Mục lục
[Dịch] Thần Hoàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cộng thêm linh sư của Đại Can cũng có hơn vạn, cộng lại là hơn bốn vạn.

Hơn bốn vạn linh sư hợp lực, tụ tập linh năng to lớn bao phủ nơi này.

Mặc dù thánh cảnh ra tay cũng không dám ngạnh kháng.

Từ khi động thủ tới bây giờ đã trôi qua nửa ngày, ngay cả người thủ hợp pháp trận cũng đã không chống nổi, trận pháp xuất hiện vết rách.

Tông Thủ đứng trên đỉnh núi, nhớ tới năm đó trên Huyền Linh tông, chỉ hộ sơn đại trận không thể nghi ngờ đã mạnh hơn Ma Linh tông.

Nhưng mà dưới áp bách của ba ngàn Huyết Vân Kỵ cũng bị đánh nát.

Mà lúc này Ma Linh tông bị bốn vạn linh sư thay phiên công kích vẫn có thể chống đỡ nửa ngày.

Quả nhiên linh triều sắp tới thì những đại trận này cũng tăng cường theo.

- Xem ra là nhịn không được!

Hổ Trung Nguyên cười hắc hắc, đem Hổ Bá Đao cầm trong tay, sau đó dùng đầu lưỡi liếm huyết vân màu nâu đen trên đao, ánh mắt hưng phấn mà lãnh khốc.

Thời khắc hộ sơn đại trận bị tiêu diệt, vậy thì hơn mười vạn thiết kỵ bên ngoài có thể nhào vào trong, chém giết tất cả sinh linh, hưởng thụ khoái cảm giết chóc.

Bởi vì quá mức hưng phấn, sau lưng Hổ Trung Nguyên thậm chí hiện ra một thiết hổ đen nhánh, ánh mắt cũng vô cùng hung lệ.

- Thực buồn nôn!

Sơ Tuyết ôm Huyết Nguyệt Đao, nghiếng đầu nhìn qua chỗ khác. Nghĩ thầm cậu của nàng tuy quần là áo lượt, nhưng mà làm người hôm nay quả thật không còn gì để nói cả.

Tông Thủ cũng im lặng, rốt cuộc Hổ Trung Nguyên học đâu ra thói quen này? Dùng đầu lưỡi thè ra liếm đao, rất khốc sao?

- Rất bẩn, ngươi cẩn thận sinh bệnh đấy...

Trên đao của thằng này mấy ngày nay dính không biết bao nhiêu máu người, lúc này cũng không có ai biết được trên đó chứa bao nhiêu ‘ vi khuẩn virus ’.

Nhưng mà thân là tu sĩ không sợ mấy thứ này.

Hổ Trung Nguyên có chút xấu hổ, vội vàng dùng tay áo lau nước miếng, nghiêm trang nhìn qua sơn cốc.

Tông Thủ thì cười lạnh nhìn qua không trung. Vài đạo ý niệm chí cảnh lăng không áp lên người của hắn.

Nhưng mà thế thì sao? Cũng chỉ có thể nhìn mà thôi, mắt thấy Ma Linh tông bị diệt môn!

Ở xa xa có hào quang đỏ như máu bỗng nhiên lập loè một hồi. Đồng tử của Tông Thủ mở to ra.

Nhưng mà không chờ hắn mở miệng phân phó, thượng hai tòa trận pháo cũng đã khởi động. Hai đạo kiếm khí chém xuống, lập tức xé rách linh trận hộ sơn.

Kiếm khí vạn trượng đâm vào trong đó, lập tức quét ngang, trên sơn môn xuất hiện vết kiếm to lớn.

Mà căn cơ thủ hộ linh sơn cũng sụp đổ theo.

Bốn vạn linh sư cũng tiên lên. Vô số linh pháp một mạch bị oanh kích, những gì sót lại bị quét sạch toàn bộ.

- Ngươi có thể đi, hai phút sau giết vào.

Tông Thủ tiens vào hư không, ngữ khí lạnh như băng không cảm tình nói ra.

- Tất cả mọi người, chém không tha!

- Lĩnh mệnh!

Hổ Trung Nguyên cười ha ha, đi đầu tiến lên.

Lẳng lặng chờ mấy vạn linh sư không ngừng oanh kích.

Sâu trong sơn cốc cũng thỉnh thoảng truyền ra âm thanh kêu thảm thiết.

- Tông Thủ, bản ma liều với ngươi!

- Đáng giận đáng giận!

- Ta không muốn chết! Ta chưa từng giết người, buông tha ta...

Một ít độn quang màu đen bay vút lên, ý đồ lao ra bên ngoài cốc. Lại thường thường vừa mới hiện thân đã bị mấy ngàn vạn linh pháp oanh nát bấy.

Mặc dù có cá lọt lưới thì không trung hai tòa Thiên Cương Tru Ma Kiếm Trận cũng một kiêm chém giết.

Thậm chí ngay cả dưới đất cũng bị pháp thuật lớn oanh kích. Khiến cho tất cả mọi pháp thuật độn thổ không còn tác dụng.

Mà hai phút sau, tất cả linh pháp đều ngay ngắn dừng lại.

Sau đó là mười vạn thiết kỵ giống như thủy triều lao thẳng vào trong sơn cốc, mà chạy trước kỵ trận chính là hai vạn Thương Sinh Đạo Thương Sinh Huyền Long!

Tông Thủ phất tay áo một cái, một đạo ánh sáng màu vàng cũng tuôn ra ngoài.

Thánh Hỏa Ngân Nghĩ là thiên địa lệ khí sinh ra, có thể trong thời gian ngắn không ngừng giết choc, muốn đám quái vật lệ khí này không tạo phản không thể quá áp chế tính tình của chúng. Giờ này khắc này đúng là thời điểm cho nó hưởng thụ.

Sơ Tuyết cũng cầm lấy Huyết Nguyệt Đao, thân hình lóe lên xông thẳng vào.

Bởi là vì có Hổ Trung Nguyên, phòng bị trong Ma Linh tông có cường giả thánh cảnh phản kích.

Tông Thủ thì ở bên ngoài, hắn vẫn ung dung nhìn qua. Vài đạo ý niệm chí cảnh lăng lệ ác liệt áp xuống.

Thậm chí ép tới cốt cách của hắn không ngừng rung động ‘ xoẹt zoẹt~ ’ .

Tông Thủ toàn bộ không thèm để ý, ngược lại dẫn lực rèn luyện thân thể của mình.

Mấy vị này ai không hận không thể nghiền Tông Thủ phân thân toái cốt sao?

Càng như vậy càng tốt! Căm thù từ tận xương tuỷ nhưng lại không thể làm gì.

- Sư đệ, ta biết ngươi không sợ, nhưng mà nên kiềm chế mới tốt.

Phía sau truyền ra tiếng thở dài, một thanh niên áo trắng lăng không hiện ra, dạo bước đi tới:

- Người ta khiêu khích như vậy, lại là mấy Thánh tôn, còn mặt mũi nào tồn tại?

- Minh Ngọc sư huynh!

Tông Thủ quay đầu lại, sau đó cười cười:

- Là Thanh Tú hoặc là Ngụy Húc sư huynh cho ngươi nói những lời này?

- Cũng không phải!

Trong lòng Minh Ngọc không hiểu sao sợ hãi, lắc đầu:

- Sư bá nói có thể mặc ngươi làm, Ngụy Húc sư đệ cũng không sao cả, nhưng mà...

Cuộc chiến Thần Nguyên, hắn đã từng nhìn thấy ba thánh tôn thối lui đấy.

Nho môn thần tôn, vốn là ba ý niệm của ba chí cảnh ngưng tụ mà thành. Cho nên ý thức bản năng sẽ không địch lại thánh hoàng.

Đây cũng là Ma Đạo hai môn sau khi bị sáu vạn tử lân tử lân diễm thương kỵ tiêu diệt, thậm chí bại cục không thể vãn hồi được.

Chu tử lực lượng một người đã vô pháp kháng cự Thương Sinh Thất Kiếm.

Cường giả chí cảnh chiếm ưu thế bị quét là sạch. Chu tử không cách nào giải quyết nho gia ba thần tôn kháng cự, Thái Thủy Ma Quân trước khi khôi phục thương thế, đạo nho ma ba nhà ngược lại tạm lâm vào hoàn cảnh xấu.

Tât cả chỉ bằng lúc này Tông Thủ chỉ huy giết đến tận Ma Linh tông, ba chí tôn của ba giáo chỉ cố nén giận, nhưng mà chưa từng nhúng tay vào.

- Nhưng mà sư đệ ngươi làm việc như thế cũng quá mức...

Đâu chỉ là qua, quả thực chính là cho mấy người kia không thể hạ đài, giống như vung tay tát vào mặt của Nguyên Ma.

Bởi vì hắn không sợ, lại lo lắng Tông Thủ an nguy. Nhưng mà lại triệt để chọc giận mấy Thánh tôn thì hậu quả quá lớn.

Như vậy mặc dù thành năng lực của Thanh Tú cũng chưa chắc có thể bảo vệ Tông Thủ.

Nhìn ra lo nghĩ của Minh Ngọc thì trong lòng Tông Thủ ấm lại, sắc mặt nhu hòa vài phần.

Nhưng trong lòng thì thầm than, cũng khó trách Hi Tử năm đó lựa chọn người chưởng giáo, chọn Ngụy Húc là người nhập môn trễ nhất mà không phải là mấy sư huynh lớn tuổi này.

- Làm phiền sư huynh lo lắng! Nhưng mà Minh Ngọc sư huynh, thiên hạ đại nghĩa trong tay ta! Mà không phải là nho môn.

Khóe mắt của Minh Ngọc nháy lên khó hiểu,

- Công pháp ma môn thường dùng là huyết thế, môn hạ đệ tử tính tình cuồng bạo khát máu, yêu thích giết người, huyết án việc xấu chỗ nào cũng có! Người trong thiên hạ đau khổ vì ma đạo đã lâu, lại bởi vì Vân Giới chiến loạn nhiều lần nên không thể làm gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK