Đuổi theo Long Tiêu Diêu là một đám tán tu. Bọn chúng sở dĩ hưng sư động chúng, cùng lúc xuất động nhiều người là vì nhìn thấy hắn ra tay hào phóng, cho nên hoài nghi hắn là một đệ tử gia tộc nào đó, lo lắng cấp bậc công pháp hắn tu luyện cao thâm hoặc có nhiều thủ đoạn, thực lực đủ đối phó hai ba người một lúc. Đương nhiên, chỉ có những kẻ ra tay mới được phân chia chiến lợi phẩm. Gặp được con dê béo, làm gì có cường đạo nào lại cam nguyện đi phía sau!? Do vậy, chúng dốc toàn bộ lực lượng!
Trong lòng Long Tiêu Diêu thầm hối hận nhưng cũng không biết làm cách nào khác, chỉ biết thúc giục xa phu đẩy nhanh tốc độ. Những kẻ phía sau cũng không phải là xa phu chuyên nghiệp, chỉ có thể chạy theo xa xa phía sau mà không thể rút ngắn khoảng cách được.
Một người đuổi, một người chạy, qua gần nửa ngày đã đi được lộ trình hơn mười dặm. Những tán tu kia vẫn vất vả đuổi theo mà không định từ bỏ ý đồ.
Long Tiêu Diêu để xa phu chạy xe về phía Hoang Mãng Sơn Lâm. Hắn tương đối quen thuộc với nơi đó, nếu không thể tránh thoát bị đối phương đuổi theo, khó tránh khỏi phải đánh một trận thì đương nhiên hy vọng sẽ giao chiến ở nơi mình quen thuộc. Như vậy hắn cũng dễ dàng đắc thủ khi tập kích.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, cả ngựa và người đều đã cảm thấy mệt nhọc khiến xe ngựa cũng dần chậm lại. Tuy rằng xe ngựa Long Tiêu Diêu đang dùng cũng chỉ chở hai người nhưng cũng chỉ có hai con ngựa kéo. May mắn khi hắn chọn xe đã cố ý lựa chọn xe ngựa phòng khi phải chạy trốn cho nên phẩm chất hai con ngựa cũng không tồi, vẫn có thể miễn cưỡng kiên trì.
Mà xe ngựa đám tán tu phía sau lại là xe tứ mã, tuy rằng những con ngựa kia cũng có chút mệt mỏi, tốc độ chậm lại vài phần nhưng vẫn mạnh mẽ hơn so với xe của Long Tiêu Diêu một ít. Khoảng cách giữa hai xe đang dần được rút ngắn. May mắn là kỹ thuật điều khiển của tên tán tu phía sau kém hơn một chút cho nên nhất thời khó có thể đuổi kịp.
Khi xe ngựa của Long Tiêu Diêu chạy tới Hoang Mãng Sâm Lâm thì chỉ cách xe ngựa phía sau chừng mấy chục thước. Hắn vội vàng xuống xe. chạy sâu vào trong rừng rậm.
Chiếc xe ngựa phía sau khi chạy tới bìa rừng thì từ trên đó có sáu gã tán tu lao ra, trong đó hai người là tu sĩ Luyện Khí Kỳ cấp tám, bốn người còn lại đều là Luyện Khí Kỳ cấp chín. Mấy người nhảy xuống xe ngựa, lập tức đuổi theo hướng Long Tiêu Diêu bỏ chạy.
Những tên tán tu này liên thủ giết người cướp của đã lâu, phối hợp cũng khá ăn ý, luôn bảo trì một khoảng cách hai thước. Như vậy vừa gia tăng diện lục soát, tránh bị Long Tiêu Diêu tránh né được, lại có thê chiếu ứng lẫn nhau, không lo bị đánh lén.
Long Tiêu Diêu vừa xâm nhập vào rừng rậm liền lấy ra hai khối trận bàn. bố trí linh thạch lên. dùng chân khí kích hoạt. Hắn vốn có thể nắm chắc nhờ vào đôi giày từ da mèo rừng - Xá Lỵ Ngoa vừa có để chạy trốn, cũng có thể dựa vào tiểu ảo trận để tránh né nhưng lúc này đã thật sự động sát tâm!
Nếu đối phương nỗ lực chặn giết hắn thì khẳng định là hạng người cùng hung cực ác. Hắn quyết định dùng mấy người này để thí luyện thực chiến trước khi tiến vào Linh Dược Viên, vĩnh viễn lưu mấy tên chuyên làm chuyện xằng bậy này nằm lại nơi đây.
Long Tiêu Diêu chạy sâu vào trong rừng rậm chừng hơn ba trăm thước liền dùng cây cối yểm hộ, vừa thoát khôi tầm mắt những kẻ đuổi giết liền phát động ảo trận và Hoàng Thổ Phòng Ngự Trận. Linh quang trận bàn nhoáng lên một cái, thân ảnh của hắn đã được pháp trận bao phủ, hư không tiêu thất tại chỗ.
Những tên tán tu phía sau vẫn chưa phát hiện ra những biến hóa này. Bọn họ đuổi theo phía sau Long Tiêu Diêu chừng mười thước, trong khi thần thức chỉ có thể ngoại phóng nhiều nhất là sáu bảy thước mà thôi, căn bản không thể tập trung mục tiêu được. Mấy người này chỉ biết dùng thị lực để tìm kiếm thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện của Long Tiêu Diêu.
Mấy người đảo mắt cái đã lướt tới chỗ Long Tiêu Diêu vừa ẩn trốn nhưng vẫn chưa phát hiện ra thân ảnh Long Tiêu Diêu đã được ảo trận yểm hộ. Bọn chúng tiếp tục vượt qua tiểu ảo trận, đi sâu vào trong rừng.
Đột nhiên, từ trong ảo trận phóng ra một đạo lôi điện to bằng ngón tay cái, bắn nhanh về phía một tán tu Luyện Khí Kỳ cấp chín bên trái ảo trận. Mặt khác, từ trong ảo trận bắn ra năm cây phi kiếm do chân khí huyễn hóa ra về phía một tán tu cấp chín khác bên phải. Long Tiêu Diêu chọn đúng thời điểm ra tay, đột nhiên phát động tập kích. Hắn lo lắng những tán tu này cũng có nội giáp phòng thân, mục tiêu công kích đều là về phần đầu của đối phương.
Mấy tên tán tu kia làm sao có thể biết Long Tiêu Diêu lại ẩn nấp bên cạnh đánh lén. Những tán tu này đều là Luyện Khí Kỳ cấp chín, thần thức có thể phóng ra chừng bảy thước, kinh nghiệm thực chiến phong phú. Vì lo lắng Long Tiêu Diêu đánh lén nên thần thức luôn bố trí tra xét không gian một thước.
Tên tán tu bị lôi điện công kích kia mặc dù phát hiện ra lôi điện xuất hiện bất ngờ nhưng tốc độ của lôi điện thật sự quá nhanh, căn bản không để hắn có thời gian tránh né. Lôi điện chớp lên đã đánh trúng đầu hắn.
Lúc này, Long Tiêu Diêu thi triển chính là Lôi Điện Quyết kỹ xảo lôi thuộc tính Luyện Khí Kỳ cấp chín, dung hợp với công kích điện lưu kế thừa của Điện Man, lực công kích cường đại gấp đôi so với Lôi Điện Thuật của Luyện Khí Kỳ cấp bảy, công kích điện lưu thuần túy càng không bằng được. Đầu tên kia không chút ngăn cản, bị lôi điện đánh trúng lập tức bị xuyên thủng một lỗ thủng, không hề có giọt máu nào chảy ra nhưng đã đương trường bị giết chết!
Năm thanh phi kiếm được biến ảo ra là kỹ xảo Loạn Kiếm Thuật kim thuộc tính của Luyện Khí Kỳ cấp chín, chẳng những đồng thời phát ra năm thanh phi kiếm, phạm vi công kích gia tăng mà lực công kích của mỗi thanh phi kiếm còn mạnh hơn phi kiếm thuật bình thường mấy lần.
Nhưng mục tiêu công kích của phi kiếm này không ngờ lại chính là tên tán tu thủ lĩnh, chẳng những tu vi đạt tới Luyện Khí Kỳ cấp chín đỉnh phong mà kinh nghiệm thực chiến vô cùng phong phú, công pháp tu luyện lại là Huyền giai đỉnh cấp. Hắn vốn cũng là hậu nhân của một tiểu thế gia tu tiên, chỉ vì gia tộc suy tàn, bị gia tộc tu tiên khác tiêu diệt, một mình hắn chạy thoát cho nên tâm tình đại biến, tàn nhẫn thị sát.
Hắn là tam linh căn. kim. mộc linh căn cấp một và thủy linh căn cấp ba. Công pháp hắn tu luyện chính là của gia tộc với kim thuộc tính. Vì điên cuồng sát lục, có đan dược sung túc phụ trợ cho nên dùng thời gian bốn mươi năm đã đạt tới Luyện Khí Kỳ cấp chín đỉnh phong.
Bề ngoài hắn hung ác thị sát. thân mình lại giảo hoạt tích mệnh. Bởi vì công pháp hắn tu luyện là kim thuộc tính cho nên năng lực cảm ứng với kỳ xảo kim thuộc tính cũng khá cao. Do vậy, khi phi kiếm chỉ cách hắn còn một thước thì hắn đã phát hiện ra mình bị tập kích.
Phản ứng của hắn rất nhanh nhẹn, vừa phát hiện phi kiếm đang bắn về đầu mình thì quyết định thật nhanh, thân thể lao về phía trước, cũng cúi người xuống tránh né. Lao về phía trước khiến hắn có được thêm một chút thời gian, cúi người xuống khiến có thể tránh né được mấy thanh phi kiếm.
Nhưng lúc này, khoảng cách giữa hắn và Long Tiêu Diêu chỉ là ba thước mà sau khi thăng lên cấp chín, thần thức của hắn có thể phóng ra chừng mười bốn thước. Phát hiện ra tên kia ngồi xuống né tránh, hắn lập tức điều chỉnh phương hướng phát ra của kỹ xảo, lao sâu về sát mặt đất.
Thần thức của Long Tiêu Diêu điều chỉnh phương hướng phi kiếm nhưng cũng không được nhiều, rốt cục vẫn khiến tên kia tránh né, che chắn được những chỗ yếu hại. Tuy vậy, vẫn có hai thanh phi kiếm cắt qua da đầu hắn, trong đó một cây còn vẽ ra một vết thương sâu chừng nửa tấc trên trán, máu tươi nháy mắt nhiễm đỏ khuôn mặt. Cùng lúc này, hai tên tán tu Luyện Khí Kỳ cấp chín khác cũng ngã xuống mặt đất. toàn thân cứng ngắc!
-o0o-