Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đồ thành? Ngươi có biết mình đang nói gì không?
Tào Sóc dời ánh mắt sang Gia Cát Trại đứng bên cạnh, vẻ mặt khó tin.

Trên mặt biển cách Thiên Đô còn xa, trong phòng chỉ huy của chủ hạm Hình Thiên, Gia Cát Trại thấy quyết chiến sắp tới lại dâng lên một kế sách, muốn hoàn toàn hủy diệt Thiên Đô.

- Lão đại, tôi không ngại nói thẳng, trên tàu số 14 và 19, đầu đạn hạt nhân đã chuẩn bị xong rồi...
Gia Cát Trại hiển nhiên biết mình đang nói gì, hắn không chỉ nói mà thôi, còn giấu Tào Sóc chuẩn bị mọi chuyện ổn thỏa.

- Ngươi lấy được thứ kia khi nào?
Ánh mắt Tào Sóc nhìn Gia Cát Trại có ý sâu xa.

- Thuộc hạ... đã đạt thành giao dịch với Tiền Tuyến Tự Do.
Gia Cát Trại giống như đã hạ quyết tâm rất lớn mới trả lời.

- Vậy sao...
Tào Sóc hừ lạnh một tiếng:
- Điều kiện thế nào?

Gia Cát Trại ngập ngừng trả lời:
- Bọn họ, muốn rượu đấu thần.

- Ha!
Tào Sóc nói:
- Thì ra là vậy, cho nên lúc trước ngươi đề xuất kế hoạch tấn công Thiên Đô, lại đột nhiên giống như thay đổi chủ ý, trì hoãn ngày tấn công, chính là vì đợi giao dịch này hoàn thành phải không?

Trên mặt Gia Cát Trại có hổ thẹn, nhưng không hề lộ ra vẻ sợ sệt:
- Tôi cũng chỉ muốn chuẩn bị một phương án dự phòng cho kế hoạch lần này, dù sao Thiên Đô có hai người Lãnh Chúa và Tuyệt Ảnh trấn giữ...

- Ngươi lo lắng ta sẽ bại.
Tào Sóc ngắt lời:
- Nếu ta bại, ngươi sẽ sử dụng vũ khí hạt nhân để giải quyết trận chiến.

Gia Cát Trại nói:
- Lão đại... tôi là mưu sĩ, không thể không tính toán chuyện này. Đây cũng là vì tổ chức, vì các huynh đệ...

- Được rồi, ta hiểu ý của ngươi.
Tào Sóc nói:
- Ngươi hiểu rõ ta, biết ta ghét lạm sát kẻ vô tội, càng sẽ không sử dụng vũ khí hạt nhân, cho nên... ngươi đã lén lút làm những chuyện này, không để ta biết.

Hắn dừng lại một chút, đột nhiên lớn tiếng quát lên:
- Gia Cát Trại!

Những binh sĩ và quan chỉ huy khác trong phòng đều bị tiếng quát này thu hút sự chú ý, lần lượt quay đầu lại. Mọi người cũng không hiểu chuyện gì, vừa rồi hai vị lão đại này còn đang khách khí thương lượng sự tìnhc, sao đột nhiên quát tháo?

Tào Sóc thở dài một tiếng, khoát tay ra hiệu cho đám thủ hạ tiếp tục làm việc. Hắn lập tức khôi phục giọng điệu bình thường nói:
- Ngươi tính kế ta, ta không trách ngươi.

- Thuộc hạ tuyệt đối không có ý như vậy! Chuyện này...
Gia Cát Trại vội vàng giải thích.

Tào Sóc lắc đầu nói tiếp:
- Suy đoán bừa bãi về ta, dối trên gạt dưới, đã là tính kế rồi. Cho dù không suy nghĩ như vậy thì cũng đã làm. Không cần nhiều lời, ta nói rồi, không trách tội ngươi.

Gia Cát Trại gật đầu, lần này hắn lại im lặng.

Tào Sóc lại nói:
- Suy nghĩ của ngươi quả thật cũng không sai, nếu như trước đó ngươi đến xin chỉ thị ta, ta tuyệt đối sẽ không đồng ý để ngươi sử dụng vũ khí hạt nhân. Cho dù lúc này ngươi đã chém trước tấu sau, chở đồ đến tận đây, ta cũng sẽ không cho phép bắn.

Hắn nhìn về nơi biển trời nối tiếp ở phía đông, trông thấy một mảnh ánh sáng lờ mờ:
- Chỉ là ta không hiểu, trong kế hoạch ban đầu chỉ có quân đội Hình Thiên chúng ta tới tấn công Thiên Đô, khi đó đạn hạt nhân vẫn là “kế hoạch dự phòng” của ngươi. Nhưng bây giờ quân đội của Tiền Tuyến Tự Do cũng đến tấn công, lại có hi vọng cùng với quân ta hình thành thế giáp công, phần thắng rõ ràng lớn hơn, vì sao ngươi lại đề nghị trực tiếp dùng vũ khí hạt nhân đồ thành?

Gia Cát Trại không cần suy nghĩ, hỏi ngược lại Tào Sóc:
- Lão đại, chúng ta... và Tiền Tuyến Tự Do có phải cùng một chiến tuyến không?

- Đương nhiên là phải, đều là tổ chức phản kháng, mục đích là lật đổ đế quốc chuyên quyền, có chung kẻ địch, hơn nữa bọn họ cũng không phải loại thế lực trộm cướp như Tia Chớp Trắng.
Tào Sóc cũng gần như không cần suy nghĩ trả lời.

- Không sai, bây giờ nhìn có vẻ là vậy. Tất cả tổ chức phản kháng trong phạm vi toàn cầu có thể xưng là “chính quyền”, bọn họ đều dựng lá cờ khởi nghĩa, tuyên bố thảo phạt chuyên quyền, tuy rằng vẫn có xung đột và va chạm với nhau, nhưng trên đại thể đều nhất trí đối kháng với đế quốc.
Nói đến đây Gia Cát Trại bỗng dừng lại, quạt cỏ trong tay giơ lên:
- Nhưng sau khi Thiên Đô thất thủ thì sao? Lấy trận chiến hôm nay làm ví dụ, nếu quân đế quốc bại trận, thành phố này nên thuộc về ai?

Tào Sóc rõ ràng do dự mấy giây, lúc định trả lời lại bị Gia Cát Trại cắt ngang:
- Lão đại, ngài nhất định muốn nói, “trận này do ai đánh hạ thì thuộc về người đó” đúng không? Nhưng khoản chiến công này vĩnh viễn không tính rõ được. Nhân số thương vong, máy móc tổn thất, người siêu năng lực chết đi... chẳng lẽ sau khi chiến thắng, chúng ta lại đặt mấy số liệu này lên bàn để tính toán với người của Tiền Tuyến Tự Do sao?

Hắn thở dài một tiếng:
- Lão đại, khoa kỹ, quân lực, tài lực, nhân lực của Tiền Tuyến Tự Do đều mạnh hơn chúng ta, trong loạn cục mới có cơ hội dùng yếu thắng mạnh. Nếu bỏ qua thời cơ, đại thế đã định, chúng ta dựa vào cái gì để tranh giành Thiên Đô này với bọn họ?

Tào Sóc suy nghĩ một chút, nói:
- Vậy... ý của quân sư là...

- Nếu đã nói hết, trước mắt... tôi có ba kế sách dâng lên.
Gia Cát Trại chắp tay nói:
- Thượng sách, tiến quân đến Thiên Đô khoảng ba mươi cây số, cho hạm đội trên không dừng lại, quân đội trên biển của chúng ta vốn đi sau xa hơn nên sẽ không bị ảnh hưởng.

- Đợi hai quân đế quốc và Tiền Tuyến Tự Do khai chiến, chúng ta sẽ phái máy bay tập kích tốc độ cao, mang theo đạn hạt nhân ném ở khoảng cách gần. Lúc hai quân bọn họ đang kịch chiến, phòng ngự của Thiên Đô với quân ta nhất định sẽ trở nên yếu hơn, máy bay ném bom sẽ có khả năng đến gần. Cho dù thật sự bị bắn rơi, trực tiếp cho nổ tầm xa cũng như vậy.

- Chỉ cần thành công, một khi Thiên Đô bị hủy thì vương triều sẽ lập tức sụp đổ, thiên hạ sẽ trở thành thế cát cứ. Tiền Tuyến Tự Do cũng nằm trong phạm vi đạn hạt nhân lan đến, trong chiến dịch này nhất định sẽ tổn thất nặng nề, trong thời gian ngắn không thể tiến về hướng tây. Hình Thiên ta chiếm cứ quận Long, xưng hùng Đông Á, lại ở gần quận Song Ưng do đế quốc chiếm giữ. Thiên Đô vừa bị hủy, quân đế quốc cho dù không tới mức tan đàn xẻ nghé, cũng sẽ bị đả kích nặng nề. Đến lúc đó bất kể chúng ta khuyên hàng hay chiến đấu đều sẽ hoàn toàn nắm chắc thắng lợi, chỉ cần một ngày là có thể đánh hạ quận Song Ưng. Như vậy phạm vi thế lực của Hình Thiên sẽ không kém nhiều so với Tiền Tuyến Tự Do, càng vượt trên Giới Luật Thép ở Châu Âu và Liên Minh Rực Lửa ở Châu Phi.

- Sau lần này chúng ta có thể noi theo người Tần, liên kết nước xa, tấn công nước gần, chừa những địa bàn trên Australia và Thái Bình Dương cho Tiền Tuyến Tự Do đi đánh. Chúng ta thì từng bước chiếm lĩnh những khu vực trên đại lục Âu Á, thống trị ba châu Âu Á Phi cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Tào Sóc không lập tức phủ định, chỉ khẽ lắc đầu. Những chuyện sau này hắn không nghĩ xa được như vậy, sổ sách này vẫn phải ném cho Gia Cát Trại tính toán. Nhưng Tào Sóc lại hiểu rõ tình hình hiện giờ, hắn không muốn sử dụng vũ khí hạt nhân giết giết rất nhiều dân chúng. Tuy nói trong Thiên Đô hiện nay gần như tụ tập quý tộc và vương tộc từ các nơi trên toàn cầu lưu vong đến, nhưng số lượng bình dân vẫn chiếm đa số, đây là mối bận tâm của hắn.

- Tôi cũng biết lão đại ngài khoan dung nhân hậu, nhưng mất đi cơ hội này...
Gia Cát Trại đoán ý qua sắc mặt, vẫn muốn khuyên nhủ.

Tào Sóc lại ngắtt lời hắn:
- Không phải quân sư có ba kế sách sao, nói tiếp hai kế sách sau đi.

Gia Cát Trại khẽ than một tiếng, nói:
- Trung sách, giảm tốc độ tiến quân, chỉnh đốn đội hình, ngồi xem hổ đấu. Quân lực của Tiền Tuyến Tự Do mạnh hơn quân ta ít nhất ba thành, bọn họ chậm nhất sẽ phát động tấn công trước khi đại điển lên ngôi bắt đầu. Dù sao chúng ta có thể chờ, kể cả hôm nay không đánh thu quân trở về cũng được. Bởi vì hôm nay quân đội Tiền Tuyến Tự Do tới chen ngang, thành phố này có tám thành sẽ bị bọn họ chiếm lĩnh, chúng ta cần gì phải liều mạng vì cơ nghiệp của người khác.

- Hiện giờ trong bố cục thế giới, Tiền Tuyến Tự Do chiếm ưu thế lớn nhất. Nếu Krause ngồi lên vương vị, bọn họ là người nôn nóng nhất, chẳng những nôn nóng hơn chúng ta, thậm chí còn sốt ruột hơn mấy tên hoàng tử khác. Vì vậy trận chiến hôm nay chúng ta chưa chắc phải đánh, nhưng bọn họ lại không đánh không được.

- Trung sách chính là đợi bọn họ ngao cò tranh nhau, quân ta thì xem tình thế hành sự. Nếu như Tiền Tuyến Tự Do thắng, chúng ta rút lui là được, không phí một binh một tốt, không mất tiền vốn. Nhưng nếu bọn họ thua hay thắng thảm, hoặc là hai quân giằng co... cơ hội của chúng ta sẽ tới. Đến lúc đó hai quân trong Thiên Đô đều đã là nỏ mạnh hết đà, quân ta có thể thừa thế chiếm lấy.

- Chỉ là... dùng sách lược này thì quyền chủ động cuối cùng vẫn nằm trong tay đối phương. Dù sao chiến tranh cũng là chuyện khó lường, nếu đế quốc hoặc Tiền Tuyến Tự Do có một bên đại thắng, nhanh chóng kết thúc trận chiến, chúng ta sẽ rất bị động.

- Cho dù Krause thành công đánh lui quân địch, ngồi lên vương vị, hay là Tiền Tuyến Tự Do đánh hạ Thiên Đô, trở thành công thần số một đánh tan đế quốc, đều không phải là tin tức tốt đối với Hình Thiên, sau này tình thế của thiên hạ sẽ khó dự liệu.

Tào Sóc nói:
- Như vậy... hạ sách thì sao?

Gia Cát Trại trả lời:
- Hạ sách à... rất đơn giản, cứ tiến quân bình thường là được. Thuận tiện liên lạc với phía Tiền Tuyến Tự Do, nói rõ quân ta nguyện ý chắp tay nhường Thiên Đô, lại phối hợp với Tiền Tuyến Tự Do tấn công, xem như làm một chút công việc ngoại giao trước, mưu đồ... kế hoạch lâu dài.

Bốn chữ cuối cùng này hắn chầm chậm cả buổi mới nói ra.

Sau khi Tào Sóc nghe xong không nói lời nào, rơi vào trầm tư.

Gia Cát Trại lại thở dài:
- Chỉ trách thuộc hạ vô năng, dùng số ít rượu đấu thần đổi vũ khí hạt nhân cũng là hành động bất đắc dĩ. Nếu như không có Lãnh Chúa, quân ta ít nhất có bảy thành nắm chắc chiếm được Thiên Đô, nhưng sự tồn tại của hắn khiến tôi không thể không suy nghĩ đến chuyện này, đây cũng không phải là tôi không tin tưởng lão đại ngài.

Hắn lại than thở:
- Ài... bởi vì giao dịch làm chậm trễ thời gian, chính là chuyện đầu tiên mà tôi tính sai. Mà một chuyện tính sai khác, đó là không nghĩ tới thằng nhóc Krause này có thể khiến hoàng đế nhường ngôi cho hắn. Hơn nữa sự tình diễn biến nhanh như vậy khiến người ta không kịp trở tay, dẫn đến Tiền Tuyến Tự Do và quân ta đồng thời xuất binh. Quân ta vốn có thể tập kích vào một ngày bình thường, nhưng bây giờ lại thành trận chiến giành công với Tiền Tuyến Tự Do, đối diện còn là quân đế quốc đã sớm bày trận phòng thủ.

- Được rồi, ta đã quyết định.
Tào Sóc cân nhắc nhiều lần, lúc này vẻ mặt đột nhiên thư thái, khóe miệng còn nở nụ cười.

Gia Cát Trại nói:
- Lão đại, là dùng...

Hắn thật sự hi vọng nghe được đối phương trả lời hai chữ “thượng sách”.

- Ba đối sách của ngươi, ta đều không dùng.
Tào Sóc trả lời.

Gia Cát Trại sững sốt, nhất thời lại cứng họng không nói được gì.

- Phân phó, bảo tàu số 14 và 19 trở về điểm xuất phát, không cần theo tới.
Tào Sóc nói.

- Lão đại... cho dù không sử dụng vũ khí hạt nhân này, dùng để uy hiếp cũng có tác dụng rất tốt.
Gia Cát Trại nói.

- Làm theo lời ta nói.
Tào Sóc hơi lớn giọng, Gia Cát Trại lập tức hiểu được ý hắn đã quyết, có nói nữa cũng vô ích.

- Thuộc hạ tuân lệnh.
Gia Cát Trại trả lời.

- Quân sư, ngươi có tin tưởng ta không?
Tào Sóc đột nhiên hỏi.

Gia Cát Trại do dự một chút, lại không thể đoán ra ý tứ của lời này:
- Không biết lão đại muốn ám chỉ chuyện gì?

- Bất cứ chuyện gì.
Tào Sóc nói:
- Ngươi có thể tin tưởng ta, giống như tín đồ của Giới Luật Thép tin tưởng Cesare Barmond là thần không?

Gia Cát Trại lại trả lời:
- Không thể.

Hắn nói rất nghiêm túc:
- Bọn họ là sùng bái, loại tin tưởng đó là mù quáng và bất trí. Sự thật cũng đã chứng minh, Barmond không gánh vác nổi sự tin tưởng này.

Hắn cung kính nói:
- Còn tôi tin tưởng lão đại ngài, là vì lão đại ngài nói được làm được, dám làm dám chịu. Chỉ cần ngài nói thì tôi sẽ tin. Đó không phải là sùng bái vô điều kiện, mà là tin cậy chân chính.

- Rất tốt.
Giọng điệu Tào Sóc không thay đổi:
- Bây giờ ta muốn hành động một mình, trước tiên đến gần Thiên Đô. Ngươi chỉ huy quân đội giữ nguyên tốc độ hiện giờ tiếp tục đi tới, chờ sau khi ta trở lại sẽ nói cho ngươi biết... quyết định cuối cùng.

Gia Cát Trại nghe vậy liền hiểu được lời nói vừa rồi, ý của Tào Sóc là hắn đã nói sẽ sống sót trở lại, vậy thì nhất định sẽ làm được. Không nên nói với hắn những lời như hành động một mình biết đâu sẽ có đi mà không có về, chỉ cần tin tưởng hắn là được.

- Còn xin lão đại ngài... mang theo rượu đấu thần rồi hãy đi.
Lúc này Gia Cát Trại cũng chỉ có thể khuyên can như vậy.

Tào Sóc nói:
- Không cần phí tâm, ta sẽ uống rượu đấu thần trước rồi mới hành động.

......

Thiên Đô, bên trong hòn đảo nổi.

God Key đang từng bước đến gần trung tâm động lực của Thiên Đô. Cảnh vật trên đường rất giống nhau, bốn bề đều là vách tường bằng kim loại, nguồn sáng trên tường được xếp theo thứ tự. Phần lớn đường đi không phải xây dựng dành cho người đi lại, khá chật hẹp, hơn nữa còn rập khuôn với nhau. Nhưng God Key là một cao thủ đi trong mê cung, Thiên Nhất cũng đã sớm cho hắn xem bản vẽ kết cấu bên trong Thiên Đô, khiến trong đầu hắn có một khái niệm nhất định.

Vị trí cửa hàng sách xuất hiện lúc trước đã khá gần trung tâm động lực, trong phạm vi gần hơn không có không gian nào khác thích hợp để lắp vào. Cho dù như vậy khoảng cách này cũng rất dài, dù sao Thiên Đô là một thành thị lớn, không gian dưới đáy hòn đảo nổi càng rộng đến kinh người. Đường đi bằng kim loại vòng vèo uốn khúc, khó mà phân biệt, đến nỗi God Key tốn nhiều thời gian hơn tưởng tượng mà vẫn chưa đến nơi.

Sau khi đi được một khoảng cách tương đối, vật chất kim loại chung quanh đã thay đổi, biến thành một loại hợp kim tương đối kiên cố. Chuyện này đã nói lên thiết bị phụ cận rất quan trọng, cấp bậc an toàn cao hơn. God Key suy đoán, khi phát hiện một khu vực tương đối lớn hoàn toàn do tịnh hợp kim chế tạo, vậy thì đã sắp đến nơi rồi.

Hắn đang đi, đột nhiên cảm giác được có gì không đúng. Không hề báo trước, hô hấp của God Key bị đình chỉ, giống như mũi bị thứ gì bọc lấy, miệng cũng mở không ra được. Hắn muốn giơ tay lên, lại phát hiện không làm được, lập tức ý thức được tất cả tứ chi đều đã bị một lực lượng vô hình quấn lấy.

God Key thử cử động cổ một chút, miễn cưỡng cúi đầu xuống. Cẩn thận quan sát, có thể nhìn thấy rất nhiều vật thể dạng lưới do năng lượng dệt thành, tại khoảnh khắc này hắn đã biết mình gặp phải người nào.

Tấm lưới lớn mà Tây Ân bố trí ở khu vực bên ngoài hòn đảo nổi không giống như loại lưới lúc này, loại lưới này vô cùng tỉ mỉ, giống như một lớp sa mỏng, lại vô cùng vững chắc, thậm chí còn mạnh hơn sắt thép.

Sau khi xác định con mồi rơi vào trong lưới, Tây Ân mới từ trong bóng tối phía xa hiện thân. Dưới chân của hắn trải đầy sợi tơ năng lượng có khả năng dính, khiến hắn có thể đi ngược trên trần nhà, nói một câu ngoài lề... hắn rất thích như vậy.

- Đã lâu không gặp, God Key.
Tây Ân nói.

God Key không trả lời, bởi vì hắn không thể mở miệng được.

- Ta không lập tức giết ngươi, là vì ta còn chưa xác định... năng lực của ngươi ảnh hưởng thế nào đến Thiên Vệ đại nhân, có vì cái chết của ngươi mà ngừng lại giữa chừng hay không.
Tây Ân nói:
- Dù sao năng lực của ngươi rất kỳ quái, trong lĩnh vực không biết cũng thuộc về dị loại cực kỳ hiếm thấy, rất khó phân tích. Lỡ may ngươi chết mà Tuyệt Ảnh trưởng quan vẫn bị “khóa”, vậy thì phiền toái rồi.

Hắn nói xong liền từ trên trần nhà nhảy xuống, lật người đứng lại:
- Người bình thường không trải qua huấn luyện, thời gian ngừng thở sẽ không vượt quá hai phút, trong thời gian này thân thể có động tác mạnh sẽ làm tăng tốc độ ngạt thở. Nhưng từ biểu hiện của ngươi lúc chịu hình phạt ngâm nước ở đảo Địa Ngục, ngươi dường như rất giỏi nín thở...

Tây Ân đi đến trước mặt God Key:
- Để ta nói rõ nhé, nếu ngươi muốn sống thì hãy giải trừ năng lực, sau đó đầu hàng. Không nên ôm mộng chạy trốn, mạng nhện năng lượng của ta... cho dù là Leech Ghost cũng không giãy ra được, uổng phí sức lực chỉ sẽ khiến ngươi lâm vào trạng thái thiếu dưỡng khí nhanh hơn.

Vẻ mặt God Key dần dần biến hóa, phần mặt rõ ràng đổ mồ hôi, sắc mặt cũng bắt đầu phát xanh, trong mắt lộ ra vẻ kinh hoảng.

Tây Ân cười nói:
- Rất xin lỗi, ta không thể để ngươi mở miệng nói chuyện, bởi vì như vậy ngươi sẽ có thể thở dốc. Nhưng ngươi chắc cũng chú ý tới, mình vẫn có thể khẽ di động đầu, cho nên nếu như ngươi nguyện ý hợp tác với ta thì hãy gật đầu, còn nếu như không đồng ý...

Tây Ân nhún vai:
- Vậy cứ tiếp tục vùng vẫy đi, ta không gấp gáp.

Biểu tình của God Key nhìn qua càng lúc càng thống khổ, tứ chi của hắn ra sức giãy dụa nhưng không ăn thua gì. Hai chân của hắn nhìn như không rời mặt đất, nhưng thực ra trọng tâm đã không ở dưới chân, cả người nghiêng về phía trước dựa vào một tấm lưới, ngay cả khả năng mượn lực cũng không có, nhưng hắn vẫn không chịu gật đầu.

Từ khi trúng mai phục đến giờ đã qua năm phút, Tây Ân mặt không biểu tình quan sát God Key bị ngạt thở hành hạ, hắn lại rung rung chân, huýt gió vài tiếng, giống như chẳng hề để ý.

- Xem ra ngươi một lòng muốn chết, hay là ngươi vẫn chưa hoàn toàn từ bỏ hi vọng giãy thoát?
Tây Ân tiếp tục gây áp lực.

- Ha ha ha ha ha ha...
God Key đột nhiên mở miệng cười lớn, trong một giây vẻ mặt thống khổ kia không còn sót lại chút nào.

Biểu tình Tây Ân lập tức biến đổi, khựng ra tại chỗ, ngây người như phỗng.

- Thích thú chứ?
God Key ung dung lui về phía sau hai bước, phủi phủi quần áo giống như phủi bụi. Những mạng nhện năng lượng kia giống như thực vật mất đi hoạt tính, hiện ra sự yếu ớt như khô héo, bị God Key ung dung kéo đứt, hắn phủi mấy cái đã rơi xuống đất toàn bộ.

- Ngươi...
Lúc này Tây Ân mới phát hiện, trong năm phút qua người bị trêu đùa lại chính là mình, trong lòng lập tức bốc lên lửa giận.

- Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghĩ tới, tại sao lúc trước Trà Tiên đặc biệt dặn dò các ngươi... cần phải nhốt ta theo cấp bậc đặc thù?
God Key nói:
- Lão huynh nhện, chỉ dựa vào ngươi mà muốn bắt ta? Quá buồn cười rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
me0dihia1
30 Tháng mười hai, 2020 21:42
truyện hay.
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:51
Trớ trêu ***. Hoàng đế có mấy thằng con ruột ăn hại, lại nhặt được đứa con vừa là thiên tài trong đám người biến dị vừa là người siêu năng lực. Đứa có tài năng và thực lực để kế vị thì lại là con nhặt của cặp vợ chồng ất ơ nào đó
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:47
trụ lâm cũng của ông tác giả này, là hậu truyện của bộ này luôn nhé bạn. nói về việc sau khi đế quốc bị lật đổ trở thành nhà nước liên bang. vẫn có thiên nhất và hoàng tử tóc lam trong đó
Hieu Le
22 Tháng mười hai, 2020 15:27
Truyện gần hết rồi, bác Cá Cảnh có dịch tiếp bộ Trụ Lâm ko?
me0dihia1
22 Tháng mười hai, 2020 15:06
lai ra roi kk
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:11
nghe danh tác giả đã lâu, nay mới nhảy hố :v
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:10
hóng :v
TùNGkk
05 Tháng mười hai, 2020 19:52
Cần tìm truyện tương tự, help
Trần Nam
15 Tháng mười một, 2020 22:13
bởi cái gọi là gián điệp 2 mang mà chắc hai mang ko thì cũng đếu biết ÷))
daibang2014
08 Tháng mười một, 2020 08:44
nội gián là do thiên nhất sắp xếp đó. nội gián 2 tầng
TùNGkk
06 Tháng mười một, 2020 19:42
Thiên Nhất coi thường Trà Tiên mà lại để bị cài nội gián thế
TùNGkk
02 Tháng mười một, 2020 21:05
Sao cảm giác Thiên Nhân kém đi thế nhỉ, con chị của Cố Vấn xuất hiện liền cảm giác trên cơ Thiên Nhất rồi
TùNGkk
01 Tháng mười một, 2020 20:39
Truyện hay đấy
heoconlangtu
06 Tháng mười, 2020 11:53
vãi thật, lão tác ngoài đời nói là tà giáo giáo chủ t con tin nữa là, yêu nước mới ghê :v
Hieu Le
11 Tháng chín, 2020 00:47
ko đọc bản trung rồi ngồi gáy trans dịch sai, *** tự tin kiếm đâu ra để nôn ra được câu đấy thế :)
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:25
Đấy là chưa nói tới ông tác giả này viết Phiến tội & Trụ lâm có bao nhiêu tư tưởng phản động, ổng phải trốn qua Đài để viết tiếp vì bên TQ kiểm duyệt gắt gao. Thì lấy cái đéo gì mà nói ổng tôn vinh Đại hán hay TQ? Với sau này mong bạn khỏi đề cử mấy truyện này nọ nữa, ai mượn?
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:23
thanh niên hieproto đã không hiểu còn tỏ vẻ. Cái truyện này là 1 thế giới song song giả tưởng, ông tác giả nhắc đi nhắc lại cái vấn đề đó xuyên suốt bộ truyện rồi, đọc mấy chap đầu xong ngồi đó cãi ??? 1 thế giới song song giả tưởng mà cứ lấy thế giới thật ra xong đem so sánh chỗ giống?
Ruiiia
31 Tháng tám, 2020 20:16
Thời buổi này chuộng chân dài , đạo hữu ơi .
Kyon
29 Tháng tám, 2020 05:12
Đi đọc bản tiếng Trung xem tác giả đặt tên là gì nhé. Bối cảnh của truyện này là thế giới tương lai, nước Nhật cũ đã được đổi tên thành phủ Anh, không dịch như vậy thì dịch thế nào? Một quận là cả một khu vực lớn gồm nhiều nước chứ không phải một nước đâu, và Địa Cầu chỉ có một đế quốc duy nhất nên cũng không còn phân biệt người nước này nước kia nữa. Nhân vật chính của truyện không phải người Trung Quốc, hoàng đế thống trị Địa Cầu cũng không phải người Trung Quốc, thậm chí trong truyện còn chả nhắc gì mấy tới Trung Quốc, vậy mà mới đọc mấy chương đã mở mồm phán Đại Hán này nọ.
hieproto
29 Tháng tám, 2020 00:50
Thánh ơi, nói bé thôi không người ta cười. Nằm giữa biển, hay động đất, sóng thần......trừ nước Nhật ra thì còn ở đâu? Ý tôi là dịch đúng thì phải là Phủ Nhật, còn nước Trung Quốc, nhìn thấy nó gọi là Quận Long to tướng ko? Nước nó thì là rồng, còn người ta thì là cái Phủ bé tí. Đọc kĩ vào rồi hẵng phán nhé.
Kyon
28 Tháng tám, 2020 23:58
"Kể từ đây, không còn tồn tại khái niệm về quốc gia. Các "nước" đều được gọi bằng cái tên mới là "phủ" hoặc "quận", chỉ có tên của các thành phố là được giữ nguyên". Đọc không kỹ rồi lại phán lung tung, đây là phủ Anh chứ không phải nước Anh, và còn chả có nước Trung Quốc trong truyện thì Đại Hán đâu ra thế?
hieproto
28 Tháng tám, 2020 06:21
Các bác dịch thì làm ơn chuẩn tí, chương 2, thế méo nào rõ ràng là Nhật thì bác nào dịch sang Anh vậy. Tinh thần Háng nhà nó thể hiện rõ qua từng câu. Đọc tiếp xem sao, nếu vẫn vậy thì drop. Các bác cứ kêu thiếu truyện, em đề cử cho một đống đây : Ma Vương Vú Em, Đệ Nhất Tự Liệt, Tu Chân Liêu Thiên Quần, Đại Vương Tha Mạng......hài có, hắc ám có, nhẹ nhàng tình cảm có.....tha hồ các bác nghiền ngẫm.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:49
Ráng đợi cày xong Phiến tội rồi qua Trụ lâm cày nốt. Nghe bảo là Trụ Lâm là phần tiếp theo của PT và có sự góp mặt của Thiên nhất
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:47
qua đọc Trụ lâm đi bạn. Là phần kế tiếp của bộ Phiến tội này ăk.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:44
hj
BÌNH LUẬN FACEBOOK