Tiếng đàn vẫn trong trẻo vang khắp sảnh, làm cho người nghe nổi lên trong lòng một sự dâng trào, cảm khái. Tiếng đàn kết thúc.
Một giọng nói vang lên trên kháng đài của đại nương: “ Theo thông lệ của lần trước, công tử nào bỏ ra nhiều tiền thì Diệu Nhi bồi tiếp với người đó.
Nhưng hôm nay Diệu Nhi có tâm trạng không vui nên vị công tử nào có thể làm Diệu Nhi có hứng thú trò chuyện thì sẽ bồi tiếp vị ấy suốt đêm nay. Bất kỳ ai cũng có thể vận may một lần, chúc mọi người may mắn”
Đại nương nói xong liền đi xuống kháng đài, không khí đại sảnh trở nên náo nhiệt hơn, mọi người chen lấn lên kháng đài để thử vận may với đại mỹ nhân.
Hà Nhân nhìn Huỳnh Thắng hỏi” Hiền để có muốn thử một lần không?”
“Đệ không có hứng thú, hiền huynh lên thử vận may đi” Hắn lắc đầu trả lời.
Hà Nhân không nói nhiều, liền cùng hai người bạn hữu mình chen vào đám đông. Còn hắn vẫn ngồi chỗ cũ, tay cầm tách trà tiếp tục thưởng thức, dù thế nhưng hắn lúc nào cũng cảnh giác cao. Mặc dù đại sảnh vô cùng nào nhiệt, hắn vẫn nghe được bước chân nhẹ nhàng đang lướt nhanh gần đến mình. Sau khi có nội công, giác quan của hắn rất lợi hại. Người đến gần là nha hoàn của Diệu Nhi, hắn đặt nhẹ tách trả xuống và hỏi khách sáo “xin hỏi cô nương đến đây, có gì chỉ dạy”
Giọng nói rất nhẹ nhàng đầy từ tính. Nha hoàn nghe hắn hỏi cũng trả lời:” Tiểu nữ tên là Thiên Tuyết Nguyệt, công tử có thể gọi Tuyết Nguyệt, tiểu nữ đường đột đến gặp công tử chỉ hỏi một việc”.
Nàng lấy một miếng ngọc bội màu xanh ngọc, nhìn rất là tinh xảo có khắc chữ “Nhân” đưa cho hắn xem và hỏi “ Công tử có nhận biết được vật này?”
Hắn cầm ngọc bội nhìn một lúc rồi lắc đầu nói: “Tại hạ chưa gặp qua bao giờ”.
Hắn trả lại ngọc bội và nhìn Tuyết Nguyệt, quá anh mắt của hắn Tuyết Nguyệt cũng là Mỹ nhân, nhưng hắn cảm nhận được cái gì đó không đúng từ chỗ nàng phát ra, hắn cảm nhận được trên người nàng một mùi hương nhẹ nhàng, sâu lắng khó mà dùng từ ngữ để diễn tả. Gặp một lần là không bao giờ quên.
Đúng lúc ấy hắn nghe tiếng va chạm của binh khí, tiếng la phát ra từ kháng đài, hắn dời ánh mắt nhìn sang thì thấy Hà Nhân , Tào công tử cùng Liễu công tử bị ai đó ném ra ngoài, té nằm chổng mông trên mặt đất, trên mặt bầm dập.
Véo…
Hắn quay lưng lướt đi nhanh đến nổi chỉ để lại tàn ảnh, vì “Thiên nam bộ pháp” hắn dã đạt đến viên mãn. Tuyết Nguyệt nhìn thấy mà giật mình!!!
“Huynh có sao không ?” Hắn đỡ Hà Nhân đứng dậy hỏi.
“Ta không sao, cảm ơn đệ”
Hắn tiếp tục đỡ Tào công tử và Liễu công tử đứng dậy. Sau đó nhìn lên kháng đài thì thấy Lỗ công tử đang chấp tay nhìn về hướng này cười và nói “ Ba vị công tử , thật có lỗi, bọn hộ vệ của ta hơi bất cẩn. tốt nhất các vị không nên xen vào chuyện này. Nếu không, ta sợ hộ vệ của ta lại bất cẩn”.
Hắn đang định lên giáo huấn tên công tử này, thì thấy một bóng người lướt đi khá nhanh hướng về kháng đài, hắn liếc mắt nhìn là biết Tuyết Nguyệt.
Thân ảnh lướt lên kháng đài, Tuyết Nguyệt dùng quyền đánh về Lỗ công tử, tên công tử này cũng là người luyện võ. Nhìn hai người đánh nhau, Tuyết Nguyệt chiếm hoàn toàn thượng phong, sau vài quyền Lỗ công tử chật vật không thể tả. “Rầm” hắn bị Tuyết Nguyệt đánh bay ra khỏi kháng đài đầu cấm xuống đất, trồng hình cây chuối, trông rất thê thảm.
Khoảng năm tên hộ vệ chạy đến đỡ Lỗ công tử đứng dậy, Hắn tức giận chỉ Tuyết Nguyệt “ hay, hay lắm dám động thủ bổn công tử, vậy thì đừng trách ta vô tình, tất cả đều lên, bắt hai ả này cho ta đem về phủ, ai bắt được ta sẽ trọng thưởng”
Năm tên hộ vệ mắt sáng rỡ, liền lao lên kháng đài, còn mọi người thì ai cũng chạy rời khỏi tửu lâu vì sợ liên lụy. Trong đại sảnh ngoài nhóm bốn người của Huỳnh Thắng, chỉ còn vài người là còn đứng nhìn.
Huỳnh Thắng không thích xen vào vũng nước đục này, vì đối với hắn không có liên quan. Hắn thấy dù cho phe Lỗ công tử có đông hơn cũng không phải là đối thủ của Tuyết Nguyệt, ngoài ra có thể Diệu Nhi cũng có thể là một cao thủ.
Giống như những gì hắn suy nghĩ, năm tên hộ vệ bị đánh te tua, toàn thân bầm dập, Tuyết Nguyệt dùng quyền rất tinh diệu, nhìn như vô lực nhưng lại lực lượng mười phần, động tác linh động, quyền rơi trên cơ thể các hộ vệ vào các vị trí sơ hở. Đúng là không cùng cấp bậc.
Hà Nhân và hai vị công tử nhìn mà ngạc nhiên, nhưng ngạc nhiên hơn là Lỗ công tử, hắn không ngờ hộ vệ mình đặc biệt được phụ thân tuyển chọn, lại trải qua huấn luyện, mà bị một tiểu nữ đánh không có sức phản kháng!!! Hắn thấy không ổn liền trốn ra ngoài sảnh, và chạy mất để lại bọn hộ vệ bị ăn hành .
Huỳnh Thắng thấy không có gì đáng để xem, liền nhìn Hà Nhân và hai vị công tử nói: “ Chúng ta về thôi, mọi việc đã kết thúc”
Hà Nhân gật đầu và ôm quyền chào biệt Tào công tử và Liễu công tử.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
21 Tháng mười một, 2020 11:14
Do bị lỗi bên web Tangthuvien nên không đăng được. Hiện tác giả đang liên hệ Ban quản lý Tangthuvien để chỉnh lỗi.
21 Tháng mười một, 2020 11:13
Còn chứ Bác, nhưng bị lỗi không cho đăng nữa. đang liên hệ bên Quản Lý Tàng thư viện.
21 Tháng mười một, 2020 10:12
Bộ còn ra ko bác
16 Tháng mười, 2020 09:04
Chúc anh em có một ngày hạnh phúc
15 Tháng chín, 2020 22:25
Có ra đâu mà theo dõi
19 Tháng tám, 2020 08:10
còn ai theo dõi truyện này ko ta?
10 Tháng tám, 2020 11:31
Cám ơn các đạo hữu đã xem và ủng hộ. Đây đúng là tác phẩm đầu tay. Nhưng nó mang rất nhiều Tâm huyết tác giả đã gửi vào đó. Mình sẽ xem thật kỹ cách trình bày trước khi đăng. Một lần nữa Tôi gửi lời cảm ơn chân thành đến các đạo hữu đã xem và đóng góp ý kiến quý báu để góp phần xây dựng bộ truyện có Hồn hơn!
04 Tháng tám, 2020 09:27
Theo tôi thì mỗi thế giới mỗi khác. Mình phải chịu Quy Tắc của nó. Vị dụ nơi Đại lục nơi Huỳnh Thắng ở cấp độ cao nhất làn Chân Thánh 7 sao. Nếu muốn vượt qua phải phá hủy quy tắc hoặc đi qua một Giao diện khác. Mà mình thấy cũng Phi thân và bay đoạn ngắn ( Như Gà) không thể bay như chim được, mà cho dù bay được như Chim cũng không dám bay vì cực kỳ hao Linh lực
03 Tháng tám, 2020 22:44
truyện đọc cho vui thì dk chứ nhiều vấn đề quá. kết đan, nguyên anh rồi mà chưa biết bay thì cũng lạ thật
21 Tháng bảy, 2020 11:24
Đi ngang nhà cũ chiều nay/
Tần ngần đứng lại, mắt cay lệ trào/
Để rồi lòng thấy nao nao/
Hiện về kí ức, biết bao vui buồn …/
Cái thời đi bắt chuồn chuồn/
Đi câu cá diếc…ở truồng tắm mưa…
20 Tháng bảy, 2020 01:16
muốn cmt thì đầy mà
19 Tháng bảy, 2020 11:30
cám ơn bạn đã góp ý.
19 Tháng bảy, 2020 09:15
chi tiết dẫn dắt thiếu hợp lý.tình huống ko trôi chảy.Có thể là tác phẩm đầu tay.
19 Tháng bảy, 2020 08:17
mới nhập gian hồ.
18 Tháng bảy, 2020 09:16
Các đạo Hữu ai còn theo dõi truyện này thì cho một comment nha :D
17 Tháng bảy, 2020 17:44
Nghe đồn, Tác giả mải mê viết truyện. Bê tha chuyện gia đình bị Vợ đuổi ra khỏi nhà rồi.
17 Tháng bảy, 2020 17:20
Hơn tuần rồi mới ra chương cũng Thiếu thuốc như truyện khác thôi
17 Tháng bảy, 2020 07:11
Đang làm nha bạn#@
16 Tháng bảy, 2020 23:46
không có ai làm tiếp bộ này à
03 Tháng bảy, 2020 22:19
máy tính bị hư, có lẽ ngày mai xong sẽ up chương mới cho anh em.
03 Tháng bảy, 2020 19:39
Sao drop mất r
29 Tháng sáu, 2020 09:56
Dịch bệnh nước ngoài rất phức tạp. Tuy nhiên mình sẽ đốc thúc. Cám ơn Đạo hữu đã quan tâm
29 Tháng sáu, 2020 09:56
Dịch bệnh nước ngoài rất phức tạp. Tuy nhiên mình sẽ đốc thúc. Cám ơn Đạo hữu đã quan tâm
28 Tháng sáu, 2020 21:05
Truyện ra chậm thế này thi chẳng mấy ai đọc đâu
25 Tháng sáu, 2020 08:33
Hi vọng có bạn nào đó kinh nghiệm có thể chau chuốt thì hay biết mấy :D
BÌNH LUẬN FACEBOOK