Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thợ May cũng nhanh chóng xoay người chạy trốn, hắn là một người thức thời, hơn nữa cũng không để ý đến sống chết của Abraham nhiều như vậy. Một điểm quan trọng nhất, đó là Thợ May loáng thoáng cảm thấy hành vi và việc làm của Blood Owl đều chính xác, chỉ là rất khó lý giải mục đích của cách làm này.

Trong nhà kho chứa hàng nguy hiểm trống trải, tiếng bước chân lại vang lên, đến từ vị trí thân thể Abraham đụng vào tường.

Blood Owl đứng ở cửa, ánh đèn màu đỏ từ hành lang phía xa chiếu vào nhà kho tối đen, khiến cái bóng của hắn kéo rất dài.

- Loại ngụy trang này của ngươi rất cao minh, ta vẫn luôn cảm thấy ngươi có điểm kỳ lạ, nhưng không nói được là gì. Cho đến khi đi tới nhà kho này, ta mới nghĩ ra được chân tướng.
Blood Owl nói.

Đáp lại hắn là giọng nói của một người đàn ông, nhưng cũng không phải của Abraham, mà là một người khác:
- Xét trong loài người, ngươi xem như đã rất thông minh rồi.

Người đàn ông kia nói, đồng thời đi ra chỗ ánh sáng có thể rọi đến.

Mặt của hắn không có gì đặc biệt, cũng là loại gương mặt cương thi của thành viên Evolution, không thể hiện được quá nhiều cảm xúc. Nhưng lúc này vị trí đầu của hắn lại rất kỳ dị.

Tại vị trí đốt xương cổ thứ bảy sau đầu Abraham nối liền với cột sống ngực, đầu của Rahman lại mọc ở đó, giống như một cái bọc mủ đột nhiên bắn ra thân thể. Xung quanh cổ của Rahman là máu thịt lúc nhúc và dịch thể có màu sắc lạ lùng. Mà phía trước đầu Rahman, cổ và đầu của Abraham dần dần bị ép xuống ngực, gương mặt vặn vẹo, miệng còn chảy nước.

Rahman hiển nhiên đã hoàn toàn khống chế thân thể này, hắn đưa tay phải cầm lấy đầu Abraham, năm ngón tay dùng sức cắm vào trong chiếc đầu trọc kia. Tiếp đó hắn dùng sức kéo đầu và cổ Abraham ra khỏi lồng ngực của mình, xương vỡ gân đứt, một vũng máu và mủ lớn cũng theo đó phun ra. Trong nháy mắt từ lỗ thủng lớn nơi ngực Rahman lại có vô số vật thể màu da bò ra giống như ấu trùng chuyển động, nhanh chóng chữa trị vết thương này. Thịt và da ở đó lúc nhúc khiến người ta nôn mửa, tiếp theo... vết thương đã hoàn toàn biến mất.

- Thân thể này vốn là của ngươi.
Blood Owl nói:
- Ngươi chỉ cấy ghép đầu và cổ của kẻ đáng thương này vào người mình, đồng thời cung cấp máu và dưỡng khí cho hắn.

Hắn nhìn cái đầu bị vứt bỏ trên đất:
- Làm xong những chuyện này, ngươi lại giao quyền khống chế thân thể cho đối phương, còn mình thì ẩn nấp trong thân thể này.

- Lúc Abraham tỉnh lại từ cơn mê, hoàn toàn không biết những chuyện này, hắn còn tưởng rằng mình vẫn sống, hơn nữa tứ chi khỏe mạnh, không bị lây nhiễm. Thực ra ngoại trừ cái đầu thì hắn không còn gì cả, thân thể hắn dùng là của ngươi.

- Ngươi dĩ nhiên có thể khiến hắn không phát hiện được biến hóa của thân thể, chuyện này rất đơn giản, bởi vì ngươi có thể khống chế tin tức truyền đến đại não của hắn. Chỉ cần hắn không dùng dao phẫu thuật cắt người ra, sẽ vĩnh viễn không tìm được tế bào dư thừa ẩn trong cơ thể, cũng là bộ phận não thuộc về ngươi.

