• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước sự tấn công toàn lực của Kim Liên Đức Tái vừa đỡ đòn kéo dài thời gian để Nàng kiệt sức thì hút sinh mệnh. Một mặt đánh với Kim Liên mặt khác thì Hắn thao túng xúc tu hút sinh mệnh của bốn người.

Hắn hút vừa xong thì tiếp tục dùng xúc tu tấn công người còn lại. Các xúc tu vừa chụp bốn người khác định hút sinh mệnh thì đột biến xảy ra. Các xúc tu bị ánh sáng lưỡi liềm chém làm đứt đôi rụng xuống mặt đất.

Tiểu tử, tốc độ của ngươi khá lắm, chỉ là Chân Thánh một sao mà đạt tốc độ này. Ta thật không tin nổi. Tuy nhiên đừng nghĩ như vậy là Ta không thể làm gì. Ha ha ha

Đức Tái cười to. Tiếp tục kịch chiến với Kim Liên và các xúc tu nằm dưới mặt đất liền gắn lại với nhau như ban đầu.

Vài hô hấp trôi qua. Phụt... Kim Liên phun ra một ngụm máu tươi nói: Đệ hãy rời khỏi đây mau, về báo lại Chưởng Môn. Tỷ không cầm cự được lâu.

Các ngươi phải chết hết, không ai có thể rời nơi đây. Ha ha, Đức Tái cười to.

Kim Liên cắn chặt lưỡi và vận Linh lực cực hạn làm cho cơ thể nàng phát sáng và trong suốt có thể thấy rõ những mạnh máu sau lớp da trắng ngần.

Nàng điên rồi, định tự Bạo. Nhưng có chết thì chết một mình đi. Đức Tái nói xong liền tung một chưởng đẩy Nàng bay về phía các Bảo Tiêu cùng Huỳnh Thắng.

Kim Liên nhìn Huỳnh Thắng mắt ướt lên trong tuyệt vọng vì nàng hi sinh để tạo cho Hắn một đường sinh cơ. Tuy nhiên hiện tại thì không thể!

Cơ thể Nàng bắt đầu phình to lên. Năng lượng bắt đầu tích lũy vào đan điền...

Mười cây Châm nhanh như điện lao nhanh cấm sâu vào các huyệt đạo trọng yếu của Kim Liên. Huỳnh Thắng dùng hai tay chạm nhẹ vào đan điền của Nàng...

Kim Liên cảm thấy như có dòng nước ấm xoa dịu khắp đan điền... Rồi Nàng ngất lịm đi.

Nói thì dài nhưng mọi việc xảy ra rất nhanh. Đặt nhẹ Kim Liên xuống, nhìn xung quanh toàn là xác không hồn. Không một ai sống sót. Hắn cắn răng tức giận nhìn Đức Tái.

Tiểu tử thúi, Ngươi dám cắt tất cả nguồn thức ăn của Lão phu. Để có ngày hôm nay Lão phu đã tốn biết bao công sức. Lão phu sẽ cho ngươi chết không toàn vẹn. Đức Tái tức điên nói.

Thật ra thì còn 13 bảo tiêu là còn sống. Tuy nhiên họ bị ảnh hưởng kịch chiến của hai Cao thủ nên cũng bị trọng thương nội thể. Chính vì vậy Huỳnh Thắng đã ra tay tiễn họ đi nhẹ nhàng hơn. Nếu để Đức Tái hút sinh mệnh 13 người này thì quá nguy hiểm.

Vậy thì đến đây mà cắn Mông ta nè Lão tặc. Mấy ngày nay ta không đi đại tiện được. Có khi Lão tặc ngươi cắn một cái ta lại hết. Ha ha. Huỳnh Thắng xoay Mông hướng về Đức Tái vỗ vài cái cười nói.

Tiểu tử, ngươi phải chết.

Đức Tái hét to biến mất tại chỗ và hiện lên gần Huỳnh Thắng ra một chưởng.

Một chưởng chụp vào khoảng không, Huỳnh Thắng hiện lên cách đó vài chục mét. Đứng xoay người vỗ Mông nói. Mông ta ở đây cơ mà.

Không ngờ tốc độ Ngươi nhanh đến vậy. Nhưng lão phu xem ngươi tránh được bao lâu?

Đức Tái nói xong liền lao nhanh về Huỳnh Thắng tiếp tục tung ra một chưởng cực nhanh.

Huỳnh Thắng vẫn đứng im lặng nhìn Hắn lao đến.

Chủ nhân, người định liều chết? Người không được làm vậy.

Tèo hãy giúp Ta lần này. Chúng ta sẽ còn gặp lại!

Đức Tái cảm giác như có gì nguy hiểm định thu lại chưởng và né đi nơi khác thì đột nhiên Hắn thấy sau lưng mình xuất hiện một cổ Quan tài toả ra hào quang bay lơ lửng.

Đây là, đây là Thiên Địa bảo Quan Thượng Cổ trong truyền thuyết? Làm sao ngươi có được? Đức Tái sợ sệt nói lấp.

Cách đây không lâu Huỳnh Thắng phát hiện Tèo còn có một tác dụng quan trọng. Đó là giam giữ, khống chế người khác. Lần đầu Hắn gặp Tèo là tại khu rừng Vàng. Chính vì Tèo nhận Hắn làm chủ nhân nên không dùng đến chức năng này. Nếu không thì Hắn có mọc cánh cũng không thoát.

Đức Tái bị đính trụ một chỗ không thể chạy đi nơi khác giống như Con Chuột bị nhốt lại trong lòng Kiếng.

Dù hốt hoảng nhưng Hắn nở nụ cười nói: Ngươi chỉ có thể giam cầm Lão phu thôi, với Tu vi của ngươi thì không thể giết Lão phu dù cho Ngươi bạo thể cũng vậy. Lão phu không tin bị giam cầm hoài được.

Dứt lời Đức Tái vận Linh lực cực hạn ra chưởng đánh vào không khí. Nhìn kỹ có thể thấy không khí xung quanh Hắn mỗi lần ra chiêu điều bị vặn vẹo.

Chủ nhân, Tôi chỉ có thể cầm cự một phút. Hãy trốn nhanh đi. Sẽ không kịp đó. Tèo truyền âm khẩn cầu Huỳnh Thắng.

Trốn? Không kịp rồi, Linh lực của Ta không còn nhiều. Tên Tộc Ma hồn này thật sự là mối đại nguy hiểm ở đại lục này. Chính vì vậy nó phải chết bằng bất cứ giá nào.

Huỳnh Thắng dứt lời thì vận Linh lực đến cực hạn. Người hắn bắt đầu to lên...

Nhìn Huỳnh Thắng muốn Tự bạo, Đức Tái cười nói: vô ích thôi, nếu ngoan ngoãn thả Lão phu ra thì Lão phu còn cho Ngươi một...

Đức Tái chưa nói dứt câu thì thấy Huỳnh Thắng đang hấp thụ rất nhiều Linh thạch thượng phẩm và trung phẩm với tốc độ khó tin.

Lão già, Ta không tin Ngươi sẽ chịu nổi. Ha ha ha.

Huỳnh Thắng cười vang, cơ thể Hắn đã To gấp ba, vô số năng lượng tích lũy Đan điền và cơ thể Hắn đang chuyển dần sang màu đỏ rực.

Ngươi điên rồi! Mau dừng lại Lão phu xin ngươi. Ngươi muốn gì Lão...

Ầm! Một tiếng nổ vang cực lớn xua đi màn đêm cùng với những đám sương mù xung quanh trong bán kính 100 mét. Một cột ánh sáng đỏ rực dựng đứng thẳng lên bầu trời. Xé rách cả bầu khí quyển như một cột Chống Trời...

Thời gian trôi qua, không biết bao lâu thì một bàn tay dính đầy máu vung lên khỏi mặt đất cố gắng rẽ đất để chui lên!

Bóng dáng đen nhơ nhuốc ấy là Kim Liên. Nhìn phong cảnh xung quanh bị tàn phá rất lớn. Trước mặt Nàng là một cái hố đen sâu thẳm. Xung quanh đây không một nguồn sinh mệnh.

Mai đệ! Ngươi nơi đâu? Tại sao không nghe lời Tỷ. Sao Đệ cãi lời Tỷ...

Tiếng khóc nấc, ai oán cả một vùng hoang sơ. Dù Nàng có gọi khan cổ cũng không một lời đáp lại. Chỉ có từng cơn gió lạnh lẽo mang sương khói ảm đạm vờn quanh...

Đã một tuần trôi qua, tại phòng riêng của Kim Liên. Cầm trên tay Nhị Lang kiếm bị hủy hoại khó mà nhận ra.

Ta nợ Đệ rồi, món nợ này quá lớn làm sao Tỷ trả nổi. Tỷ thề có Trời sẽ thay Đệ chăm sóc gia đình Đệ đến khi nào Tỷ không còn sống trên đời nữa thì thôi!

Kim muội đừng trách bản thân mình. Mai Khang hi sinh không uổng phí. Sứ giả tông môn Chu Tước đã xác định Lâm Hồi Xuân đã chết. Muội hãy mạnh mẽ tiếp tục đứng lên. Có như vậy Mai Khang nơi chín Suối mới vui được. Châu Bò an ủi!

Tại một nơi xa xăm sâu thẳm trong khu rừng Thành Trung. Cách mặt đất 10 dặm dưới lòng đất.

Chủ nhân, việc người nhờ tôi bảo vệ Nàng không bị thương nặng. Tôi đã hoàn thành sứ mệnh. Nhưng cả tuần nay ta tìm không thấy,Người đang ở đâu?...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
toibet
21 Tháng mười một, 2020 11:14
Do bị lỗi bên web Tangthuvien nên không đăng được. Hiện tác giả đang liên hệ Ban quản lý Tangthuvien để chỉnh lỗi.
toibet
21 Tháng mười một, 2020 11:13
Còn chứ Bác, nhưng bị lỗi không cho đăng nữa. đang liên hệ bên Quản Lý Tàng thư viện.
Thien Nguyen
21 Tháng mười một, 2020 10:12
Bộ còn ra ko bác
toibet
16 Tháng mười, 2020 09:04
Chúc anh em có một ngày hạnh phúc
Trần Công Hiếu
15 Tháng chín, 2020 22:25
Có ra đâu mà theo dõi
toibet
19 Tháng tám, 2020 08:10
còn ai theo dõi truyện này ko ta?
toibet
10 Tháng tám, 2020 11:31
Cám ơn các đạo hữu đã xem và ủng hộ. Đây đúng là tác phẩm đầu tay. Nhưng nó mang rất nhiều Tâm huyết tác giả đã gửi vào đó. Mình sẽ xem thật kỹ cách trình bày trước khi đăng. Một lần nữa Tôi gửi lời cảm ơn chân thành đến các đạo hữu đã xem và đóng góp ý kiến quý báu để góp phần xây dựng bộ truyện có Hồn hơn!
toibet
04 Tháng tám, 2020 09:27
Theo tôi thì mỗi thế giới mỗi khác. Mình phải chịu Quy Tắc của nó. Vị dụ nơi Đại lục nơi Huỳnh Thắng ở cấp độ cao nhất làn Chân Thánh 7 sao. Nếu muốn vượt qua phải phá hủy quy tắc hoặc đi qua một Giao diện khác. Mà mình thấy cũng Phi thân và bay đoạn ngắn ( Như Gà) không thể bay như chim được, mà cho dù bay được như Chim cũng không dám bay vì cực kỳ hao Linh lực
Hieu Le
03 Tháng tám, 2020 22:44
truyện đọc cho vui thì dk chứ nhiều vấn đề quá. kết đan, nguyên anh rồi mà chưa biết bay thì cũng lạ thật
toibet
21 Tháng bảy, 2020 11:24
Đi ngang nhà cũ chiều nay/ Tần ngần đứng lại, mắt cay lệ trào/ Để rồi lòng thấy nao nao/ Hiện về kí ức, biết bao vui buồn …/ Cái thời đi bắt chuồn chuồn/ Đi câu cá diếc…ở truồng tắm mưa…
Bác Rắn
20 Tháng bảy, 2020 01:16
muốn cmt thì đầy mà
toibet
19 Tháng bảy, 2020 11:30
cám ơn bạn đã góp ý.
Phạm Duy
19 Tháng bảy, 2020 09:15
chi tiết dẫn dắt thiếu hợp lý.tình huống ko trôi chảy.Có thể là tác phẩm đầu tay.
Phạm Duy
19 Tháng bảy, 2020 08:17
mới nhập gian hồ.
toibet
18 Tháng bảy, 2020 09:16
Các đạo Hữu ai còn theo dõi truyện này thì cho một comment nha :D
toibet
17 Tháng bảy, 2020 17:44
Nghe đồn, Tác giả mải mê viết truyện. Bê tha chuyện gia đình bị Vợ đuổi ra khỏi nhà rồi.
Trần Công Hiếu
17 Tháng bảy, 2020 17:20
Hơn tuần rồi mới ra chương cũng Thiếu thuốc như truyện khác thôi
toibet
17 Tháng bảy, 2020 07:11
Đang làm nha bạn#@
Bác Rắn
16 Tháng bảy, 2020 23:46
không có ai làm tiếp bộ này à
toibet
03 Tháng bảy, 2020 22:19
máy tính bị hư, có lẽ ngày mai xong sẽ up chương mới cho anh em.
toanho0167
03 Tháng bảy, 2020 19:39
Sao drop mất r
toibet
29 Tháng sáu, 2020 09:56
Dịch bệnh nước ngoài rất phức tạp. Tuy nhiên mình sẽ đốc thúc. Cám ơn Đạo hữu đã quan tâm
toibet
29 Tháng sáu, 2020 09:56
Dịch bệnh nước ngoài rất phức tạp. Tuy nhiên mình sẽ đốc thúc. Cám ơn Đạo hữu đã quan tâm
Trần Công Hiếu
28 Tháng sáu, 2020 21:05
Truyện ra chậm thế này thi chẳng mấy ai đọc đâu
toibet
25 Tháng sáu, 2020 08:33
Hi vọng có bạn nào đó kinh nghiệm có thể chau chuốt thì hay biết mấy :D
BÌNH LUẬN FACEBOOK