- Đều nói trên đời này hết thảy vật chất đều là vĩnh hằng bất biến Vậy thì vật nó cắn nuốt, đã đi nơi nào? Không phải là trở về nguyên điểm, nếu không thì thế giới sớm đã hủy diệt -.
Tông Thủ ánh mắt luân chuyển, sau đó lại nhìn chăm chú nơi nào đó hư không, nơi rất nhiều tinh thần sở tụ, tinh hệ dầy đặc nhất cũng rất chói mắt .
Dùng chỗ này làm hạch tâm, ngàn vạn triệu tinh thần tụ thành tinh đoàn, đang
chầm chậm khuếch trương.
Mỗi ngày đều là trăm dặm khuếch trương, nhưng tại trong hư không khổng lồ nơi đây, cũng không xuất hiện mảy may.
- Đáng tiếc! Năm ngày thời gian thật sự quá ít, xa xa không đủ. Sớm biết như thế, liền đem Lục Vô Song ném đi xa hơn mới tốt. Cũng không biết người này, đuổi tới nơi nào.
Lặng lẽ cười, Tông Thủ lấy một phần nguyện thoáng áp chế huyết mạch dị động. Sau đó có chút lưu luyến không gian này, tiếp tục độn không mà đi.
Nhìn như còn cách vô số khoảng cách, nếu lấy triệu triệu đến tính toán. Cho dù lấy vận tốc ánh sáng phi độn cũng cần mấy trăm vạn năm thời gian.
Chích tọa kỵ tạm thời của Tông Thủ lại trực tiếp vặn vẹo thời không đem xa xa không gian gấp khúc sau đó một bước đạp ra.
Cũng mất nửa ngày thời gian liền đến bên trong tinh hải này này.
Nơi này gắn đầy các loại vầng sáng, có vô số chân thực Tinh Vân.
Mà ánh mắt Tông Thủ cũng tập trung một điểm hạch tâm của tinh hệ kia.
Xem bên ngoài bạch động này cũng tản ra mãnh liệt quang nhiệt cùng "Mặt trời" tương tự, cũng không có chỗ nào đặc biệt.
Chỉ có tu sĩ như hắn mới có thể thông qua lực trường, pháp tắc chung quanh từ từ biến ảo, mới biết chỗ này bất đồng.
Cũng cùng hắc động đồng dạng ảnh hưởng tất cả đầy đủ mọi thứ chung quanh.
Càng khó tới gần, Tông Thủ mới tiếp cận hai triệu năm trăm ngàn dặm đã thấy thân hình chính mình dường như sắp bốc cháy.
Mà bích hỏa Huyền Quy dưới chân cũng là đầu đầy mồ hôi. Toàn thân tầng tầng Huyền Băng tụ kết nhưng nháy mắt lại tan rã.
So sánh với tinh thuần cường hoành viêm lực này, vô luận là thái dương chân hỏa hay phần không chi viêm của hắn đều quá mức nhỏ bé, quá mức pha tạp.
Như đom đóm so với hạo nguyệt, không đúng, ngay cả là đóm đóm cũng không bằng.
- Kỳ quái!
Ngây ngốc chỉ chốc lát, Tông Thủ chỉ thấy trong cơ thể mình hơi có chút dị động.
Phảng phất là có đồ vật gì đó đang phát sinh.
Mà khi Tông Thủ phân thần cẩn thận tìm tòi lại không phát giác gì. Hết thảy như bình thường, không có gì khác thường.
Sau một lúc lâu không có kết quả Tông Thủ chỉ có thể lắc đầu không có tiếp tục tìm hiểu.
Nếu đổi lại hoàn cảnh khác Tông Thủ tất nhiên sẽ cẩn thận rời khỏi, cẩn thận kiểm tra đến tột cùng.
Thế nhưng lúc này lại không muốn lúc phí nửa chút thời gian.
Bất quá cũng không dám tới gần, hắc động nội liễm, hết thảy chi uy tại ở chỗ sâu trong.
Bạch động phóng xuất cuồng bạo vô cùng, đem vô số năng lượng,vật chất dũng mãnh phún xuất.
Cùng ngày đó Tông Thủ ngắm nhìn thái sơ chi cảnh, quả nhiên có bốn phần tương tự.
- Phỏng chừng cũng chỉ có giá xử thế giới mới có thể có bắt đầu kết thúc cùng tồn tại chi cảnh -
Trong lòng suy nghĩ Tông Thủ cũng không dám nửa phần chậm trễ, đầu tiên đem vài khẩu Long Nha kiếm tế lên bên người.
Ở bên ngoài cách Bạch Động ba vạn dặm, tròn ba trăm sáu mươi lăm thấu kính lõm do Huyền Băng ngưng tụ lại xếp thành hàng ngay ngắn trước mặt Tông Thủ.
Khiến toàn bộ ánh sáng và nhiệt độ nơi đây đều tập trung tại một điểm.
Ngưng tụ thành một tia hỏa diễm mạnh mẽ và thuần khiết, còn mạnh hơn cả xung quanh Bạch Động.
Trên những thanh Long Nha kiếm, không gặp bất cứ trở ngại nào dần dần thành hình, những kí hiệu kia cũng tỉ mỉ nối lại với nhau.
Tông Thủ không thể tiếp cận một vạn dặm trong động, theo lí mà nói, ngọn lửa có thể đạt đến đỉnh cao Tiên cảnh, luyện hóa Thần cảnh Long Nha, cũng có thể như vậy thiêu cháy Tông Thủ thành than.
Vì vậy Tông Thủ sau khi cân nhắc kĩ lưỡng cũng chỉ có thể lựa chọn thủ pháp khéo léo này.
Vốn dĩ mượn ngoại lực để chế tạo kiếm khí không vắt kiệt toàn bộ sức lực của hắn như trước, Tế luyện thành công Long Nha kiếm có thể liên thông đến cả tâm hồn.
Cách làm của Tông Thủ còn khiến tâm niệm của mình cũng dung nhập vào trong đó, cùng nhận được chân hỏa từ Bạch Động chân hỏa.
Vì vậy mỗi khắc, Tông Thủ đều sống không bằng chết, linh hồn mang trọng thương, đại não đau đớn không gì sánh được.
Có thể tiếp tục chống đỡ, lại còn sức lực để cảm ứng cấu tạo của Bạch Động trước mắt.
Bản thân Tông Thủ cũng cảm thấy ngàn lần không thể tưởng tượng nổi.
- Có thể chỉ cần ý niệm Chí cảnh đã có thể tự do tự tại ở đây ngao du. Ta vốn cho rằng hồn niệm nguyên thần của mình sớm đã chuyển Dương, hôm nay mới biết thật ra là cách xa vạn dặm. Bản chất của nguyên thần vẫn như cũ không có nhiều thay đổi. Phỏng chừng lúc đạt đến Thuần Dương, cũng phải đạt đến Chí cảnh, lúc đó mới có thể không sợ vạn vật, trọn kiếp tồn tại.
Mà mỗi một tia ý niệm của Tông Thủ lúc này tản ra, cứ ra ngoài hai mươi trượng sẽ bị thiêu đốt sau đó tiêu tán.
So với xung quanh Hắc động còn khó khăn vài phần.
Cũng may để tìm hiểu huyền cơ của Bạch động cũng không cần thiết phải để hồn thức cách xa thân thể quá xa, chỉ cần tĩnh tâm quan sát xung quanh là được.
Bất kể là luyện võ hay tu linh, bản lĩnh quan trong nhất là thấy được cái lớn lao trong những thứ vụn vặt nhất.
Chỉ cần qua một chi tiết nhỏ có thể nhìn rõ vạn vật.
Thần niệm chỉ bao phủ được hai mươi trượng, nhưng chỉ cần tất cả biến hóa trong vòng hai mươi trượng này cũng đủ để y thăm dò một chút bản chất của Bạch động này.
Ở đây cần hết sức cẩn thận, nếu không bị quang nhiệt thiêu chết thì cũng bị lực phản ngược hoặc lực trường nghiền nát không biết chừng.
Nói thật ra thì có thể bất cứ lúc nào đem hắn cuốn vào Hắc động sẽ an toàn nhiều hơn.
- Đạt được rất nhiều, nhưng nếu muốn biết rõ huyền cơ bên trong, ít hơn trăm năm thì không thể tìm hiểu rõ. Như vậy xem ra, nếu về sau có thể tăng thêm một hai cảnh giới nữa lại càng nên quay lại đây quan sát.
Trong lòng Tông Thủ lúc này là cực kì mừng rỡ.
Đến đây mười bốn ngày với hắn mà nói cũng không hoàn toàn là chịu khổ.
Hắc Bạch nhị động pháp tướng trong nguyên hồn của hắn đã thực sự được hoàn thiện.
Kể cả mười tám phù cấm, hồn hải cùng những loại sức mạnh tinh thần khác đều rất có lợi.
Bởi vì Hắc Bạch nhị động đã phá hủy Hư Không nữu khúc và quy luật cấu thành thiên địa.
Các loại pháp qui đều chẳng có chút lạ lẫm nào hiện trước mắt Tông Thủ.
Hai điểm này với hắn mà nói, đều như biết nguồn tài nguyên mà khai thác không triệt để.
Mà tái biến đổi đơn chất thành những chất phức tạp hơn cũng khiến Tông Thủ cảm ứng được hơn hai mươi loại quy tắc của trời đất.
Căn bản không thể tận lực tìm hiểu, dùng mắt mà có thể nhìn mà có thể thấy được huyền cơ bên trong.
Ràng buộc của Hắc động khiến Tông Thủ không thể không biết, mà Bạch động phóng ra lại càng ảo diệu hơn.