Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Này... này... này... đây là chuyện gì!
Gunsmith nhìn hình ảnh trên màn hình chính kêu lên.

Cả hòn đảo bị một lực lượng vô hình kéo lên, vết nứt vừa rồi bị pháo đầu tàu bắn thủng đã trở thành một điểm ranh giới. Giống như dùng bút đâm một lỗ thủng trên tờ giấy, sau đó dùng sức kéo ra hai bên, cuối cùng phần bị rách đều với lỗ thủng kia.

Đất đá ở bề mặt đảo Địa Ngục, cùng với cơ sở nhân tạo của nhà tù Tide trong đảo, đang từ từ dâng lên khỏi biển, bay lên bầu trời. Chỉ riêng thể tích của phần nổi lên đã không khác nào một thành thị cỡ trung.

Thiên Nhất bưng cà phê, mang tới một cái ghế sofa và một cái bàn tròn nhỏ, ngồi ở chỗ trống phía sau phòng chỉ huy, hứng thú nhìn màn hình giống như đang xem phim:
- Có lẽ là do người biến dị làm.

Strange hỏi:
- Di chuyển vật thể lớn như vậy, tinh thần lực của loài người có thể chịu được sao?

Thiên Nhất nói:
- Không cần xét đến vấn đề tinh thần lực, có thể làm được mức độ này, cơ bản là dựa vào tính ưu việt của năng lực bản thân.

Cố Vấn nói tiếp:
- Đó gọi là cấp Ω (Omega) đúng không?

- Năng lực không có cực hạn chính là như vậy. Theo lý thuyết mà nói, giả sử năng lực của hắn là dùng ý niệm di chuyển vật thể, như vậy hắn có thể di chuyển cả tinh cầu, di chuyển mặt trời, di chuyển tinh hệ, điều chỉnh vị trí của vạn vật trong vũ trụ vv. Dù sao hiện giờ hắn chỉ di chuyển một hòn đảo mà thôi, không có gì phải ngạc nhiên.
Thiên Nhất trả lời.

Gambling Snake lại hỏi:
- Loại năng lực này sinh ra đã có sao?

- Không sai, nhưng trong vũ trụ của chúng ta...
Thiên Nhất nhún vai nói:
- Ở đây tạm thời giả thuyết là có vô hạn vũ trụ với quy tắc khác nhau cùng tồn tại. Trong vũ trụ của chúng ta, hiển nhiên còn không có sinh vật lúc một hai tuổi có thể hủy diệt cả tinh cầu, nếu không chúng ta cũng không thể tồn tại nữa.

Hắn chỉ chỉ vào màn hình:
- Người biến dị cấp Ω cũng cần trưởng thành, một khi hắn đủ lông đủ cánh, muốn dùng cấp bậc của người siêu năng lực để đánh giá bọn họ cũng rất khó khăn. Có lẽ một người năng lực cấp Cường có thể giết chết một người biến dị như vậy, nhưng dưới một số điều kiện đặc biệt, người biến dị này lại có thể hủy diệt cả vũ trụ.

- Mặc dù không biết hắn là ai, nhưng ta hiểu được vì sao đế quốc phải giam hắn lại, bởi vì kẻ này có vẻ đã trưởng thành hơi quá.
Gunsmith quay đầu lại nói.

Cố Vấn cười nói:
- Ta lại cảm thấy năng lực này không phải mạnh lắm. Nếu cùng là cấp Ω, độ trưởng thành tương đồng, người có năng lực đại tiện còn mạnh hơn hắn.

Mọi người đều ngạc nhiên vì nhận xét này, nhưng khi Thiên Nhất thảo luận về chủ đề buồn nôn này vẫn uống cà phê, gật đầu nói:
- Không sai, ví dụ rất tốt.

- Mặc dù ta không muốn nghe các ngươi giải thích về vấn đề này cho lắm, nhưng ta quả thật rất tò mò, ví dụ này tốt ở chỗ nào?
Speighton hỏi.

Cố Vấn trả lời:
- Rất đơn giản, chẳng hạn như một người biến dị có năng lực là tạo phân, năng lực của hắn không có cực hạn. Hắn có thể dùng phân lấp đầy một thành thị, một tinh cầu, một tinh hệ, cho đến toàn vũ trụ... Như vậy với độ trưởng thành hiện giờ, nếu năng lực của hắn đổi thành tạo phân, hắn có thể dùng phân lấp biển, khiến mực nước biển toàn cầu dâng lên, dẫn đến tai họa mang tính toàn cầu. Kẻ trước mắt chúng ta chỉ di chuyển thành thị mà thôi, trước khi hắn hủy diệt tinh cầu nhất định sẽ bị phát hiện và ngăn cản, còn tạo phân thì rất khó bị định vị...

- Ta cảm thấy... ngươi và ông chủ đều nên biết có chừng có mực, một số tư tưởng của các ngươi quá nguy hiểm rồi...
Kế Toán miệng gọi ông chủ, nhưng trong mắt lại đầy vẻ khinh thường.

Thiên Nhất nói:
- Được rồi, tóm lại đảo nổi lên là chuyện tốt với chúng ta, như vậy càng trở nên đặc sắc đúng không?

Hắn búng tay một cái, Dark Water liền đi đến bên cạnh hắn.

- Nhân lúc phần bên dưới nhà tù còn chưa hoàn toàn rời khỏi mặt nước, ngươi hãy lên đảo trước, cố gắng đưa những tù phạm không có siêu năng lực trong khu giam giữ đặc biệt ra ngoài.

Dark Water không nói gì, chỉ đi ra khỏi phòng chỉ huy, rất nhanh mọi người từ màn hình nhìn thấy một cái bóng màu đen trong biển lướt vào nhà tù Tide.

- Chúng ta làm sao đi vào?
Gambling Snake hỏi.

Thiên Nhất cười nói:
- Gunsmith, nổi.

......

Tại một khu vực trong đảo.

Từ ngực Jefferson trở xuống đã chìm trong nước biển. Blood Owl đứng đối diện với hắn, bởi vì thân cao khoảng hai mét nên nước chỉ vừa mới qua thắt lưng.

- Phun không ít máu rồi, trưởng cai ngục.
Blood Owl cười gằn, dưới cằm của hắn lại chảy đầy máu, dáng vẻ giống như vừa ói ba lít máu.

Jefferson nói:
- Sau khi nước biển trút đầy, chúng ta đánh nhau càng khó phân ra thắng bại, ngươi muốn cùng chết với ta sao?

- Đừng nói chuyện cười, trưởng cai ngục, ta làm sao có thể cùng chết với ngươi...
Còn chưa dứt lời, Blood Owl đã tung ra một quyền, gió quyền phá tan nước biển đánh về phía ngực Jefferson.

Mặc dù trong nước ảnh hưởng đến tốc độ, nhưng Jefferson vẫn suýt soát tránh khỏi một kích này:
- Ta vẫn không hiểu năng lực của ngươi cho lắm, tại sao chiến đấu với ta mà ngươi còn có loại lực lượng này.

Blood Owl nói:
- Nhưng ta đã sớm nhìn thấu thủ đoạn của ngươi, trưởng cai ngục.

Hắn nói ra chân tướng năng lực của Jefferson:
- Năng lực của ngươi là lượng tử hóa. Đánh nhau với ngươi hơn hai mươi phút, lực phá hoại trong công kích của ta đều bị ngươi phân giải, nếu không địa phương đổ nát này đã sớm bị đánh tan tành rồi.

- Ngươi rốt cuộc là người siêu năng lực cấp bậc gì?
Jefferson nhìn chăm chú vào Blood Owl nói:
- Phương thức vận hành năng lượng của ngươi rất cao minh, chắc hẳn là kiệt tác của Diêm Không, nhưng ngươi tuyệt đối không phải cấp Cuồng...

- Ha ha ha...
Blood Owl lau máu trên khóe miệng:
- Nếu như ta là cấp Cuồng, ngươi đã sớm chết rồi đúng không?

Jefferson cũng không ngại thừa nhận điểm này:
- Không sai, ngươi dùng hình thái năng lượng cấp Hung, nhưng năng lực chiến đấu lại có thể vượt qua ta, cho dù là sức khôi phục, sức phá hoại, đều là quái vật chỉ thấy ở cấp Cuồng đỉnh cao. Nhưng ngươi chung quy vẫn không phải cấp Cuồng, ngươi không thắng được ta.

- Ngươi quả thật cũng có vốn để kiêu ngạo, ta dựa vào “tội ác” trên hòn đảo này vẫn bị ngươi dùng năng lực áp chế. Có điều ta không cảm thấy mình sẽ bại ở đây, cho nên vẫn xin ngươi mau đi chết, ta còn rất nhiều chuyện phiền phức phải làm.
Blood Owl lại liên tiếp tung ra hai quyền.

Lần này Jefferson không né tránh, mà dùng năng lực cưỡng ép hóa giải và nghênh đón hai lần xung kích này.

Ngoài mặt hắn nói rằng sẽ không thất bại, nhưng trong lòng đã bắt đầu sợ hãi. Jefferson cũng không biết tại sao, thời gian chiến đấu càng dài, sự sợ hãi trong lòng hắn càng dần dần gia tăng, còn Blood Owl lại càng chiến càng mạnh.

Đối thủ này cho dù gặp phải công kích thế nào đều không có biểu hiện sợ sệt, ứng phó với công kích chí mạng và công kích giả vờ đều bình tĩnh một cách khác thường, không hề sai lầm, có thể nói là không có bất kỳ nhược điểm và góc chết nào.

Mực nước dâng lên khiến tốc độ của Jefferson càng lúc càng chậm, dùng sức trong nước cũng càng khó khăn. Hắn vốn cho rằng đối phương xuất quyền cũng sẽ bị ảnh hưởng, nhưng hai quyền cuối cùng đánh tới lại càng mạnh, cứng, nhanh hơn công kích lúc trước. Jefferson quả thật không thể tránh né mới phải dùng năng lực hóa giải.

Cứ tiếp tục như vậy, Blood Owl chỉ đơn thuần dựa vào thể lực chiến đấu, sớm muộn gì cũng sẽ ép Jefferson vào tuyệt cảnh. Còn dựa vào năng lực để theo túng, tiêu hao dĩ nhiên sẽ lớn hơn. Bỏ qua vấn đề cấp bậc năng lực, với loại lực lượng giống như nguyền rủa trời sinh của Blood Owl, sau khi quen thuộc thì xem như không còn gì lo lắng.

- Trưởng cai ngục, sắc mặt của ngươi hình như không dễ chịu.
Một giọng nói quái gở vang lên sau lưng Jefferson.

Jefferson đang tập trung tinh thần đối diện với Blood Owl, lại không chú ý tới có tù phạm khác đã đến gần.

Chỉ thấy một đoàn nước đục hình người hiện lên sau lưng Jefferson, hai dòng nước giống như nhựa cao su quấn lấy cổ trưởng cai ngục. Người nói chuyện kia có gương mặt quái dị như quỷ, cả người đã hòa cùng với nước, không có máu thịt:
- Nhốt ta ở trong thần vụ thể lỏng, đóng kín lại đã nhiều năm rồi, nuôi cá cũng nên thay nước chứ? Hả?

Chữ cuối cùng hắn thốt ra đã biến thành tiếng rống khàn khàn, tiếng gào của tên tù đồ không có thân thể này giống như từ trong hang động truyền ra vậy.

Blood Owl lạnh lùng nói:
- Này, ốc sên, ở đây còn chưa đánh xong đâu.

- Ốc sên... bản đại gia là Leech Ghost, còn ngươi từ đâu chui ra? Dám nói với ta như vậy...
Leech Ghost quan sát Blood Owl, nhìn vóc người, khí chất kia, lập tức nói tiếp:
- Là một gã host (tiếp rượu) sao? Phạm nhân nhốt ở đây đúng là càng ngày càng thấp kém.

Blood Owl vốn không có cảm giác giận dữ, nhưng hắn vẫn có thường thức. Hắn biết khi một nhà khoa học bị người khác gọi là tiếp rượu, hắn nên nói vài lời khó nghe:
- Ốc sên ở trong nước biển lại không bị tan chảy, xem ra cũng rất ngoan cường.

Thừa lúc bọn họ mắng nhau, Jefferson muốn phân giải Leech Ghost đang quấn trên người mình. Nhưng cuối cùng lại thất bại, bởi vì nước biển đã ngập đến cổ của hắn, hắn đã rất khó thoát được.

Leech Ghost nói:
- Hừ... ta không muốn nhiều lời với ngươi, Jefferson và ta còn có chút ân oán cá nhân phải giải quyết. Ta thấy ngươi cũng đã bị thương nặng, mau chạy trốn đi.

Dứt lời hắn cũng không đợi Blood Owl phản ứng, liền kéo Jefferson chìm vào trong nước, phản ứng năng lượng của hai người quấn vào với nhau, càng lúc càng xa...

......

Trên bề mặt đảo Địa Ngục, một khoảng đất bị nổ tung bay lên, tiếp đó một bóng người chạy ra khỏi đảo. Người này khoảng ba mươi tuổi, tóc dài, râu dường như quá lâu không cạo nên mọc lung tung.

Không lâu sau một bóng người khác cũng xuất hiện, có điều là bò lên, hình dáng thô tục này dĩ nhiên là Tả Đạo.

God Key nhìn quanh một vòng, không thấy có gì bất ngờ, chung quanh đảo là Thái Bình Dương mênh mông bát ngát, hơn nữa đảo còn đang tiếp tục dâng lên. Khi hắn đang suy nghĩ có nên bơi về hướng Thiên Đô chạy trốn hay không, chợt thấy Tả Đạo chạy thẳng đến ven rìa hòn đảo, nhìn về hướng mặt trời, đối diện với sóng biển, đưa tay ra dùng sức kêu lớn:
- Thiên Nhất, ta ở đây!

Nghe được cái tên Thiên Nhất này, gương mặt God Key liền co giật, hắn chạy tới nắm lấy cổ áo Tả Đạo:
- Ngươi quen biết Thiên Nhất?

Tả Đạo cũng sững sốt mấy giây, hỏi lại một câu y hệt:
- Ngươi quen biết Thiên Nhất?

Hắn phát hiện câu này là thừa thãi, trong đầu lập tức nghĩ đến thân phận của đối phương:
- Ngươi là God Key?

God Key trả lời:
- Ngươi là ai?

- Ừm... bần đạo là Tả Đạo. Thiên Nhất bảo ta tới phối hợp với hành động vượt ngục của ngươi.

- Hả? Là ngươi cắt đứt nguồn điện trong đảo?

- Ấy... không phải.

- Vậy ngươi đã làm gì?

- Ta tới truyền đạt thời gian và quy trình hành động của cuộc vượt ngục.

- Tại sao ta không nhận được tin tức ngươi truyền đạt?

- Ta nói rồi, ta chỉ tới để “phối hợp” hành động, còn người chủ yếu phụ trách chuyện này là Blood Owl.

- Blood Owl là ai?

Tả Đạo còn chưa trả lời, God Key lại không hỏi nữa. Hắn bỏ cổ áo Tả Đạo ra, mở to hai mắt nhìn mặt biển.

Chỉ thấy một chiếc tàu ngầm màu đen như tên nhọn từ trong nước trồi lên, thân tàu đen như mực, in huy hiệu thánh giá ngược màu bạc.

Tả Đạo vừa quay đầu lại, cũng nhìn thấy tàu ngầm, lập tức mặt mày hớn hở:
- Ta ở đây này!
Hắn giống như du khách gặp nạn vừa nhảy vừa kêu bên rìa hòn đảo, cuối cùng sẩy chân một cái trượt xuống...

......

Mười phút sau, có rất nhiều tù phạm lục tục từ trong đảo chạy ra. Một số người tự mình phá vỡ một con đường, một số khác lại là theo chân người đi trước. Bất kể là loại nào, những phạm nhân nhiều năm chưa từng thấy ánh mặt trời thật sự này, trong lòng đều tràn ngập vô số tình cảm khó tả.

Thật không nghĩ tới, còn có thể sống sót ra ngoài.

Địa ngục dưới chân, dù có chết cũng không quay lại nữa.

Đã lâu rồi, không khí tự do.

Bọn họ không ai nói chuyện, nhưng trong lòng đều có cảm khái tương tự. Tại khoảnh khắc này, bọn họ càng có thể cảm nhận được thế nào là địa ngục. So với bị giam cầm trong vô tận và sự sợ hãi dài đằng đẵng, cái chết lại có đáng sợ gì?

Chết cũng là một loại tự do. Rõ ràng còn sống, nhưng lại bị khống chế, giam cầm, vĩnh viễn không nhìn thấy hi vọng, đây mới là địa ngục thật sự.

- Cái gã có tính chất năng lượng khác với mọi người lại biến mất rồi...
Blood Owl đứng trong đám người trên đảo, lẩm bẩm nói.

Lúc trước Tả Đạo từng nói với Blood Owl, muốn tìm được God Key rất đơn giản, God Key khác với người siêu năng lực bình thường, là kẻ có một không hai trên đời này, lại giải thích một lần cách nắm bắt hình thái năng lượng của God Key. Lúc Blood Owl rời khỏi trận chiến với Jefferson, còn có thể cảm giác được God Key đang ở bề mặt hòn đảo, nhưng lúc này đã mất mục tiêu.

- Nhìn kìa, đó là tàu ngầm!
Có người tinh mắt đã phát hiện tàu ngầm màu đen của Nghịch Thập Tự.

Có điều lúc này tàu ngầm đã rời xa đảo một khoảng, hiển nhiên là không muốn đến quá gần, tránh cho đám tù phạm kia lũ lượt nhảy lên.

Blood Owl nhìn về bên kia, trông thấy ký hiệu của Nghịch Thập Tự trên thân tàu, lập tức hiểu được: “Thì ra là vậy, chất liệu của chiếc tàu ngầm kia cũng có thể che giấu năng lực tinh thần và năng lượng cảm giác, người đã đi rồi đúng không...”

Lúc này cửa tàu ngầm mở ra, từ bên trong có một người trèo lên, trong tay cầm một chiếc vali lớn.

Chỉ thấy Kế Toán mở vali ra, thao tác một phen, chín cái thiết bị bay cỡ nhỏ hình lục giác màu đen lần lượt từ trong tay hắn phóng ra. Dùng đảo Địa Ngục làm trung tâm, những thiết bị bay kia tạo thành một vòng giữa không trung, từ xa đối diện với nhau, cũng không biết có tác dụng gì.

Cùng lúc đó, trong tất cả tổ chức phản kháng có quy mô tương đối trên toàn cầu, bao gồm cả Sứ Đồ, Ma Trận, cùng với các loại máy chủ trong triều đình Thiên Đô, trong thời gian ngắn đều mất quyền khống chế.

Một đoạn phát sóng trực tiếp từ nhiều góc độ đang trình chiếu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
me0dihia1
30 Tháng mười hai, 2020 21:42
truyện hay.
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:51
Trớ trêu ***. Hoàng đế có mấy thằng con ruột ăn hại, lại nhặt được đứa con vừa là thiên tài trong đám người biến dị vừa là người siêu năng lực. Đứa có tài năng và thực lực để kế vị thì lại là con nhặt của cặp vợ chồng ất ơ nào đó
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:47
trụ lâm cũng của ông tác giả này, là hậu truyện của bộ này luôn nhé bạn. nói về việc sau khi đế quốc bị lật đổ trở thành nhà nước liên bang. vẫn có thiên nhất và hoàng tử tóc lam trong đó
Hieu Le
22 Tháng mười hai, 2020 15:27
Truyện gần hết rồi, bác Cá Cảnh có dịch tiếp bộ Trụ Lâm ko?
me0dihia1
22 Tháng mười hai, 2020 15:06
lai ra roi kk
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:11
nghe danh tác giả đã lâu, nay mới nhảy hố :v
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:10
hóng :v
TùNGkk
05 Tháng mười hai, 2020 19:52
Cần tìm truyện tương tự, help
Trần Nam
15 Tháng mười một, 2020 22:13
bởi cái gọi là gián điệp 2 mang mà chắc hai mang ko thì cũng đếu biết ÷))
daibang2014
08 Tháng mười một, 2020 08:44
nội gián là do thiên nhất sắp xếp đó. nội gián 2 tầng
TùNGkk
06 Tháng mười một, 2020 19:42
Thiên Nhất coi thường Trà Tiên mà lại để bị cài nội gián thế
TùNGkk
02 Tháng mười một, 2020 21:05
Sao cảm giác Thiên Nhân kém đi thế nhỉ, con chị của Cố Vấn xuất hiện liền cảm giác trên cơ Thiên Nhất rồi
TùNGkk
01 Tháng mười một, 2020 20:39
Truyện hay đấy
heoconlangtu
06 Tháng mười, 2020 11:53
vãi thật, lão tác ngoài đời nói là tà giáo giáo chủ t con tin nữa là, yêu nước mới ghê :v
Hieu Le
11 Tháng chín, 2020 00:47
ko đọc bản trung rồi ngồi gáy trans dịch sai, *** tự tin kiếm đâu ra để nôn ra được câu đấy thế :)
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:25
Đấy là chưa nói tới ông tác giả này viết Phiến tội & Trụ lâm có bao nhiêu tư tưởng phản động, ổng phải trốn qua Đài để viết tiếp vì bên TQ kiểm duyệt gắt gao. Thì lấy cái đéo gì mà nói ổng tôn vinh Đại hán hay TQ? Với sau này mong bạn khỏi đề cử mấy truyện này nọ nữa, ai mượn?
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:23
thanh niên hieproto đã không hiểu còn tỏ vẻ. Cái truyện này là 1 thế giới song song giả tưởng, ông tác giả nhắc đi nhắc lại cái vấn đề đó xuyên suốt bộ truyện rồi, đọc mấy chap đầu xong ngồi đó cãi ??? 1 thế giới song song giả tưởng mà cứ lấy thế giới thật ra xong đem so sánh chỗ giống?
Ruiiia
31 Tháng tám, 2020 20:16
Thời buổi này chuộng chân dài , đạo hữu ơi .
Kyon
29 Tháng tám, 2020 05:12
Đi đọc bản tiếng Trung xem tác giả đặt tên là gì nhé. Bối cảnh của truyện này là thế giới tương lai, nước Nhật cũ đã được đổi tên thành phủ Anh, không dịch như vậy thì dịch thế nào? Một quận là cả một khu vực lớn gồm nhiều nước chứ không phải một nước đâu, và Địa Cầu chỉ có một đế quốc duy nhất nên cũng không còn phân biệt người nước này nước kia nữa. Nhân vật chính của truyện không phải người Trung Quốc, hoàng đế thống trị Địa Cầu cũng không phải người Trung Quốc, thậm chí trong truyện còn chả nhắc gì mấy tới Trung Quốc, vậy mà mới đọc mấy chương đã mở mồm phán Đại Hán này nọ.
hieproto
29 Tháng tám, 2020 00:50
Thánh ơi, nói bé thôi không người ta cười. Nằm giữa biển, hay động đất, sóng thần......trừ nước Nhật ra thì còn ở đâu? Ý tôi là dịch đúng thì phải là Phủ Nhật, còn nước Trung Quốc, nhìn thấy nó gọi là Quận Long to tướng ko? Nước nó thì là rồng, còn người ta thì là cái Phủ bé tí. Đọc kĩ vào rồi hẵng phán nhé.
Kyon
28 Tháng tám, 2020 23:58
"Kể từ đây, không còn tồn tại khái niệm về quốc gia. Các "nước" đều được gọi bằng cái tên mới là "phủ" hoặc "quận", chỉ có tên của các thành phố là được giữ nguyên". Đọc không kỹ rồi lại phán lung tung, đây là phủ Anh chứ không phải nước Anh, và còn chả có nước Trung Quốc trong truyện thì Đại Hán đâu ra thế?
hieproto
28 Tháng tám, 2020 06:21
Các bác dịch thì làm ơn chuẩn tí, chương 2, thế méo nào rõ ràng là Nhật thì bác nào dịch sang Anh vậy. Tinh thần Háng nhà nó thể hiện rõ qua từng câu. Đọc tiếp xem sao, nếu vẫn vậy thì drop. Các bác cứ kêu thiếu truyện, em đề cử cho một đống đây : Ma Vương Vú Em, Đệ Nhất Tự Liệt, Tu Chân Liêu Thiên Quần, Đại Vương Tha Mạng......hài có, hắc ám có, nhẹ nhàng tình cảm có.....tha hồ các bác nghiền ngẫm.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:49
Ráng đợi cày xong Phiến tội rồi qua Trụ lâm cày nốt. Nghe bảo là Trụ Lâm là phần tiếp theo của PT và có sự góp mặt của Thiên nhất
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:47
qua đọc Trụ lâm đi bạn. Là phần kế tiếp của bộ Phiến tội này ăk.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:44
hj
BÌNH LUẬN FACEBOOK