Chương 21 Sơ lâm Dược Tra Phòng
Dịch nhangia
--------------------------------------
"Người khác muốn cho ta ngủ, ta còn không thèm ấy chứ! Có thể cho ta ngủ ở trong cơ thể ngươi, là vinh hạnh rất lớn của ngươi!" Nam tử U Linh cao ngạo nói.
Ta thèm vào, còn vô sỉ hơn lão tử, Lâm Khiếu Đường ăn miếng trả miếng nói, "Có thể cho ta nhận lấy lễ vật của ngươi, là phúc phần mà ngươi tu luyện tám đời."
"Ha ha, ha ha ha. . . . . ." Nam tử U Linh đột nhiên cười ha hả.
"Cười cái lông!" Lâm Khiếu Đường nói thầm một câu, cũng không dám lớn tiếng.
"Tiểu tử,chỉ có ngươi, dám nói như vậy với ta ngươi là người đầu tiên đó, ta thích, ngươi tên là gì?" Nam tử U Linh hào sảng nói.
"Lâm Khiếu Đường, Xin chỉ giáo nhiều." Chắp tay, Lâm Khiếu Đường không giận nói.
"Tên thật kỳ quái!" Nam tử U Linh vuốt vuốt cằm, lại nói, "Ta gọi ngươi Đường Lâm nhé!"
"Tùy ý!"
"Đường Lâm, quyển sách trong tay có thể cho ta nhìn một chút không?" Nam tử U Linh đưa tay nói.
Lâm Khiếu Đường rất hoài nghi hắn là có thể cầm được vật thật hay không, nhưng vẫn chuyển qua, Nam tử U Linh quỷ dị tiếp nhận Hỏa Hồn Chưởng lật ra nhìn một chút rồi nói, "Đẫu kỹ rất kỳ quái, nhưng xem như có chút tiêu chuẩn, Đường Lâm, lấy tình trạng thân thể trước mắt của ngươi, tu luyện đấu kỹ này có chút nóng vội sao! Ta không cảm giác được căn nguyên lực ở trong cơ thể ngươi."
Nói trúng vết sẹo, Lâm Khiếu Đường có chút khó chịu, đoạt lại quyển sách, "Đây là chuyện của ta, không quan hệ tới ngươi!"
"Ai, loại tình huống này của ngươi, vốn dĩ ta có biện pháp giúp ngươi có được căn nguyên lực, ngươi đã nói như vậy, thế thì đành phải tính lại!"
"Thật sao?" Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên cả kinh nói.
Nam tử U Linh làm như không nghe không thấy, nhìn ngắm phong cảnh xung quanh.
Tuy rằng Nam tử U Linh này rất khả nghi, nhưng nhìn qua dường như có chút bản lãnh, đối với Lâm Khiếu Đường trước mắt mà nói, làm thế nào để có thể có cơ hội đạt được căn nguyên lực đều không muốn bỏ qua.
"Đại thúc, người là người đẹp trai nhất mà ta từng thấy, ưu nhã nhất, U Linh rộng lượng nhất, thế nào, chúng ta thương lượng một chút, ta dùng hai mai tử tinh tệ đổi lấy phương pháp của ngươi!" Lâm Khiếu Đường vui cười nói.
Nam tử U Linh ngồi xếp bằng ở giữa không trung, một bàn tay đặt ở trán, nhìn ra nơi xa, cái gì cũng chưa nghe thấy.
"Nói đi, ngươi muốn cái gì!" Lâm Khiếu Đường không thể không nói thẳng.
Nam tử U Linh thu hồi ánh mắt nhìn xung quanh, "Ta cần một thân thể có linh hồn lực cực yếu!"
"Để làm chi!" Lâm Khiếu Đường khó hiểu nói.
"Đương nhiên là sống lại rồi, chẳng lẽ muốn làm U Linh cả đời sao!" Nam tử U Linh bộ dáng bị đánh bại nói.
Có chút khó làm, Lâm Khiếu Đường suy nghĩ một chút, “Được, ta đáp ứng với ngươi, nhất định giúp ngươi tìm được thân thể như vậy, bây giờ ngươi nói cho ta biết như thế nào để có được căn nguyên lực đi!"
"Chờ ngươi tìm được rồi lại nói đi!" Nam tử U Linh giảo hoạt nói.
"Ta chính là tiêu dao thần tiên đường đơn truyền chưởng môn nhân đời thứ sáu mươi sáu, một lời nói ra, tứ mã nan truy, nói giúp ngươi tìm được liền nhất định sẽ giúp ngươi tìm được, ngươi phải tin tưởng ta, thế nào, nói cho ta biết trước đi!" Lâm Khiếu Đường cật lực thuyết phục.
"A. . . . . . , Mệt rồi, ngủ một chút!" Nam tử U Linh liền xoay người biến mất không thấy.
"Ấy, đừng đi, trở lại đi, chúng ta còn phải cẩn thận châm chước một chút giao dịch công việc cụ thể. . . . . ." Lâm Khiếu Đường phí công kêu, không có gì đáp lại, khó thở mắng, "Con mẹ nó, U Linh chết tiệt keo kiệt cái gì, lão tử mang lửa thiêu ngươi."
"Đường Lâm, ngươi nói đốt ta sao?" Thanh âm đột nhiên vang lên.
"Thế thì thế nào!" Lâm Khiếu Đường liều lĩnh nói ra .
Bùm. . . . . .
Khắp toàn thân Lâm Khiếu Đường đột nhiên thoát ra một đoàn hỏa diễm mạnh mẽ thiêu đốt.
"Mẹ ơi!" Lâm Khiếu Đường kêu lên sợ hãi rồi nhảy dựng lên, hỏa diễm trên người càng cháy càng mạnh.
Một lát sau, bên vách núi dưới ánh trăng, một người thiếu niên trần truồng bị cháy sạch, toàn thân cháy đen trừng mắt hai mắt nằm trên mặt đất.
Rõ ràng đã bị đốt cháy, Lâm Khiếu Đường tưởng rằng mình chết chắc rồi, Nhưng khi hắn nghiêng ngả lảo đảo trở về chỗ ở lại phát hiện mình vẫn chưa chết, hơn nữa một lớp da cháy đen trên người đã bắt đầu bóc ra, lộ ra làn da tươi sáng bên trong, so với làn da ban đầu còn muốn tốt hơn rất nhiều, vết bỏng biến mất không thấy.
Loại hiện tượng này hơn một tháng gần đây liên tiếp xảy ra ở trên người của Lâm Khiếu Đường, hình như cùng với khí lực không hiểu rõ mà Lâm Khiếu Đường nắm giữ trong người có quan hệ sâu xa.
Thể lực cạn kiệt, lại bị Nam tử U Linh hỏa thiêu, Lâm Khiếu Đường đã không thể không mệt, mặc nội y vào gối đầu ngủ luôn.
Dược tra phòng nằm ở chỗ sâu hậu sơn của Lâm gia phủ, cách phủ khoảng 3 km đường, đặt ở giữa sườn núi.
Vừa sáng sớm, Lâm Khiếu Đường liền thu dọn hành lý một mình lên núi, đối với dược tra phòng, Lâm Khiếu Đường kỳ thật cũng không xa lạ, từ nhỏ liền ở hậu sơn này lăn lộn gần mười năm, hậu sơn của Lâm gia nơi nào sinh trưởng thực vật gì Lâm Khiếu Đường rất rõ ràng, xung quanh khu vực dược tra phòng tự nhiên cũng đã tới nhiều lần.
Hậu sơn này trên cơ bản chính là dược phòng của Lâm Khiếu Đường, Lúc cần liền tới lấy, nơi này rất nhiều thực vật trân quý ở trong mắt của Lâm Khiếu Đường, ở trong Hiên Viên quốc lại rất ít bị chú ý, luyện dược sư từng cũng là vì trị bệnh cứu người mà bắt đầu phát triển, nhưng đến sau này không biết vì sao, luyện dược của luyện dược sư chuyển đổi hình thái, từ từ chuyển biến cho rằng luyện chế đan dược gia tăng công lực và kéo dài tuổi thọ là việc chính, mà luyện dược sư luyện chế những loại dược phẩm trị bệnh đó ngược lại thành danh từ dành cho những dược sư không có thiên phú, thành một loại lang trung cửu lưu, chỉ vì mưu cầu sinh tồn mà tồn tại.
Bất quá dược vật nơi này quả thật đối với bệnh tật không có nhiều tác dụng, thủ đoạn trị liệu chủ yếu vẫn là vận dụng căn nguyên lực, dược vật mà Lâm Khiếu Đường phối chế là kết hợp ưu điểm của Trung y và Tây y, hơn nữa trụ cột luyện dược của nơi này, trải qua hơn mười năm mày mò, chỉnh hợp ra một bộ hệ thống luyện dược hoàn toàn độc lập.
Phần lớn dược phẩm chủ yếu nhằm vào giảm đau giảm sốt, bởi vì Lâm Khiếu Đường không có căn nguyên lực hắn không thể nâng cao hiệu quả luyện dược, sản lượng cũng rất ít, cho nên rất khó hình thành sản xuất số lượng lớn, có thể chống đỡ một Nhất đao Môn nhỏ nhỏ đã rất miễn cưỡng rồi.
Xung quanh dược tra phòng có sương mù bay, mùi vị rất khó ngửi, từ bên ngoài nhìn nếu không để ý tới thì tưởng một tiểu viện bị hư mà thôi, thực tế phòng ốc chính ở trong viện cũng được khảm ở trong núi, không gian bên trong thực lớn, là một sơn động.
Trong viện rất vắng lặng, yên tĩnh không tiếng động, Lâm Khiếu Đường đi một vòng cũng không phát hiện khán hộ viên trước kia, tiến vào gian phòng lớn nhất, vừa mới mở cửa ra một trận mùi lạ kích thích liền xông vào mũi, Lâm Khiếu Đường nhanh chóng lui ra.
"Kỳ quái? làm sao không có ai vậy? Lão già chết tiệt không phải nói khán hộ viên chỉ là tàn tật cũng chưa chết sao?" Lâm Khiếu Đường một bên nói thầm vừa đi vào một căn phòng nhỏ bên cạnh, nghĩ đây là nơi khán hộ viên khoá trước ở lại.
Trong phòng hôn ám đục ngầu, như cũ tản ra vị thuốc đông y kích thích , hơi nhạt một chút mà thôi.
Nơi này ban ngày đều rất âm u, lão tử sau này chẳng lẽ phải vẫn ở nơi này sao? Lâm Khiếu Đường nghĩ rất chán nản, bỗng nhiên một tiếng rất nhỏ rên rỉ khiến cho hắn chú ý.
Một bóng đen ở góc mấp máy, đến gần vừa thấy, Lâm Khiếu Đường thiếu chút nữa mửa ra, là một “thi thể” toàn thân ứa mủ.
"Ngươi. . . . . . Ngươi là mới. . . . . . Mới tới . . . . . ."
Lâm Khiếu Đường mãnh mẽ lui một bước, trời ơi, thi thể còn có thể nói chuyện!
"Ngươi chính là khán hộ viên ở đây?" Lâm Khiếu Đường nhíu mày hỏi.
"Đúng . . . . . Đúng vậy, Xin. . . . . . Xin ngươi giết ta đi!" thi thể tản ra sự tanh tưởi thống khổ nói.
"Giết ngươi?" Lâm Khiếu Đường có chút không hiểu.
"Mỗi một lần. . . . . . khán. . . . . . khán hộ viên mới. . . . . . đều kết quả sẽ trực tiếp. . . . . . hoặc. . . . . . gián tiếp thành toàn cho khán hộ viên cũ . . . . . ." ‘ thi thể ’ thực gian nan mới nói xong.
Con mẹ nó, mấy lão già chết kia sao không nói cho ta! Lâm Khiếu Đường cảm giác có nội tình.
"Van cầu ngươi giết ta đi, hơn…... hơn một tháng nay, ta. . . . . . ta vẫn chờ đợi khán hộ viên mới đến. . . . . . , sứ mệnh của ta đã hoàn thành rồi . . . . . . , tiên mà Lâm gia đưa cho ta. . . . . . đủ. . . . . . Cũng đủ người nhà của ta sống mấy chục năm rồi . . . . . . , giết. . . . . . giết ta đi, van cầu. . . . . . van cầu ngươi đấy."
Từ trong lời nói đứt quãng này, Lâm Khiếu Đường đại khái đoán được vài phần, nghĩ đến người này bị bán đến Lâm gia làm gia nô, ăn nhầm phế dược rơi vào tình cảnh sống không bằng chết như hôm nay, điều này chẳng lẽ chính là tương lai của chính mình sao?
Con mẹ nó, nếu lão tử cảm giác thân thể không khoẻ, lão tử liền châm lửa đốt phá dược phòng này một phen, Lâm Khiếu Đường trong lòng trù mắng một trận.
"Đường Lâm, nhanh như vậy đã tìm được cho ta một thân thể thích hợp rồi sao! Tuy rằng xấu một chút, nhưng cũng có thể dùng được, ha ha ha. . . . . . , lão tử rốt cục có thể có ngày nhìn thấy mặt trời rồi. . . . . ." thanh âm của Nam tử U Linh đột nhiên vang lên bên tai. . . . . . Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK