• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cô ả rất được đám con trai ngưỡng mộ!”

Taniguchi nói:

“Để xem nào: xinh gái, năng động và học hành thì không chê vào đâu được. Mặc dù cô ả rất lập dị nhưng nếu chịu giữ mồm thì không đến nỗi tệ đâu.”

“Làm sao cậu biết được những điều vừa kể?” Kunikida thắc mắc.

“Đã có thời cô nàng thay bạn trai như thay áo. Theo như một số nguồn tin đáng tin cậy thì người trụ được lâu nhất là một tuần, còn nhanh nhất là năm phút sau khi thằng bé tỏ tình. Thêm vào đó là lý do duy nhất mà cô ta dùng để sút mấy thằng khờ đó thẳng cẳng là “Tôi không có thời gian để giao du với người bình thường.”."

Trông Taniguchi như là đang nói về quá khứ vậy. Sau khi để ý ánh nhìn của tôi, hắn bối rối:

“Tôi nghe từ những người khác! Thật đó! Vì một lý do nào đó, cô ả không hề bác bỏ bất kì một lời tỏ tình nào. Cho đến năm thứ ba thì chuyện đó quá nổi tiếng rồi; vì vậy không còn thằng đực rựa nào dám mon men đến gần ả cả. Và tôi có cảm giác rằng lịch sử sẽ lặp lại tại cái trường cấp ba này. Tôi cảnh báo trước: đừng có dại mà đâm đầu vào. Đây là lời từ nhân chứng chung lớp với cô ta suốt ba năm liền đấy.”

Sao cũng được, tôi chẳng có hứng thú với cô ta theo hướng đó.

Taniguchi nhồi hộp cơm rỗng vào cặp, đoạn nói với một nụ cười nham nhở:

“Nếu tôi phải chọn thì mục tiêu hàng đầu đằng kia kìa: Asakura Ryouko.”

Taniguchi hất càm về phía đám con gái cách đây vài cái bàn. Ở giữa đám đang líu lo ríu rít ấy hiện rõ khuôn mặt cười tươi như hoa: Asakura Ryouko.

“Theo tôi thì nàng chắc chắn đứng đầu danh sách “Hoa Khôi Năm Nhất”.”

“Bộ ông đã điểm qua hết tụi con gái năm nhất rồi hả?”

“Theo thang điểm từ A đến D; tin tôi đi, tôi chỉ nhớ tên của mấy em trong nhóm A thôi. Mà cậu nên nhớ rằng thời cấp ba chỉ có một – và tôi chỉ muốn hưởng thụ khoảng thời gian này hết mức có thể.”

“Vậy là Asakura Ryouko hạng A?” Kunikida hỏi.

“AA+ là đằng khác! Mở to mắt ra mà nhìn đi. Hơn nữa tính cách của nàng chắc chắn vượt xa những em khác.”

Cho dù mặc kệ phần tự sướng của Taniguchi, tôi phải ngầm công nhận rằng Asakura Ryouko mang một vẻ đẹp khác biệt hoàn toàn với Haruhi.

Đầu tiên, Asakura rất đẹp, thêm vào đó là gương mặt luôn mang vẻ tươi cười và đầy vẻ quan tâm khiến nhỏ nhìn càng dễ mến hơn.

Thứ hai, Taniguchi hoàn toàn không bốc phét về nhân cách của nhỏ. Trong mấy ngày nay, ngoại trừ nhỏ ra thì không còn một ai muốn tới gần Haruhi. Không cần biết Haruhi lỗ mãng đến đâu, nhỏ vẫn cố gắng nói chuyện với bà chằn lửa này, đến mức người ta có thể lầm tưởng nhỏ là lớp trưởng.

Thứ ba, từ cách mà Asakura Ryouko trả lời những câu hỏi trong các tiết học, quý độc giả có thể dễ dàng nhận thấy được sự thông minh của nhỏ. Trả lời một trăm phần trăm chính xác – trong mắt các giáo viên thì nhỏ đúng là một học sinh mẫu mực điển hình.

Tóm gọn lại là Asakura Ryouko được các bạn nữ trong lớp hâm mộ cực kì. Năm học chỉ mới bắt đầu được một tuần thôi mà nhỏ đã trở thành tâm điểm của đám con gái. Hoàn hảo đến mức như thể nhỏ từ trên trời rơi xuống vậy!

So sánh với vẻ mặt cau có và sự cuồng-khoa-học-hư-cấu của Suzumiya Haruhi thì Asakura Rouyko đúng là sự lựa chọn hoàn hảo. Trớ trêu thay, cả hai vị thí sinh này đều ở vị trí quá cao để tên Taniguchi nhà ta có cửa mà trèo lên được. Thôi thì cứ mặc xác hắn.

Vào tháng Tư năm ấy, Suzumiya Haruhi vẫn chưa có hành động gì bất thường. Đối với tôi thì tháng này khá thoải mái; chí ít đây cũng là một cách tận hưởng khoảng lặng trước khi bão nổi lên.

Trong suốt khoảng thời gian đó, tôi đã vô tình chứng kiến một lô hành động rất ư là ngộ nghĩnh của Haruhi.

Vì sao tôi lại nói vậy à?

Minh chứng thứ nhất: Nhỏ thay kiểu tóc mỗi ngày. Hơn nữa, theo những gì tôi được thấy thì sự thay đổi này tuân theo một chu trình nào đó. Vào thứ hai, Haruhi xõa tóc tới trường, không buộc dây nhợ gì cả. Ngày tiếp theo, nhỏ để tóc đuôi ngựa. Tôi ghét phải công nhận điều này, nhưng kiểu tóc đuôi ngựa trông rất hợp với nhỏ. Sau đó, nhỏ để thêm một cái đuôi khác, rồi thêm một cái khác nữa; cho đến thứ sáu thì trên đầu nhỏ có tổng cộng bốn kiểu đuôi ngựa khác nhau buộc bằng ruy-băng. Điên quá!

Thứ hai = 0, Thứ ba = 1, Thứ tư = 2 …

Số đuôi ngựa tăng theo tỉ lệ thuận với số ngày tăng dần trong tuần; đến thứ hai tuần sau thì mọi việc sẽ bắt đầu lại từ đầu. Chẳng hiểu nhỏ đang làm gì nữa. Chiếu theo cách suy luận ban nãy thì vào Chúa Nhật, nhỏ sẽ có sáu kiểu tóc khác nhau trên đầu … Tò mò quá đi mất!

Minh chứng thứ nhì: Lớp 1-5 và lớp 1-6 sẽ có chung tiết thể dục hàng tuần, nam nữ học riêng. Thường thì khi thay đồ, bọn con gái sẽ dùng lớp 1-5 còn lũ con trai chúng tôi sẽ sang lớp 1-6 để thay. Rất không may là, Haruhi thản nhiên thay đồng phục và hoàn toàn phớt lờ mấy thằng đực rựa đang đủng đỉnh đi ra khỏi lớp.

Rõ ràng là nhỏ xếp chúng tôi ngang hàng với mớ rau củ quả!

Đúng lúc đó thì Asakura Ryouko mời đám con trai đang sửng sốt, gồm cả tôi, ra ngoài. Nghe đồn từ mấy nhỏ dưới trướng của Asakura thì các nhỏ đã từng cố khuyên ngăn Haruhi và kết quả có vẻ không được khả quan cho lắm. Từ đó về sau, Haruhi vẫn tiếp tục giữ cái vẻ bất cần đời ấy và bắt đầu thay đồ. Mà dù có vậy đi nữa thì lũ con trai chúng tôi cũng chẳng được mãn nhãn; theo như lời thỉnh cầu của nhỏ Asakura thì nam sinh trong lớp phải ra ngoài ngay lập tức sau khi chuông báo tiết đổ.

Thực tình mà nói thì thân hình của Haruhi cũng … À không có gì.

Minh chứng thứ ba: Cứ y như rằng sau mỗi tiết thì nhỏ bốc hơi mất tiêu. Khi tiếng chuông vang lên thì nhỏ lại vơ lấy cái cặp rồi phóng thẳng ra ngoài. Ban đầu tôi chỉ nghĩ rằng nhỏ về nhà; sau này mới biết nhỏ đi gia nhập toàn bộ các câu lạc bộ của trường. Hôm nay thì nhỏ chơi bóng rổ, ngày mai thì nhỏ lại ngồi thêu gối, ngày mốt thì thấy nhỏ quơ quơ cây gậy trong đội khúc côn cầu. Theo như tôi nhớ thì nhỏ còn có mặt trong đội bóng chày nữa. Nói một cách chính xác là nhỏ tham gia từng câu lạc bộ một mỗi ngày. À, với thể lực đáng nể của nhỏ thì hiển nhiên các đội thể thao muốn giữ nhỏ lại, nhưng rốt cục họ lại bị từ chối thẳng thừng: “Bộ mấy người không thấy khó chịu khi phải lặp lại cùng một thứ mỗi ngày à?”. Kết quả là Haruhi không tham gia một hoạt động hay một câu lạc bộ nào cả.

Nhỏ làm vậy để làm gì?

Tin đồn về “con bé cá biệt năm nhất” lan truyền toàn trường gần như ngay lập tức. Chưa đầy một tháng, không ai không biết về Suzumiya Haruhi. Có thể có người không biết tên của vị hiệu trưởng đáng kính với sở thích ngắm-nữ-sinh-trong-bộ-đồng-phục-thủy-thủ kia nhưng cái tên Suzumiya Haruhi đã trở thành tiêu điểm để bàn tán của nhiều người.

Tình huống cơ bản là vậy – với Haruhi là nguyên nhân chính – tháng Năm đã đến tự lúc nào.

Tôi luôn nghĩ rằng vận mệnh còn không đáng tin bằng quái vật hồ Loch Ness(1); nếu vận mệnh, xuất hiện tại một nơi khỉ ho cò gáy nào đó, thực sự ảnh hưởng đến cuộc sống của con người, thì bánh xe số phận(2) của tôi đã bắt đầu quay.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK