỳ xuống ôm lấy người Nàng như là người Cha ôm lấy con Gái để che chở dù có phải Chết cũng không sợ.
Một cao thủ như Lâu Ra mà không thoát khỏi tình cảm Nhân thế trói buộc.
Nhìn cảnh tượng này mọi người đều dâng lên trong lòng một điều gì đó rất thiêng liêng. Không phải chỉ có tình mẫu tử quý nhất, đôi khi trên đời này còn có một tình cảm khác cũng đáng trân trọng như thế. Nhưng tuyệt đối không phải là Tình dục a.
Triệu My là vợ của Lâu Ra thấy thế cũng rơi nước mắt vì xúc động. Vì người mà Nàng yêu quý đã được cứu.
Triệu Kiến liền chủ động lên tiếng: ơ kìa, không phải hôm nay ngày vui sao? Lâu huynh nên mời mọi người uống một ít Rượu mới phải chứ.
Lâu Ra nghe Triệu Kiến nói thế liền đứng phắt dậy nói: Đúng, hôm nay là ngày vui. Lão phu xin phép mời mọi người dùng một bữa tiệc đạm bạc cùng gia đình. Không say không về!
Lâu Ra nói xong liền nhìn Triệu My ra hiệu. Nàng thấy vậy liền xin ra ngoài chuẩn bị tiệc.
Thiến thái thượng trưởng lão đợi Triệu My đi khỏi liền nói: Ta có việc quan trọng phải đi, hẹn dịp khác sẽ cùng mọi người chung vui.
Thiến thái thượng trưởng lão nói xong liền xoay người đi. Trước khi biến mất Hắn có liếc nhìn Huỳnh Thắng nở một nụ cười triều mến!
Thiến Thân (Thiến Thái thượng trưởng lão) đi khỏi mọi người nhìn nhau rồi rời khuê phòng như không có chuyện gì.
Tốc độ liếc mắt triều mến của Thiến Thân nhìn Huỳnh Thắng cực nhanh. Chỉ có Hắn mới bắt gặp được.
Ánh mắt ấy nhìn tuy lạ nhưng thân quen giống y hệt ánh mắt Lục Giác nhìn Huỳnh Thắng cái lúc gặp Huỳnh Thắng tại phòng riêng!
Huỳnh Thắng muốn nổi da Trâu...
Vèo!
Sau bữa tiệc tàn, Triệu Kiến cùng Huỳnh Thắng ra về. Cả hai người hôm nay uống khá say.
Suốt chặng đường về Huỳnh Thắng cảm thấy rất mệt nhưng không vì thế mà biểu hiện kỳ lạ của Triệu Kiến qua được mặt Hắn. Nhưng Hắn không nói gì vẫn nhắm mắt luyện công.
Một tiếng trôi qua, cả hai cũng đã về đến nhà. Huỳnh Thắng nhảy khỏi Phi thú và cáo từ về Phòng trước.
Huỳnh Thắng nhanh như cơn gió biến mất tại chỗ và về Phòng mình. Nhưng Hắn không vô mà âm thầm quay lại nơi chỗ đậu Phi thú.
Triệu Kiến thấy Huỳnh Thắng đã đi mất, Hắn nhìn dáo dát xung quanh cảnh giác một lúc rồi mới yên tâm. Hắn đến chỗ Phi thú vuốt mông Phi thú nhẹ nhàng nhìn đầy triều mến +_+.
Ta té,Nhìn cảnh này Huỳnh Thắng mém chút nữa phụt máu. Hắn liền cất tiếng nói: Đại Thúc ngươi có ổn chứ?
Triệu Kiến giật nảy mình khi nghe giọng Huỳnh Thắng phát ra quanh đây.
Huỳnh Thắng liền xuất hiện trước mặt Triệu Kiến và nhìn sâu vào mắt Hắn nói: Con phát hiện Thúc có biểu hiện bất thường trên đường về đây. Con không hiểu sao Thúc lại Rạo rực khi hôn Phi thú?
Triệu Kiến đỏ mặt, không biết nói gì. Phải mất vài giây sau Hắn mới bình tĩnh trả lời: Thúc không hiểu tại sao từ khi con giúp Thúc ”Chữa bệnh” thì mỗi lần đứng gần bất kỳ con Vật nào giống Cái đều có cảm giác khó nói nó y như là...như là...!
Triệu Kiến đỏ mặt không nói tiếp.
Cảm giác động đực chứ gì? À quên Thúc là con Trai nên gọi là Động cái! Huỳnh Thắng nói huỵt tẹt ra.
Triệu Kiến nghe Huỳnh Thắng nói mà nhảy dựng lên như Mèo bị đạp trúng đuôi vội bịt miệng Hắn lại nói thì thầm: Bé cái miệng lại Ba. Cho em xin!
Huỳnh Thắng biết mình hồ đồ liền nói nhỏ:Thật không trách Thúc được, lỗi do con Châm nhầm nên Thúc bị rối loạn Giống loài. Nếu gọi theo Khoa học thì gọi là “ Luyến Thú hay gọi là Ái Thú. Còn dùng từ dân địa phương thì gọi là “ Thú tính”!
Thú cả nhà ngươi, Chị Gái ngươi! Triệu Kiến oán giận thầm nguyền rủa Huỳnh Thắng.
Vì gần nơi đây sẽ có người đi tuần, hoặc các đệ tử đi ngang qua nên Triệu Kiến không dám mở tiếng.
Huỳnh Thắng nhìn Triệu Kiến mắt đỏ người run run liền cam đoan: Thúc yên tâm qua đêm nay Thúc sẽ bình thường.
Nghe Huỳnh Thắng nói hai chữ: Yên tâm. Triệu Kiến mắt tối sầm lại nhớ đến cái đêm Định mệnh. Hắn định van xin thì bị Huỳnh Thắng điểm huyệt lôi vô Thư phòng...!
Vèo!
Sáng hôm sau, Các đệ tử gần nơi ở của Triệu Kiến lại bàn tán xôn xao.
Nè cậu, đêm qua nhà Triệu Đại trưởng lão lại giết Heo đãi khách cậu à. Một nam đệ tử quả quyết nói...!
Tại một nơi khác, cách Triệu Đại trưởng lão khá xa:
Con nói sao? Triệu Đại trưởng lão lại giết Heo đãi khách? Một Lão phụ ngạc nhiên hỏi.
Lão phụ ấy ai cũng biết, đó là Tuyết trưởng lão. Người tình chưa bao giờ cưới của Triệu Đại trưởng lão!!!
Nàng nghe đệ tử mình quả quyết xác nhận. Nàng liền cho đệ tử lui và thầm nghĩ: Cái lão già này ghê thật, dám giết Heo đãi Gái hai lần. Ông lấy lại phong độ đàn ông là nhờ con này nha. Hôm nay tôi sẽ nói cho ra lẽ. Phải phạt “Nặng” mới hả dạ à nha.Cho khỏi lén phén!
Nghĩ xong nàng nở một nụ cười đầy Triều mến và liếm đôi môi hình quả Bơ của mình. Nếu để Triệu Kiến thấy nụ cười này thì Hắn thà xuống tóc đi Tu chứ chẳng đùa!
Quả thật trên đời này không có gì nguy hiểm bằng khi người đàn bà ghen tuông a.
Triệu Kiến đang ngồi rên trong phòng và không bao giờ quên nguyền rủa Huỳnh Thắng. Đột nhiên Hắn rùng mình lạnh cả sóng lưng và mắt trái giật liên hồi. Muốn rớt cả vài cộng lông Mi để làm Duyên với đời!
Triệu Kiến thầm nghĩ: Nguy hiểm,mắt Trái từ nhiên giật là điềm báo có gì đó không tốt lành xắp xảy ra với Mình.
Triệu Kiến mặt xanh như Đít Nhái khi nghe cái mùi hương nhẹ nhàng nhưng cực kỳ quen thuộc sộc vào phòng mình.
Triệu Kiến dù đau ê toàn thân vì đêm qua vừa bị “ Chích”. Nhưng Hắn nghe mùi hương này vẫn dư sức nhảy dựng đứng như lò xo. Trốn nha!
Đột nhiên cửa phòng bị đạp văng ra, trên tường chỉ còn dính lại cái bản lề!
Cánh cửa vừa rơi xuống mặt đất thì Tuyết trưởng lão cất tiếng nói dịu dàng muốn chảy cả nước hỏi: Huynh định đi đâu vậy?
Đi trốn, à không ta đi đón Nàng chứ đi đâu! Triệu Kiến cả kinh lấp bấp nói.
Tuyết trưởng lão lườm nguýt hắn một cái thật dài.
Theo bản năng sinh tồn. Triệu Kiến dùng hết sức bú sữa mẹ lấy tay giữ chặt lấy cái Quần của mình liền nói: Hôm nay ta không khỏe. Hẹn nàng khi khác, ta Thề sẽ giải thích cho Nàng. Chắc có sự hiểu lầm!
Tuyết trưởng lão nghe Triệu Kiến nói xong liền giọng đầy nghi ngờ cười mỉm nói: Khỏe hay không phải kiểm tra mới biết a. Để xem hôm nay Ông có còn giết Heo đãi khách lần ba không...!
Huỳnh Thắng trong phòng đang luyện công thì đột nhiên nhiếu lông mày thật chặt thầm nghĩ: Thúc ơi con thật sự ngưỡng mộ Thúc. Thúc là Idol của con ở thế giới này, mới trị bệnh xong mà đã Test liền... Thật khâm phục quá đi mà +_+
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
21 Tháng mười một, 2020 11:14
Do bị lỗi bên web Tangthuvien nên không đăng được. Hiện tác giả đang liên hệ Ban quản lý Tangthuvien để chỉnh lỗi.
21 Tháng mười một, 2020 11:13
Còn chứ Bác, nhưng bị lỗi không cho đăng nữa. đang liên hệ bên Quản Lý Tàng thư viện.
21 Tháng mười một, 2020 10:12
Bộ còn ra ko bác
16 Tháng mười, 2020 09:04
Chúc anh em có một ngày hạnh phúc
15 Tháng chín, 2020 22:25
Có ra đâu mà theo dõi
19 Tháng tám, 2020 08:10
còn ai theo dõi truyện này ko ta?
10 Tháng tám, 2020 11:31
Cám ơn các đạo hữu đã xem và ủng hộ. Đây đúng là tác phẩm đầu tay. Nhưng nó mang rất nhiều Tâm huyết tác giả đã gửi vào đó. Mình sẽ xem thật kỹ cách trình bày trước khi đăng. Một lần nữa Tôi gửi lời cảm ơn chân thành đến các đạo hữu đã xem và đóng góp ý kiến quý báu để góp phần xây dựng bộ truyện có Hồn hơn!
04 Tháng tám, 2020 09:27
Theo tôi thì mỗi thế giới mỗi khác. Mình phải chịu Quy Tắc của nó. Vị dụ nơi Đại lục nơi Huỳnh Thắng ở cấp độ cao nhất làn Chân Thánh 7 sao. Nếu muốn vượt qua phải phá hủy quy tắc hoặc đi qua một Giao diện khác. Mà mình thấy cũng Phi thân và bay đoạn ngắn ( Như Gà) không thể bay như chim được, mà cho dù bay được như Chim cũng không dám bay vì cực kỳ hao Linh lực
03 Tháng tám, 2020 22:44
truyện đọc cho vui thì dk chứ nhiều vấn đề quá. kết đan, nguyên anh rồi mà chưa biết bay thì cũng lạ thật
21 Tháng bảy, 2020 11:24
Đi ngang nhà cũ chiều nay/
Tần ngần đứng lại, mắt cay lệ trào/
Để rồi lòng thấy nao nao/
Hiện về kí ức, biết bao vui buồn …/
Cái thời đi bắt chuồn chuồn/
Đi câu cá diếc…ở truồng tắm mưa…
20 Tháng bảy, 2020 01:16
muốn cmt thì đầy mà
19 Tháng bảy, 2020 11:30
cám ơn bạn đã góp ý.
19 Tháng bảy, 2020 09:15
chi tiết dẫn dắt thiếu hợp lý.tình huống ko trôi chảy.Có thể là tác phẩm đầu tay.
19 Tháng bảy, 2020 08:17
mới nhập gian hồ.
18 Tháng bảy, 2020 09:16
Các đạo Hữu ai còn theo dõi truyện này thì cho một comment nha :D
17 Tháng bảy, 2020 17:44
Nghe đồn, Tác giả mải mê viết truyện. Bê tha chuyện gia đình bị Vợ đuổi ra khỏi nhà rồi.
17 Tháng bảy, 2020 17:20
Hơn tuần rồi mới ra chương cũng Thiếu thuốc như truyện khác thôi
17 Tháng bảy, 2020 07:11
Đang làm nha bạn#@
16 Tháng bảy, 2020 23:46
không có ai làm tiếp bộ này à
03 Tháng bảy, 2020 22:19
máy tính bị hư, có lẽ ngày mai xong sẽ up chương mới cho anh em.
03 Tháng bảy, 2020 19:39
Sao drop mất r
29 Tháng sáu, 2020 09:56
Dịch bệnh nước ngoài rất phức tạp. Tuy nhiên mình sẽ đốc thúc. Cám ơn Đạo hữu đã quan tâm
29 Tháng sáu, 2020 09:56
Dịch bệnh nước ngoài rất phức tạp. Tuy nhiên mình sẽ đốc thúc. Cám ơn Đạo hữu đã quan tâm
28 Tháng sáu, 2020 21:05
Truyện ra chậm thế này thi chẳng mấy ai đọc đâu
25 Tháng sáu, 2020 08:33
Hi vọng có bạn nào đó kinh nghiệm có thể chau chuốt thì hay biết mấy :D
BÌNH LUẬN FACEBOOK