Blood Owl hút xong điếu xì gà vừa rồi Phong Tiển đưa cho, tiện tay ném sang một bên, nói:
- Trong một thân thể có hai ý thức, nhưng ngươi đã không tính là loài người nữa, hành vi và việc làm của ngươi đã không tồn tại cái gọi là thiện ác. Ta không thể cảm nhận được “tội”, cho nên ta vẫn luôn cảm thấy Abraham này có điểm kỳ lạ, nhưng lại không nói được là gì.

Rahman nói tiếp lời của hắn:
- Nhưng lúc đi tới nhà kho này, ngươi đã hoài nghi đến “ta”, hoặc là nói đã từng là ta... Rahman.

- Trên đường đi, những thân thể chỉ còn lại nửa người dính ở cuối xúc tu to lớn, quả thật đã cho ta một chút linh cảm.
Blood Owl cười lạnh nói:
- Tế bào E của Edmund Lee sau khi biến dị có thể “cắn nuốt” sinh vật hải dương, khiến chúng biến thành một bộ phận thân thể mình. Như vậy ngươi cũng hoàn toàn có thể gắn bộ phận thân thể của những sinh vật khác lên người mình, mà đại não cũng chỉ là một khí quan mà thôi.

Hắn dừng một chút rồi tiếp tục nói:
- Lúc suy nghĩ chỉ cần không xem ngươi là loài người, nếu như “tế bào E” có tư tưởng thì nó sẽ làm thế nào? Nghĩ như vậy ta đã có đáp án. Vì mục đích tiến hóa, ngươi cần có loài người, nhưng không chỉ dựa vào cắn nuốt đơn thuần. Ngươi dựa vào phương thức tiến hóa truyền thống... đó là sợ hãi. Giống như cảm nhận của Edmund Lee trước khi bị ta giết chết, đó mới là thứ ngươi cần.

- Tế bào E do sở nghiên cứu Evolution chế tạo ra, trong chiến đấu gặp phải kẻ địch mạnh hơn mình mới sẽ tự chủ tiến hóa, đây là đặc tính căn bản của ngươi, trước khi biến dị đã có, bây giờ dĩ nhiên cũng có. Sợ hãi và tuyệt vọng sinh ra khi con người bị ép đến tuyệt cảnh, sẽ khiến ngươi trở nên mạnh hơn.

- Nhưng ngươi không có tâm tình sợ hãi, bởi vì ngươi đã không phải là người nữa. Cho nên ngươi đã “phẫu thuật cấy ghép đầu” cho Abraham, để hắn vùng vẫy cầu sinh trong sở nghiên cứu như luyện ngục này. Còn ngươi thì ẩn nấp trong cơ thể hắn, thông qua “tài nguyên” mà hắn cung cấp để hưởng thụ tiến hóa.

- Điều này đã giải thích tại sao nhiều người chết như vậy, nhưng một nghiên cứu viên bình thường như hắn lại có thể sống sót. Cũng không phải do hắn gặp may hoặc năng lực hơn người, mà là vì ngươi ở trong cơ thể ảnh hưởng đến hắn, vẫn luôn dẫn dắt hắn cầu sinh mà thôi. Nếu ta đoán không sai, mấy ngày qua không lúc nào ngươi để hắn được an toàn tuyệt đối, vẫn luôn khiến hắn vùng vẫy trên lằn ranh sống chết. Khi hắn sắp không chống chọi được nữa, ngươi có thể cho hắn adrenalin sinh lý, hoặc làm tê liệt hạch hạnh nhân của hắn. Trong khi hắn hoàn toàn không biết gì, cứ tiếp tục trò chơi của ngươi.

Blood Owl vừa nói vừa đi về phía đối phương:
- Khi đội du kích tấn công vào sở nghiên cứu, ngươi đã đến nhà kho, phá hoại cửa chắn. Ngươi biết tất cả đồ vật trong nhà kho đều sẽ bị tiêu hủy, chỉ có một miếng thịt đồng loại với ngươi có thể sống sót được trong ngọn lửa.

- Sau khi ngươi và kẻ tên là Rahman này dung hợp, đã ăn mòn đại não của hắn, biến thành sinh vật có suy nghĩ tự chủ. Nhưng miếng hàng mẫu trong nhà kho thì không có tư tưởng, nó chỉ là sinh mệnh thể thuần túy theo bản năng mà thôi. Mặc dù vậy ngươi vẫn thả nó thả ra ngoài, mang theo bộ phận tế bào E bị ngọn lửa đốt gần chết đi qua hành lang sau người ta. Sau khi ra ngoài hành lang này, ngươi chỉ cần “cho nó ăn” một người sống là được, như vậy nó sẽ sở hữu thể xác đầy đủ, có năng lực hành động. Tiếp theo nó sẽ giống như một gã mập mạp đi vào phòng tráng miệng, chỉ cần há mồm là xong.

- Cho dù cuối cùng nó có tiến hóa ra “trí tuệ” hay không, ngươi và nó thông qua con đường tiến hóa khác nhau, cuối cùng sẽ có một kẻ đi đến tận cùng tiến hóa.

- Nói rất đúng, Blood Owl.
Rahman nói:
- Từ nhu cầu tiến hóa, ngươi là tài nguyên rất quý giá, sau khi đồng bào của ta ăn ngươi chắc là sẽ được phát triển tương đối. Có điều đối với ta thì ngươi là kẻ vô dụng. Ngươi vặn gãy cổ Abraham, ta chỉ cần tìm một người khác cung cấp pheromone cho mình là được. Nhưng ngươi chắc chắn không phù hợp với điều kiện này, bởi vì ngươi vốn không sợ gì cả.

- Nó dựa vào cắn nuốt sinh vật để trưởng thành, còn ngươi dựa vào đầu óc của loài người cung cấp sợ hãi cho mình làm phân bón.
Blood Owl cười nói:
- Ngươi không cảm thấy chuyện này phát triển đến cuối sẽ có vấn đề gì sao?

- Ta biết, sau khi sinh vật trên Trái Đất đều biến mất, ta và nó cuối cùng sẽ có một kẻ bị tiêu diệt.
Rahman trả lời.

- Đến lúc đó, ngươi sẽ giống như chiến đấu với tất cả sinh vật lớn nhỏ trên tinh cầu.
Blood Owl nói.

- Vậy thì thế nào?
Rahman bình tĩnh trả lời:
- Nếu như cuối cùng nó nuốt chửng ta, chứng minh trên Trái Đất, hình thái của nó chính là tận cùng tiến hóa. Nếu như trước khi ta mất đi vật chứa cuối cùng, thực lực đủ để hủy diệt tinh cầu này, vậy chứng minh ta mới là hình thái tiến hóa sau cùng.

- Đối với ngươi thì cả hai loại đều là thắng.
Blood Owl nói tiếp.

- Đúng vậy.

Blood Owl cười gằn:
- Vậy nếu bây giờ ta xé nát ngươi, lại nghiền con thú lớn trong sở nghiên cứu thành mảnh vụn, ngươi cảm thấy thế nào?

Rahman không trả lời câu hỏi của Blood Owl, chỉ chậm rãi giơ tay phải lên, một ngón tay khẽ lướt qua đỉnh đầu của mình, xé rách da đầu, ngay cả hộp sọ dưới da cũng bị tách ra. Hắn vẫn bình tĩnh để đầu của mình nứt ra, giọng điệu thong thả nói:
- Suy đoán của ngươi cũng không phải chính xác từng chi tiết. Ngươi cho rằng lúc trước ta đã giấu “não” trong thân thể này...

Nói đến đây, những thứ bên trong đầu của hắn đã hoàn toàn lộ ra, nơi đó chỉ có một đống máu thịt, lại không có não:
- Nhưng ngươi sai rồi, đã biết không thể xem ta như loài người, vậy nên biết rõ chưa chắc ta đã cần một khí quan như não. Chiếc đầu này cũng chỉ để tiếp thu tín hiệu thị giác và thính giác, giao lưu bình thường với ngươi mà thôi, không phải dùng để chứa “não”.

Hắn mở hai cánh tay ra:
- Mỗi miếng thịt, mỗi khúc xương, mỗi tế bào trên người ta đều không giống như ngươi tưởng tượng, tại sao lại dùng tiêu chuẩn loài người để đánh giá sinh mệnh cao cấp như ta? Đại não của ta có thể là dịch thể lưu động trong mạch máu, hoặc là ta vốn không có mạch máu, cũng không có xương, càng không có mô cơ như trong tưởng tượng của ngươi.

- Ngươi muốn nói với ta, có xé ngươi thành mảnh vụn thì ngươi cũng không chết sao?
Sắc mặt Blood Owl vẫn như cũ, dù sao bản thân hắn vốn không biết sợ hãi, điểm này lại rất giống với quái vật trước mắt.

- Ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, muốn dùng vũ lực để tiêu diệt chúng ta... suy nghĩ này không cần thử đâu.
Lúc này vai trái của Rahman lại không hề báo trước nổ ra một lỗ máu, tay phải của hắn vươn vào trong người, từ trong cơ thể mình chậm rãi rút ra một vật cứng. Đó chắc chắn không phải xương, nó có màu đỏ, giống như máu ở thể rắn. Lúc rời khỏi thân thể máu vẫn ở trạng thái sền sệt, nhưng lộ ra trong không khí mấy giây lại ngưng kết thành chất liệu cứng rắn.

Rất nhanh một lưỡi dao máu dài một mét đúng như ý nghĩa đã nằm trong tay Rahman:
- Nhưng theo ta phán đoán, ngươi sẽ không thay đổi chủ ý chỉ vì lời ta nói.

- Không, ta đã thay đổi chủ ý rồi.
Blood Owl nói:
- Kế hoạch xé nát ngươi, bây giờ đổi thành đánh cho ngươi không còn mảnh vụn nào.

- Nói vô căn cứ.
Lúc này đầu của Rahman đã tự động khép lại, phương thức khép lại cũng là dùng máu thịt lúc nhúc như con bọ chữa trị cho mình:
- Sinh vật cấp thấp cuồng vọng và vô tri, lựa chọn thời gian và địa điểm chết đi có lẽ là tự do cuối cùng mà ngươi có thể hưởng thụ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
me0dihia1
30 Tháng mười hai, 2020 21:42
truyện hay.
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:51
Trớ trêu ***. Hoàng đế có mấy thằng con ruột ăn hại, lại nhặt được đứa con vừa là thiên tài trong đám người biến dị vừa là người siêu năng lực. Đứa có tài năng và thực lực để kế vị thì lại là con nhặt của cặp vợ chồng ất ơ nào đó
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:47
trụ lâm cũng của ông tác giả này, là hậu truyện của bộ này luôn nhé bạn. nói về việc sau khi đế quốc bị lật đổ trở thành nhà nước liên bang. vẫn có thiên nhất và hoàng tử tóc lam trong đó
Hieu Le
22 Tháng mười hai, 2020 15:27
Truyện gần hết rồi, bác Cá Cảnh có dịch tiếp bộ Trụ Lâm ko?
me0dihia1
22 Tháng mười hai, 2020 15:06
lai ra roi kk
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:11
nghe danh tác giả đã lâu, nay mới nhảy hố :v
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:10
hóng :v
TùNGkk
05 Tháng mười hai, 2020 19:52
Cần tìm truyện tương tự, help
Trần Nam
15 Tháng mười một, 2020 22:13
bởi cái gọi là gián điệp 2 mang mà chắc hai mang ko thì cũng đếu biết ÷))
daibang2014
08 Tháng mười một, 2020 08:44
nội gián là do thiên nhất sắp xếp đó. nội gián 2 tầng
TùNGkk
06 Tháng mười một, 2020 19:42
Thiên Nhất coi thường Trà Tiên mà lại để bị cài nội gián thế
TùNGkk
02 Tháng mười một, 2020 21:05
Sao cảm giác Thiên Nhân kém đi thế nhỉ, con chị của Cố Vấn xuất hiện liền cảm giác trên cơ Thiên Nhất rồi
TùNGkk
01 Tháng mười một, 2020 20:39
Truyện hay đấy
heoconlangtu
06 Tháng mười, 2020 11:53
vãi thật, lão tác ngoài đời nói là tà giáo giáo chủ t con tin nữa là, yêu nước mới ghê :v
Hieu Le
11 Tháng chín, 2020 00:47
ko đọc bản trung rồi ngồi gáy trans dịch sai, *** tự tin kiếm đâu ra để nôn ra được câu đấy thế :)
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:25
Đấy là chưa nói tới ông tác giả này viết Phiến tội & Trụ lâm có bao nhiêu tư tưởng phản động, ổng phải trốn qua Đài để viết tiếp vì bên TQ kiểm duyệt gắt gao. Thì lấy cái đéo gì mà nói ổng tôn vinh Đại hán hay TQ? Với sau này mong bạn khỏi đề cử mấy truyện này nọ nữa, ai mượn?
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:23
thanh niên hieproto đã không hiểu còn tỏ vẻ. Cái truyện này là 1 thế giới song song giả tưởng, ông tác giả nhắc đi nhắc lại cái vấn đề đó xuyên suốt bộ truyện rồi, đọc mấy chap đầu xong ngồi đó cãi ??? 1 thế giới song song giả tưởng mà cứ lấy thế giới thật ra xong đem so sánh chỗ giống?
Ruiiia
31 Tháng tám, 2020 20:16
Thời buổi này chuộng chân dài , đạo hữu ơi .
Kyon
29 Tháng tám, 2020 05:12
Đi đọc bản tiếng Trung xem tác giả đặt tên là gì nhé. Bối cảnh của truyện này là thế giới tương lai, nước Nhật cũ đã được đổi tên thành phủ Anh, không dịch như vậy thì dịch thế nào? Một quận là cả một khu vực lớn gồm nhiều nước chứ không phải một nước đâu, và Địa Cầu chỉ có một đế quốc duy nhất nên cũng không còn phân biệt người nước này nước kia nữa. Nhân vật chính của truyện không phải người Trung Quốc, hoàng đế thống trị Địa Cầu cũng không phải người Trung Quốc, thậm chí trong truyện còn chả nhắc gì mấy tới Trung Quốc, vậy mà mới đọc mấy chương đã mở mồm phán Đại Hán này nọ.
hieproto
29 Tháng tám, 2020 00:50
Thánh ơi, nói bé thôi không người ta cười. Nằm giữa biển, hay động đất, sóng thần......trừ nước Nhật ra thì còn ở đâu? Ý tôi là dịch đúng thì phải là Phủ Nhật, còn nước Trung Quốc, nhìn thấy nó gọi là Quận Long to tướng ko? Nước nó thì là rồng, còn người ta thì là cái Phủ bé tí. Đọc kĩ vào rồi hẵng phán nhé.
Kyon
28 Tháng tám, 2020 23:58
"Kể từ đây, không còn tồn tại khái niệm về quốc gia. Các "nước" đều được gọi bằng cái tên mới là "phủ" hoặc "quận", chỉ có tên của các thành phố là được giữ nguyên". Đọc không kỹ rồi lại phán lung tung, đây là phủ Anh chứ không phải nước Anh, và còn chả có nước Trung Quốc trong truyện thì Đại Hán đâu ra thế?
hieproto
28 Tháng tám, 2020 06:21
Các bác dịch thì làm ơn chuẩn tí, chương 2, thế méo nào rõ ràng là Nhật thì bác nào dịch sang Anh vậy. Tinh thần Háng nhà nó thể hiện rõ qua từng câu. Đọc tiếp xem sao, nếu vẫn vậy thì drop. Các bác cứ kêu thiếu truyện, em đề cử cho một đống đây : Ma Vương Vú Em, Đệ Nhất Tự Liệt, Tu Chân Liêu Thiên Quần, Đại Vương Tha Mạng......hài có, hắc ám có, nhẹ nhàng tình cảm có.....tha hồ các bác nghiền ngẫm.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:49
Ráng đợi cày xong Phiến tội rồi qua Trụ lâm cày nốt. Nghe bảo là Trụ Lâm là phần tiếp theo của PT và có sự góp mặt của Thiên nhất
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:47
qua đọc Trụ lâm đi bạn. Là phần kế tiếp của bộ Phiến tội này ăk.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:44
hj
BÌNH LUẬN FACEBOOK