Nhưng mà dưới sự áp chế của thiên uy kiếm trận, tốc độ di chuyển của Độc Giác Mãng bị giảm trên diện rộng. Mà Linh Mộc Thuẫn căn bản không thể ngăn cản thế tới của Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm, liên tiếp bại lui. Mà lúc này Long Tiêu Diêu nóng lòng tăng mạnh thế công của kiếm trận, Thần Mộc Diệu Thụ của tu sĩ kia rốt cục không chống đỡ nổi, đại thụ chớp lóe vài cái sau đó nhanh chóng thu nhỏ lại nguyên hình pháp khí.
Đại tu sĩ cấp năm kia thấy thế kinh hoảng thất sắc nhưng hắn trong vòng vây của Chu Thiên Kiếm Trận lại căn bản không đủ sức bỏ chạy. Tu sĩ kia quả thuật đủ quyết đoán, cũng đủ độc. Hắn không ngờ từ bỏ thân thể của mình, một cái Nguyên Anh độn ra thân thể, bám lên trên người Độc Giác Mãng xông thẳng lên phía trên.
Ngay khi Nguyên Anh của tu sĩ kia độn ra khỏi thân thể, cương khí của Chu Thiên Kiếm Trận đã bắn tới. Thân thể hắn trong nháy mắt đã bị hơn trăm đạo cương khí hoàn toàn nghiền nát, hóa thành những miếng thịt rơi vài xuống.
Độc giác của Độc Giác Mãng cấp chín phóng ra hào quang màu xám thẫm, chống đỡ cương khí của phi kiếm phía trên. Tuy rằng bởi vì Chu Thiên Kiếm Trận từ bốn phương tám hướng đồng thời vây công tu sĩ kia mà phía trên chỉ có sáu mươi thanh phi kiếm nhưng lúc này kiếm trận phát ra thiên uy áp chế tốc độ của Độc Giác Mãng. Hơn nữa hiện giờ Long Tiêu Diêu cương khí đại thành, dưới sự duy trì của Tiên bảo phi kiếm, uy lực của cương khí lại càng mạnh mẽ.
Độc giác của Độc Giác Mãng tuy quả thật thừa kế bộ phận năng lực của sừng giao nhưng lúc này cương khí của Chu Thiên Kiếm Trận cho dù là Giao tộc chân chính cũng không thể dùng sừng để ngạnh kháng hào quang. Huống chi, Độc Giác Mãng chỉ là có bộ phận huyết mạch Giao tộc. Cương khí trong nháy mắt đánh nát hào quang màu xám thẫm, bắn lên cái đầu thật lớn và độc giác của Độc Giác Mãng.
Nhưng lực phòng ngự của Độc Giác Mãng quả thật không tầm thường. Những kiếm cương sắc bén linh hoạt kia bắn lên đầu Độc Giác Mãng chỉ là đánh rơi mấy chục cái vảy nhưng không bị thương nặng. Thương tổn nặng nhất cũng chỉ là đâm ra một vết thương dài ba tấc, sâu nửa tấc ở phía trên mí mắt của Độc Giác Mãng.
Tuy nhiên, vết thương này cũng khiến Độc Giác Mãng đau đớn không thôi, thống khổ lắc đầu phát ra tiếng gầm giận dữ, thân hình lao về phía trước không khỏi thoáng ngừng lại. Mà ngay trong nháy mắt Độc Giác Mãng ngưng lại, phi kiếm mới vừa cắt nát thân thể tu sĩ dưới sự khống chế của Long Tiêu Diêu đâm tới từ phía sau và bên cạnh Nguyên Anh của tu sĩ kia nhìn thấy nguy hiểm tới gần, trên mặt lộ vẻ dữ tợn.
CÙNG lúc đó trong miệng Độc Giác Mãng phun ra một viên yêu đan to bằng quả đào bay lên phía trên.
Long Tiêu Diêu thấy thế không khỏi có chút kinh ngạc. Yêu đan mặc dù có thể dựa vào năng lượng thật lớn tạm thời chống đỡ Chu Thiên Kiếm Trận từ phía trên phát động thế công nhưng không thể giống như pháp khí đột phá được kiếm trận, cũng vô lực đồng thời chống đỡ phi kiếm công kích từ bên cạnh và phía dưới. Hơn nữa sau khi phun ra yêu đan, thực lực Độc Giác Mãng giảm xuống, càng không thể xông ra vòng vây của kiếm trận. Tuy nhiên hắn cũng không cho rằng đại tu sĩ kia kích động phạm sai lầm, mà cẩn thận quan sát biến hóa tiếp theo.
Chuyện ngoài dự đoán của mọi người đã xảy ra. Sau khi Độc Giác Mãng phun ra yêu đan, Nguyên Anh kia lại thi triển bí pháp trực tiếp dẫn bạo yêu đan. Nói thì chậm xảy ra thì nhanh, hết thảy đều phát sinh trong nháy mắt. Nhưng bởi vì Độc Giác Mãng phun ra yêu đan bất thường khiến cho Long Tiêu Diêu chú ý, ngay khi Nguyên Anh bấm pháp quyết dẫn bạo yêu đan, hắn đã hiểu được ý đồ của đối phương vội khống chế phi kiếm tránh né và thi triển thần thông phong tỏa không gian làm yếu uy lực tự bạo của yêu đan.
Thực lực của yêu thú cấp chín có thể so với đại tu sĩ bậc thấp của nhân loại. Năng lượng ẩn chứa trong yêu đan khổng lồ cỡ nào, uy lực tự bạo cho dù không thể nói hủy thiên diệt địa nhưng tự bạo trong phạm vi nhất định cũng đủ để hủy diệt hết thảy, cho dù Tiên bảo chỉ sợ cũng khó thể may mắn thoát khỏi. Long Tiêu Diêu không dám sơ suất, khống chế Tiên bảo né tránh đồng thời thân thể cũng bay ra phía sau.
Nhưng lần này yêu đan tự bạo cũng không phải chính yêu thú phát động mà là do Nguyên Anh của đại tu sĩ thi triển bí thuật dẫn bạo. Loại bí thuật này chỉ có thể thi triển với yêu thú trải qua lấy máu nhận chủ, đương nhiên không thể sử dụng đối với loại yêu thú ký kết khế ước sinh tử với tu sĩ như là Kim Long. Nếu không, sau khi tự bạo yêu đan yêu thú tất nhiên tử vong, tu sĩ tự nhiên cũng theo đó mà tử vong.
Chỉ có yêu thú quan hệ chủ thứ dùng phương thức khống hồn thu phục mới có thể dùng phương thức này để dẫn bạo. Sau khi dẫn bạo yêu đan, yêu thú đương nhiên sẽ tử vong. Hơn nữa loại phương thức dẫn bạo này bởi vì dùng loại lực kích phát năng lượng trong yêu đan phát nổ, có thể khống chế phương hướng tự bạo nhưng uy lực không thể sánh bằng yêu thú tự dẫn bạo.
Cũng chính vì thế đại tu sĩ kia mới dám dẫn bạo yêu đan, nếu không dưới sóng xung kích hủy diệt khủng bố do yêu đan tự bạo gây ra, Nguyên Anh của đại tu sĩ kia đã mất pháp khí bảo hộ tuyệt đối không có khả năng sinh tồn. Vào lúc Nguyên Anh dẫn bạo yêu đan, một mặt dẫn đường cho phương hướng chính yêu đan tự bạo về phía trên, một mặt khác Nguyên Anh trốn vào trong cơ thể Độc Giác Mãng, dùng lực phòng ngự mạnh mẽ của Độc Giác Mãng để bảo hộ sự an toàn của bản thân.
Sóng xung kích của yêu đan bùng nổ tuy đồng thời tràn ra bốn phương tám hướng nhưng bởi vì phương hướng chính Nguyên Anh tu sĩ kia dẫn bạo là phía trên, phương hướng sóng xung kích mạnh nhất cũng là kiếm trận ở phía trên. Tương đối mà nói, sóng xung kích bùng nổ ở hướng khác yếu hơn nhiều, mà yếu nhất thì là phía dưới yêu đan.
Tuy nhiên uy lực tự bạo của yêu đan yêu thú cấp chín rốt cục không phải tầm thường. Thân thể Độc Giác Mãng tuy lực phòng ngự cường đại nhưng vẫn lập tức bị sóng xung kích xé thành mảnh nhỏ như cũ. Tuy nhiên, Nguyên Anh của đại tu sĩ kia lại vì thân thể Độc Giác Mãng triệt tiêu đại bộ phận năng lượng của sóng xung kích, chỉ bị sóng xung kích chấn động xuất hiện vết rách mơ hồ mà không bị đánh nát.
Long Tiêu Diêu tuy phản ứng đã rất nhanh, phát hiện tình huống không đúng lập tức khống chế Chu Thiên Kiếm Trận tránh né nhưng hết thảy phát sinh quá nhanh hơn nữa tốc độ truyền bá của sóng xung kích mau lẹ vô cùng. Hơn nữa năng lượng ẩn chứa trong sóng xung kích thật sự quá mức khổng lồ, kết giới phong tỏa không gian do hắn thi triển ra ở trước mặt cỗ năng lượng khủng bố đó căn bản không chút tác dụng, trong nháy mắt vỡ nát biến mất giống như một tờ giấy mỏng.
Chu Thiên Kiếm Trận dưới sự khống chế của Long Tiêu Diêu mau chóng bay trở về nhưng mấy chục thanh phi kiếm phía trên yêu đan lại vẫn không thể hoàn toàn tránh khỏi sóng xung kích bùng nổ, lập tức bị sóng xung kích đánh bay. Tuy rằng Chu Thiên Kiếm Trận vốn là Tiên bảo, chất liệu kiên cố vẫn chưa tổn hại nhưng cũng bị lực phá hoại thật lớn của sóng xung kích khiến cho linh quang ảm đạm.
Cùng lúc Chu Thiên Kiếm Trận bị xung kích Long Tiêu Diêu lập tức cảm thấy khí huyết cuồn cuộn, thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi. Đó là bởi vì bản mạng pháp khí cùng hắn tâm thần tương liên chặt chẽ, cũng vì phi kiếm lọt vào xung kích nghiêm trọng mà bị chấn động. Đây cũng may phẩm chất phi kiếm rất tốt, hắn lại phản ứng mau lẹ, Chu Thiên Kiếm Trận cũng không bị tổn thương nghiêm trọng. Nếu không hắn cũng tất nhiên liên đài mà bị thương nặng.
Nguyên Anh của tu sĩ kia nhìn thấy Chu Thiên Kiếm Trận bị phá, cũng bất chấp bản thân bị chấn động bị thương, lập tức toàn lực thi triển tốc độ nhanh nhất bỏ chạy về phương xa. Cùng lúc đó, Long Tiêu Diêu đã rời khỏi trăm thước, hắn đã không còn lòng dạ nào đuổi theo Nguyên Anh bỏ chạy mà thuấn di đến trước người Bạch Như Ngọc giúp nàng chống đỡ uy hiếp của sóng xung kích.
---o0o---