Tuy nhiên vận khí của Long Tiêu Diêu cũng không quá xấu. Dù một đại tu sĩ khác của Thanh Vân Phái cũng tu luyện công pháp thuộc tính thổ nhưng lại chưa đi vào trong lòng đất trợ chiến. Thật ra nguyên nhân cũng rất đơn giản. Giới tu tiên coi thực lực là trên hết mà nhị trưởng lão của Thanh Vân Phái đã ra tay, lại không truyền âm bảo người khác nhúng tay vào, hơn nữa đối thủ của hắn chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, tất nhiên chẳng ai dám nhiều chuyện.
Đại tu sĩ bình thường ra tay đều không muốn người khác tùy tiện nhúng tay vào. Mà nhị trưởng lão của Thanh Vân Phái này lại có tính tình cổ quái kiêu ngạo, những người khác căn bản không biết tính hắn thì nhiều khi nhiều chuyện lại vô ý đắc tội với hắn, tuy rằng thân là đại tu sĩ, nhị trưởng lão kia không thể tùy tiện xử trí nhưng nếu về sau phát sinh ra chiến tranh, bị phái đi làm một nhiệm vụ nguy hiểm cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Tuy rằng tâm tư của mấy đại tu sĩ của Thanh Vân Phái kia khiến cho Long Tiêu Diêu tránh khỏi cảnh bị hai đại tu sĩ giáp công như cho dù chỉ một gã đại tu sĩ Phi Thăng trung kỳ thì hắn cũng không thể chống đỡ nổi. Thứ duy nhất hắn có thể dựa vào chỉ là thân thể cường hãn và thần thông truyền thừa. Mà địa điểm giao thủ là ở trong lòng đất nên có những ưu thế này cũng là cơ hội thắng lợi duy nhất của hắn.
Nhị trưởng lão thi triển ra Đại Địa Tù Lung. Bên ngoài thân thể của Long Tiêu Diêu xuất hiện một tấm chắn chân khí thuộc tính thổ, cản trở đường chạy của hắn. Tuy vậy nơi này ở sâu bên trong đại địa, nhị trưởng lão không thể điều động thiên địa luyện khí, chỉ có thể dùng chân khí bản thân để thi triển ra Đại Địa Tù Lung. Mà áp lực của đại địa tăng cường khiến chân khí thuộc tính thổ cũng bị trở ngại, cường độ lồng giam còn xa mới bằng được ở trên mặt đất.
Long Tiêu Diêu chưa cố sức đột phá Đại Địa Tù Lung mà chỉ công kích thử kết giới của lồng giam này hai lần. Hiện giờ hắn đã biết tuyệt đối mình không thể dùng Địa Độn Thuật để trốn khỏi đối phương. Một khi đã như vậy thì sớm muộn gì cũng phải đánh với đối phương một trận, can gì phải lãng phí chân khí bỏ chạy. Hiện giờ việc hắn cần làm là phải khiến đối thủ mất cảnh giác, tự tạo thành cơ hội đột kích của bản thân.
Nhưng nhị trưởng lão hai lần thất thủ không biết là không muốn sơ suất hay là muốn đối thủ đáng giận này nếm chút khổ sở mà chưa rốt ruột đi tới gần bắt Long Tiêu Diêu, chỉ vươn tay ra chụp một hư ấn xuống phía dưới, thi triển ra thần thông Địa Từ Trọng Lực Tràng. Trong nháy mắt Long Tiêu Diêu liền cảm thấy áp lực bên ngoài thân thể tăng lên gấp đôi.
Không cần nói tới áp lực tăng lên gấp đối, lúc này áp lực ở sâu trong lòng đất đã đạt tới mức rất khủng bố rồi, cho dù là với thân thể cứng rắn của Long Tiêu Diêu mà muốn ngạnh kháng áp lực của đại địa cũng cảm thấy rất khó khăn. Hiện giờ dưới áp lực gấp đôi này, hắn chỉ có thể dựa vào chân khí hộ thể mới có thể chống nổi.
Lúc này Long Tiêu Diêu hoàn toàn rơi vào thế bị động, thậm chí căn bản không có năng lực trả đòn. Nhị trưởng lão và hắn cách nhau hơn hai thước, dưới sự khống chế của Đại Địa Tù Lung và Địa Từ Trọng Lực Tràng, khoảng cách vốn nhỏ bé không đáng kể này hiện giờ lại giống như vực trời không thể vượt qua. Mà thần thông Pháp kỹ ở trong lòng đất gần hai trăm thước này cơ bản đều chỉ có thể phát huy tác dụng khi tác chiến cận thân.
Long Tiêu Diêu đau khổ chống đỡ một lát, áp lực dần dần khiến hắn thể chịu nổi, thân thể bắt đầu dần dần giống như một quả bóng cao su xì hơi teo lại.
Nhị trưởng lão thấy thế, khóe miệng nở nụ cười lạnh, lẩm bẩm:
- Tiểu tử này đúng là không đơn giản, có thể kiên trì dưới Địa Từ Trọng Lực Tràng lâu như vậy. Nhưng thế thì có ích lợi gì? Làm thế chỉ phải chịu khổ lâu thêm mà thôi, thành thật bó tay chịu trói còn có thể chịu ít tra tấn hơn.
