Mục lục
[Dịch] Thú Thần Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Tiêu Diêu luôn luôn chú ý tình cảnh trong sơn động, đối với Hàn lão đệ xảo trá, cũng đã nằm trong dự liệu của hắn. Nhưng nghe đến Hàn lão đệ tự nói Trương huynh đã từng cứu hắn một mạng. Long Tiêu Diêu không khỏi giận tím mặt, suýt nữa muốn lập tức xông ra tiêu diệt hắn. Ai ngờ lúc này xảy ra dị biến.

Long Tiêu Diêu dùng thần thức bao trùm toàn bộ không gian trong sơn động, tự nhiên nhìn ra ánh sáng vàng kia, là một con bọ cánh cứng màu vàng lớn bằng móng tay, chỉ là vì tốc độ quá nhanh mới nhìn như một tia sáng vàng.

Bọ cánh cứng màu vàng kia bay vụt lên trên người Hàn lão đệ, liền lập tức nhập vào trong cơ thể hắn. Tốc độ con bọ cánh cứng kia quá nhanh, còn Hàn lão đệ chỉ cách bộ xương khô không đủ một thước, căn bản không kịp có phản ứng, con bọ cánh cứng kia đã tiến vào trong thân thể hắn.

Long Tiêu Diêu cũng cảm thấy kỳ quái, hắn luôn luôn dùng thần thức tra xét tất cả trong sơn động, cũng không phát hiện ra dấu hiệu sinh mệnh nào, con bọ cánh cứng màu vàng này xuất hiện quá mức đột ngột. Mà càng kỳ quái, hắn lại không thể nhìn ra cấp bậc con bọ cánh cứng màu vàng kia.

Bất luận là người tu tiên hay yêu thú, trên người đều có dao động linh khí, mà thông qua linh khí mạnh yếu tự nhiên có thể tra xét ra tu vi cao thấp. Ảo thuật của Cửu Vĩ Thiên Hồ chính là giấu kín dao động linh khí của bản thân, khiến cho đối phương không thể phát hiện tu vi chân thật, chẳng lẽ con trùng cấp thấp kia cũng biết loại bí thuật này.

Hàn lão đệ bị con bọ cánh cứng chui vào trong người, đầu tiên là kinh ngạc, tiếp đó là tru lên thảm thiết, linh khí toàn thân tán loạn. Con bọ cánh cứng kia đã chui vào trong đan điền Hàn lão đệ, lại còn cắn nuốt toàn bộ dịch thể chân nguyên trong đan điền của hắn.

Hàn lão đệ quay cuồng kêu la trên mặt đất một hồi, liền im bặt, rõ ràng đã chết mất. Long Tiêu Diêu nhìn một màn này cũng có chút kinh hãi, nhưng cũng không lo lắng, bằng kinh nghiệm của hắn trước kia, yêu trùng đều sợ hãi công kích lôi điện.

Long Tiêu Diêu hết sức cẩn thận tới gần sơn động, chẳng những mở hết tất cả thần thức, đồng thời cũng thi triển Thần Nhãn. Hắn vẫn còn chút kiêng kỵ với con bọ cánh cứng đột ngột xuất hiện, lo rằng còn có bọ cánh cứng khác ẩn nấp trong sơn động.

Ngay khi Long Tiêu Diêu đi đến cửa sơn động, con bọ cánh cứng trong cơ thể Hàn lão đệ dường như phát hiện ra hắn đến gần, lập tức chui ra khỏi cơ thể. Hắn căn bản không nghĩ tới chuyện cho con bọ cánh cứng này một cơ hội, lập tức thi triển Minh Lôi Quyết, một đạo lôi điện bắn về phía con bọ cánh cứng kia, đồng thời gọi ra Linh Hỏa Tráo. Tốc độ con bọ cánh cứng màu vàng kia quá nhanh, hắn cảm thấy lo trước tốt hơn.

Lôi điện bắn thẳng đến con bọ cánh cứng, nhưng một màn làm cho Long Tiêu Diêu ngạc nhiên xảy ra, vốn lôi điện khắc chế yêu trùng lại bị con bọ cánh cứng kia nuốt luôn vào bụng. Lúc này hắn phát ra lôi điện to bằng ngón cái, còn con bọ cánh cứng kia lại chỉ lớn bằng móng tay, nhưng lại nuốt toàn bộ đạo lôi điện kia vào bụng. Hơn nữa, con bọ cánh cứng kia nuốt xong lôi điện dường như càng thêm sáng hơn, làm cho hắn không khỏi buồn bực kinh ngạc.

Long Tiêu Diêu cẩn thận đánh giá lại con bọ cánh cứng này một phen, thân thể con bọ cánh cứng này có chút giống bọ rùa, tròn vo, trên lưng phủ giáp xác màu vàng cứng rắn, dưới bụng là sáu cái chân mảnh khảnh. Đặc thù duy nhất, chính là đầu của con bọ cánh cứng mọc ra đôi răng dài thật lớn. Nói nó lớn, là so sánh với thân thể con bọ cánh cứng này, đôi răng kia lớn ngang với thân thể nó.

Long Tiêu Diêu đương nhiên sẽ không ngây ngốc đứng tại chỗ mà nhìn, hắn lập tức gọi ra Thất Tinh Kiếm, dùng Bắc Đẩu Kiếm Trận đánh tới con bọ cánh cứng kia. Còn con bọ cánh cứng thần kỳ nuốt xong lôi điện, lập tức nhào về phía hắn, chớp mắt đụng vào Linh Hỏa Tráo. Ngọn lửa phủ trên Linh Hỏa Tráo lại không có tác dụng với con bọ cánh cứng này, còn con bọ cánh cứng đã há miệng dùng đôi răng lớn cắn xé Linh Hỏa Tráo.

Lúc này Long Tiêu Diêu dùng Thần Mục quan sát con bọ cánh cứng, có thể thấy được linh khí phát ra từ trên con bọ cánh cứng, nhưng vẫn không nhìn ra được cấp bậc con bọ cánh cứng này, nguyên nhân hẳn là bởi con bọ cánh cứng này đã cao hơn cấp sáu. Toàn thân con bọ cánh cứng này phủ màu vàng chói mắt, nhưng dưới bụng có màu nâu, có lẽ là nhược điểm của con bọ cánh cứng này.

Thất Tinh Kiếm dùng kiếm trận đâm vào con bọ cánh cứng, toàn thân nó rất tròn, không có chỗ dùng lực. Tuy rằng kiếm trận phóng ra uy áp mạnh mẽ, nhưng thân thể con bọ cánh cứng chỉ run lên một cái, liền hồn nhiên không có cảm giác gì tiếp tục cắn xé Linh Hỏa Tráo. Ngay sau đó, thực thể Thất Tinh Kiếm cũng đâm vào lớp xác ngoài của con bọ cánh cứng, nó chỉ bị đánh cúi thấp xuống một chút, phi kiếm vẫn không cách nào đánh tan giáp xác bảo hộ.

Còn Linh Hỏa Tráo bị con bọ cánh cứng kia cắn xé chỉ trong một lát, không ngờ đã lộ ra một khối tổn thương, ngọn lửa trên vòng bảo hộ cơ bản dập tắt, vòng bảo hộ sắp thấy không chống đỡ nổi.

Long Tiêu Diêu không khỏi âm thầm sốt ruột, nhưng đã có chút bó tay không biện pháp với con bọ cánh cứng trước mắt: Công kích lôi điện dường như là thuốc bổ cho nó; Kiếm trận không có tác dụng quá lớn với một con bọ cánh cứng nho nhỏ; mà Linh Hỏa Tráo đạt tới Thần khí hạ phẩm cũng khó chống đỡ con bọ cánh cứng này cắn nuốt.

Khi Long Tiêu Diêu đang lo lắng, đột nhiên chợt lóe linh quang, bỗng nhiên nhớ tới bộ xương khô cổ quái kia: vì sao bộ xương lại bị bọc trong một lớp vải? Con bọ cánh cứng vẫn ở trong bộ xương, hay là lớp vải kia có thể vây khốn con bọ cánh cứng này?

Long Tiêu Diêu có suy đoán này, căn bản không có thời gian cân nhắc phòng đoán của mình chính xác hay không, tay phải chụp vào hư không, nắm lấy lớp vải bao bọc trên thân xương khô kia phủ lên con bọ cánh cứng.

Bọ cánh cứng thuộc loại yêu trùng không có linh trí, lúc này chuyên tâm cắn nuốt Linh Hỏa Tráo, căn bản không để ý tới tất cả công kích. Lớp vải phủ lên con bọ cánh cứng, bị Long Tiêu Diêu khống chế bao bọc toàn bộ con bọ cánh cứng.

Bọ cánh cứng thoạt nhìn không gì chống lại được, bị lớp vải kia bọc lại liền không ngừng đụng trái va phải, nhưng không cách nào thoát ra được. Một lát sau, con bọ cánh cứng bắt đầu cắn xé lớp vải, nhưng năng lực cắn xé mạnh mẽ của nó lại như mất hết uy lực trước mặt lớp vải vóc mềm mại kia, cả nửa buổi cũng chỉ cắn ra một cái lỗ bé xíu ở tầng vải sâu bên trong.

Long Tiêu Diêu thấy con bọ cánh cứng bị nhốt, lập tức tháo lấy chiếc nhẫn trữ vật trên tay bộ xương, đương nhiên hắn vẫn thật cẩn thận tiến hành, Thần Mục vẫn giám thị bộ xương khô, trong tay còn cầm một khối vải bao bọc bộ xương. Nhưng trên người bộ xương cũng không có bọ cánh cứng mới xuất hiện, mới làm cho hắn yên tâm.

Long Tiêu Diêu lại thu hồi túi trữ vật cùng Pháp khí trên người Trương huynh cùng Hàn lão đệ, vốn định lập tức rời đi, nhưng hắn đi ra sơn động lại dừng bước.

Long Tiêu Diêu thấy thần thông của con bọ cánh cứng này, nếu con bọ cánh cứng này thoát ra tiến vào thế giới nhân loại, sợ rằng sẽ xuất hiện một trận kiếp nạn. Còn hắn để cho con bọ cánh cứng này chạy đi, chính là kẻ khởi xướng trận tai họa này.

Long Tiêu Diêu cũng có phần kinh dị với thần thông của con bọ cánh cứng này, hơn nữa trước khi hấp thu hồn phách của con bọ cánh cứng kia, Vạn Thú Lệnh lại không thể đưa ra tin tức liên quan, nói rõ con bọ cánh cứng này có phẩm chất Linh trùng trở lên, hẳn là còn trên cả Thiên Quân Nghĩ. Nếu có thể hấp thu hồn phách con bọ cánh cứng kia, nhất định có thể mang đến cho hắn bất ngờ rất lớn.

Chẳng qua hiện giờ Long Tiêu Diêu thật không nghĩ ra cách nào giết được con bọ cánh cứng kia, tuy rằng hắn đã nhìn ra bụng chính là nhược điểm của nó, nhưng thật không nắm chắc giết được con bọ cánh cứng này.

-o0o-

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK