Mục lục
[Dịch]Ma Ngân - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ta làm sao xác nhận lời của ngươi là thật?

Tiêu Hoằng nhìn Diêu Cương hỏi.

- Có, ở trong túi trưởng quan Mạc Á có sổ tay hành động tuyệt mật, ngươi có thể xem thử.

Diêu Cương nói tiếp.

Tiêu Hoằng liếc Diêu Cương, tiếp theo tìm kiểm trên người nam mặt sẹo đã ngất. Quả nhiên, trong túi áo lót của hắn có một tấm bản đồ cùng một cuốn sổ nhỏ.

Mở ra xem, trong bản đồ có ghi lại hướng hành động, trong sổ tay có ghi phương án tác chiến chi tiết, ăn khớp với lời Diêu Cương nói.

Kéo nón và mũ trùm trở lại, Tiêu Hoằng nhìn vào Diêu Cương:

- Chúc mừng ngươi, ngươi có thể chết thoải mái.

Nói xong, Tiêu Hoằng vung Tập Tố chiến đao, lách qua áo giáp Diêu Cương, đâm thẳng vào trong trái tim hắn, sau đó quay đầu, dùng Tập Tố chiến đao sắc bén chém một tay cùng chân của nam mặt sẹo, tiếp theo giết chết.

Đứng lên, liếc ba tên binh lính Duy Lâm, Tiêu Hoằng cầm lấy ba lô, mở cửa kho hàng.

Mấy người ở trong sân nhìn hình ảnh thê thảm bên trong, sắc mặt cả kinh, khóe miệng co rút, trong lòng âm thầm cảm thán thủ đoạn tàn nhẫn của Tiêu Hoằng.

Nhưng mà cũng không có hành động gì khác, dù sao bọn họ đều là Ngự văn giả cấp năm, đã có miễn dịch nhất định với tàn nhẫn như thể.

Nhìn lại ông chủ tiệm cho thuê, vậy thì lại khác, nhìn thấy có một binh lính Duy Lâm mà máu thịt tách rời khỏi xương cốt, không khỏi che miệng nôn mửa không dứt.

Vào lúc này, ở trong bầu trời u ám, tên mập điều khiển tán cơ quay trở về đã xuất hiện.

Một lát sau, khi tên mập chạm đất, trên mặt toàn ngập hưng phấn, miệng phun khí tím, khóe miệng ngoác tận mang tai.

Những người khác nhìn thấy thể, sắc mặt lại biển đổi, trong ánh mắt hiện lên hâm mộ, rõ ràng tên mập này đã thành công.

- Ca, phương pháp của ngài thật là hiệu quả, tiểu đệ cảm tạ, đại ân đại đức suốt đời khó quên.

Tên mập đi về phía Tiêu Hoằng, lập tức biển thành vẻ nịnh bợ thường thấy.

Những người khác thấy thể, nhìn nhau, tiếp theo chạy về phía Tiêu Hoằng, cung kính nói:

- Vị đại nhân này, ngài xem có thể giúp chúng ta được không?

Rõ ràng có tên mập làm chuột bạch thí nghiệm, bọn họ có thể tin tưởng phương pháp do Tiêu Hoằng cung cấp rất hiệu quả.

Tiêu Hoằng liếc qua đám người này, nghĩ một lát, hơi mỉm cười:

- Giúp các ngươi cũng được, nhưng các ngươi cũng phải giúp ta một chuyện.

- Có chuyện gì, xin ngài cứ nói. Một người nói.

- Nhìn thây ba cổ thi thể trong đó chứ, giúp ta ném vào trong núi lửa, sao hả?

Tiêu Hoằng nói.

- Chỉ có chút chuyện này? Ta còn tưởng là gì, nhắc tay mà thôi, yên tâm, cam đoan làm việc thỏa đáng cho ngài.

Một người liền nói.

- Được rồi, chờ ta một chút.

Tiêu Hoằng nói xong, quay trở vào phòng làm việc, dùng phương pháp vừa rồi chế tạo mấy khối Hàn Băng vạn năm, sau đó đưa cho mấy người này.

- Nhìn thấy ba cổ thi thể trong đó chứ, giúp ta ném vào trong núi lửa, sao hả? Tiêu Hoằng nói.

- Nhớ kỹ, bộ thi thể còn nguyên cùng chân và tay thì ném vào giữa sông dung nham là được, về phần thi thể hư thối cùng tên nam mặt sẹo thì trực tiếp ném vào miệng núi lửa.

- Được, chúng ta nhớ rồi.

Mấy người đều gật đầu nói.

Tiêu Hoằng thấy họ gật đầu, cũng không ở lại lâu, vác ba lô đi ra ngoài, về phần áo giáp của ba tên binh lính Duy Lâm cũng không phải quá quý giá, Tiêu Hoằng chướng mắt.

Quay trở về phòng, Tiêu Hoằng liền cảm thấy trước ngực truyền ra xao động, giống như vật thể hình trứng dưới ngực lại không yên.

Nhưng lúc này Tiêu Hoằng đã khác với trước, đã đạt đến Ngự sư cấp một, hơn nữa trải qua hai lần rèn luyện Ngự lực, Ngự lực của Tiêu Hoằng đã mạnh mẽ vượt xa trước kia.

Cảm nhận được thứ hình trứng trong người có thế chống trả, Tiêu Hoằng đột nhiên dùng Ngự lực mạnh mẽ của mình bao bọc cái trứng kia, sau đó dùng Nội ngự pháp tiến hành điên cuồng đè ép.

- Chống cự, chống cự, cho ngươi chống cự!

Tiêu Hoằng lẩm bẩm, đồng thời mạnh mẽ dùng Ngự lực đè ép thứ to bằng trứng ngỗng bé lại thành trứng gà.

Nguyên nhân gây bệnh tra tấn Tiêu Hoằng chết đi sống lại, lúc này bị Tiêu Hoằng khống chế chặt chẽ, không còn sức chống cự trước mặt Tiêu Hoằng.

Nhưng Tiêu Hoằng không dám khinh thường, bởi vì vật thể hình trứng này cũng đang trưởng thành như hán, chính minh vẫn phải bảo trì không ngừng thăng cấp, chỉ cần bảo trì thế mạnh, sẽ không có vấn đề.

Khoanh chân ngồi trên sô pha, chải chuốt bỉnh ổn Ngự lực, Tiêu Hoằng mới đứng dậy ngồi trước bàn làm việc.

Mở ra sổ tay hành động của nam mặt sẹo, Tiêu Hoằng thấy rõ: hành động ngày 19 tháng 1, còn cách 6 ngày; mục tiêu hành động: phá hoại.

Sau đó là chi tiết hành động cụ thể, bao gồm điểm chi huy, đường tiến lên, điểm xuyên thấu...

- Bác Dương, thị vệ thiếp thân của Bệ Đồ...

Nghiên cứu cả buổi, Tiêu Hoằng mới lẩm bẩm, tiếp theo Tiêu Hoằng chuẩn bị liên lạc với Mặc Huyền, nhắc nhở hán một chút, nhưng mà lại phát hiện Ma Văn thông tin của Mặc Huyền đã bị hủy bỏ.

Nguyên nhân của hiện tượng này là Mặc Huyền đã xuất ngũ, Ma Văn thông tin quân dụng tự nhiên mà vậy phải hủy bỏ, ngừng sử dụng.

Thấy không liên lạc được với Ma Văn thông tin của Mặc Huyền, Tiêu Hoằng cũng không phản ứng quá lớn, trực tiếp đặt Ma Văn thông tin sang một bên, lấy ra Ma Văn Châu màu lam đậm.

Đạt đến Ngự sư cấp một, có thể tiến hành thăng cấp Ma Văn Châu lam đậm lần nữa.

Thông qua khí tức pháp kiểm tra Ngự lực, còn đủ dừng, vì thế Tiêu Hoằng ngồi lên sô pha, bắt đầu rót Ngự lực cấp bậc Ngự sư vào trong Ma Văn Châu lam đậm. Bây giờ Ma Văn Châu lam đậm dứt khoát thành Chiến văn chính của Tiêu Hoằng, đương nhiên dùng rất tốt, Tiêu Hoằng quý trọng không thôi.

Theo Ngự lực không ngừng xâm nhập, Tiêu Hoằng lại cảm nhận được biển năng lượng mênh mông trong Ma Văn Châu lam đậm, hơn nữa bắt đầu thông qua Ngự lực tiến hành mở rộng. Đây là lần đầu tiên Tiêu Hoằng tiến hành thăng cấp mở khóa đối với Ma Văn Châu lam đậm, trong lòng không khỏi lo lắng, đồng thời cũng có chờ mong, không biết lần này Ma Văn Châu lam đậm sẽ biến thành cái gì.

Cũng may bởi vì Ma Văn Châu lam đậm có cấu tạo kỳ lạ, dùng Tái thạch chế tạo băng vật chất không rõ, Tiêu Hoằng không cần thay đổi Tái thạch.

Đồng thời bởi vì Ngự lực của Tiêu Hoằng đã được tăng trưởng rất lớn, hon nữa sinh ra chất biển, bởi vậy mở rộng Ma Văn Châu lam đậm càng cao hon trước kia. Càng làm Tiêu Hoằng bất ngờ là theo Ngự lực của Tiêu Hoằng xảy ra chất biển, năng lượng bên trong Ma Văn Châu lam đậm cũng đã xảy ra chất biến.

Đối với Tiêu Hoằng, tuyệt đối là quá trình rất thần kỳ, loại chất biển này sẽ mang tới hiệu quả không bình thường, trở thành một điều bí ẩn.

Hai mươi mấy giây trôi qua, khi Tiêu Hoằng mở mắt ra, Ma Văn Châu lam đậm đã thăng cấp thành công.

Nhìn lại Ma Văn Châu trong tay, bề ngoài không đổi, khởi động lên, bỗng nhiên thần sắc Tiêu Hoằng lại biển đổi. Chỉ thấy cả cánh tay phải, sợi màu u lam đã biển thành màu tím, cùng màu sắc với Ngự lực của Tiêu Hoằng.

- Cái này...

Tiêu Hoằng không khỏi bất ngờ, không ngừng lại, nhanh chóng sinh ra một viên Hàn băng vạn năm, lúc này Tiêu Hoằng kinh ngạc, vốn Hàn băng vạn năm màu lam đã thành màu tím nhàn nhạt.

- Băng có màu tím ư?

Tiêu Hoằng nhìn Hàn băng vạn năm trong tay, sững sờ, lật hết tư liệu trong đầu, dường như không có tư liệu về băng màu tím.

Nghĩ một lát, Tiêu Hoằng đứng dậy, đi tới máy phân tích tài liệu trong phòng chế văn, phân tích thử Hàn băng vạn năm màu tím, Tiêu Hoằng liền ngây người.

Tiêu Hoằng thấy được mật độ Hàn băng vạn năm màu tím này càng dày đặc hơn trước, quan trọng hơn còn chứa đựng Ngự lực, có lẽ vì thế mà trở thành màu tím. Mà trong Hàn băng vạn năm chứa đựng Ngự lực, rõ ràng sẽ làm uy lực Hàn băng vạn năm tăng mạnh.

Nếu lợi dụng loại Hàn băng vạn năm này chế tạo Ma Văn, rõ ràng sẽ làm Ma Văn trở nên tinh thuần hơn.

Không ngừng nghỉ, Tiêu Hoằng vào phòng thí nghiệm Ma Văn, nơi này là một căn phòng rộng, đủ loại bia Ma Văn.

Nhấc tay, Tiêu Hoằng phát ra một viên Hàn băng vạn năm to bàng cánh tay về phía bia Ma Văn.

Ầm!

Sau một tiếng nổ lớn, bia Ma Văn cho ra giá trị uy lực: 6011 điểm.

Đối với giá trị uy lực như vậy, vẫn coi như Ma Văn cấp Ngự sư thượng thừa, nhưng Tiêu Hoằng không để ý, bởi vỉ lúc này hắn cảm nhận được uy lực của Ma Văn Châu lam đậm còn xa hơn thể.

Khép hờ mắt, cảm nhận năng lượng vô cùng mạnh mẽ trong Ma Văn Châu lam đậm, bỗng nhiên Tiêu Hoằng chỉ ngón trỏ vào không trung.

Nháy mắt, trên ngón trỏ của Tiêu Hoằng hình thành một đoàn ánh sáng tím, tiếp theo trên trần nhà từ từ hình thành một đoàn mây mù màu tím, bao phủ toàn bộ trần nhà.

Một lát sau, đoàn mây tím đậm ngưng kết càng nhiều, một cái bia mộ băng màu tím đánh xuống đất, có tới mấy chục cái, bên trên mỗi bia mộ đều lóe ra văn lộ màu tím kỳ quái.

Ầm ầm ầm ầm....

Sàn nhà hợp kim kiên cố ở trước mặt Hàn băng vạn năm màu tím giống như biển thành bùn đất, từng mũi băng sắc nhọn cắm thẳng vào trong sàn nhà hợp kim.

Tiếng đánh leng keng thậm chí lam cho mặt đất cả tầng lầu chấn động.

Khoảng khắc, toàn bộ phòng thí nghiệm Ma Văn như biển thành rừng rậm Hàn băng vạn năm màu tím, lúc này có thể thấy rõ Ma Văn trên mỗi một cây, tựa như Ma Văn thiên nhiên, phức tạp mà huyền ảo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK