• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chương 38 Sơ cấp giác ngộ

nhangia


Về đến dược tra phòng, Lâm Khiếu Đường lập tức tỉ mỉ lật xem ba quyển bí tịch cấp thấp vừa mới mua được, đặc biệt là hai quyển “vũ kỹ”.

Ba quyển bí tịch trang mặt màu vàng đất, còn dính một số bùn đất, trong sự cũ kỹ mang theo một chút bẩn loạn, góc sách có chỗ rách, dường như mới nhặt từ mặt đất lên vậy.

Sau khi lật xem một lát, vẻ mặt của Lâm Khiếu Đường lộ ra nụ cười châm chọc, nghĩ về câu nói sau cùng của người thanh niên, quả thật làm trò cười cho thiên hạ.

Nếu nói tráng hán là ngu ngốc không biết hàng, thế thì người thanh niên này chính là người ngốc, tự cho rằng biết hàng lại đem bảo bối làm thành rác rưởi bán đi.

Lâm Khiếu Đường bống nhiên có chút may mắn vì bản thân làm phế vật 15 năm, suốt hơn 10 năm trở lại đây để thoát khỏi danh hiệu này, Lâm Khiếu Đường âm thầm không biết mất bao nhiêu sức lực, những loại sách không hạn chế của Lâm gia hắn hầu như xem qua một lần, Uyển Nhi thường xuyên cung cấp một số loại sách hiếm có cho hắn, chợ sách cổ cũng không biết chạy qua bao nhiêu lần, vừa ngồi xem là cả buổi chiều, các chủ quầy nhìn thấy hắn là một đứa trẻ nên cũng không so đo, chỉ cần không hủy hoại sách thích xem thế nào cũng được.

Đương nhiên những sách mà Lâm Khiếu Đường xem đều là văn hóa, lịch sử nhân loại nơi cư trú là phần nhiều, còn có môt số loại sách riêng biệt, những loại sách này kỳ thật rất ít có người đọc, bởi vì không có nhiều tác dụng, và thời gian hao tốn trên thứ đó không bằng nắm lấy thời gian nhanh chóng tu luyện mới là quan trọng.

Lâm Khiếu Đường lại bởi vậy mà dự trữ đủ học thức, đối với xuất xứ tác dụng của các loại kỹ năng mật tịch đều hiểu rõ ràng.

Hai quyển mật tịch “Cơ Bản Công Pháp” và “Trọng Tượng Quyền” mà người thanh niên nói nhìn hai quyển đó giống như vũ kỹ lại là đạo thuật, nghiêm túc mà nói không thuộc về bất cứ lưu phái nào.

Nói là vũ kỹ cũng được, mà nói là đạo thuật cũng không sai, thậm chí tưởng rằng chúng nó là đấu kỹ hoặc ma pháp, cũng không phải không có khả năng.

Đây là hai quyển sách thuộc về sách kỹ năng nhất giai thấp cấp nhất, chưa trúc cơ xong cũng có thể tu luyện, nhưng niên đại của chúng nó rất lâu rồi hầu như vượt qua tất cả các bí tịch khác, nhưng đến ngày nay đã không có ai nguyện ý học những công pháp cơ sở vô dụng đó nữa rồi.

“trong Cơ Bản Công Pháp bao gồm mấy loại công pháp hết sức dễ học, ví dụ như “Phong Chuyển Bộ” “Phan Nham Quyết” “Phá Mộc Chưởng” “Tam Hoàn Thoái” “Cửu Liên Quyền” “Đạn Chỉ Hoa” “Hỗn Di Cước Pháp” ….

Những công pháp đơn giản đến nỗi không thể đơn giản hơn này, cho dù là người bình thường cũng có thể tu luyện phần lớn trong đó.

Làm cho Lâm Khiếu Đường cảm thấy có hứng thú là, sau cùng của “Cơ Bản Công Pháp” còn có một hàng chữ chú thích rất nhỏ, trên đó nói nếu có thể học thành tất cả những công pháp cơ bản này liền có thể trở thành “Nhất Đại Tông Sư”.

Hàng chữ nhỏ đó rõ ràng là thêm sau này mới thêm vào, hơn nữa những công pháp đó cũng không phải là do một người viêt, trong khi lưu truyển không ngừng có người thêm vào mấy nét, quả thật là tiếp thu ý kiến quần chúng.

“Trọng Tượng Quyền” cấp bậc hơi cao hơn một chút được xem là Nhị giai, tên như là ý nghĩa, sau khi luyện thành kỹ năng này, lền có thể hóa thành một đạo tàn ảnh, có tác dụng mê hoặc, bộ quyền pháp này cần sau khi vượt qua giai đoạn trúc cơ mới có thể tu luyện, nguyên lực duy trì cần phải nhất định mới có thể tu luyện.

Còn về quyển “Nhập Môn Đạo Độn” đó Lâm Khiếu Đường càng vui mừng quá chừng luôn, đây quả thật là đạo thuật đích thực, thuộc về bí tịch nhị giai kĩ năng, ban đầu cho rằng luyện không được, sau khi xem xong Lâm Khiếu Đường phát hiện cũng không phải như vậy.

Nhập môn hai chữ làm cho quyển bí tịch kỹ năng này có khả năng “Vô hạn diên thân”, hơn nữa điều kiện tu luyện có thể ở trong trúc cơ kỳ cũng tu luyện được, làm cho bí tịch này đồng thời thuộc về đạo tông nhất phái, phái lưu khác cũng có thể miễn cưỡng tu luyện một chút, chỉ là tốc độ và hiệu quả sẽ kém xa mà thôi.

800 tử tinh tệ mua được ba quyển bí tịch tuyệt đối là vật có giá trị, có lẽ trong mắt người trong thế giới này, bọn chúng là rác rưởi, nhưng ở trong mắt của Lâm Khiếu Đường người đã đọc qua vô số sách cổ lại là bảo bối, công pháp cao thâm nữa cuối cũng vẫn là từ yếu tố cơ bản nhất suy diễn ra mà thôi.

Có lẽ ba quyển bí tịch này cũng không hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của đấu luyện tầng thứ hai, nhưng Lâm Khiếu Đường quyết định thử một lần, bảo thủ không chịu thay đổi từ trước tới nay không phải là phong cách của Lâm Khiếu Đường.

Đấu Luyện tầng thứ hai yêu cầu ba loại đẫu kỹ cấp thấp đồng thời tu luyện với tâm pháp tầng thứ 2, nếu là bí tịch cao giai, thế thì tuyệt đối không thể đồng thời tu luyện, luyện một loại chỉ sợ cũng mất mấy mươi năm, nếu ba loại đồng thời tu luyện, muốn luyện thành tất cả phỏng chừng không có 200, 300 năm thì không có kết quả.

Ba quyển bí tịch kỹ năng nhất giai nhị giai này bất luận tâm pháp chiêu thức đều rất đơn giản, đối với Lâm Khiếu Đường người đã luyện thành tầng thứ nhất của Đấu Luyện hơn nữa đạt được 5 tinh vũ phó mà nói thì quá đơn giản rồi, hơi chút phiền phức chỉ có quyển “Nhập Môn Đạo Độn” đó.

Dù sao cũng là có vách ngăn không cùng căn nguyên, Lâm Khiếu Đường không thể không làm chút chuyện đó là chủ động tu luyện trước một chút, độn thuật chủ yếu có năm loại, lấy ngũ hành làm cơ bản Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ các loại có tương ứng độn thuật.

Sau này phát triển ra còn có Lôi, Điện, Phong, Quang, Không Gian, càng là động thuật cao thâm, những điều có trong nhập môn độn đạo chỉ có giới thiệu đơn giản, cũng không có phương pháp tu luyện, đương nhiên cho dù có lấy nội hạch nguyên lực của Lâm Khiếu Đường cũng tu luyện không được.

Nếu nắm chắc đạo nguyên lực, tu luyện ngũ hành sơ cấp độn thuật thì rất đơn giản, nhưng đối với Lâm Khiếu Đường mà nói lại có chút khó khăn.

Nhưng cũng may hăn nguyên lực hỏa thuộc tính vô cùng đầy đủ, bởi vậy tu luyện hỏa độn ngược lại cũng miễn cưỡng có thể nắm được trên tay.

Hỏa là một loại năng lượng vật chất, do năng lượng phóng thích nên hình thành, hư vô mờ mịt, trên trời, dưới đất, trong nước không nơi nào không có, không có trọng lượng cũng không có hình dạng cụ thể, trong chớp mắt phóng tích ra, tốc độ nhanh đến nỗi mắt thường khó bắt kịp.

Mà tinh túy của hỏa độn chính ở sự phóng thích trong chớp mắt tốc độ làm người ta kinh ngạc đó, chỉ đáng tiếc trong nhập môn đạo độn chỉ ghi lại tầng thứ nhất của hỏa độn thuật, là độn thuật sơ cấp nhất.

Khoảng cách này chỉ đạt trăm mét, tốc độ rất bình thường, nhưng nhanh hơn nhiều so với chạy.

Khi thi triển giống như hỏa nhiệt thiêu đốt trong chớp mắt hỏa diễm bùng lên. Bùm một tiếng, hóa thành lửa cháy văng ra ngoài.

Nóng, Lâm Khiếu Đường bị một đoàn hỏa diễm bao phủ!

Dưới tỷ lện 10 lần thành công một lần, Lâm Khiếu Đường đã thực hiện lặp đi lặp lại hơn 1000 lần, đây là hắn lần đầu tiên liên tục thành công hai lần, vừa hưng phấn quên thu hồi nguyên lực cả người dường như thiêu đốt vậy.

Trong quá trình vận động cảm giác rất kỳ diệu, sự thần kỳ của độn thuật làm cho Lâm Khiếu Đường trong lúc tu luyện cảm khái vạn phần, chẳng trách hiện giờ vũ tôn nhất phái luôn bị đạo tông chèn ép.

Lại qua 3 ngày, Lâm Khiếu Đường cuối cũng đề cao tỷ lệ đến 3/10, lúc này tu luyện tâm pháp tầng thứ hai của Đấu Luyện chính thức bước lên con đường.

“Cơ Bản Công Pháp” và “Trong Tượng Quyền” thì dễ hơn nhiều, lấy nguyên lực hiện giờ của Lâm Khiếu Đường trực tiếp tu luyện hai loại kỹ năng này, quả thật dễ như trở bàn tay.

Ba loại kỹ năng đồng thời tu luyện, trong quá trình này vậy chuyển tâm pháp tầng thứ hai Đấu Luyện.

Phương pháp tu luyện cổ quái đến cực điểm, Lâm Khiếu Đường trong sự hồ nghi bắt đầu thử lần thứ nhẩt.

Lần thứ nhất thử nghiệm lấy kết quả Lâm Khiếu Đường ngã xuống như chó ăn phân để kết thúc, một lòng không thể làm hai việc, huống chi còn ba việc bốn việc? Hỏa Độn Thuật tốc độ lại cực nhanh, Trọng Tượng Quyền lại cần tốc độ phối hợp với nguyên lực, để lại một đạo tàn ảnh, mà trong “Cơ Bản Công Pháp” Lâm Khiếu Đường lựa chọn chính là “Hỗn Di Cước Pháp”. Như thế cũng là để có tính nhất trí, ba loại kỹ năng này đều thuộc hình thức di dộng.

Ngay cả như thế đồng thời thi triển ba loại, làm cho Lâm Khiếu Đường trong chớp mắt trở nên hỗn loạn, ngay cả tâm pháp tầng thứ hai của Đấu Luyện cũng quên thi triển.

Một lần không được, hai lần, hai lần không được, ba lần, ba lần không được, bốn lần…..

Làm bất cứ việc gì không có lối tắt để có thể đi, chân đạp dưới đất từng bước từng bước đi lên, mới có thể nhìn thấy một mảnh trời khác.

Đang khi tỷ lện 1821 lần, khi đến lần thứ 1822, Lâm Khiếu Đường vết thương đầy người buốn thiu.

Hừ, hung hăng phun bùn đất trong miệng ra, Lâm Khiếu Đường không chút do dự gì bắt đầu thử nghiệm lần thứ 1822.

Bùm, Bùm, Bùm…..

Giữa địa ngục và thiên đường kỳ thực cũng không có bao xa!

Thành công rồi!

Nhưng cũng điên rồi! kết quả thật là không thể ngờ!
Lâm Khiếu Đường cẩn thẩn hiểu cả quá trình lướt qua, khóe miệng nở ra một nụ cười vốn có.

Tu luyện buồn tẻ chán nản khiến cho hắn tên gia hỏa từ trước tới này lấy rộng rãi vui tươi thay cho danh lợi cũng trở nên nghiêm túc hẳn lên, nhưng hiện giờ nên là lúc để cười rồi.

Nụ cười trên mặt đó dần dần trở nên rõ ràng, trở nên sâu sắc, lúc thì cười nhẹ, lúc thì cười lớn, “Ha ha, ha ha…., ta hiểu rồi, ta hiểu rồi, lão tử cuối cùng hiểu rồi…..”

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK