Long Tiêu Diêu nhìn thấy kết giới Pháp trận xuất hiện vỡ nát, trong lòng không khỏi trầm xuống, đã không có Pháp trận bảo hộ, đối mặt với Quỷ tu thực lực vượt qua phòng ngự, chỉ sợ trong đại chiến hắn vẫn là dữ nhiều lành ít, không khỏi liền tính toán lập tức bỏ chạy.
Nhưng mà, đúng lúc này, tu sĩ Nguyên Anh Kỳ phụ trách chỉ huy tuyến phía Tây đã la lớn:
- Không được hoảng loạn, tổ đội chống đỡ Quỷ tu tiến vào, hiện tại ai dám tự tiện rời bỏ vị trí phòng thủ, ba phái sẽ không tiếc hết thảy truy sát!
Long Tiêu Diêu nghe vậy chỉ đành phải thu hồi tâm tư muốn bỏ chạy. Tuy rằng hắn tinh thông Địa Độn Thuật, có thể thoát khỏi phạm vi Hàn Tuyền, nhưng Tinh Huyết Bài ở trong tay Huyền Không Phái, cho dù hắn chạy thoát được nhất thời, tương lai chỉ sợ cũng rất khó thoát khỏi đối phương đuổi giết.
Tu sĩ Huyền Không Phái ở dưới tổ chức phối hợp của trưởng lão Nguyên Anh, tạo thành phòng tuyến tạm thời ở chỗ kết giới Pháp trận bị phá vỡ. Kết giới lại liên tục phát ra tiếng nổ “ầm ầm”, lại có liên tiếp mấy chỗ kết giới bị vỡ tan.
Còn may mà đại hình Pháp trận phòng ngự cơ bản đều là từ một đám kết giới đơn lẻ cấu thành. Mỗi một chỗ phòng ngự đơn lẻ vỡ nát, tuy rằng sẽ làm cho lực phòng ngự của bộ vị kết giới tương liên giảm xuống, nhưng còn không đến mức toàn bộ vỡ nát biến mất. Cũng nhờ thế bọn họ mới có thể tổ chức phòng ngự hữu hiệu, nếu không, ở trước mặt địch nhân cường đại vượt hơn xa mình, chỉ sợ bọn họ hoàn toàn bất lực không thể chống đỡ.
Không lâu sau, may mắn là bên phòng ngự tới kịp thời, rốt cục Quỷ tu phát động Âm Linh Đại Trận tiêu hao pháp lực hầu như không còn, không còn sức để tiếp tục khống chế Pháp trận tiến hành công kích, mà những màn sương màu xanh kia cũng dần dần tiêu tán đi.
Lúc này, kết giới Pháp trận đã xuất hiện sáu chỗ bị phá hỏng, đám Quỷ tu kia cũng bắt đầu công kích, tuy rằng kết giới bị phá vỡ đường kính chỉ có mấy trượng, nhưng mà, mỗi chỗ lỗ hổng kết giới đều có ba gã Quỷ tu Nguyên Anh chỉ huy đội ngũ công kích, mà tu sĩ phòng ngự tuyến Tây chỉ có sáu tu sĩ Nguyên Anh, mỗi chỗ cũng chỉ có một người phòng ngự, chống đỡ tiến công mãnh liệt của Quỷ tu, độ khó khăn có thể nghĩ mà biết.
May là đúng vào lúc này, đội dự bị phụ trách phòng ngự của ba phái chạy tới nơi, trong đó có bốn tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, hơn ba mươi tu sĩ Kim Đan Kỳ. Bọn họ đương nhiên đã phát hiện mục tiêu chủ công của Quỷ tu chính là tuyến Tây, vì thế toàn bộ lực lượng dự bị đều chạy tới đây, toàn lực tiến hành phòng ngự.
Long Tiêu Diêu tham gia vị trí phòng ngự là phía bên trái một cái lỗ hổng kết giới cách mấy chục thước, mà phụ trách phòng ngự nơi này chỉ có một tu sĩ Nguyên Anh, chính là vị trưởng lão họ Vương truyền dạy tri thức tu tiên cho hắn, đã đạt tới tu vi Nguyên Anh bậc cao, cho nên chỉ huy hơn mười tu sĩ Kim Đan cùng mấy chục tu sĩ Trúc Cơ Kỳ thành công ngăn chặn tại một chỗ.
Long Tiêu Diêu đã đạt tới Kim Đan bậc cao, mà thân lại có thuộc tính lôi khắc chế Quỷ tu, cho nên Vương trưởng lão sử dụng hắn đảm đương nhiệm vụ của một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, lại để Long Tiêu Diêu cùng góp sức với mình ngay mặt chống đỡ công kích của Quỷ tu, khiến hắn không khỏi sửng sốt một hồi, nhưng cũng không thể phản bác, chỉ phải ở bên trái Vương trưởng lão cố sức đón đánh Quỷ tu có ý đồ tiến vào kết giới.
Kỳ thật nếu không vì cố kỵ, cho dù đối mặt với Quỷ tu Nguyên Anh bậc trung Long Tiêu Diêu cũng sẽ không sợ hãi gì. Nhưng mà, lúc này ở trước mắt bao người, chẳng những hắn không thể thi triển các loại thần thông kế thừa, mà ngay cả thực lực của bản thân cũng không dám hoàn toàn biểu hiện ra. Thế nhưng đối mặt với công kích cường đại của Quỷ tu bậc cao, vì để tự bảo vệ mình, hắn cũng không thể không thi triển ra một phần thực lực nhất định.
Lúc này, Vương trưởng lão cùng Long Tiêu Diêu, cùng với một đệ tử Kim Đan bậc cao của Huyền Không Phái chặn đánh Quỷ tu ở ngay chỗ lỗ hổng kết giới, còn các tu sĩ khác thì ở dưới che chắn của kết giới Pháp trận, từ hai bên sườn tiến hành hỗ trợ công kích.
Quỷ tu đương nhiên cũng hiểu được đạo lý tránh chỗ thực tìm chỗ hư, một trong ba gã Quỷ tu Nguyên Anh phụ trách công kích phụ trách kiềm chế Vương trưởng lão, còn hai người kia thì phân biệt công kích Long Tiêu Diêu và tu sĩ Kim Đan kia. Quỷ tu Kim Đan còn lại cũng chia đều lực lượng công kích thẳng vào ba mục tiêu. Nhưng thật ra đám Quỷ tu chính là mưu đồ nhanh chóng tiêu diệt hai tu sĩ Kim Đan thoạt nhìn yếu kém của bên này.
Long Tiêu Diêu vì tự bảo vệ mình, đương nhiên cũng phải xuất ra một ít bản lãnh, trước lấy ra trận bàn Cự Thạch Trận, gắn vào linh thạch cao cấp phát động Pháp trận, bảo hộ toàn thân mình ở trong đó; sau đó, gọi ra Lôi Điện Kiếm công tới hướng Quỷ tu Nguyên Anh cấp thấp thực lực yếu nhất trong ba gã Quỷ tu Nguyên Anh; đồng thời, điểm tay một cái, phát động Tử Lôi Quyết phụ trợ công kích.
Lúc này, trừ Vương trưởng lão, tất cả tu sĩ cũng chưa phát động công kích đối phó với ba Quỷ tu Nguyên Anh kia, kỳ thật nguyên nhân rất đơn giản, một là nghĩ rằng thực lực của mình cho dù công kích Quỷ tu Nguyên Anh, cũng sẽ không tạo thành chút uy hiếp gì cho đối phương, tự lãng phí chân khí vô ích; mà trọng yếu hơn là lo lắng công kích Quỷ tu Nguyên Anh sẽ dẫn lửa thiêu thân, ngược lại lọt vào trả thù của Quỷ tu Nguyên Anh.
Vương trưởng lão bản thân là tu luyện công pháp Địa giai thuộc tính băng, tuy rằng uy lực cường đại, nhưng công kích băng hàn phụ gia của lão cũng không uy hiếp lớn đối với Quỷ tu. Cho nên, tuy rằng thực lực của lão cao hơn một ít so với Quỷ tu Nguyên Anh bậc cao đang kiềm chế mình, nhưng cũng không thể thủ thắng nhanh chóng được, càng không có tinh lực quản tới bên mình.
Vương trưởng lão điều khiển chính là một viên Băng Tuyết Châu. Pháp bảo thượng phẩm, từng đợt băng bông tuyết từ trong Băng Tuyết Châu tỏa ra, bay múa đầy trời đánh về phía Quỷ tu ở bên ngoài kết giới. Khí tức băng hàn có thể làm cho máu huyết, chân khí của địch nhân đều gần như ngưng kết, mà băng lăng thì giống như một đám phi tiêu công tới hướng địch nhân, là một kiện Pháp bảo mang tính quần công.
Vương trưởng lão còn điều khiển chín thanh Pháp bảo cực phẩm Băng Lăng Kiếm, từ không trung công kích tới hướng Quỷ tu Nguyên Anh bậc cao kia và lão dùng để phòng ngự là Pháp bảo cực phẩm Huyền Băng Tráo.
Tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tuy rằng nhờ có thần thức cường đại, có thể một lần điều khiển nhiều kiện pháp khí, nhưng mà đại đa số người tu tiên vận dụng pháp khí kỳ thật cũng không nhiều. Một là tu sĩ đều là tu luyện công pháp đơn thuộc tính, tuyển chọn phẩm loại pháp khí cũng không tính là nhiều. Hơn nữa. pháp khí cần thời gian dài dựa vào chân khí và tinh huyết của người tu tiên tẩm bổ mới có thể dần dần phát huy ra uy lực lớn nhất của nó.
Cứ lấy Pháp bảo làm ví dụ, bình thường cần tẩm bổ ít nhất mười năm, mới có thể từng bước phát huy ra toàn bộ uy lực của pháp khí; mà cổ bảo lại cần ít nhất một trăm năm tẩm bổ. Trước không nói pháp khí bậc cao thích hợp với mình thì không được thay đổi, cho dù được, không có thời gian dài đào tạo tẩm bổ, cũng không thể phát huy ra hiệu quả mạnh nhất của bản thân pháp khí.
Người tu tiên đạt tới cảnh giới nhất định nào đó, kỳ thật tác chiến chủ yếu dựa vào uy lực cường đại của pháp khí, tổ hợp hữu hiệu cùng kỹ xảo khống chế và các loại thần thông, Pháp kỹ. Cho dù pháp khí có nhiều mấy đi nữa, nếu uy lực không đủ, ngay cả phòng ngự của đối thủ cũng không thể phá vỡ, càng đừng nói tới thủ thắng.
Long Tiêu Diêu thuộc loại trường hợp đặc biệt ở giới tu tiên, hắn có thể điều khiển pháp khí của toàn bộ thuộc tính, có thể căn cứ theo nhu cầu tác chiến, lựa chọn đúng bệnh hốt thuốc, sử dụng pháp khí tương ứng khắc chế đối thủ. Mà hiệu quả khắc chế thuộc tính có thể tăng thêm ba thành uy lực trở lên. Cho nên, khi hắn lựa chọn pháp khí thì tận lực bao hàm càng nhiều thuộc tính, tăng thêm tính lựa chọn của mình.
Lúc này, công kích băng tuyết của Vương trưởng lão tuy rằng thuộc loại pháp khí tính quần công, nhưng công kích phạm vi bao trùm cũng chỉ là không gian đường kính mấy trượng bên ngoài thân của Quỷ tu Nguyên Anh bậc cao kia, còn hai gã Quỷ tu Nguyên Anh còn lại ở ngoài mười mấy trượng thì nhàn nhã vênh váo triển khai công kích, đã không có nguy hiểm, mà lại có thể lập công, cớ sao mà không làm chứ?
-o0o-