Chương 42 Đối chất dược phương (2)
Dược phương của Ma Phí Tán Hoàng Nhất Đao là có biết, hơn nữa hắn cùng Lâm Khiếu Đường hợp tác nhiều năm như vậy, đối với phương pháp của Lâm Khiếu Đường ít nhiều biết một chút, ở phương diện phối dược đương nhiên cũng biết một ít.
Vương gia có thể từ trên người tiểu lão đầu này lấy được bí mật nhiều như thế, phần nhiều là lão đầu này chịu không được đau khổ, mềm cứng đều thi triển lập tức cái gì cũng giao ra, Lâm Khiếu Đường trừng mắt nhìn Hoàng Nhất Đao, sau đó lại giả vờ như không thấy.
Vương Lạc nói xong, Trưởng lão của Vương gia lại đứng ra nói, “mời lão đầu này ra, một để làm nhân chứng, hai đây là dược phương tổ truyền, vẫn chưa dùng, người của Vương gia có chút không quen, sợ kéo dài thời gian quá dài, liền để lão đầu này thay mặt điều chế, nếu Lâm tộc trưởng có gì nghi vấn, thì hỏi lão đầu này.
Lâm Vũ Tuyền nhìn liền biết được kế hoạch của Vương gia, lão đầu này nhìn thật bỉ ổi, nếu không phải bị Lâm gia mua chuộc, thì cũng là bị uy hiếp, cho dù dùng cách gì, hiển nhiên hỏi hắn cũng bằng thừa, khinh thường nói, “đối chất dược phương không phải đối chất người, không cần hỏi nữa.”
“Tốt, Lâm tộc trưởng quả nhiên là nữ trung hào kiệt, quyết đoán, thế thì bây giờ liền bắt đầu đi!” Trưởng lão của Vương gian sợ đêm dài lắm mộng vội vàng nói.
Đầu tiên là so sánh dược phương, so giám định sư Khâu Trách so sánh, xem hồi lâu Khâu Trạch một câu cũng không nói, nhíu mày nhăn mặt.
“Hai dược phương này cũng không hoàn toàn giống nhau, nhưng cùng có rất nhiều điểm tương đồng, nói là sao chép cung không sai, vì dược phổ này của Vương gia lâu năm rồi, cho nên có phần lớn khả năm là bị người ta trong lúc sao chép có chỗ sót hoặc bóp méo, nhưng bây giờ phụ họa theo dược phương cũng không ít, nhưng dược phẩm luyện chế ra lại khác biệt không lớn, đối với với việc so sánh hại dược phương không thể dễ dàng kết luận.” trong lời nói của Khâu Trạch hiển nhiên không khảo là rất kiên quyết, có chút đắn đo không chính xác, càng có ý nghĩa không muốn gánh vác trách nhiệm quá nhiều, nói ra một câu ba phải nhiệm vụ của hắn liền hoàn thành, cuối cùng kết quả như thế nào hắn đều xem như nói đúng.
Để phòng việc xem trộm lẫn nhau, Hoàng Nhất Đao được mang đến bên vách có người chuyên môn xem xét, Lâm Khiếu Đường và Lâm Bình lại làm trước mắt mọi người.
Vương gia làm như vậy là muốn mọi người nói ra cái xấu của hai tiểu tử này, bọn họ căn bản không tin dược phương này là hai tiểu tử 15, 16 tuổi có thể phối chế ra được, nhận định Lâm gi có ý phái người ra làm bia đỡ đạn.
Nhưng khi Lâm Khiếu Đường bắt đầu làm công việc luyện chế một cách quen thuộc, cả nghị sự đường đều bị quá trình luyện dược mới mẻ độc đáo này hấp dẫn, hơn mười loại nguyên liệu cũng không hỗn tạp cùng một chỗ, mà là hai loại hỗn hợp lại tiến hành thăng cấp dung hợp, một số chỉ lấy bộ phận mấu chốt, có số cần phải nấu, đốt, vò, hâm để tiến hành điều chế.
Quá trình xem giống như phiền phức lại đơn giản đến cực điểm vậy, chỉ dùng nửa canh giờ liền phối chế xong, trong cả quá trình Lâm Bình và Lâm Khiếu Đường vẫn nhỏ giọng nói cái gì.
Tất cả quá trình đều được ghi lại, bên kia Hoàng Nhất Đao lại dùng cả một canh giờ mới từ vách bên quay lại, chỉ từ thời gian xem ra có rất lớn khác biệt.
Nhưng màu sắc mùi vị của hai loại dược phẩm lại là rất giống nhau, trên mặt của Vương Lạc chớp qua một tia đắc ý.
Lúc này Khâu Trạch phân biệt cầm lấy hai loại dược phẩm trong lòng bàn tay, một cỗ lục quang nhè nhẹ chớp lên, mọi người đang ngồi đợi đều lộ ra thần sắc kinh ngạc, thiết thực cảm giác được đạo nguyên lực mộc thuộc tính của Khâu Trạch cường đại.
Khi lục quang nhạt đi, Khâu Trạch thần sắc thay đổi, trong lòng hình như có phỏng đoán phê bình, còn chưa nói ra, Vương Lạc lại chờ không được hỏi, “Khâu đại sư, kết quả giám định thế nào?”
Khâu Trạch từ từ trả lời, “Hai loại dược phẩm dược tính cơ bản giống nhau.”
Lại so sánh quá trình, cũng không kém nhau bao nhiêu, chỉ là Hoàng Nhất Đao bên kia tỏ ra có chút chậm chạp ngu ngốc.
ở trước mắt của bao nhiêu người, kết quá đã lộ ra, thần sắc của Lâm Vũ Tuyền liền tối sầm lại, Lâm gia thật sự khó tránh khỏi số kiếp sao?
Vẻ mặt của Vương Lạc tràn đầy nụ cười, “Lâm tộc trưởng, sự thực đã bày ra trước mắt, ngươi còn có gì để nói không?”
Lâm Vũ Tuyền môi đỏ khẽ cong lên, sắc mặt ửng đỏ, ở trước mặt bao nhiêu người như thế khuôn mặt luôn cao ngạo của nàng cũng có chút khó xử, có chút khó có thể chấp nhận, “tất cả theo trước đây….”
“Đợi một chút!” Lâm Khiếu Đường đột nhiên nhảy ra.
“tiểu tử, không phải chuyện của ngươi, một lại sẽ cùng ngươi nói về dược phương đã ăn cắp.” trưởng lão của Vương gia phản ứng cũng nhanh lập tức quát lớn.
Lâm Khiếu Đường lạnh lùng cười, nhìn cũng không them nhìn trưởng lão đó một cái, chỉ là nhìn Vương Lạc chỉ quá trình ghi lại so sánh hồi nãy nói, “Vương tộc trưởng, ta chỉ muốn hỏi một câu, dược phương tổ truyền của quý tộc và quá trình phối dược xác thực là như thế này phải không?”
Vương Lạc không biết ý gì, nhưng chớp mắt tất cả đã thành kết quả định sẵn, hắn cũng không có gì phải suy nghĩ, “Đương nhiên, Hoàng Nhất Đao và Khâu đại sư đều có thể làm chứng!”
Lâm Khiếu Đường ồ một tiếng, lại hỏi, “nói như thế này dược phẩm mà Hoàng tiên sư điều chế ra đã là thành phẩm rồi phải không?”
“Phí lời, đương nhiên là thành phẩm!” trưởng lão của Vương gia nhất thời nhanh miệng.
Vương Lạc cũng gật đầu một cách khẳng định, “đây chính là thành phẩm.”
Trên mặt của Lâm Khiếu Đường nở một nụ cười quái dị, nói, “dược phương tổ truyền của Vương gia các ngươi quả thật là đặc biệt, dược phẩm này rõ ràng là “Thanh Não Hoàn” mà trên đường lớn ngõ nhỏ bất kỳ nơi nào cũng có thể thấy, chẵng lẽ người trên thế giới này đều ăn cắp dược phương tổ truyền của Vương gia các ngươi sao?”
Khâu Trạch vẻ mặt biến sắc, vừa rồi hắn vẫn kỳ quái sao dược phẩm này cực kỳ quen mắt, lúc giám định dược phương cũng gống như gặp qua chỗ nào rồi, nhưng là nghĩ không ra, bởi vì Vương Lạc vẫn cường điệu là dược phương tổ truyền, Khâu Trạch liền không nghĩ kỹ, ngược lại là nghĩ không ra cũng là dĩ nhiên, thì ra lại là dược phẩm giúp cho tinh thần tỉnh táo mà bọ giang hồ lang trung ngày ngày vẫn sử dụng.
Loại dược phẩm rác rưởi này ở trong mắt của mọi người trong sảnh đường này ngay cả xem cũng không muốn xem vào mắt, sở dĩ phần lớn mọi người đều không nhận ra được, bởi vì lưu truyền rộng rãi trong dân gian vẻn vẹn chỉ nghe qua tên mà thôi.
Lâm Khiếu Đường sở dĩ có thể điều chế ra Ma Phí Tán, kỳ thực không phải không dùng hết tâm não mà làm, mà là ở trong tình huống rất ngẫu nhiên điều chế mà thành, ban đầu chỉ là để nghiên cứu thành phần của “Thanh Não Hoàn” này.
Lâm Khiếu Đường phát hiện dược phẩm này trong nguyên liệu điều chế có hai loại dược thảo rất đặc biệt, hai loại dược thảo này ở đây rất phổ thông, cho nên rất dễ dàng đạt được, sau khi nghiên cứu Lâm Khiếu Đường kinh ngạc phát hiện, hai loại thảo dược này lại rất giống morphine và thuốc phiện, nhưng lại có chút không giống nhau, cũng không thể trở thành nghiện, vẻn vẹn chỉ là có tác dụng gây tê đối với thần kinh.
Hậu sơn của Lâm gia có một loại động vật nhỏ gọi là “Phong Thử” chuyên môn ăn hai loại thảo dược này, đừng nhìn “Phong Thử” là nhỏ, nếu xúc phạm đến nó có thể gay go vô cùng, không chết không thôi, hơn nữa chỉ vần không phải là trúng thương trí mệnh đều không thể ngăn cản được hành động của chúng nó, giống như động vật vô thức không biết một chút đau đớn nào, về sau Lâm Khiếu Đường phát hiện loại động vật xem nhẹ cảm giác đau đớn này, vết thương nhìn như nghiêm trọng đối với chúng nó mà nói căn bản không xem ra gì, đều là do ăn hai loại thảo dược này thời gian dài.
Cũng chính phát hiện này, làm cho Lâm Khiếu Đường có được phương pháp chế tạo ra Ma Phí Tán, “Thanh Não Hoàn” tuy có hai loại thảo dược này, nhưng lại không có tác dụng gây tê, sau khi mười mấy loại thảo dược hỗn tạp có một chút thành phần phản ứng lẫn nhau, một số đặc tính biến đổi vị, cũng mất đi tác dụng ban đầu.
Lâm Khiếu Đường thay đổi quá trình điều chế một chút, làm cho một chút thành phần mà hắn cần lưu lại không phản ứng, lại thêm vào mấy loại dược thảo mang tính trung hòa khác và một loại phân của một loại động vật tiết ra làm chất xúc tác, vì thế liền có loại ma dược hoàn toan mới này.
Thảo dược ở đây nhiều ít đều sẽ trộn lẫn một số tinh khí của tự nhiên , dược tính cũng mạnh mẽ hơn xa so với thảo dược mà kiếp trước Lâm Khiếu Đường biết được, thậm chí còn muốn lợi hại so với thuốc mà hóa học nghiên cứu ra, nhưng thuộc tính lại không giống lắm.
Để cho Lâm Khiếu Đường Kinh ngạc là, loại dược phẩm gây tê nồng độ cao này có thể làm cho người ta hoàn toàn mất đi cảm giác đau đớn, ý thức lại rất rõ ràng, cìng không ảnh hưởng đến hành động, sau này Lâm Khiếu Đường đặt cho nó một cái tên, gọi là Ma Phí Tán.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK