• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai mươi phút sau, Cả hai người được đến phòng Mông đại trưởng lão để luận tội. “ Hai ngươi đã biết lỗi mình gây ra chứ. Ta phạt tháng này cắt bổng lộc. Hai ngươi có ý kiến gì không? Nếu không thì có thể đi” Mông đại trưởng lão nói.

Huỳnh Thắng nghe bị cắt lương một tháng mà lòng đau xót nhưng vẫn phải chấp nhận hình phạt này.

Nhìn bóng dáng hai người xa khuất. Mông đại trưởng lão vui vẻ nghĩ “ Không ngờ cả hai tiểu tử này đều lĩnh ngộ Kiếm ý. Điều mà chưa bao giờ có tiền lệ...”

Về đến khu vực giành cho đệ tử hạch tâm. Huỳnh Thắng và Khoái Kiếm tạm biệt nhau. Hắn đến phòng mình thì ngạc nhiên thấy Mã Siêu, Trung Trực đứng ngoài phòng mà mặt như bị “ con Thằng Lằng ị trúng mặt”.

Hắn liền hỏi “ Hai đệ sao đứng ngoài ? Sao không vô trong ?”

Hai người chưa kịp trả lời thì, cửa phòng mở ra. Ly Lan đứng trước cửa phòng chóng nạnh nói “ Huynh làm hư phòng của ta, trong lúc chờ đợi sửa chữa ta lấy phòng Huynh ở tạm!”

Huỳnh Thắng nghe xong mà mặt xị xuống, hắn vừa bị phạt cắt Lương nay còn bị nàng xiết phòng không nơi nương tựa.

Nhìn Hắn mặt đen lại như lọ nồi, Ly Lan nở nụ cười xinh đẹp nhẹ nhàng nói “ Muội không phải kẻ bất nhân, Muội sẽ cho Huynh chỗ ngủ qua đêm”.

Nói xong nàng quăng mền, gối ra khỏi cửa! Sau đó đóng cửa lại mà không thèm tạm biệt.

Huỳnh Thắng và hai người mặt co giật vài cái!

Hắn lụm mền, gối lên thầm nghĩ “ Mai mốt có ghẹo ai thì ghẹo, ta sẽ không bao giờ đụng đến đàn bà”

Huỳnh Thắng nói với Mã Siêu, Trung Trực “ Đi thôi, chúng ta qua phòng Khoái sư huynh ở tạm”. Nói xong hắn ôm mền, gối đi về hướng phòng Khoái Kiếm.

Hai ngày đi bụi trôi qua chậm chạp, cuối cùng hắn cũng trở lại phòng mình, trong lòng như có một niềm vui khó tả dạt dào trong lòng. Dù như vậy hắn cũng không buông tha cho tu luyện và thảo luận với Khoái Kiếm được lợi ích không nhỏ.

Hôm nay, Mã Siêu thông báo cho Hắn biết còn hai tháng nữa sẽ diễn Đại hội võ lâm nên ngày mai Hắn phải tập trung ở Chánh điện để biết rõ hơn.

Sáng hôm sau, hắn thay trang phục màu vàng sạch sẽ đi Chánh Điện. Khi hắn đến nơi có nhiều người đã đến trước, trong đó có Trúc Nhân, Vương Tường, Khoái Kiếm, Ly Lan bốn đệ tử hạch tâm là được rất nhiều người lưu ý nhưng khi Hắn xuất hiện thì mọi chú ý hướng về hắn kèm theo nhiều ánh mắt thật nóng bỏng của các nữ đệ tử…

Huỳnh Thắng rùng mình khi bắt gặp những cặp mắt này. Nó như muốn nung chảy trái tim sắt đá của hắn. Hắn cảm thấy hận về “ Thằng tiểu đệ” mình nhiều hơn, đôi khi hắn cũng cố gắng phục hồi “ Nhân phẩm” cho nó nhưng vô phương. Thật là thê thảm a!

Mọi người dạt ra hai bên để nhường lối đi cho hắn. Hắn đi đến nhóm người đệ tử hạch tâm chào hỏi rồi cùng mọi người chờ đợi.

Gần một nén hương, từ xa Mông đại trưởng lão tiến đến chánh điện. Tất cả mọi người thi lễ, hắn cũng gật đầu mỉm cười đáp trả.

Mông đại trưởng lão đứng trên chánh điện nói “ Đại hội võ đài liên tông môn còn đúng hai tháng nữa là khai mạc. Sau khi họp các trưởng lão thì quyết định mười ngày nữa trong tông môn sẽ sàn lọc các đệ tử tinh anh nhất để tham gia chỉ chọn năm người. Điều kiện tham gia tu vi đạt Kết Đan sơ kỳ trở lên”.

Nghe thông tin này có nhiều người vui, kẻ buồn. Nhưng có lẽ mọi người đã quen nên những ai không đủ điều kiện tham gia cũng chỉ thở hẹn đợt sau.

Mông đại trưởng lão nhìn lướt qua mọi người và dừng lại chỗ đứng Huỳnh Thắng thở dài nói “ Trong ngày hôm nay và ngày mai tất cả đệ tử đủ điều kiện muốn khảo hạch thì đăng ký, hiện tại ai muốn đăng ký thì ở lại, còn lại thì giải tán”.

Mọi người không ai bảo ai đều rời chánh điện. Một lúc sau trong chánh điện còn bốn mươi sáu đệ tử, trong đó có Huỳnh Thắng!

Thấy mọi người đều rời đi, thì tất cả mọi người còn lại đều nhìn chằm chằm hắn. Làm cho hắn nổi da gà.

Ly Lan cười mỉa mai nói “ Lời Mông đại trưởng lão huynh nghe không hiểu sao?”
Khoái Kiếm nhìn Huỳnh Thắng mà cảm thấy áy náy cho hắn liền nhẹ nhàng khuyên “ Sư đệ là một thiên tài, rất tiếc không đủ điều kiện tham gia khảo hạch. Sư đệ đừng buồn, đợt sau thì đăng ký tham gia cũng không muộn”.

Huỳnh Thắng vẫn đứng yên không có ý định rời đi. Điều này làm mọi người khá bực. Ly Lan lại mỉa mai nói tiếp “ Khoái huynh nói như vậy mà huynh cũng không hiểu, đầu huynh có vấn đề sao ?”

Huỳnh Thắng nhìn Mông đại trưởng lão nói “ Ta không đi, đương nhiên ta đủ điều kiện tham gia khảo hạch”.

Tất cả mọi người nghe lời này đều sửng sốt. Mông đại trưởng lão bước đến gần hỏi “ Ngươi nói thật chứ?”

Huỳnh Thắng liền bốp tay thành nắm đấm và vận khí cực tốc kéo lên ào ào.
Tất cả mọi người như bị một sức mạnh vô hình đè lên người cảm giác hít thở không thông.

Hắn kéo tu vi đến Kết Đan sơ kỳ thì dừng. Ly Lan như không tin vào mắt mình, nàng dụi mắt vài lần mới xác định là mình nhìn không lầm. Mông đại trưởng lão nở một nụ cười tươi nói “ Tiểu tử ngươi ẩn tàng thật sâu, ngay cả ta cũng không nhận ra được.

Ta không biết lý do gì ngươi ẩn tàng thực lực nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là ngươi đủ điều kiện tham gia khảo hạch. Ta nói thật, ta rất kỳ vọng vào thực lực của ngươi sẽ làm tông môn rạng rỡ”

Tất cả mọi người chứng kiến cảnh này có rất nhiều kẻ buồn, vì mọi người biết rằng Huỳnh Thắng là một thiên tài và họ mong muốn không gặp hắn trên võ đài. Sự xuất hiện của hắn chắc chắn sẽ làm đảo lộn thứ tự xếp hạng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Trần Công Hiếu
04 Tháng sáu, 2020 17:01
Hôm nay ko có chương à
toibet
02 Tháng sáu, 2020 16:04
Mọi người ơi, mọi người ơi! Vô xem ủng hộ Truyện nhà
toibet
31 Tháng năm, 2020 17:26
Cảm ơn bạn đã ủng hộ nha.
Nguyễn Quảng
31 Tháng năm, 2020 16:46
chưa có chap mới hả toibet ơi :((
toibet
31 Tháng năm, 2020 15:25
Cám ơn bạn rất nhiều vì đã ủng hộ mình nha.
toibet
31 Tháng năm, 2020 15:25
Cảm ơn đạo hữu đã động viên nha.
toanho0167
30 Tháng năm, 2020 21:21
ủng hhhộ tác giả
toanho0167
30 Tháng năm, 2020 21:21
1 ngày ra 2 chap đi tác giả
Nguyễn Quảng
30 Tháng năm, 2020 19:09
ủng hộ là ok r b
toibet
30 Tháng năm, 2020 09:44
Ý tưởng thì cực kỳ hay, nhưng cách thể hiện thì cần xem lại .
toibet
30 Tháng năm, 2020 09:05
Các anh em đạo hữu thảo luận vô tư, chân tình nha, giúp tác giả chỉ ra khiếm khuyết để khắc phục cho Truyện trở nên Hoàn thiện hơn.
toibet
30 Tháng năm, 2020 03:36
Cám ơn bạn đã góp ý nha
toibet
30 Tháng năm, 2020 03:33
truyện này đọc rất hài, khá logic. Rất mong bạn ủng hộ
toibet
30 Tháng năm, 2020 03:31
các chương sau, sẽ Già hơn đó bạn ơi. hi
catteen
29 Tháng năm, 2020 22:05
truyện việt nam à ? giọng văn non quá
Nguyễn Quảng
29 Tháng năm, 2020 21:33
vãi cả 7 sắc cầu vồng :v
toibet
29 Tháng năm, 2020 21:12
Hi, cấm ơn bạn đã ủng hộ
kun30489
29 Tháng năm, 2020 15:06
cái giớithiệu trở thành kẻ bất lực
toibet
29 Tháng năm, 2020 09:14
Lần 2 bạn ủng hộ mình :D
toibet
28 Tháng năm, 2020 22:06
cảm ơn bạn rất nhiều vì đã ủng hộ nha.
Mai Chúc
28 Tháng năm, 2020 17:57
ủng hộ
toibet
27 Tháng năm, 2020 22:41
Chớ trách móc những lúc tôi Say. Chớ ghen ghét những lúc tôi Buồn. Vì đời tôi là của Tôi. Còn mây xanh kia là của Trời cao...!
toibet
24 Tháng năm, 2020 21:14
cảm ơn bạn nhiều vì ủng hộ mình. Chúc bạn luôn vui vẻ
peterpum
24 Tháng năm, 2020 20:54
Ủng hộ!
toibet
23 Tháng năm, 2020 20:49
Cám ơn bạn rất nhiều vì động viên mình
BÌNH LUẬN FACEBOOK