Nhị trưởng lão ở sâu trong lòng đất cũng cần tiêu hao chân khí không ngừng để chống đỡ áp lực của đại địa, lại phải dùng chân khí của bản thân để thi triển thần thông, nhất là Địa Từ Trọng Lực Tràng. Dưới tình huống không thể mượn dùng luyện khí thiên địa thì loại thần thông này tiêu hao chân khí nghiêm trọng mười phần. Hắn thu hồi thần thông, cất bước về phía trước, giơ tay chụp về phía Long Tiêu Diêu, định bắt lấy Nguyên Anh của hắn để sưu hồn.
Nhưng dị biến đột nhiên xảy ra, Long Tiêu Diêu vốn đã uể oải ngã xuống đất, Long Tiêu Diêu đột nhiên lui, hai nắm tay đánh thẳng về phía ngực nhị trưởng lão. Tuy rằng Địa Từ Trọng Lực Tràng mang tới áp lực cường đại cho Long Tiêu Diêu nhưng mức độ cường hãn của thân thể của hắn hiện giờ đã có thể so với cổ bảo, tu vi chân khí lại vượt xa so với tu sĩ Nguyên Anh bình thường, làm sao có thể bị áp chế được.
DỊ tượng của Long Tiêu Diêu vừa rồi là do hắn thi triển ra Huyễn Ảnh Trảm Biến Hình của Thôn Thiên Mãng, thu thân thể lại, kết hợp với thần thông huyễn hóa của Cửu Vĩ Thiên Hồ, thoạt nhìn dường như bị ép bẹp vậy. Đương nhiên đây cũng là do đại địa cách trở, khả năng tra xét bằng thần thức của tu sĩ đã giảm mạnh, lúc này mới có thể lừa gạt được nhị trưởng lão.
Nhưng nhị trưởng lão dù sao cùng là đại tu sĩ Phi Thăng trung kỳ thân kinh bách chiến, tuy Long Tiêu Diêu tấn công làm hắn bất ngờ, nhưng trong nháy mắt trước khi bị đánh trúng, hắn đã kịp vận cương khí hộ thể bảo vệ trước ngực.
Cương khí là thần thông đặc biệt của tu sĩ Phi Thăng Kỳ. Võ tu tu luyện kiếm khí vào Nguyên Anh Kỳ đã đạt tới kiếm khí cao cấp nhất. Mà cương khí do Võ tu Phi Thăng Kỳ tu luyện ra cũng là một loại kiếm khí đẳng cấp cao hơn. Còn kiếm tu tu luyện kiếm hồn có thể diễn sinh ra cương khí rất cao, được gọi là Tiên Thiên cương khí, cường đại hơn mấy lần so với cương khí của Võ tu.
Phần lớn các tu sĩ khác tu luyện cương khí hộ chẳng những có lực phòng ngự cường đại mà còn có tác dụng phản ngược lại công kích của đối thủ. Chẳng qua điều kiện tu luyện cương khí rất nghiêm khắc, chỉ có đại tu sĩ thuộc tính kim, thổ mới có thể nắm giữ được. Cương khí của tu sĩ thuộc tính thổ là yếu nhất, hơn nữa phải có tu vi Phi Thăng trung kỳ mới có thể nắm giữ.
Long Tiêu Diêu cũng không biết tới cương khí hộ thể của đại tu sĩ. Tuy nhiên hắn dù biết cũng không ngừng công kích. BỊ động chịu tấn công thì chỉ có đường chết. Hai quyền của hắn với Thiên Quân Lực đánh thẳng lên ngực của nhị trưởng lão. Lúc này uy lực một kích toàn lực của hắn có thể so với cổ bảo, chân khí hộ thể bình thường thậm chí chẳng đáng coi trọng, cho dù là có Pháp bảo nội giáp cũng khó có thể tránh khỏi bị chấn động.
Nắm tay của Long Tiêu Diêu đánh lên hộ thể cương khí của nhị trưởng lão, chín phần lực lượng đều hao tổn trên cương khí, chỉ có thể tạo thành hai vệt sáng trên cương khí bảo hộ của hắn, không thể đánh nát hoàn toàn cương khí. Lực lượng hai quyền còn sót lại lúc này xuyên thấu qua cương khí đánh lên người nhị trưởng lão.
Nhị trưởng lão cũng không có cường độ thân thể biến thái như Long Tiêu Diêu, trong nháy mắt khi quyền kính rơi lên người hắn thì thân thể nhị trưởng lão liền lay động lùi lại một bước, sắc mặt tái nhợt, khí huyết trong cơ thể chấn động một lượt.
Nhưng quyền kình của Long Tiêu Diêu dù sao cũng đã mất chín phần rồi, lực lượng còn lại cũng không tạo thành tổn thương mang tính thực chất cho nhị trưởng lão. Hắn chỉ vận chuyển chân khí một lượt là đã khôi phục lại bình thường. Nhưng bị tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đánh trúng khiến hắn nổi trận lôi đình, dưới cơn thịnh nộ, chưởng phải và quyền trái của hắn đồng thời đánh ra, tấn công về hướng Long Tiêu Diêu.
Tay trái của nhị trưởng lão thi triển ra Địa Từ Trọng Lực Tràng, quyền trái ngưng tụ thành chân khí trực tiếp dùng lực lượng thuần khiết công kích Long Tiêu Diêu. Mà Long Tiêu Diêu tuy rằng đánh trúng chân khí hộ thể của đối phương nhưng cũng phải chịu lực phản chấn của nó.