• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bảo Nguyên cùng Vân My nghe Nguyên Quân nói liền liếc mắt nhìn Huỳnh Thắng một lúc rồi cũng không nói gì.

Nhạn Cơ thì khá khó chịu vì tên này đã Khi dễ Nàng hai lần. Đã nhìn trộm Nàng luyện công thì cũng xem như thôi đi, vậy mà còn thiết kế Bẫy làm cho Nàng bị thương. Cục tức này Nàng nuốt không trôi.

Vân My nhìn thấy Nhạn Cơ có vẻ tức giận liền đi đến Nguyên Quân chất vấn: Thưa Nguyên Thái trưởng lão, Khang đệ là một người như thế nào mà có thể thay Tuyết muội vậy? Trong khi Tuyết muội cũng là một thiên tài khi luyện thành Bát Quái nhị biến.

Nguyên Quân ánh mắt nhìn xa xăm đáp: Việc này nên chấm dứt ở đây, Tuyết Linh ở nhà cũng không ảnh hưởng đến chuyến đi này. Công việc luyện võ của con trong hai tháng qua có thu được nhiều thành công không?

Nguyên Quân chuyển đề tài. Vân My mặc dù cũng không hài lòng với câu trả lời của Nguyên Thái trưởng lão. Tuy nhiên Nàng vẫn trả lời: Con bị phong bế ở Tầng một quá lâu nếu không có Nguyên Thái trưởng lão thì hiện tại không thể lên tầng hai.

Lời Nguyền Thiên Kiếm thật sự rất bá đạo. Võ công này nếu con lên được tầng năm thì có thể xưng bá một phương. Nguyên Quân ân cần nói.

Nghe Nguyên Quân khích lệ, Nàng càng thêm vững tin vào bản thân mình liền nói: Lời Nguyền Thiên Kiếm là bí kíp Gia truyền của dòng họ Con. Con sẽ chăm luyện tập để không phụ kỳ vọng Gia to và Nguyên Thái trưởng lão.

Hai người nói chuyện với nhau gần ba mươi phút. Nguyên Quân nhìn bầu trời liền nói: Chúng ta đi tiếp thôi.

Phi Thú vỗ cánh lao lên bầu trời như tên bắn.

Huỳnh Thắng Không ngờ con Phi thú này có thể bay Trâu vật vã thật. Nếu mình có một con thì hay biết mấy.

Nếu cho Huỳnh Thắng biết sự thật thì có lẽ Hắn sẽ không dám suy nghĩ như thế. Nếu tính giá trị con Phi Thú này thì cho dù Hắn bán thân suốt hai mươi năm cũng chưa chắc mua nổi!

Một ngày trôi nhanh qua Phi Thú bay qua một Sa mạc rộng vô tận. Nguyên Quân liền căn dặn: Tất cả hãy cảnh giác, phong bế Thính giác lại khi nào qua khỏi Sa mạc Lãng quên này thì khai mở lại.

Dường như mọi người đã cảnh giác trước khi vào Sa mạc Lãng Quên này. Chỉ mỗi Huỳnh Thắng là không biết gì về Sa mạc này.

Nguyên Quân vừa nói xong thì nhìn Huỳnh Thắng mắt dường như nhuộm đỏ. Liền quát to: không xong, mọi người lui nhanh.

Cả ba người nghe Nguyên Quân quát liền nhanh như cắt lùi tránh xa Huỳnh Thắng.

Mặc dù bọn họ lùi cực nhanh, nhưng Huỳnh Thắng còn nhanh hơn họ gấp mấy lần. Bảo Nguyên là người gần Huỳnh Thắng nhất liền vị Hắn lao đến bắt lấy.

Bảo Nguyên chưa kịp phản ứng gì thì bị Huỳnh Thắng xé rách cả bộ y phục. Sau khi xé xong y phục của Bảo Nguyên, Hắn định tiếp tục rút Châm...

Nhưng chưa kịp làm gì thì Huỳnh Thắng ngã xuống lưng Phi thú nằm bất tỉnh.

Nguyên Quân thở dài nhẹ nhõm sau khi đã điểm huyệt Huỳnh Thắng nói: Tên tiểu tử này xem thế mà Linh hồn quá yếu, chưa gì đã bị đánh mất...

Nói chưa dứt lời thì tiếng la thét của Nhạn Cơ và Vân My vang lên: Biến thái, lo mặc lại đồ đi. Hai Nàng đỏ mặt quay sang hướng khác.

Nguyên Quân sực nhớ đến gì thì liếc nhìn Bảo Nguyên đang đứng bất động với “ Trái dưa chuột đang chỉ hướng Sáu giờ”! +_+

Nguyên Quân liền phi thân nhanh đến Bảo Nguyên thì phát hiện tên này đã bị mười cây Châm điểm huyệt. Hắn vội vàng vận công đẩy các cây Châm đi và truyền Linh lực đánh thức Bảo Nguyên.
Ánh mắt Bảo Nguyên bắt đầu chớp vài cái chuẩn bị thức tỉnh thì đột nhiên Phi Thú tăng tốc bay vút lên cao.

Nguyên Quân dù là cao thủ cũng mất thăng bằng té xuống, nhào về phía Bảo Nguyên đè lên người Hắn!

Cả hai môi chạm môi nằm trên Phi thú!

Lúc này Bảo Nguyên dường như đã tỉnh hoàn toàn thấy Nguyên Thái trưởng lão đè xuống hôn mình. Hắn liền dùng hết sức bú sữa mẹ đẩy Nguyên Thái trưởng lão ra một bên.

Bảo Nguyên vừa đẩy xong Nguyên Quân thì thấy cơ thể mát lạnh khó tả. Hắn nhìn lại cơ thể mình thì mặt tái mét như đít Nhái. Một tay che lại Trái Dưa chuột, một tay lấy Y phục khác thay thế!

Sự việc nói thì dài nhưng xảy ra cực nhanh chỉ vài hô hấp mà thôi. Rất may cho hai Nàng là không thấy sự việc mới phát sinh vì cả hai đã nhắm mắt và quay đi hướng khác.

Nguyên Quân không quan tâm đến việc xung quanh. Hắn phi thân cực nhanh ổn định lại Phi thú.

Vài giây sau thì mọi việc đã ổn. Không ai nói với ai. Không khí lại tiếp tục im lặng và chỉ có nghe tiếng gió thổi.

Chỉ có mỗi Huỳnh Thắng là vẫn nằm bất tỉnh.

Sự việc xảy ra không phải như Nguyên Quân đánh giá. Không phải Huỳnh Thắng Linh hồn yếu mà là quá cường mạnh. Cách đây mười phút trước khi Phi thú bay vào khu vực Sa mạc Lãng Quên thì Huỳnh Thắng đã nghe mồn một âm thanh kỳ lạ phát ra từ sâu trong Sa mạc. Do không biết nên Hắn không đề phòng nên mới xảy ra việc đáng tiếc.

Trong mười phút ngắn ngủi đó Linh hồn Huỳnh Thắng đã chiến đấu quyết liệt với âm thanh từ Sa mạc. Nhưng Hắn chỉ cầm cự được 10 phút. Sau 10 phút cũng là lúc Phi thú bay vào địa phận Sa mạc Lãng Quên và sau đó thì sự việc đáng tiếc đã xảy ra...

Nếu đổi đệ tử khác trong Tông môn thì không biết có chịu nổi trong hai phút hay không? Cũng không ai dám nói được.

Nhìn Huỳnh Thắng nằm bất tỉnh, Nguyên Quân thầm nghĩ. Tên này bú sữa gì mà tốc độ nhanh vãi cả Linh hồn. Rõ ràng là Hắn chưa kịp làm gì... Nhưng thật tế thì Hắn đã phóng 10 cây Châm không biết từ lúc nào. Chỉ thấy thương cho Bảo Nguyên, nhưng thà thế còn hơn nếu đổi lại là Mình a +_+

Nghĩ đến đây Nguyên Quân rùng mình không dám nghĩ tiếp nữa.

Bảo Nguyên cũng nhìn Huỳnh Thắng nằm bất tỉnh nhưng với một tâm trạng khác hẳn Nguyên Quân, Hắn lầm bầm mắng: Thằng Khứa này đã làm mình mất hết Nhân cách vừa mới được phục hồi của Ta+_+. Đã vậy còn bị lột sạch đồ và còn bị Nguyên Thái trưởng lão cướp nụ hôn đầu đời và còn... Hic.. hic...

Bảo Nguyên càng nghĩ càng ức nghẹn. Hắn thề thù này không đáp thì thà Tự thiến ...à nhầm thà Tu thiền cạo đầu đi tu!

Hai tiếng trôi qua, Huỳnh Thắng chớp mắt và tỉnh lại. Hắn ngồi thờ ơ suy tư. Dù Huỳnh Thắng bị mất Trí thức lúc ấy. Nhưng sự việc đã xảy ra thì Hẳn vẫn rõ ràng mười mươi.

Huỳnh Thắng không biết mở lời thế nào. Nên cũng chọn im lặng là điều khôn ngoan.

Nguyên Quân thấy vậy liền lên tiếng: Lỗi này không thể trách Mai Khang, do ta sơ ý không căn dặn sớm... Thôi xem như không có chuyện gì xảy ra.

Thà Nguyên Quân không nói cũng chẳng ai nói Hắn câm đâu. Hắn vừa dứt lời thì Bảo Nguyên nhìn Hắn và ánh mắt hình viên đạn thầm nghĩ: Nếu đổi lại Nguyên Thái trưởng lão là ta thì còn có xem là không chuyện gì không?

Còn hai Nàng nghe Nguyên Quân nói xong không biết nghĩ gì trong đầu mà mặt lại đỏ lên.

Bảo Nguyên liếc nhìn hai Nàng và nhớ đến việc hồi nãy thì Hắn cảm thấy uất ức dưng trào. Khóc không ra nước mắt thầm rủa: Ta với Ngươi không thù, không oán mà tại sao chơi ta một vố đau...

Huỳnh Thắng ngồi nhớ đến lúc bị tấn công Linh hồn mà còn thất kinh. Tiếng động phát ra từ Sa mạc y như tiếng mẹ ru Ngủ nên nếu không có chuẩn bị trước thì dễ bị trúng chiêu.

Vèo!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
toibet
21 Tháng mười một, 2020 11:14
Do bị lỗi bên web Tangthuvien nên không đăng được. Hiện tác giả đang liên hệ Ban quản lý Tangthuvien để chỉnh lỗi.
toibet
21 Tháng mười một, 2020 11:13
Còn chứ Bác, nhưng bị lỗi không cho đăng nữa. đang liên hệ bên Quản Lý Tàng thư viện.
Thien Nguyen
21 Tháng mười một, 2020 10:12
Bộ còn ra ko bác
toibet
16 Tháng mười, 2020 09:04
Chúc anh em có một ngày hạnh phúc
Trần Công Hiếu
15 Tháng chín, 2020 22:25
Có ra đâu mà theo dõi
toibet
19 Tháng tám, 2020 08:10
còn ai theo dõi truyện này ko ta?
toibet
10 Tháng tám, 2020 11:31
Cám ơn các đạo hữu đã xem và ủng hộ. Đây đúng là tác phẩm đầu tay. Nhưng nó mang rất nhiều Tâm huyết tác giả đã gửi vào đó. Mình sẽ xem thật kỹ cách trình bày trước khi đăng. Một lần nữa Tôi gửi lời cảm ơn chân thành đến các đạo hữu đã xem và đóng góp ý kiến quý báu để góp phần xây dựng bộ truyện có Hồn hơn!
toibet
04 Tháng tám, 2020 09:27
Theo tôi thì mỗi thế giới mỗi khác. Mình phải chịu Quy Tắc của nó. Vị dụ nơi Đại lục nơi Huỳnh Thắng ở cấp độ cao nhất làn Chân Thánh 7 sao. Nếu muốn vượt qua phải phá hủy quy tắc hoặc đi qua một Giao diện khác. Mà mình thấy cũng Phi thân và bay đoạn ngắn ( Như Gà) không thể bay như chim được, mà cho dù bay được như Chim cũng không dám bay vì cực kỳ hao Linh lực
Hieu Le
03 Tháng tám, 2020 22:44
truyện đọc cho vui thì dk chứ nhiều vấn đề quá. kết đan, nguyên anh rồi mà chưa biết bay thì cũng lạ thật
toibet
21 Tháng bảy, 2020 11:24
Đi ngang nhà cũ chiều nay/ Tần ngần đứng lại, mắt cay lệ trào/ Để rồi lòng thấy nao nao/ Hiện về kí ức, biết bao vui buồn …/ Cái thời đi bắt chuồn chuồn/ Đi câu cá diếc…ở truồng tắm mưa…
Bác Rắn
20 Tháng bảy, 2020 01:16
muốn cmt thì đầy mà
toibet
19 Tháng bảy, 2020 11:30
cám ơn bạn đã góp ý.
Phạm Duy
19 Tháng bảy, 2020 09:15
chi tiết dẫn dắt thiếu hợp lý.tình huống ko trôi chảy.Có thể là tác phẩm đầu tay.
Phạm Duy
19 Tháng bảy, 2020 08:17
mới nhập gian hồ.
toibet
18 Tháng bảy, 2020 09:16
Các đạo Hữu ai còn theo dõi truyện này thì cho một comment nha :D
toibet
17 Tháng bảy, 2020 17:44
Nghe đồn, Tác giả mải mê viết truyện. Bê tha chuyện gia đình bị Vợ đuổi ra khỏi nhà rồi.
Trần Công Hiếu
17 Tháng bảy, 2020 17:20
Hơn tuần rồi mới ra chương cũng Thiếu thuốc như truyện khác thôi
toibet
17 Tháng bảy, 2020 07:11
Đang làm nha bạn#@
Bác Rắn
16 Tháng bảy, 2020 23:46
không có ai làm tiếp bộ này à
toibet
03 Tháng bảy, 2020 22:19
máy tính bị hư, có lẽ ngày mai xong sẽ up chương mới cho anh em.
toanho0167
03 Tháng bảy, 2020 19:39
Sao drop mất r
toibet
29 Tháng sáu, 2020 09:56
Dịch bệnh nước ngoài rất phức tạp. Tuy nhiên mình sẽ đốc thúc. Cám ơn Đạo hữu đã quan tâm
toibet
29 Tháng sáu, 2020 09:56
Dịch bệnh nước ngoài rất phức tạp. Tuy nhiên mình sẽ đốc thúc. Cám ơn Đạo hữu đã quan tâm
Trần Công Hiếu
28 Tháng sáu, 2020 21:05
Truyện ra chậm thế này thi chẳng mấy ai đọc đâu
toibet
25 Tháng sáu, 2020 08:33
Hi vọng có bạn nào đó kinh nghiệm có thể chau chuốt thì hay biết mấy :D
BÌNH LUẬN FACEBOOK