Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Blood Owl vừa tiến vào cổng dịch chuyển đã đứng trong thành phố đổ nát của vườn treo Babylon, cũng không biết tại sao hắn là người duy nhất vừa vào cổng đã ở khu vực trung tâm. Nhưng điều này cũng không mang đến thuận lợi cho hắn, ngược lại khiến hắn giờ phút này gặp phải phiền toái. Bởi vì các thành viên Giới Luật Thép đã tiến vào vườn treo Babylon trước hắn rất lâu, lúc này vừa khéo đi vào trong thành phố đổ nát, hơn nữa còn đụng độ Blood Owl.

Cuộc gặp gỡ này không có gì kịch tính, bởi vì Blood Owl cách mấy ngàn mét đã cảm giác được tội và năng lượng của bọn họ. Còn Cesare Barmond và đám cao thủ cấp Hung đi theo hắn, cũng gần như ở khoảng cách tương đồng phát giác được sự tồn tại của Blood Owl.

- Thật sự là ngươi...
Barmond nhìn Blood Owl đang đứng ở con đường trung tâm chờ bọn họ đến gần, nói:
- Tại sao ngươi lại ở đây?

- Ngươi cứ xem như ta là thợ săn đang đi săn là được rồi, ha ha...
Blood Owl cười gằn.

Đối diện với chiến đoàn mạnh nhất của Giới Luật Thép, trên thế giới này người có thể phát ra nụ cười không có ý tốt từ nội tâm như vậy, chắc cũng chỉ có một mình Blood Owl mà thôi.

- Đại nhân, chiến đấu với “kẻ giết thần” ở đây e rằng không phải thượng sách...
Mục sư trưởng Manzaric Dino ở bên cạnh Barmond nói.

Đây là lần đầu tiên Blood Owl nhìn thấy Dino, mặc dù hắn đã xem qua tư liệu và hình ảnh của người này, nhưng sau khi nhìn thấy người thật vẫn sinh ra nghi hoặc. Tên này lẽ ra còn lớn tuổi hơn Barmond, nhưng nhìn bề ngoài lại trẻ trung như vậy, giống như còn chưa tới bốn mươi.

Blood Owl phán đoán, hiệu quả này hẳn không phải là bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ có thể làm được, cho nên nhất định có liên quan tới năng lực. Theo hắn biết, trên đời này người có thể sống hơn trăm năm, hoặc ít nhất đã sống trăm năm, phân biệt là Thiên Nhất, Mirror Face và Trà Tiên. Ba tên này nói đơn giản là... thần tiên, yêu quái, người biến dị. Nếu như tính cả Dark Water, vậy thì có thể thêm một phân loại, người ngoài hành tinh. Còn như lão già Dino này, Blood Owl suy đoán lão là người siêu năng lực có thể chữa lành nhân tử, hơn nữa nhìn thực lực đã là cấp Hung trở lên. Hai điểm này rất giống với Nguyệt Yêu, có điều tuổi tác thực tế của Nguyệt Yêu cũng không chênh lệch nhiều với bề ngoài, hiện giờ rất khó nói năng lực của nàng có thể trì hoãn tuổi già hay không.

Blood Owl suy nghĩ những chuyện này chỉ tốn mấy giây, lập tức dời mắt khỏi Dino, chuyển sang hai tên cao thủ cấp Cuồng của đối phương là Cesare Barmond và quân đoàn trưởng Jacob.

Barmond thì không cần phải nói, hắn là loại chiến sĩ hoàn mỹ nhất, năng lực xuất chúng, không biết sợ hãi, bình tĩnh trầm ổn, một mình có thể chống được cả một đội quân, ngay cả đồng bạn cũng sợ hãi sức mạnh của hắn. Từ việc hắn có thể xưng thần trong thời đại này, đã đủ thấy thực lực của hắn.

Lúc nhìn đến Jacob, Blood Owl giống như trông thấy một phiên bản đầu óc đơn giản của mình. Tên kia còn cường tráng hơn Blood Owl một bậc, đầu cũng cao hơn, thoạt nhìn giống như một miếng xương khó gặm. Nhưng nếu xét về chỉ số thông minh và tri thức tích lũy, chênh lệch giữa Blood Owl và Jacob giống như giáo sư trong đại học và lưu manh nghỉ học ở cao trung vậy. Chờ đã... đây hình như không phải ví dụ mà là sự thật.

Tóm lại sau khi quan sát ba cao thủ mạnh nhất của đối phương một phen, Blood Owl đã phân tích ra một phần năng lực của Dino, hơn nữa cũng dự đoán một chút về thực lực của hai người khác, hắn liền quyết định chế giễu:
- Thế nào? Có gì phải suy nghĩ nhiều? Ai lên nhận cái chết trước? Hay là các ngươi muốn cùng nhau xông lên?

Jacob đã sắp nổi điên, tiến lên một bước, đang muốn xưng tên đại chiến ba trăm hiệp với đối phương, không ngờ Barmond lại đột nhiên nói:
- Dino đi theo ta.

Hắn quay đầu nhìn quân đoàn trưởng đang nóng lòng của mình:
- Jacob, ngươi và những người khác ở lại, giết chết dị giáo đồ này.

- Vâng! Đại nhân.
Jacob đáp lời, chuyện này đúng với tâm ý của hắn.

- Muốn chạy?
Blood Owl cũng sẽ không mặc cho người khác tùy ý hành động trước mặt mình, hắn sải bước đi về phía Barmond.

- Dị giáo đồ vô lễ.
Barmond nói:
- Ta cũng không muốn lãng phí khí lực dây dưa với ngươi ở đây...

Hắn quay đầu lại, dùng ánh mắt ra hiệu một cái. Jacob lập tức hiểu ý, toàn lực tiến lên, chắn ở trước người Blood Owl.

......

Lùi thời gian lại một chút, trên đồng hoang, đám người của EAS cũng nhìn thấy cột năng lượng cuối cùng do Diêm Không và Đường Hiển chiến đấu sinh ra.

- Có người đang đánh nhau.
Luca nhìn về hướng kia nói:
- Còn nằm ngoài phạm vi dò xét của ta, nhưng có thể dùng thị lực để xác nhận... đây là năng lượng xung đột rất kinh người...

- Có phải Đường cục trưởng không?
Trường Anh hỏi.

Luca trả lời:
- Có lẽ là phải, nhưng cũng không loại trừ người siêu năng lực khác có thể phóng ra năng lượng khổng lồ như vậy. Dù sao ở trong không gian này với chúng ta còn có đám cao thủ của Nghịch Thập Tự và Giới Luật Thép.

Lúc này Paperman lên tiếng:
- Đi qua xem một chút là được, cho dù lúc chúng ta đến tình hình chiến đấu như thế nào, cũng sẽ lưu lại một chút dấu vết hoặc đầu mối.

Luca nói tiếp:
- Nói đúng, cần phải qua xác nhận một chút.

Time Servant đột nhiên nói:
- Ta muốn tiếp tục đi tới thành phố kia, hãy chia ra làm việc đi.

Hắn nói xong liền muốn rời đi.

Trường Anh chắn trước người Time Servant, đưa tay ngăn lại:
- Ta là quan chỉ huy cao nhất ở đây, ai cho phép ngươi tự tiện hành động?

Time Servant vẫn không nói lời thừa, nói rất nhanh trả lời:
- Cho dù các người tìm được lão già ở đó, lão cũng sẽ hạ lệnh tiếp tục đi về hướng thành phố. Còn nếu không tìm được thì là lãng phí thời gian, hoặc là chủ động đi tìm thứ mà các người gọi là “xung đột không cần thiết”.

Hắn trông về phía trước, nhìn đống đổ nát ở phía xa:
- Chẳng lẽ cô không phát giác được sao? Chúng ta đã đi lâu như vậy, nhưng khoảng cách giữa thành phố kia và chúng ta dường như hoàn toàn không rút ngắn lại. Chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất là lục địa này hoàn toàn bằng phẳng, hơn nữa thành phố kia lớn đến mức khiến người ta khó tưởng tượng. Thứ hai là trong không gian này, cảm giác về khoảng cách rất có thể là giả dối.

Hắn dừng một chút rồi nói:
- Ta càng thiên về giả thuyết thứ hai, cho nên bây giờ các người đi đến chỗ luồng năng lượng kia xuất hiện, có lẽ chỉ cần một lúc, nhưng cũng có thể sẽ phải đi rất lâu. Dù sao khoảng cách kia ít nhất đã vượt qua phạm vi do thám của trưởng quan Luca.

- Ngươi bận đến mức không bớt được một chút thời gian đi đường vòng sao?
Trường Anh hỏi.

Time Servant trả lời:
- Không chỉ là cảm giác về khoảng cách có điều lạ, còn có tình huống khác.

Hắn giơ cổ tay lên:
- Cô dùng đồng hồ sinh học dự đoán một chút, sau khi chúng ta đi vào đã qua bao lâu?

Trường Anh hỏi:
- Hỏi chuyện này làm gì?

- Đã qua một giờ rồi.
Time Servant nhìn đồng hồ nói:
- Nhưng ta cảm thấy còn chưa tới ba mươi phút.

- Vậy thì thế nào?

- Dù không sử dụng máy truyền tin, nguồn điện vẫn tự động hao mòn.
Time Servant nói tiếp:
- Ta đã xem qua các thiết bị điện tử khác, đều là như vậy, chỉ cần mở ra một chút sẽ hao điện gấp nhiều lần so với bình thường. Còn có...

Hắn nhìn những người khác một chút, lúc này mọi người đều đã tụ tập đến, yên lặng nghe Time Servant nói:
- Năng lượng trong cơ thể cũng đang trôi đi.

Trường Anh nghe vậy sắc mặt khẽ biến đổi. Luca ở bên cạnh chen vào nói:
- Được rồi, chuyện về năng lượng ta cũng đã chú ý tới, chỉ là không muốn khiến mọi người lâm vào khủng hoảng, cho nên mới không vạch trần. Thật cám ơn ngươi chuyện gì cũng nói ra.

Hắn mở rộng hai tay bất đắc dĩ nói. Không phải hắn muốn trách cứ Time Servant, nhưng dưới tình hình như vậy, không biết sự thật có lẽ sẽ càng tốt hơn. Tâm tình của con người là một công tắc rất huyền diệu, giống như đi dã ngoại trên núi gặp tai nạn, nếu bọn họ cho rằng không lạc đường, nói không chừng tinh thần vẫn dồi dào, nhưng một khi phát hiện bị lạc đường, cảm giác đói rét sẽ lập tức sinh ra.

- Ta không biết có phải thể lực cũng đang trôi nhanh gấp mấy lần hay không, có điều chia ra làm việc sẽ tốt cho tất cả mọi người.
Time Servant tiếp tục nói:
- Ta nghĩ trong thành phố kia nhất định có thứ gì quan trọng, khiến cho đám người Cesare Barmond và Nghịch Thập Tự phải đi tới đó. Lúc trước các người cũng đã nói rồi, nếu điều kiện cho phép, chúng ta cần phải đi thăm dò tin tức một chút. Nếu là đi dò xét tin tức, nhân viên dĩ nhiên phải ít và tinh anh mới đúng, một mình ta đi là thích hợp nhất. Nói một câu không khách sao, trong đội ngũ này của chúng ta, ta là một trong mấy người mạnh nhất. Cho dù ta không thu hoạch được gì trong thành phố, còn bị người khác phát hiện tấn công, ta cũng tự tin có thể chạy thoát được.

- Ta đi với ngươi.
Trường Anh đột nhiên nói.

Luca nói:
- Thiên Vệ đại nhân... chuyện này...

- Lý do thì Time Servant đã nói rồi.
Trường Anh nói:
- Có điều ta cảm thấy một người thì không ổn, hai người một tổ sẽ có hiệu suất và an toàn hơn nhiều so với một mình hành động.

Nàng nhìn Luca:
- Trưởng quan Luca, từ giờ trở đi nơi này do ngài chỉ huy, cấp bậc của ngài cao hơn ta không phải sao?

- Tuy nói như vậy...
Trong lòng Luca thật sự không ngừng kêu khổ: “Không sai, cấp bậc của ông chú đây khá cao, nhưng vừa rồi Thiên Vệ cô còn nói với Time Servant rằng mình là quan chỉ huy cao nhất ở đây, hơn nữa hai người các ngươi vốn không nghe theo sự chỉ huy của ta...”

- Cứ làm như vậy đi, từ giờ bắt đầu chia ra làm việc. Chờ các người xem xét tình huống bên kia xong, cuối cùng vẫn sẽ tiếp tục tiến về hướng thành phố, khi đó việc trinh sát của chúng ta chắc cũng gần xong rồi. Đến lúc đó máy truyền tin có thể dùng thì dùng, không dùng được thì dựa vào năng lượng dò xét tìm đến hộp họp.
Trường Anh nói.

Time Servant biết muốn ngăn cản nàng đi theo là chuyện không thể, dứt khoát thúc giục một câu:
- Nhắn nhủ xong rồi thì mau đi thôi, lãng phí thời gian là tội lỗi đấy.

......

Ven rìa thành phố, đám người Nghịch Thập Tự cũng gặp phải tình huống ngoài dự đoán.

Trước mặt bọn họ xuất hiện một người khổng lồ, ngăn cản trước một cánh cửa trong thành phố.

Hình tượng của người này có thể nói nhà nhà đều biết. Hắn mặc một bộ chiến giáp, chân đi ủng mây (giày cuộn lại ở đầu), trong tay cầm kích ba mũi hai lưỡi, vai khoác áo bào có hình rồng tám vuốt, trên đầu còn mọc con mắt thứ ba. Trong truyền thuyết hắn là đệ nhất chiến thần tam giới, thân xác thành thánh, thánh nhân võ đạo duy nhất của tam giới.

Có thơ làm chứng:

Dung nhan tuấn tú mặt đường đường
Hai tai buông vai mắt sáng trưng
Thẳng thắn rõ ràng anh linh thánh
Hiển hóa vô biên gọi Nhị Lang

Phong Tiển và Ngụy Tỉnh đều sinh ra ở quận Long, chưa từng nhìn thấy người này nhưng cũng đã nghe đến truyền thuyết của hắn. Cả hai đều trợn mắt há mồm, cứng họng không nói nên lời. Nếu như tên yêu nhân Tả Đạo kia ở đây, nói không chừng còn sẽ lập tức quỳ xuống lạy đối phương một cái...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
iahokra
17 Tháng năm, 2019 23:50
hị vọng lại đừng làm dc 100 chương rồi nghỉ tiếp
lolqwer12
06 Tháng năm, 2019 23:35
Dịch trở lại thì drop recvt :v
BÌNH LUẬN FACEBOOK