Mục lục
[Dịch]Thần Ma Cửu Biến- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một vật thể hình dáng như liêm đao có lông xù chui lên, nó dài đại khái hơn hai thước, mũi nhọn gấp khúc và sắc bén đồng thời tản mát ra màu xanh đen sáng bóng, vừa thấy liền biết có kịch độc. Theo sau là cái thứ hai, cái thứ ba......

Ba, chủ nhân ba vật thể này đã nhảy lên, đây là một con nhện thật lớn nhưng nó khác những con nhện bình thường là con nhện này có mười chân, hai mắt màu đỏ, nhìn qua đã thấy quỷ dị và dữ tợn tuyệt đối không giống như hoang thú bình thường.

Pháp Thông thần sắc đại biến:“Không tốt, đây là tam giai ma thú Quỷ Vương chu, thực lực so với tam giai bá vương cấp hoang thú bình thường còn mạnh hơn, chẳng lẽ Ma huyệt đã bạo phát”.

Không đợi mọi người phản ứng, từ dưới cái hố kia lập tức xuất hiện hơn một ngàn Quỷ Vương chu, tốc độ mau đến nỗi làm cho người ta nhìn không kịp, hơn nữa từ dưới hố sâu vẫn còn vô số Quỷ Vương chu cuồn cuộn không ngừng chui ra, khí tức màu đen của chúng phát ra che kín cả một phiến không gian.

Trương Hiểu Vũ đã biết Ma huyệt kỳ thật là cửa mà Ma uyên xâm nhập vào thế giới này mà Ma uyên là một thế giới cấu thành từ ma lực, ma thú tại thế giới kia đều có tính cách tàn bạo thị huyết. Một khi cửa này mở ra trên Đằng Vân đại lục hoặc là ở địa phương khác rồi khuếch tán ra thì chỉ sợ đại bộ phận hoang thú, động vật biển cùng với các chủng tộc khác đều phải bị ma lực ăn mòn mà trở thành ma vật không có lý trí, đây mới là chỗ đáng sợ nhất.

“Con vừa lên chính là tam giai ma thú, trời ạ, đây là tam cấp Ma huyệt, cuối cùng khẳng định là sẽ có lục giai ma thú đi ra, hơn nữa không chỉ có một con mà là hàng trăm hàng ngàn lục giai ma thú, nói không chừng còn có thất giai ma thú nữa”. Lúc này mọi người đều biến sắc mặt, cho dù là đám người Thượng cổ môn phái luôn luôn cuồng ngạo cũng đều dâng lên một tia sợ hãi.

Vân Trung Hạc bình tĩnh nói:“Cấm chế còn chưa mở ra nên thất giai ma thú tuyệt đối không thể đi lên, nhưng nếu có trăm hoặc ngàn lục giai ma thú đi ra thì chúng ta không ai chạy thoát được ”.

Hưu hưu hưu, lúc này trên bình dã đã xuất hiện mấy vạn con Quỷ Vương chu, đám Quỷ Vương chu này nhất tề hé miệng phun ra một đám chất lỏng màu xanh đen, đi ngang qua khoảng cách hơn một ngàn thước bắn về phía mọi người.

Xích lạp, mặt đất bị chất lỏng này rơi xuống ăn mòn tạo ra một đám hố sâu như cái chậu rửa mặt vậy, mùi gay gay làm người ta buồn nôn.

“Mọi người mau giết chết chúng nó đi, Ma huyệt tổng cộng sẽ có bốn đến năm đợt công kích, nếu không tiêu diệt hết đợt thứ nhất này thì kế tiếp chúng ta sẽ bị vây chết ở chỗ này”. Huyết đạo nhân quát.

Lúc này mọi người đều đồng tâm hiệp lực, mục đích duy nhất là giết chết đám ma thú này, chống đỡ được đến khi truyền tống trận kích hoạt, nếu không chống đỡ được thì không ai có thể sống sót.

Tốc độ công kích của Trương Hiểu Vũ nhanh nhất và phạm vi cũng lớn nhất, chỉ thấy điện quang điên cuồng lóe ra, ước chừng một ngàn đạo Điện hoa luân ở trong đàn Quỷ Vương chu dày đặc mà tàn sát, mỗi tia Điện hoa luân lóe ra có thể trong nháy mắt giết chết gần trăm con Quỷ Vương chu, một ngàn đạo Điện hoa luân trong nháy mắt công phu đã đem toàn bộ đám Quỷ Vương chu vừa chui lên tiêu diệt sạch sẽ sau đó còn chui vào trong cái hố thật lớn kia.

Ầm vang một tiếng nổ vang, trong khe lôi quang tăng vọt rồi có thanh âm xèo xèo liên miên không dứt, cũng không biết bao nhiêu Quỷ Vương chu trong nháy mắt này đã bị Trương Hiểu Vũ thiêu cháy. Những người khác lúc này cũng công kích theo, nhất tề đánh vào trong cái khe, toàn bộ cái khe sáng rực lên, quang hoa các màu phun ra, nguyên lực dao động khủng bố khiến cho cả thiên không đều biến sắc, khí tức ma lực kia cũng bị rách.

Oanh, oanh, oanh......

Lại là hơn mười tiếng nổ vang lên, đất nứt sụt xuống, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người hơn mười cái khe sâu xuất hiện rồi vô số Quỷ Vương chu giống như vô cùng vô tận lao lên, như thủy triều lao về hướng đại điện.

“Đợt thứ nhất rốt cuộc có bao nhiêu ma thú”. Trương Hiểu Vũ da đầu run lên hỏi Vân Trung Hạc bên cạnh.

Vân Trung Hạc sắc mặt âm trầm nói:“Ma huyệt cứ cao hơn một cấp thì ma thú đi ra nhiều hơn gấp mười, ta biết trên Đằng Vân đại lục từng có nhị cấp Ma huyệt bùng nổ, đợt thứ nhất đại khái có mấy trăm vạn con ma thú đi ra”.

Nhị cấp Ma huyệt đợt thứ nhất có mấy trăm vạn ma thú, như vậy tam cấp chính là mấy ngàn vạn con, thế này thì còn phải giết tới khi nào, huống chi đây mới chỉ là đợt công kích thứ nhất mà thôi, đợt thứ hai sẽ càng khủng bố hơn, nguyên lực cũng sẽ không duy trì được lâu như vậy.

Trừ bỏ Lạc Thi Thi cùng Lý Tú, nơi này tồn tại thấp nhất cũng đều là tam tứ bốn cấp Võ tông. Đàn Quỷ Vương chu này thật sự quá dày, cho dù nhắm mắt lại cũng có thể giết chết một mảnh, cho nên mỗi người mỗi lần xuất thủ ước chừng có thể giết chết một ngàn Quỷ Vương chu, nếu phóng đại chiêu thì mỗi một lần có thể giết chết mấy vạn, đám Quỷ Vương chu này trên cơ bản đến bao nhiêu chết bấy nhiêu, nên không hình thành sự uy hiếp đối với mọi người.

Nửa khắc trôi qua, đàn Quỷ Vương chu đã dần dần thưa thớt đi nhưng số lượng ma thú đi lên lại không chút giảm bớt bởi vì đợt công kích thứ hai đã bắt đầu, đây là một loại nhện so với Quỷ Vương chu thì lớn hơn gấp bội, đó là tứ giai ma thú Phân liệt Ma chu.

Pháp Thông cười khổ nói:“Loại nhện này tuy rằng mỗi con đều không mạnh hơn tứ giai hoang thú bình thường nhưng nó có một sự khác biệt rất biến thái, đó chính là sau khi bị thương nặng thì lại phân liệt thành vô số tiểu ma chu, nói chung là thập phần khó chơi”.

Pháp Thông nói không giả, Phân liệt Ma chu này khi bị mọi người đả kích trí mạng thì thân thể lập tức bạo liệt ra mà hóa thành mấy vạn tiểu ma chu lớn nhỏ.

Hơn mười vạn Phân liệt Ma chu biến thành hơn mười triệu tiểu ma chu, tràng diện phô thiên cái địa này làm người ta kinh tâm, nó giống như người thường ở trên biển gặp bão lớn vậy.

Lạc Thi Thi cùng Lý Tú dù sao cũng là nữ hài tử, thần sắc hoảng sợ, khuôn mặt trắng bệch nhưng Trương Hiểu Vũ kiên định nói:“Chúng ta sẽ không chết”.

Tiểu ma chu này dễ bị giết hơn rất nhiều bất quá chúng cũng tụ tập lại đi theo một hướng mà phân tán ra, từ các phương hướng công kích mọi người.

“Không tốt, bên trong cổ điện có tiểu ma chu đi vào rồi”. Mặt sau có kẻ cả kinh nói.

Trương Hiểu Vũ quay đầu nhìn lại thì thấy vô số tiểu ma chu từ một góc cổ điện tiến vào, giống như thủy triều xông tới mọi người.

“Hai cô không cần công kích, khi nguyên lực cạn thì mau dùng tứ cấp hoặc là ngũ cấp Hồi nguyên đan ”. Lạc Thi Thi cùng Lý Tú bởi vì mặc Nguyên giáp nên đám tiểu ma chu công kích đến cũng không nhiều, tạm thời không gặp nguy hiểm, bất quá một khi nguyên lực không còn thì sẽ có vấn đề.

Phân liệt Ma chu tổng cộng có mấy trăm vạn, toàn bộ sau khi bị giết thì phân liệt thành gần ngàn triệu con, số này giống như cơn thủy triều màu đen bao phủ kín cả không gian.

Hộ thể nguyên lực chẳng những có thể làm cho võ giả một lớp phòng ngự kiên cường dẻo dai mà còn có lực sát thương phi phàm nhất là Hỏa nguyên lực và Lôi nguyên lực. Huống chi hộ thể nguyên lực do Võ tông phóng ra còn tương đương với nhất kích toàn lực của Võ vương cao thủ cho nên đám nhện kia vừa tới gần hộ thể nguyên lực thì đã bị chấn nát hoặc là bị nướng cháy, đóng băng, sấm đánh.

Trong thú triều màu đen, Trương Hiểu Vũ cùng hai nàng làm trung tâm một cái vòng tròn ước chừng hai thước, trên người Lạc Thi Thi có hai tầng phòng ngự, trên bích sắc hộ thể thủy tráo có Thất luân loan nguyệt lưu chuyển ở mặt trên không thôi, con nhện nào dám nhảy lên đều bị cắt thành vô số mảnh nhỏ; trên người Lý Tú cũng có một kiện thượng phẩm Nguyên giáp, màu xanh, trên hộ thể hào quang có vô số mũi nhọn quay chung quanh thân thể đồng thời giống như máy xay thịt đem vô số con nhện nhỏ đập nát.

Lôi thuộc tính của Trương Hiểu Vũ đã đạt tới Khuy đạo hậu kỳ cảnh giới, đã có thể từ toàn thân theo các phương hướng khác nhau mà phóng thích ra, lúc này lấy hắn làm trung tâm, vô số tia điện xà uốn lượn bắn nhanh ra. Trong nháy mắt công phu, trong phạm vi hơn mười thước tất cả bị thanh lý sạch sẽ.

Đợt công kích thứ hai kéo dài suốt nửa canh giờ, tuy rằng dị thường kinh tâm nhưng không ai bị thương, chỉ là trên cơ bản nguyên lực của mọi người đều tiêu hao ngoài bảy thành rồi, chờ khi đám tiểu ma chu còn lại thưa thớt mấy chục vạn con thì mọi người mới có thời gian nuốt Hồi nguyên đan mà bổ sung nguyên lực.

Khi đám tiểu ma chu chỉ còn lại chừng mười vạn con thì đợt thứ ba bắt đầu.

Nhìn đám ngũ giai ma thú Huyết Yểm đường lang bay giữa không trung che thiên tế nhật, một bộ phận người đã bắt đầu sinh ra tuyệt vọng, kia là ngũ giai ma thú đó! Luận về sức chiến đấu cá nhân thì không kém gì bá vương trong ma thú cấp ngũ giai huống chi số lượng quá nhiều có thể làm cho người tối kiên cường trong nháy mắt cũng hỏng mất, ước chừng mấy vạn con mà lại vẫn đang cuồn cuộn không ngừng gia tăng.

“Còn năm thời thần nữa truyền tống trận mới kích hoạt, chẳng lẽ lần này thật muốn chết ở chỗ này”. Có kẻ tuyệt vọng nói.

Trương Hiểu Vũ trợn mắt lạnh nhạt nói:“Câm miệng, chính ngươi muốn chết hả”. Một khi sự khủng hoảng bắt đầu khuếch tán thì khi đó một chút sinh cơ cũng không còn, hoặc là mọi người đồng tâm hiệp lực hoặc là thất bại thảm hại, đây là lúc sĩ khí trở nên rất quan trọng.

Huyết Yểm đường lang không giống đám ma thú trước, chúng tựa hồ không nóng lòng công kích mà chờ cho toàn bộ đồng bạn trong khe bay ra sau đó mới phát động tổng tiến công.

Không khí càng ngày càng áp lực, mọi người lúc này ngược lại hy vọng chúng nó không sợ chết xông lên, ít nhất như vậy thì bọn họ mới không có tâm tư thả lỏng bản thân.

“Mẹ nó, rốt cuộc đã đến”. Thác Lôi hai mắt sáng như sao, đối với Cự nhân mà nói, sự sợ hãi và tuyệt vọng là chuyện buồn cười, chết ở trong chiến đấu mới tính là sống không uổng phí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK