Chương 30
Đấu Luyện tầng thứ hai
Bị người ta uy hiếp như thế, đây vẫn là lần đầu tiên của Lâm Khiếu Đường trong cuộc đời, nhưng chính lần này, làm cho hắn càng phát giác ra sự không an toàn của bản thân, quyết tâm cố gắng tu luyện lại càng tăng thêm một phần.
Vừa về đến dược tra phòng, lập tức tiến vào tu luyện, phát hiện của ngày hôm nay đối với Lâm Khiếu Đường mà nói thực sự rất quan trọng.
Sự thúc đẩy của tâm pháp Đấu Luyện, hình như ngoài sự vận chuyển của bản thân, còn cần có sự thúc đẩy của ảnh hưởng bên ngoài, nhưng vì sao như thế, Lâm Khiếu Đường không thể nào giải thích được.
Nếu thật sự là như thế, thế thì tu luyện bộ đấu kỹ này, không phải là quá bị động rồi sao!
Ở trong suy tư, Lâm Khiếu Đường từ từ nhắm mắt lại tiến nhập vào trong tu luyện Hồn Liệt Chỉ.
Hồn Liệt Chỉ có dấu hiệu đột phá tầng thứ nhất, là có thể tập trung nguyên lực nơi đầu ngón tay, từ trong người bắn ra, nguyên lực bắn ra khả năng sát thương rất cao.
Ngày thứ hai, ngày thứ ba, ngày thứ tư, Lâm Khiếu Đường đều là ở trong quá trình xem Hắc Lôi giao đấu mà trôi qua. Vì thế tốn mất mấy mươi kim tệ.
Số tiền này lại không có mất không, nội hạch nguyên lực mà hơn nửa tháng trước đình trệ không tăng, cuối cùng lại bắt đầu tăng trưởng, hơn nữa số lượng tăng trưởng mỗi ngày đều tăng lên.
Làm cho Lâm Khiếu Đường bất ngờ đó là, lại chỉ dùng thời gian ba ngày ngắn ngủi, đã đột phá bình cảnh mà ba tháng rồi chưa đột phá, Đấu Luyện tầng thứ nhất rốt cuộc luyện thành rồi, theo tính toàn giá trị nguyên lực đã đạt đến trình độ Tứ tinh vũ phó.
Kinh nghiêm lần này, tầm quan trọng để cho Lâm Khiếu Đường hiểu được phương pháp chính xác mà sâu sắc, khổ tu là sẽ không có đường ra, cho dù là tư chất rất kém nếu phương pháp vận dụng hợp lý thì việc giống nhau nhưng chỉ cần làm ít mà lợi nhiều.
Sau khi đột phá tầng thứ nhất, tâm pháp Đấu Luyện tầng thứ hai tự động hiện ra, phía dưới cũng giống vậy có ghi chú, cần đồng thời tu luyện ba loại đấu kỹ cấp thấp.
Điều này lập tức làm cho Lâm Khiếu Đường lâm vào một số khó khăn, ở đât là Hiên Viên quốc Kỳ Đông Đại Lục, phải tìm vũ kỹ ngược lại còn có khả năng, nhưng đấu kỹ bảo hắn đi đâu mà tìm đây?
Huống chi, cho dù là tìm được vũ kỹ đối với Lâm Khiếu Đường mà nói cũng là một việc khó khăn, bất luận bí tịch cấp cao hay là bí tịch cấp thấp, đối với một người và một gia tộc mà nói đều là một loại mật tịch, cần thông qua sự thừa nhận mới đạt được, là không thể tùy tiện cầm ra ngoài.
Lâm Khiếu Đường tuy là người của Lâm gia, nhưng là không có quyền lực để xem bất cứ vũ kỹ gì, bởi vì tư cách không đủ, ai bảo hắn mười lăm năm qua chưa thông qua khảo thí lần nào.
Bây giờ có lẽ có tư cách, nhưng lại là gia nô, thân phận xuống dốc không phanh, ngay cả khảo thí cơ bản nhất đều không được phép tham gia,
Như vậy vừa tới Lâm gia xem một chút vũ kỹ đó hoàn toàn có thể bị bóp chết.
Đương nhiên ngoài con đường được thừa nhận ra, ngược lại còn có một phương pháp có được vũ kỹ, thông qua giao dịch mua lấy hoặc hoán đổi.
Nhưng cho dù là vũ kỹ cấp thấp, giá cả cũng không phải là Lâm Khiếu Đường hiện giờ có thể thừa nhận được, bán mình đi cũng không đủ đổi một bản vũ kỹ cấp thấp.
Cứ như thế, Lâm Khiếu Đường dường như bị một cánh cửa chặn lại trước mặt không thể tiến tiếp, trong sự chán nản vô vị chỉ đành vùi đầu vào tu luyện Hồn Liệt Chỉ.
Đến hiện giờ, Lâm Khiếu Đường chỉ có thể miễn cưỡng tập trung nguyên lực ở cả trên cánh tay, nén nữa lại không thể làm được.
Ngay khi Lâm Khiều Đường một lần lại một lần khác thử nén lại. thi bên ngoài truyền đên âm thanh, đó là tiếng gọi không lớn không nhỏ.
“Khiếu Đường sư đệ, ở trong đó không?”
Làm sao có thể là hắn! tìm đến cửa rồi! trong lòng Lâm Khiếu Đường có chút kinh ngạc, cũng có chút đắn đo không ngừng, chăng lẽ là Ma Phí Tán đối với sự đau đớn của hắn không có tác dụng.
Ra khỏi dược tra phòng, chỉ thấy Lâm Bình đang bịt mũi đứng ngoài vườn, nhìn một cách chán ghét hoàn cảnh xung quanh.
“Lâm sư huynh, không biết tìm đệ có chuyện gì?” Lâm Khiếu Đường như vô tình hỏi, trong lòng lại có một chút do dự, cẩn thận đề phòng.
“Tìm chỗ nói chuyện đi, mùi vị ở đây thật khó ngửi!” Lâm Bình chịu không nổi nữa vẩy vẩy mũi nói.
Cách xa dược tra phòng hơn một trăm mét, Lâm Bình mới dừng chân lại, nhưng mùi vị bao phủ trong không khí vẫn làm cho hắn nhíu mày lại, nhưng trong mắt lại chớp lên một tia khẩn cầu, khẩn cấp hỏi, “Sư đệ, ngươi còn có loại dược phẩm kia mà lần trước đưa cho ta không?”
Nghe xong lời này, trong lòng Lâm Khiếu Đường liền bình tĩnh lại đáp, “Sư huynh nhanh như vậy dùng hết rồi sao?”
Lâm Bình có chút ngại ngùng, hoàn toàn không có bộ dáng lạnh lùng lần trước, “Còn chưa dùng hếtm nhưng thừa lại cùng không nhiều nữa, sợ chỉ đủ dùng lần sau thôi, hơn nữa ta mỗi lần đi đánh lôi đài đều sẽ thử đột phá, có thể sẽ dùng đến, ngày mai có trận đấu của ta.”
Lâm Khiếu Đường giật mình, lập tức trong đầu lóe lên nói, “có nhưng mà còn có một ít, chỉ là phối chế loại thuốc này có một số phiền phức, nguyên liệu cần dùng cùng tương đối nhiều…..”
Không đợi Lâm Khiếu Đường nói xong, Lâm Bình liền vứt qua một chiếc túi, “đây có một ít tiền, xem như là tiền thuốc, tâm trạng lần trước của sư huynh không tốt, đắc tội nhiều chỗ, còn mong sư đệ đừng ghi nhớ trong lòng.”
“Đâu có đâu có, sư đệ cũng chỗ lỗ mãng, người nào cũng sẽ hoài nghi!” Lâm Khiếu Đường cười nhẹ nói, chỉ sờ một cái liền biết tiền trong túi không ít.
Lâm Bình gãi đầu nói, “Sư đệ nếu thuận tiện, có thể luyện chế nhiều một chút đưa cho ta, về mặt thù lao sư đệ cứ yên tâm, chỉ thừa chứ không thiếu!”
Lâm Khiếu Đường lập tức đáp, “Sư Huynh đây là đâu chư, mọi người cùng tộc đừng xem như người ngoài như thế, vấn đề thù lao thì không cần nhắc đến, chỉ cần sư huynh cần, sư đệ nhất định toàn lực ứng phó, đưa cho một chút phí tổn là được rồi, nếu không phải là tiền tháng của sư đệ ít đến đáng thương, tuyệt đối sẽ không để sư huynh tốn một chút mảy may.
Tuy biết đây là những lời khách sáo, nhưng Lâm Bình nghe xong vẫn cảm giác rất vui vẻ, càng cảm thấy ra tay lần trước có chút độc ác, chỉ là trong lòng này vần có một chút không yên tâm, cuối cùng bí mật này của mình quá quan trọng rồi, “ Sư đệ sự việc lần trước…..”
“Lần trước xảy ra cái gì? Sư đệ gần đây trí nhớ không tốt lắm, nhớ không được, chỉ nhớ làm một cuộc giao dịch với sư huynh!” Lâm Khiếu Đường trực tiếp nói chắn trước.
Lâm Bình lập tức ấn tượng đối với tộc nhân mà bị Lâm gia vứt bỏ này tốt hẳn lên, trong lòng lại mơ hồ dâng lên một tia áy này, dưới sự xúc động liền nói, “Sư đệ, chỉ cần ta ở Lâm gia một ngày, nếu ai khi dễ ngươi, thì nói với ta một tiếng, sư huynh nhất định giúp ngươi đòi lại công bằng.”
Lâm Khiếu Đường cười hắc hắc, “thế thì cảm ơn sư huynh rồi, sư huynh đợi một lát, đệ đi lấy thuốc.”
Sau khi cầm lấy thuốc, Lâm Bình cũng chưa đi ngay, cùng Lâm Khiếu Đường nói chuyện một lát mới vui mừng mãn ý cầm lấy thuốc rời đi. Có sự trợ giúp của thuốc này hắn càng không sợ loại thống khổ như kim đâm vào tim nữa, tốc độ tu luyên đương nhiên cũng sẽ tăng một tầng nữa rồi.
Lâm Khiếu Đường từ trong miệng của Lâm Bình biết được, Lâm gia hiện này đã không còn như trước, chỉ nửa năm ngắn ngủi, một phần ba số tiệm thuốc và tiệm bán vũ khí đều bán đi rồi, bởi vì kinh doanh thua lỗ, không thể duy trì, chỉ có thể giảm nhẹ gánh nặng.
Lâm gia mấy trăm năm này vẫn luôn là thế lực lớn nhất của Tân La Thành, mà nay mơ hồ có ý tứ bị phá hủy, thực lực của Vương gia không biết làm thế nào, đột nhiên như mặt trời giữa trưa, trong gia tộc càng xuất hiện cao thủ Vệ cấp hậu kỳ, nghe nói đạt tới trình độ bát tinh đạo vệ.
Ban đầu Lâm gia ở Tân La Thành vẻn vẹn chỉ là một trong năm gia tộc nhỏ, nhưng hơn trăm năm trước Lâm gia sau khi xuất hiện một người siêu cấp cao thủ, tất cả liền xảy rat hay đổi.
Vương gia giống như vậy cũng xuất hiên một cao thủ liền cùng với Lâm gia hợp mưu. Diệt trừ toàn bộ các thế lực khác ở trong Tân La Thành lúc đó, cuối cùng hình thành Lâm, Vương hai gia tộc lớn, một đông một tây, cách thành cùng nhìn thế cục.
Theo Lâm Khiếu Đường được biết,Lâm gia Lão tổ tông hơn trăm năm trước, kỳ thật vẫn còn sống trên đời, gần ba mươi bốn mươi năm trước vẫn chỉ một thân không lo chuyện đời, vân du tứ hải.
Truyền thuyết về lão tổ tông thần bí của Lâm gia có rất nhiều phiên bản, một phiên bản được công nhận đó là nói lão tổ tông đã đạt đến trình độ Địa Vương Vũ Sư.
Nhưng Lâm Khiếu Đường đối với chuyện đó lại luôn giữ vững thái độ hoài nghi. Bởi vì cả Hiên Viên quốc cũng chưa có mấy người là Địa Vương Cấp, nếu Lâm gia thật sự xuất hiện một người lợi hại như thế, sớm đã có thể chấn hưng toàn tộc rồi, cũng không còn rơi xuống như hoàn cảnh hôm nay.
Huống chi một khi đột phá giai đoạn Sĩ cấp, sau khi tiến nhập Sư cấp, hoàn toàn là một cảnh giới khác, nghe nói có thể sống rất lâu hơn nữa còn thoát thai hoán cốt, thậm chí có thể linh hồn xuất khiếu.
Thông thường một người Sư cấp ít nhất cùng 70, 80 tuổi rồi, đương nhiên dung mạo cũng sẽ không già nua như vậy, chỉ cần tiến vào sĩ cấp, tuổi thọ càng có thể bởi vì gia tăng nguyên lực mà đạt được rất dài.
Lâm Khiếu Đường sở dĩ phán đoán lão tổ tông này không thể đạt được Địa Vương cấp chủ yếu là thông qua tuổi tác của hắn, tuổi tác lịch sử của Lâm gia gia tộc có ghi lại là 185 tuổi.
Cho dù là thiên tài xuất chúng, cũng không có khả năng 185 tuổi đạt được cảnh giới Địa Vương cấp, Hiên Viên quốc mấy ngàn năm qua, vị cao thủ đạt đến Địa Vương cấp mà trẻ nhất cũng hơn 230 tuổi rồi. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK