Chương 37 Mua vũ kỹ
nhangia
“Có!” Lâm Bình thản nhiên đáp.
“Có thể cho ta mượn xem một chút không?” Lâm Vũ Tuyền rất khách khí hỏi.
Uyển chuyển như thế, lại làm cho trong lòng Lâm Bình càng không nỡ từ chối, cẩn thận đưa phương pháp phối dược.
Lâm Vũ Tuyền tỉ mỉ xem một lần, đôi mắt đẹp khẽ rung động, một tia kinh ngạc nhàn nhạt chớp qua lông mày, “Biếu đệ, ngươi có thể đem dược phương này bán cho ta không?”
Lời nói đường đột, người trong phòng đều tràn đầy ánh mắt kinh ngạc nhìn Lâm Vũ Tuyền, ngay cả Lâm Bình nhất thời cũng không có phản ứng đáp lại.
“Việc này….” Lâm Bình lập tức nghẹn lời.
Lâm Vũ Tuyền hình như sợ bỏ qua cái gì, nói tiếp, “ta trả ba miếng nguyên thạch thế nào?”
Cả phòng đầy ánh mắt ngạc nhiên, mấy vị trưởng lão có chút không hiểu, nhưng lại không dám hỏi.
Nguyên thạch là một loại tinh khoáng mà tất cả người tu luyện cần có, loại tinh khoáng này có thể tự động hấp thu tinh nguyên khí trong thiên địa, có thể giúp người tu luyện hấp thu tinh khí.
Hơn nữa sau khi dự trữ được một số lượng tinh nguyên khí nhất định sẽ tự động dung hợp làm nguyên lực, mà còn vô cùng tinh thuần, một khi hấp thu chỉ cần luyện hóa một chút liền có thể trở thành một bộ phận của nguyên lực nội hạch, tăng nhanh tốc độ tu luyện.
Không chỉ như vậy, nguyên thạch còn là nguyên luyện chủ yếu nhất trang bị cho vũ khí, guống như các loại kim loại trong thế giới chúng ta vậy, đương nhiên từ số lượng trên mà nói phải vô cùng ít, thậm chí được cho là hiếm có.
Quan trọng hơn là nguyên thạch còn có thể làm trụ cột của kết giới, trận pháp, bí thuật, còn có tác dụng hướng dẫn, thúc đẩy, khởi động và tăng cường, nếu nguyên thạnh phẩm giai đủ cao hoặc số lượng nhiều, còn có thể tăng uy lực trên diện rộng.
Đối với người bình thường mà nói tử tinh tệ, kim tệ, vân vân… tiền tệ là thích nhât, làm tiền thông dụng có thể dựa vào nhất, tín nhiệm nhất.
Nhưng ở trong mắt của người có nguyên lực đại bộ phận mục tiêu to lớn, nguyên thạch mới là tiền thông dụng thật sự có giá trị.
“được…. được rồi!” Lâm Bình hầu như là nói ra hai chữ này theo bản năng, gống như Lâm gia tiểu gia tộc như thế chỉ có ở lễ thành nhân đạt được thành tích tốt mới có thể đạt được phần thưởng nguyên thạch.
Nhận lấy 3 miếng nguyên thạch, Lâm Bình không khỏi có chút hiếu kỳ, thử dò xét hỏi, “Không biết tộc trưởng đại tỷ muốn phương pháp phối dược này làm gì?”
Lâm Vũ Tuyền nhận lấy phương pháp phối dược không nhìn sắc mặt phản đối của các vị trưởng lão, lẽ đương nhiên đáp, “ đương nhiên là để cho tất cả hiệu thuốc của Lâm gia quản lý đồng thời bán dược phẩm này, chỉ để cho hiệu thuốc sô 3 bán không khỏi quá hẹp rồi, ba miếng nguyên thạch đó xem như là phần thưởng của ngươi, hiện nay các hiệu thuốc của Lâm gia kinh doanh ảm đạm, lại không cải cách, sợ là chống đỡ không được bao lâu, nếu ngươi còn có thể điều chế ra dược phẩm khác loại này, ta sẽ thưởng nhiều nguyên thạch hơn.
“Vũ Tuyền vạn lần không thể được, Hiệu thuốc Lâm gia của chúng ta mấy trăm năm nay chưa từng bán cao dược bôi da chó, chẳng lẽ ngươi muốn sự tôn trọng cuối cùng của luyện dược sư đời sau cũng gạt bỏ luôn sao?” đại trưởng lão mặt âm trầm nói.
“Tuyền nhi, ngươi không suy xét sao, làm luyện dược thế gia, chúng ta mấy trăm năm qua đã một lần hạ cấp tiêu chuẩn của dược phẩm rồi, hiện giờ tuyệt đối không thể lại hạ xuống nữa, Lâm gia sẽ thật sự lưu lạc xuống làm lang trung giang hồ sao?” Tam trưởng lão tận tình khuyên bảo.
Vẻ mặt lãnh nhạt nhìn bốn vị trưởng lão, Lâm Vũ Tuyền nỗ lực kìm nén cảm gác kêu gào đang phồng lên trong lòng, kiên định nói, “ta chỉ biết nếu gia tộc bị hủy họa, cũng nói không được cái gì nghiêm trọng, ngay cả lưu lạc cũng không có tư cách nữa, Tuyền nhi tuyệt đối không thế để cho Lâm gia bởi vì nguyên nhân kinh tế suy bại, bất luận áp dụng thủ đoạn gì, phương pháp gì, chỉ cần có thể làm cho gia tộc tiếp tục duy trì, Tuyền nhi liền sẽ đi làm.”
Nhị trưởng lão là một vị duy nhất trong những vị trưởng lão còn bảo trì thái độ bình thường cũng mang một tia cười hiền lành, “Vũ Tuyền, nỗi khổ của ngươi chúng ta mấy bộ xương già này đương nhiên biết, nhưng chuyện này là đề cập đến mặt mũi của Lâm gia, quyết không thể làm loạn được, huống chi hôn ước của ngươi và Vương thiếu chủ đã đến, một khi hai gia tộc chúng ta là thông gia, quẫn cảnh của gia tộc sẽ có thể thay đổi, hai nhà giúp đỡ lẫn nhau, sự hưng vượng của gia tộc sẽ chỉ chờ ngày mà thôi.”
Sắc mặt bỗng nhiên lạng lùng, Lâm Vũ Tuyền nói thẳng, “Ta dù đã đáp ứng lấy người ta, thì tuyệt đối không thể đổi ý, nhị trưởng lão không cần nhắc nhở nữa, thời hạn đám cưới còn hơn một năm, ta không muốn đến khi đó Lâm gia phụ thuộc vào Vương gia, ít nhất cũng ngồi ngang hàng, các trưởng lão chủ yếu là quản lý việc trong gia tộc, việc kinh doanh của gia tộc không cần phải lao tâm khổ tứ, thân là tộc trưởng ta tự mình có cân nhắc.”
Nói rất hay, Lâm Bình trong lòng khen ngợi, hắn xem như là có được một lần nhận thức mới về tộc trưởng đại tỷ này, quả nhiên có chút tài năng.
Vẻ mặt của mấy vị trưởng lão lập tức rất khó coi, chỉ có vẻ mặt của nhị trưởng lão là ôn thuận, chỉ là trong đôi mắt già nua đục ngầu đó nhẹ nhàng chớp động dị sắc nếu có giống như không có vậy.
Tất cả những điều xảy ra trong nghị sự đường, Lâm Khiếu Đường đương nhiên không thể biết, lúc này hắn đang nơi tự do bán cách loại vũ kỹ cấp thấp của Hoa U.
Sự tiêu thụ mạnh mẽ của Ma Phí Tán, làm cho hầu bao của Lâm Khiếu Đường đang khô quắt bắt đầu căng phồng lên. Có tiền rồi việc làm cần thiết đương nhiên là kịp thời mua được 3 quyển vũ kỹ cấp thấp, nhanh chóng tu kuyện Đấu Luyện tầng thứ 2.
Nhưng có một số thứ, cho dù có tiền cũng chưa chắc có thể mua được, Lâm Khiếu Đường đã dạo qua gần một canh giờ, cũng chưa tìm đượng vũ kỹ mà bản thân vừa ý.
Quả thật có người bán bí tịch nguyên lực cấp thấp, nhưng đềy không phù hợp với yêu cầu của Lâm Khiếu Đường, hầu như đều là các phái đạo tông, ngẫu nhiên toát ra một hai quyển vũ kỹ cấp thấp, lại đềy là vũ kỹ cần sử dụng vũ khí nhất giai nhị giai, như đao pháp, kiếm pháp, vân vân….
Tuy nói tầng thứ hai của Đấu Luyện ghi chú phía dưới cũng không nhấn mạnh cần phải là vũ kỹ tay không, nhưng để phối hợp với tu luyện Hồn Liệt Chỉ, Lâm Khiếu Đường vẫn dự định mua vũ kỹ tay không.
Khi tự do thương mại từ trước đến nay đều là nơi náo nhiệt nhất của Tân La Thành, lượng người đến rồi đi mỗi này đều là lấy đơn vị hàng vạn để tính, đôi với một thành thị bình thường hạng trung có 50 vạn người mà nói đã rất nhiều rồi.
Lại qua một lúc, Lâm Khiếu Đường cảm giác không hi vọng gì kiếm được thứ mà mình muốn, đang chuẩn bị về phủ, bất ngờ nghe được âm thanh của hai người đối thoại sau lưng.
“Lão bản, ngươi như thế nào không giảng đạo lý thế này, ta mua hai quyển vũ kỹ “Công Pháp Cơ Bản” và “Trọng Tượng Quyền” này làm cái rắm gì chứ, có phải ngươi làm kinh doanh như thế không? Ta chỉ cần quyển “Nhập Môn Đạo Độn” là được rồi, lại không phải không đưa tiền cho ngươi.” Một tráng hán thô kệch trừng mắt quát tháo.
Một người thanh niên có khuôn mặt khô gầy đứng sau quầy hàng, tướng mạo như thế này làm cho người ta cảm giác rất bướng bỉnh, đối mặt với tráng hán không có gì gọi là sợ hãi, bị quát tháo một phen, ngược lại có chút tức giận, một phen cầm lấy bí tịch đạo thuật trong tay tráng hán, khoát tay nói, “không cần thì thôi! Ngươi đi chỗ khác xem một chút đi!”
Cảnh này mỗi ngày đều có thể tại khu thương mại tự do diễn ra vô số lần, những người giao dịch sớm đã không thấy kỳ lạ, rất nhiều người chỉ xem như không có nghe thấy, ngẫu nhiên có mấy người liếc quan, chớp qua chút châm chọc rồi cũng không để ý tới.
Lâm Khiếu Đường sớm đã không phải là khách lạ đương nhiên cũng quen thấy cảnh như thế, nhưng danh từ trong cuộc đối thoại vừa này của hai người lại chạm đến chỗ mẫn cảm, bởi vậy quay người lại.
Tráng hán hiển nhiên không ngờ người thanh niên sẽ cường ngạnh như thế, ngẩn người một lát, lời nói nhẹ nhàng một chút, “Huynh đệ, ta đạo nguyên lực vừa mới thông qua trúc cơ, vẫn tìm đạo thuật luyện tập thích hợp, quyển “Nhập Môn Đạo Độn” này của ngươi rất phù hợp với ta, ngươi xem có thể dàn xếp một chút hai không, ta bây giờ mua không nổi ba quyển.”
Người thanh niên không có ý nhượng bộ, “Muốn mua thì mua cùng lúc ba quyển, nếu không thì miễn bàn, không mua thì đừng chắn đường, phá hỏng làm ăn của ta.”
Tráng hán cắn răng, “ta lại thêm 50 tử tinh tệ nữa mua quyển “Nhập Môn Đạo Độn” này của ngươi, thế này cuối cùng có được hay không!”
Người thanh niên không nhìn tráng hán, “3 quyển 800 tử tinh tệ, bán lẻ không bán, đừng nói 350 tử tinh tệ, ngươi đưa ra 799 cũng không bán, trừ phi ngươi đưa 800 mua một quyển, ta lại dâng tặng hai quyển khác nữa.”
Tráng hán gấp lên, “đây không phải là đánh rắm sao! Lão tử…..”
Tráng hán nói đến một nửa lại phải đem lời nói nuốt xuống, trên người người thanh niên bỗng nhiên phát ra một cỗ khí tức cường liệt, lại là vượt xa bản thân,
Có thể đến nơi đây giao dịch đương nhiên cần có một chút của cải còn cần có một chút tài năng, hơn nữa, ở trong nơi giao dịch cấm đánh nhau.
Tráng hán hung hăng nhìn thoáng qua quyển “Nhập Môn Độn Đạo” trên tay người thanh niên kia, trong miệng lẩm bẩm cái gì, sau đó mặt mày xám xịt rời khỏi quầy.
Lâm Khiếu Đương vẫn luôn đứng một bên cạnh giả vờ như xem hàng hóa để quan sát, luc này mới nói, “ba quyển này ta mua.”
Nhận lấy tiền người thanh niên rất thành thạo, ném ra một cách dứt khoát ba quyển vũ kỹ cấp thấp, cũng không nói một lới nhận lấy tiền ngồi xuống vị trí quầy hàng chờ đợi vị khách tiếp theo.
Hồi nãy người thanh niên chủ động phát ra khí tức trong nháy mắt, Lâm Khiếu Đường cũng cảm giác tất cả, tên gia hỏa này ít nhất là một vệ cấp cao thủ, chẳng trách tráng hán kia lời mắng cũng phải nuốt về.
Cuối cùng cũng có được thu hoạch, mua được ba quyển vũ kỹ, Lâm Khiếu Đường muốn rời đi, nhưng lại nghe phía sau truyền đến âm thanh cứng nhắc.
“Vẫn là vị bằng hữu này biết hàng, vừa rồi tên ngu si tứ chi phát triển kia cái gì cũng không biết, kỳ thật ba quyển bí tịch cấp thấp này đều là đạo thuật, hai quyển còn lại chỉ là vỏ ngoài là giống vũ kỹ thôi, căn bản không phải là vũ kỹ.’
Trời ơi!
Vẻ mặt của Lâm Khiếu Đường giật giật một trận! cũng không quay đầu lại đáp lời, tin chắc chính mình sẽ không nhìn nhầm, càng nhanh chóng đi về phía trước. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK