Nghiên cứu kỹ lại phương thuốc một lần nữa, xác định không có vấn đề, Tiêu Hoằng liền mở túi Ma Văn lấy ra Ma Văn thông tin, sau đó gọi cho một tên ngoại
đồ thủ hạ của Bác Sơn.
Tuv rằng Bác Sơn xem như đệ tử chính quv không có nhiều ở Phạm Cương Tinh, dựa theo lý thì hẳn là cao hơn người khác. Nhưng vì bản thân không có quyền lợi gỉ, cũng không có người ở Di Đà Tinh hay Ngộ Giác Tinh bảo hộ, bởi vậy bè cánh của hắn nhỏ đến đáng thương, cũng chỉ có 4-5 tên ngoại đồ còn đáng thương hơn cả Bác Sơn đi theo hắn.
Đương nhiên, bây giờ Bác Sơn đã quyết tâm đi theo Tiêu Hoằng lăn lộn, tự nhiên mấy tên ngoại đồ này cũng phải theo Tiêu Hoằng.
Tiêu Hoằng đang gọi cho ngoại đồ tên là Tang Lâm, trước khi vào Thánh Đàn, Tang Lâm coi như là chuvên gia phân tích tài liệu, Ngự sư cấp hai.
- Tiêu ca, có chuyện gì?
Kết nối được, Tang Lâm liền cung kính hỏi.
- Chờ lát nữa, ngươi đi giúp ta mua một ít tài liệu ở Vinh Ngạn Tinh, có thể tới lấy kim tệ cùng danh sách.
Tiêu Hoằng căn dặn, Tiêu Hoằng làm như vậy cũng coi như dùng người đúng chỗ, chuvên gia phân tích tài liệu đi mua tài liệu, tuyệt đối làm ít công to.
- Đã rõ, Tiêu ca cứ yên tâm, tuyệt đối sẽ làm thỏa đáng cho ngài.
Tang Lâm sảng khoái trả lời, thực tế thu mua tài liệu cũng là chuyện hắn thích làm.
Không nhiều lời, thấy Tang Lâm đồng ý, Tiêu Hoằng liền cúi đầu viết ra danh sách, bỏ danh sách và trừ kim văn 20.000 kim tệ vào một cái túi, đợi Tang Lâm đến liền giao thẳng cho hắn.
Rời nhà gỗ, vườn Tiên linh thảo trước mặt Tiêu Hoằng đã trỏ thành một mảnh tím đậm, cao ngang eo, gân lá nổi lên, hết sức khỏe mạnh. Một loạt trái như pha lê màu đỏ phủ đầy trong lá câv màu tím.
Trong vườn Tiên linh thảo có 3 thanh niên khoảng 20 tuổi, cũng là tiểu đệ ngọai đồ của Bác Sơn, bây giờ đang làm việc vặt cho Tiêu Hoằng.
- Tiêu ca, theo ngài căn dặn, kiểm tra xác nhận một lần, có 30.000 gốc đã trưởng thành, khoảng chừng 60 tấn, trong đó có 10 gốc ở trung tâm là siêu đỉnh cấp.
Một tên ngoại đồ báo cáo với Tiêu Hoằng, tràn đầv hưng phấn cùng kinh hãi.
Tuv rằng đã sớm thấy được Tiên linh thảo sinh trưởng biến thái, nhưng tới lúc nàv bọn họ cùng không thể tin được Tiêu Hoằng lại có bản lành hung hãn như vậy.
Dựa theo quy định, nộp lên 500 kg, giữ toàn bộ phần còn lại cho mình. Như vậy lần này Tiêu Hoằng trực tiếp kiếm lời to, dù là 1 kg tính là 1 điểm thành tựu, cực kỳ ngặt nghèo, nhưng chỗ này đã có 60.000 điểm thành tựu chuvển vào sổ, nghĩ tới đó, ba tên này suýt ngất tại chỗ.
Là 60.000 điểm thành tựu đó, cần rất nhiều người phấn đấu mười mấy năm mới đạt đến, nhưng Tiêu Hoằng chỉ tốn 2 tuần thôi.
Vậy giữ lại 10 gốc đỉnh cấp trước, sau đó các ngươi giúp ta hái 20.000 gốc, nộp lên rồi, mỗi người 2000 điểm thành tựu coi như thù lao.
Tiêu Hoằng dứt khoát nói.
Mỗi người 2000 điểm thành tựu đó, đối với những ngọại đồ này, đó là con số trên trời, hơn nữa chỉ là hỗ trợ thu hái cùng vận chuyển, đủ thấv Tiêu Hoằng đối với người ngoài luôn bị coi là vắt cổ chảy ra nước, nhưng đối với người một nhà thỉ sẽ không chút keo kiệt.
Nhưng ba tên ngoại đồ này nghe 2000 điểm thành tựu, theo bản năng cả kinh, nhưng ngay sau đó, những người này chạy vù tới cạnh Tiêu Hoằng, mặt đầy vẻ nịnh bợ.
Nhóm dịch Lãng Khách Người dìch taneoka
Ma Ngân
vipvanda
Đình Vũ
Tiêu ca, ngài xem sao, chúng ta không cần 2000 điểm thành tựu đó, chỉ cần ngài giúp chúng ta chế tạo ra một cái Chiến Văn là được rồi. Hơn nữa chúng ta chỉ
cần Ngự sư cấp hai ba, làm ra cũng không cần tiêu hao quá nhiều tinh lực của ngài. Có một tên ngoại đồ đứng ra nói.
Hai tên còn lại cùng gật đầu lia lịa, ánh mắt mong chờ nhìn chằm chằm Tiêu Hoằng, tràn đầy khẩn cầu.
- Chuyện nhỏ mà thôi, đâu có gì.
Tiêu Hoằng bình thản đáp lại.
Nhưng mà ba tên ngoại đồ này lại tràn đầy hưng phấn, nếu gắn thêm đôi cánh, không chừng còn có thể bay lên được.
Bọn họ tuyệt đối không ngờ, Tiêu Hoằng lại dễ nói chuvện như vậy, một cái Chiến Văn có kỹ thuật Để văn năm chiều đó, lần này phát đạt rồi.
Bọn họ gần như không tin nổi, vốn bị những bè cánh xa lánh, giờ đây cùng có ngàv ngẩng đầu.
- Trở về ghi lại Chiến Văn mà các ngươi muốn, nhưng bây giờ...
Tiêu Hoằng vươn tay, chỉ chỉ vườn Tiên linh thảo.
- Tiêu ca cứ yên tâm đi, ngài không cần làm, ngài cứ ở đây, giao cho chúng ta, cam đoan làm việc ổn thỏa.
Một tên ngoại đồ nói xong, liền cầm xẻng kéo hai tên đồng bọn bắt đầu làm việc, một đám tích cực sôi trào.
Thu hoạch Tiên linh thảo không có kỹ thuật gì, nhưng là chuyện tốn thể lực. Chỉ là ba tên ngoại đồ nàv đang cực kỳ hưng phấn, nhất là nghĩ tới Chiến văn kỹ thuật Để Văn năm chiều, bọn họ cảm thấy toàn thân tràn đầy sức mạnh.
Về phần Tiêu Hoằng, dứt khoát không cần khách khí, không có ý nhúng tay, trực tiếp ngồi cạnh vườn Tiên linh thảo, tiện tay nhổ cả rễ một gốc Tiên linh thảo trưởng thành.
Rễ Tiên linh thảo bỉnh thường to cỡ ngón tay, nhưng Tiên linh thảo do Tiêu Hoằng trồng ra, lại giống như củ cải trắng.
Tiếp theo Tiêu Hoằng quả thật dùng nó như củ cải trắng, ngắt bỏ thân cành lá Tiên linh thảo, tước lớp vỏ ngoài, tùy tiện cắn, mùi vị không kém củ cải trắng, chỉ là hương vị hơi ngọt, có mùi thuốc thơm rất mạnh.
Cũng không phải mỹ vị gì, nhưng nhàm chán lấy ăn vặt cùng được, quan trọng hơn là cái này là thuốc bổ tốt nhất, tẩm bổ Ngự lực, bổ não nâng cao tinh thần.
Dựa theo cân nặng mà tính, cái rễ Tiên linh thảo trong tay Tiêu Hoằng có thể gắn giá 1000 kim tệ, nhưng ở trong tav Tiêu Hoằng, không khác gì củ cải trắng.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài Phạm Cương Tinh, chiến hạm vận chuyển Tuyết Hồ thuộc Thượng Tri Tự Do Quốc đang nặng nề lái vào Thánh Đàn.
Bên trong chiến hạm vận chuvển, đang đưa đến Thượng tướng Gia Nại cầm. Thượng Tri Tự Do Quốc là quốc gia không lớn, thậm chí còn không lớn bằng Liên bang An Ni Á bây giờ.
Gia Nại cầm tuổi chỉ khoảng 27-28, là nữ tướng quân hiếm có ở Thượng Tri Tự Do Quốc, nắm quvền rất cao, bằng không thì Thượng Tri Tự Do Quốc cùng đường mạt lộ sẽ không ngàn dặm xa xôi đưa đi Thánh Đàn.
Lúc này, Gia Nại cầm đang nằm trong hộp giữ nhiệt kín, đeo máv hô hấp tự động, làn da trắng nõn, thân người cao gầy, dung mạo xinh đẹp, đáng tiếc một cái vết thương nặng xỏ xuyên qua hai má, cánh tay phải chỉ còn kết nối với thân thể bởi mảnh da nhỏ, đã được Hàn băng vạn năm quv giá đông cứng.
Nhưng mà mọi thứ đều không phải nghiêm trọng nhất, nghiêm trọng nhất là vết thương Ngự lực.
Nhóm dịch Lãng Khách
Người dich taneoka
Ma Ngân vipvanda Đình Vũ
Dựa theo đánh giá trước mắt, nếu không áp dụng trị liệu hữu hiệu, sẽ không chống đỡ quá một tuần, dù có nhiều trang bị hỗ trợ bảo toàn sinh mệnh hoàn mỹ như thế.
Đứng trước hộp giữ nhiệt Ma Văn trong suốt là Lý Qua. Lam y Chủ soái Thượng Tri Tự Do Quốc, tuổi hơn 50, mặt đầy râu, lúc này sắc mặt nặng nề, ánh mắt còn xẹt qua những tia tuyệt vọng.
Ngàn dặm xa xôi đưa Gia Nại Cầm đến Thánh Đàn, cũng là vì đến bước đường cùng, nói khó nghe là trị ngựa chết thành ngựa sống, dù sao Gia Nại cầm hết sức quan trọng đối với Thượng Tri Tự Do Quốc, dù chỉ có một tia hy vọng cũng phải tranh thủ cho bằng được.
- Báo cáo chủ soái, phía Thánh Đàn đã cho chúng ta tiến vào, chỉ là hạm đội chúng ta đưa đến vẫn bị bắt buộc cấm đến gần Thánh Đàn, chỉ có thể dừng tạm ở Tân Cách công quốc. Tát Già đại nhân nói với chúng ta không nên kinh động A Di La, trực tiếp chạy tới Phạm Cương Tinh, ngài ấy đang ở đó chuẩn bị sở điều trị chuyên biệt cho Tướng quân Gia Nại Cầm.
Điều phối viên báo cáo với Lý Qua, thực ra tiếp đón khách bên ngoài. phần lớn đều ở Phạm Cương Tinh, về phần ngộ Giác Tinh thì người ngoài không thể tùy tiện đi vào.
- Làm theo lời của Tát Già đại nhân, ra lệnh chiến hạm vận chuyển đi hết tốc độ, không được chậm trễ một giây nào.
Lý Qua sắc mặt nặng nề ra lệnh.
Trải qua 4 tiếng di chuvển, tàu Tuvết Hồ mới đến gần Phạm Cương Tinh, hơn nữa dựa theo chỉ lệnh Phạm Cương Tinh gửi đến, điều chỉnh trạng thái chầm chậm tiến vào trong Phạm Cương Tinh.
Sở điều trị cho Gia Nại Cầm nằm ở Bắc bán cầu Phạm Cương Tinh, diện tích không lớn, nói cho đúng là chỉ có một tòa lầu gỗ 5 tầng cùng với một cái sân, miễn cưỡng cho chiến hạm vận chuyển hạ cánh, chiến hạm Ma Văn hơi lớn một chút cũng không đỗ xuống được.
Nhưng không ai dám coi thường nơi này, nói không quá đáng, chỉ cần nơi có Tát Già ở, đó sẽ là sở điều trị tốt nhất thể liên hợp Gia Đô.
Tàu Tuyết Hồ chầm chậm đáp xuống, Lý Qua bước ra từ bên trong, gặp được Hà Phương mặc lụa xanh đang bước tới, bộ dạng thiếu nữ cổ điển.
- Chào Tướng quân Lý Qua, sư phụ nhà ta nói để cho Tướng quân Gia Nại Cầm ở lại đây một đêm. ngày mai ngài ấy sẽ đến, chữa thương cho Tướng quân Gia Nại Cầm.
Hà Phương hơi cúi người với Lý Qua, lễ phép nói.
Nhưng Lý Qua nghe thế, sắc mặt càng khó coi, bọn họ chạy ngày chạv đêm, là vì có thể tới sớm một chút, kết quả không ngờ Tát Già trực tiếp kéo dài một ngày.
- Có thể nói với Tát Già đại nhân đến ngay bây giờ được không, ta sợ kéo dài quá lâu, Gia Nại cầm không kiên trì được lâu như thế.
Lý Qua có vẻ khẩn cầu nói.
- Rất có lỗi, sư phụ ngài ấy cũng muốn đến nhanh, nhưng thật không dám giấu, gần đây trạng thái tinh thần của sư phụ ngài ấy rất kém. ngài cũng biết, điều trị cần phải hết sức tập trung, cũng rất hao tốn tinh lực, nhưng cứ yên tâm, sư phụ đã đưa cho một viên Cường sinh hoàn, cam đoan có thể để cho Tướng quân Gia Nại Cầm duv trì được 10 ngày.
Hà Phương nói xong, xòe bàn tay nhỏ bé, trong bàn tay là một viên đan dược bảy màu.
Thấy vậy, Lý Qua đành tiếp nhận, sau đó đón lấy đan dược giao cho Dược sư theo sau.
Mãi đến đêm khuya, thu hoạch cả một ngày, 20.000 gốc Tiên linh thảo đã được thu gom xong, chất đầy cả thùng hàng cực lớn của chiếc xe do 2 con linh thú kéo.