• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 33
Hồn Liệt Chỉ đệ nhất trọng

nhangia

Mới đầu cỗ nguyên lực hỗn loạn đó bá đạo vô cùng, Lâm Khiếu Đường hầu như không thể áp chế, chỉ có thể dẫn ra, không để đến mức nổ banh xác mà ra.

Theo sự dịch chuyển của thời gian, cỗ nguyên lực hỗn loạn này dần dần bị trấn an lại, tạp chất từ từ được tống ra khỏi cơ thế.

Nếu dược lực toàn bộ bị hấp thu, chỉ riêng viên dược hoàn này, có thể làm cho nguyên lực của cơ thể Lâm Khiếu Đường gia tăng mấy mươi điểm, nhưng tạp chất quá nhiều, Lâm Khiếu Đường tốn 5 canh giờ mới hấp thu được một nửa.

Một lần ngồi xuống này liền một ngày một đêm, khi Lâm Khiếu Đường mở mắt ra, đã là buổi sáng ngày hôm sau, trong cơ thể cỗ nguyên lực hỗn loạn đó cuối cùng được ổn định, trong đó ba phần tư nguyên lực là tạp chất.

Nguyên lực còn thừa lại cũng không thể hấp thu ngay, cần một đoạn thời gian để hấp thu dung hợp, nhưng Lâm Khiếu Đường vì tiết kiệm thời gian trực tiếp đem những nguyên lực không thể nhanh chóng hấp thu tống ra ngoài cơ thể, chỉ hấp thu những nguyên lực tinh thuần nhất nhuần nhuyễn nhất, dung hợp vào trong nguyên lực của chính mình.

Bộ phận nguyên lực này vô cùng ít, ngay cả như vậy vẫn làm cho Lâm Khiếu Đường vui mừng lớn rồi, bởi vì phán đoán của hắn là chính xác, những phế dược giống như phóng xạ này đối với hắn căn bản vô hiệu, chỉ cần kiên nhẫn đem độc nguyên lực tống ra ngoài thân thể, nguyên lực còn lại hắn có thể hấp thu một cách dễ dàng, còn với độc chất chứa trong dược phẩm, càng không cần lo lắng, thân thể tự nhiên sẽ bài tiết ra ngoài.


Chỉ thời gian một ngày, nguyên lực của Lâm Khiếu Đường liên tăng thêm 11 điểm, hoàn toàn là dược vật thúc đẩy mà được.

Nếu là có người biết được Lâm Khiếu Đường dùng dược như thế, sợ là phải đau đớn vô cùng, hét lớn bại gia chi tử, một viên hạ phẩm tứ giai tăng nguyên đan chính thức, nguyên lực có thể tăng lên 50 đến 60 điểm, nhưng sau khi dùng cần qua thời gian một tháng hấp thu.

Hơn nữa giá cả cao đến kinh người, trị giá ít nhất là trên 2000 tử tinh tệ, cũng là 20 vạn kim tệ, đừng nói là một người, ngay cả tiểu gia tộc bình thường cũng nuốt không trôi, gia tộc hơi có thực lực cũng chỉ có thể cho một hai người đếm được trên đầu ngón tay dùng mà thôi.

Bất luận là người nào sau khi sử dụng, đều sẽ dung hợp hấp thu dược lực một cách cẩn thận tỉ mỉ, tuyệt đố không bỏ qua một tia nào bởi vì quá trân quý rồi.

Nhưng mà Lâm Khiếu Đường lãng phí như thế cùng không thể trách được hắn, thứ nhất dược phẩm này phần nhiều đều chứa độc nguyên lực, căn bản không thể hấp thu, để lại trong cơ thể chỉ là đại họa, thứ hai dược phẩm này lại không mất tiền, chỉ là phế dược mà thôi, thứ ba Lâm Khiếu Đương cũng không am hiểu làm thế nào để hấp thu dược lực, hầu như đều là dựa vào cảm giác để làm.

Trên sự thực, ngay cả trong phế dược này phần nhiều là nguyên lực có hại, nhưng nếu cẩn thận nghiêm túc hấp thu, quả thật cũng có thể làm cho nguyên lực gia tăng hơn 20 điểm.

Nhưng chỉ có bộ phận tinh hoa nhất là có thể nhanh chóng dung hợp trở thành của mình, nguyên lực tán loạn còn lại cần một thời gian giai thích ứng mới có thể hoàn toàn hấp thu, Lâm Khiếu Đường không có nhiều thời gian như thế để luyện hóa, chỉ có thể tống ra ngoài cơ thể.
Thấy ăn dược phẩm lại có tác dụng như thế, Lâm Khiếu Đường cuối cùng hiểu rõ những tăng nguyên đan kia vì sao đắt đỏ như vậy, chẳng trách luyện dược sư có chút trình độ đều tiền nhiều như nước.

Lâm Khiếu Đường tuy biết sự quan trọng của việc dược vậy phụ trợ, nhưng vẫn chưa từng tự thân trải qua không thể hiểu được sâu sắc quan hệ lợi hại trong đó, bây giờ nghĩ đến chẳng trách những đệ tử của gia tộc lớn môn phái lớn lại cao cấp hơn những đệ tử của gia tộc môn phái bình thường, mọi nguời quả thật có cơ hội sử dụng tăng nguyên đang cao cấp.

Thế đạo thật bất công!

Lâm Khiếu Đường phát ra tiếng cảm khái, nhưng khi hắn nhìn kỹ xung quanh thấy được phế dược cao giai đầy phòng, trên mặt lộ ra một nụ cười xảo trá, những dược phẩm này đủ cho hắn dùng rất lâu rồi.

Lúc thế này, lúc thế khác Lâm Khiếu Đường tin tưởng mình không thể xui xẻo cả đời được.
Trong vòng một tuần, Lâm Khiếu Đường một hơi nuốt 4 viên phế dược hạ phẩm tứ giai, giống như luyện hóa viên dược hoàn đầu tiên vậy, lấy lãng phí làm cơ sở, nhanh chóng hấp thu bộ phận tinh hoa làm tôn chỉ, tiến hành hấp thu dung hợp.

Nguyên lực của Lâm Khiếu Đường bỗng chốc từ hơn 130 điểm tăng manh lên 200 điểm, chỉ nói đến gia trị nguyên lực từ nhị tinh vũ phó nhảy lên trở thành ngũ tinh vũ phó.

có đủ nguyên lực làm hậu thuẫn, Lâm Khiếu Đường đến ngày thứ 8 lần đầu tiên ra khỏi thạch ốc của phế dược cao giai, chuẩn bị hướng đến Hồn Liệt Chỉ đệ nhất trọng đánh vào.

Đến một chỗ sâu ở hậu sơn, Lâm Khiếu Đường bình tĩnh nhìn một tảng đá to bằng nửa người ở trước mặt, nguyên lực trong cơ thể đang áp súc với tốc độ kinh người.

Cánh tay phải đang nóng lên, nguyên lực một nửa dùng áp súc thúc động, một nửa khác từ từ tụ tập vào trong lòng bàn tay, cũng hướng đến ngón trỏ.

Lâm Khiếu Đường tay phải cử động, đầu ngón trỏ chỉ vào tảng đá cách mình hơn 20 mét kia.

Nguyên lực càng tích lũy càng nhiều, cuối cùng đầu ngón trỏ chớp lóe lên, roẹt, một âm thanh phá không vang lên.

Cái này ……

Một hạt màu đỏ chỉ bằng ngón tay cái bắn ra từ ngón tay, bắn vào tảng đá, lại có thể xuyên thấu tảng đá.

Tính sơ lược tảng đá dày ít nhất hơn một mét, nhưng Lâm Khiếu Đường hầu như không dám tin đây là mình làm ra, chạy lại nhìn, trời ơi, nguy to rồi, bị xuyên thủng không chỉ là tảng đá, ngay cả ba thân cây thẳng tắp phía sau cũng bị xuyên thủng, chỗ xuyên thủng còn có khói nhẹ.

Cây thứ tư tuy không bị xuyên thủng, nhưng bị lực lượng sau cùng thiêu đốt, Lâm Khiếu Đường kịp đem lửa chưa ben này dập tắt, hắn không muốn thành một núi rừng lửa.

Uy lực không nhỏ, đáng tiếc chỉ một lần phát ra làm cho Lâm Khiếu Đường cảm giác có chút mệt mỏi, nguyên lực tiêu hao không thể tưởng tượng nổi.

Lâm Khiếu Đường tính sơ lược một lát, lấy dung lượng nguyên lực của hắn hiện giờ nhiều nhất chỉ phát ra được hai lần là hết, phát lần nữa sợ là ngay cả đi cũng không đi nổi.

Cũng may một chiêu này chỉ là chiêu số đỉnh cấp nhất trong Hồn Liệt Chỉ đệ nhất trọng, cũng không phải là chiêu số duy nhất, con có một số chiêu số có thể dùng, ví dụ như Xích Viêm Thủ Chỉ Đao, Hỏa Liệt Chưởng các loại, đều là một số rất dài.

Nhìn thấy Xích Viêm Thủ Chỉ Đao này, Lâm Khiếu Đường trong lòng nhất động, lập tức tìm đến khúc gỗ hòn đá thực nghiệm một chút, quả nhiên, vô cùng sắc bén, quả thật giống như đao lazer vậy, chỉ là có chút thô sơ mà thôi.

“Tu luyện tốt, đợi sau khi thu phóng tự nhiên, có thể đem làm đao phẫu thuật rồi!” Lâm Khiếu Đường nhìn hồng quang ngắn toát ra từ đầu ngón tay mà lẩm bẩm.

Nguyên lực là cở sở của khả năng vận động thân thể, một khi nguyên lực gia tăng các mặt của thân thể có thể sẽ bởi vậy mà đề cao, bất luận tốc độ, lực lượng, nhanh nhẹn, phản ứng cùng với 5 giác quan, đều có sự phát triển và đề cao tương ứng.

Vui sướng nhiều, Lâm Khiếu Đường cũng không vừa ý, ngũ tinh vũ phó mà thôi, dù ở Lâm gia như thế cũng là một con chim cảnh mà thôi. Lâm Bình đã là bát tinh vũ phó rồi, nghe nói Lâm Vân Phi đã đạt trình độ thập tinh võ phó, đang hướng đến giai đoạn sau đánh sâu vào.

Những người giống như Lâm Bình, Lâm Vân Phi, sau khi đạt được tư cách tiến vào luyện dược đường, gia tộc sẽ thưởng một hai viên tăng nguyên đan là phần thưởng.

Bởi vậy bọn họ sau khi đột phá giai đoạn trúc cơ thực lực mãnh liệt tăng lên, đây cũng không phải là một chuyện kỳ quái, huống chi điều kiện bẩm sinh của bọn họ mạnh mẽ hơn người thường rất nhiều, hơn nữa dưới sự giúp đỡ của dược phẩm, thật sự tính đến việc tiến bộ thì còn là chậm rồi.

Mấy vị thiên tài được sắp xếp thứ tự của Hiên Viên quốc, tu vi hiện nay sớm đã đại đến giữa đoạn của giai đoạn thứ hai, tốc độ đáng sợ đó thực làm cho người ta kinh ngạc, nhung đây chiư là tạm thời, một khi tiến nhập vào giai đoạn thứ 3 là Sĩ cấp tốc độ trên diện rộng sẽ giảm dần.

Bây giờ Lâm Khiếu Đường cũng không buồn gì về vấn đề đan dược, tuy nói lấy không hết, nhưng phàm là những đan dược chưa biết tốt xấu, Lâm Khiếu Đường cũng không cho rằng có thể vẫn ăn như vậy, vạn nhất xuất hiện tác dụng phụ nào đó thì không tốt lắm.

Về đến dược tra phòng, Lâm Khiếu Đường đang chuẩn bị tăng mạnh nguyên lực trong cơ thể một chút, lại đụng phải A Mãnh đang hốt hoảng chạy đến.

“Đại sư huynh, không …. không tốt rồi……!” vẻ mặt không yên của A Mãnh vừa chạy của nói.

Nhìn thân thể cao lớn của A Mãnh, Lâm Khiếu Đường cảm thấy có chút áp lực, cung không biết tiểu tử này làm thế nào mà lớn vậy, nửa năm gần đây quả thật điên rồi, hình như có máy gia tăng phát triển vậy, năm nay chưa đến 16 tuổi mà đã cao hơn 1.80 mét gần 1.90 mét, hơn nữa tu luyện Cuồng Cương, cao lớn thô kệch, cánh tay gần bằng chân của những người cùng tuổi thô kệch như vậy.

“Làm sao vậy?” Lâm Khiếu Đường không khỏi hỏi.

Vẻ mặt của A Mãnh lập tức khó nhìn, “Lão Tam Tử một mình đi Vương gia rồi.”

“Cái gì!” Lâm Khiếu Đường cả kinh, lập tức lại hỏi, “Tiểu Lan đâu?”

“Tiểu Lan sợ xảy ra chuyện, đã đuổi theo rồi!” A Mãnh vội vàng trả lời.

“Loạn rồi!” buông ra hai từ, Lâm Khiếu Đường hướng xuống núi chạy đi. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK