Tông Thủ hắn không sợ, thân thể hắn trăm tà bất xâm. Nhưng nếu như ra tay với Sơ Tuyết thì phiền toái.
Vốn cho rằng địch minh ta ám, bây giờ Trọng Huyền càng thông minh. Cũng chưa từng lộ diện, vẫn ẩn nấp như trước.
Hôm nay chỉ có thể chờ, Khổng Duệ trước đó cung cấp vài món pháp khí trừ tà, có thể hữu dụng.
Suy tư như vậy Tông Thủ chợt nghe cách đó không xa có âm thanh nữ tử cười duyên bên tai.
- Mấy tháng không thấy, bệ hạ từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?
Âm thanh quen thuộc, làm Tông Thủ quay đầu, chỉ thấy Tô Tiểu Tiểu đang tươi cười đứng sau lưng hắn ngàn trượng.
Lúc này Tô Tiểu Tiểu một thân váy dài màu trắng, hồn nhiên nhìn không ra dáng vẻ phóng đãng nóng bỏng lúc trước. Trên mặt không chút phấn son, thanh thuần khả nhân, không có nửa phần tà mị. Đứng ở đó như đóa hoa bách hợp thuần khiết, làm cho người ta động tâm. Giống như tiên tử lạc xuống phàm trần, không mang theo chút khói lửa nào cả. nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
Tông Thủ tâm niệm chấn động, nhờ tơ tình của Nguyên Ma Thất Tình Quyết dẫn dắt nên dễ dàng tìm được nơi này.
Hắn lập tức nhíu mày lại, trong mắt hiện ra thần sắc không tin tưởng nổi:
- Ngươi rõ ràng không chết? Ta còn tưởng rằng Vô Thượng Nguyên Ma sẽ biến ngươi thành phân bón hoa của trong Nguyên Ma cư đấy, khó được khó được --
Tô Tiểu Tiểu không thừa lời, nhớ tới biến cố Tăng Huyền Trì Pháp Dực thì đúng là có khả năng.
Không để ý tới Tông Thủ trêu chọc, Tô Tiểu Tiểu trực tiếp lóe thân rơi xuống lưng rùa.
Sơ Tuyết lại cảm giác khó chịu, Huyết Nguyệt Đao ra khỏi vỏ. Một đạo hồng ảnh vô ảnh vô tích từ hư không xẹt qua.
Tô Tiểu Tiểu kinh hô một tiếng, tiện tay ném ra một tấm sa mỏng màu hồng, sương mù mông lung tán đi che chắn thân thể.
Huyết Nguyệt Đao xẹt qua, sa mỏng bị một đao chém thanh hai đoạn. Nhưng mà thân ảnh của Tô Tiểu Tiểu vẫn đứng ở đó.
Sơ Tuyết nhíu mày, ánh đao kia lập tức lộn trở lại, thời điểm muốn xuất đao tiếp thì lại phát hiện một đao kia của mình không chém xuống được nữa.
Nàng vốn thiện tâm, cũng không thật sự oán hận Tô Tiểu Tiểu, cũng không xuất đao.
Lúc này cảm thấy xấu hổ, nhìn qua bộ dáng đáng yêu và sợ hãi của Tô Tiểu Tiểu thì trong lòng xấu hổ.
Nữ nhân này kỳ thật cũng không có làm cái gì? Chẳng phải mình quá phận?
- Thao túng thất tình, là Cửu Bí Nguyên Ma Thất Tình Đại pháp? Có ý tứ!
Nguyên Vô Thương cười lạnh, hào hứng dạt dào:
- Tông huynh, cần ta thay ngươi trảm nàng không?
Tông Thủ khoát tay, khe khẽ thở dài. Hắn thề cả đời mình đều ít khi thương hoa tiếc ngọc khi đối địch. Nhưng mà đối với yêu nữ trước mặt không có biện pháp.
- Ân?
Nguyên Vô Thương hơi kinh ngạc, dùng tâm ngoan thủ lạt của Tông Thủ lúc này cần chần chờ cái gì chứ?
Suy nghĩ thoáng qua và cười ha hả:
- Chẳng lẽ là thất tình dẫn nguyên? Tông huynh tình tâm đã động?
Thời điểm nói chuyện đã thu hồi thần niệm tập trung. Hắn ma đạo kiêm tu, đối với Nguyên Ma thất tình đại pháp có biết một hai.
Biết được tơ ngọc dẫn dắt cho nên Tông Thủ lúc này xác thực không làm gì được Tô Tiểu Tiểu.
Nhưng mà tương đối mà nói Tô Tiểu Tiểu đối với mấy người bọn họ cũng không có uy hiếp.
Sắc mặt Tông Thủ tái nhợt, càng ngày càng khó nhìn. Nhưng mà những điển tịch ma đạo hắn nghiên cứu cũng không phải là không có thu hoạch.
Biết được một khi có thể trong ba mươi năm chính mình không chân chính động tình, có thể đợi đến lúc hiệu lực của Nguyên Ma thất tình đại pháp biến mất.
Vì vậy nghiêm mặt, Tông Thủ ngữ khí nguội lạnh xuống:
- Ngươi tới tìm ta là vì chuyện gì?
- Nghe nói trong tần hoàng mộ có vô số thiên địa linh vật thời vân hoang chôn cùng, đối với ma môn ta có chỗ hữu dụng. Lúc này tần hoàng mộ sớm mở ra, ta thế nào không tới? Nhưng mà mấy tháng trước vì ngươi mà ta đắc tội Hàn sư đệ quá ác, ở cùng với sư đệ chắc chắn là có chuyện, bị người ta tiền dâm hậu sát đấy. Cẩn thận ngẫm lại tốt hơn nên đi cùng ái lang mà thôi.
Lúc nói chuyện Tô Tiểu Tiểu không ngừng đánh giá cao thấp Tông Thủ cao.
Xem ra là oan gia, không ngờ chưa biết tác dụng của Tăng Huyền Trì Pháp Dực, nếu không Tông Thủ hiện giờ đã là đệ nhất nhân dưới chí cảnh của Vân Giới!
Nếu không chính mình dùng giao cho Tú Quan thì lập tức xuất hiện một Hi Tử.
Có thể dùng sức một mình áp đảo cả Vân Giới.
Hôm nay cũng không cần phải che dấu bộ dáng, có thể thoải mái tiến vào Thủy Hoàng mộ.
Có thực lực Thánh Cảnh, lại không bị áp chế, đủ hoành hành. Cơ quan linh trận trong mộ đúng là không đủ nhìn.
Nơi này tuy cường giả như mây, có thể toàn bộ cộng lại cũng không phải chẳng chịu nổi một kiếm của Tông Thủ sao.
Trong nội tâm ẩn ẩn có xúc động, muốn đem chuyện Tăng Huyền Trì Pháp Dực cáo tri.
Trong nháy mắt tiếp theo trong đầu Tô Tiểu Tiểu hiện ra một thân ảnh.
Người nọ đã cho nàng biết toàn bộ về Tăng Huyền Trì Pháp Dực, há có thể không đề phòng nàng?
Vị này mặc dù đã rời khỏi Vân Giới, nhưng mà hắn ở trong lòng nàng chính là bóng mờ khổng lồ.
Ung dung thở dài, trên mặt Tô Tiểu Tiểu lại hiện ra vẻ trêu tức:
- Nguyên Ma thất tình đại pháp mặc dù không cần hấp thụ huyết nguyên các loại, nhưng mà càng gần đến mức cuối thì càng cần thất tình của nhân gian tẩm bổ. Nhân gian thất tình hỉ, nộ, buồn bã, sợ, yêu, ác, dục. Tiểu Tiểu chỉ kém một bước cuối cùng, có thể hoàn thành nội thiên địa. Nhưng mà một bước này lại tai họa không biết bao nhiêu người? Tiểu Tiểu đã luyến ái lang, liền ý định cải tà quy chính, không thể hại người. Như trong tần hoàng mộ có đồ vật trợ giúp ta tu hành, chẳng phải vẹn toàn đôi bên? Cho nên ta thật sự là bất đắc dĩ, ái lang có dám cho ta đi cùng sao?
Tông Thủ hừ lạnh một tiếng, cái này tính toán cái gì? Quân tử có thể lấn người ta sao?
Dựa theo thuyết pháp của yêu nữ này, ngược lại ngày sau người bị tai họa đều là trách nhiệm của mình.
Nếu không phải nguyên nhân Nguyên Ma thất tình đại pháp, hắn đã sớm chém yêu nữ này rồi.
- Bỏ đi, do ngươi là được!
Trong nội tâm thì thở dài, cũng không đắn đo với yêu nữ này.
Không biết sao, thật sự không muốn nàng dùng Nguyên Ma thất tình đại pháp đi mị hoặc chúng sinh.
Nhưng mà nàng này đi theo cũng không sao, do mình nhìn nàng có thể bịp bọm cái gì.
Tô Tiểu Tiểu nghe vậy nhẹ giọng cười cười, giông như tiếng chuông thanh thúy.
Trong Tần hoàng mộ ta có biết một hai, hoặc là khả năng giúp đở ái lang đấy.
Ánh mắt nhìn qua bốn người, lúc trông thấy Trầm Nguyệt Hiên thì trong đôi mắt của nàng hiện ra vẻ kinh hãi.
Người này hình như xuất thân Mặc gia?
Sơ Tuyết tâm tình vô cùng phiền muộn, nhiều lần muốn rút đao, nhưng mà Tô Tiểu Tiểu lúc nào cũng đứng bên cạnh chủ nhân, rồi lại mạc danh kỳ diệu địch ý tiêu hết.
Rõ ràng cảm giác yêu nữ này dễ yêu đáng gần...
Lúc này nàng dù tinh khiết cũng thấy không đúng, giống như cảm xúc của mình bị người điều khiển vậy.
Nhưng mà Tông Thủ đã lên tiếng, không dễ ra tay, tức giận hừ một tiếng.
Tai mèo của nàng dựng lên thẳng tắp, tỏ vẻ rất tức giận rất tức giận!