Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyệt Yêu không hề do dự khép năm ngón tay phải lại, dùng đầu ngón tay làm dao chặt đứt bàn tay bị thương của mình. Tay trái đang phân giải của nàng rời khỏi cổ tay, hóa thành máu giữa không trung.

Đến lúc này trong lòng Gunsmith mới nghĩ lại mà sợ, trong nháy mắt vừa rồi có thể nói hắn đã thoát khỏi hiểm cảnh, nếu không nhờ Nguyệt Yêu xông đến trước người giúp hắn đỡ viên đạn kia, đầu của hắn đã không đảm bảo rồi.

- Chậc... đau chết được...
Nguyệt Yêu khẽ mắng một câu, tay của nàng không thể nhanh chóng lành lại giống như Dark Water, kể cả khả năng tự khôi phục của Blood Owl cũng nhanh hơn nàng nhiều. Loại thương thế mất đi cả xương như vậy, nàng dốc sức vận chuyển năng lượng tự chữa trị, ít nhất cũng phải tốn hơn năm phút.

- Các ngươi tới rất đúng lúc.
Barmond nói:
- Thiên Nhất, Blood Owl.

Lúc này ánh mắt của hắn đã khôi phục như cũ, trong mắt không còn phát ra ánh sáng kỳ dị, lại dùng cặp mắt bình thường nhìn người khác:
- Hai người các ngươi... cộng thêm Strange, là những kẻ mà ta phải giết. Giữ lại các ngươi là uy hiếp với toàn bộ thế giới, cái thế giới sắp bị ta thống trị kia... không có chỗ cho các ngươi dung thân.

Hắn dừng lại một chút, nhìn về phía mấy người Gunsmith:
- Còn đám nhân vật nhỏ các ngươi, đã là thành viên Nghịch Thập Tự chắc cũng không hạng bình thường, giải quyết luôn ở đây cũng tốt, xem như trừ bỏ một chút hiểm họa tiềm ẩn.

Nói thì chậm nhưng diễn ra thì nhanh, một cánh tay lớn cầm bánh xe màu vàng đã đập xuống chỗ Barmond đang đứng.

Vừa nghe được hai chữ “thống trị”, Cherub đã nổi ý định giết người. Đối với hắn thì một tên người phàm trở thành kẻ thống trị là chuyện hoàn toàn có thể chấp nhận, bởi vì chỉ cần mấy chục năm ngắn ngủi là chính quyền sẽ đổi chủ. Nhưng hôm nay Cesare Barmond đã có được lực lượng của cây sinh mệnh, khả năng chết già e rằng không cao lắm. Một khi tên này chiếm được quyền thống trị Địa Cầu, nguyện vọng phục hưng vương quốc thứ hai của Cherub chắc chắn sẽ càng thêm mờ mịt.

- Ta còn phải cám ơn ngươi.
Barmond dùng một tay đỡ lấy công kích của bánh xe vàng:
- Cherub, ngươi để ta nhìn thấy cảnh tượng mà loài người vĩnh viễn không nhìn thấy, để ta tìm được cổng lớn của vườn địa đàng, còn ép ta đến cực hạn tử vong, khiến ta có thể đạt tới cấp Thần trước khi nếm trái cây sinh mệnh.

Hắn cười lạnh:
- Nếu như ngươi ngoan ngoãn ở trong không gian này, dừng việc giám thị và ảnh hưởng đến Địa Cầu, ta có thể đáp ứng miễn xá cho ngươi và đồng loại, để các ngươi tiếp tục sống ở nơi này.

- Ngươi chỉ đang uổng phí miệng lưỡi thôi.
Thiên Nhất trong nháy mắt xuất hiện sau người Barmond, vung quyền đánh tới.

- Ngươi mù rồi sao, ngay cả bánh xe vàng to lớn kia ta cũng có thể dùng một tay...

Nắm tay của Thiên Nhất đánh vào mặt Barmond, hắn còn chưa nói hết câu, mặt đã bị đánh đến vặn vẹo biến hình, hai chân rời khỏi mặt đất bay ngang ra.

Sau khi Barmond bay ra mấy chục mét, chân đạp vào hư không, ổn định thân hình lại. Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt hung ác nhìn Thiên Nhất, dùng mu bàn tay lau vết máu chảy xuống nơi khóe miệng, nói:
- Tại sao ngươi lại có loại...

- Lực lượng này?
Thiên Nhất tiếp lời đối phương, nói thẳng:
- Bởi vì ta đã dùng năng lực của ngươi, chỉ cần ngươi vẫn là sinh vật mang theo “tội”, ta sẽ có thể làm như vậy.

- Bây giờ ta là thần!
Barmond quát lên, nhìn vẻ mặt dường như hắn rất khẳng định điểm này.

- Nói một cách chuẩn xác, ngươi là một người năng lực cấp Thần.
Thiên Nhất nói:
- Ngươi có thể dùng năng lượng mạnh mẽ, chống lại việc ta trực tiếp can thiệp từ bên trong và phá hủy thể xác của ngươi, nhưng có một số quy tắc ngươi không thay đổi được.

- Nói bậy!
Trong con ngươi của Barmond lại tỏa ra ánh sáng kỳ dị:
- Thiên Nhất, loài người không nhìn thấu ngươi, nhưng ta thì đã nhìn rõ. Tên quái vật giống như ma vương ngươi, hôm nay sẽ do ta gánh vác sứ mạng chúa cứu thế... thay trời hành đạo!

Mấy tiếng “rầm rầm” liên tục vang lên, lúc này năm người khổng lồ do cột lớn thần miếu biến thành đã xông đến, vung quyền đánh vào Barmond, khiến cho đá vụn tứ tung, cát bụi đầy trời. Nhưng mấy giây sau lại thấy cánh tay của năm người khổng lồ kia lần lượt vỡ nứt, mảng thịt tung tóe, máu chảy thành sông.

Blood Owl và Gunsmith nhìn thấy khá rõ, năng lượng cuồng bạo của Barmond đã hóa thành nắm tay lớn trong suốt, đối kháng với nắm tay chồng chất của những người khổng lồ kia, kết quả cánh tay hữu hình của những người khổng lồ kia lại bị nắm tay vô hình đánh vỡ.

Không lâu sau, năm người khổng lồ còn đang kinh ngạc đều bị đục thủng không ít lỗ trên người, lần lượt ngã xuống dưới phản kích khủng bố của Barmond, mất mạng ở đây.

Tầm nhìn của Cherub không bị bụi đất ảnh hưởng, hắn nhìn thấy cảnh tượng này trong lòng lại có suy nghĩ khác. Hắn cuối cùng đã ý thức được, thực lực của con người này e rằng đã vượt trên mình, cứ tiếp tục như vậy sẽ không chiếm được ưu thế.

Hiện giờ trước mặt Cherub có ba con đường. Một là tạm thời cúi đầu xưng thần, thuyết phục Barmond cùng nhau đối phó với người truyền thuật, đây là thượng sách. Hai là nhân lúc hỗn loạn một lần nữa khởi động trận pháp ánh sáng, trốn vào vườn địa đàng, đóng cổng lớn ở bên kia, sau đó lập kế hoạch khác, đây là trung sách. Ba là tiếp tục cục diện loạn chiến này, mong đợi mình có thể trở thành người thắng sau cùng, đây đương nhiên là hạ sách không hề nắm chắc.

Cherub không cân nhắc quá lâu, đã lựa chọn con đường thứ hai. Sở dĩ hắn không chọn thượng sách, là vì hắn không tin vào chuyện “miễn xá” mà Barmond đã nói. Loài người nói một đằng làm một nẻo, Cherub đã nhìn thấy quá nhiều, hắn thà lựa chọn tin tưởng chính mình, vứt bỏ những đồng bào còn lại trong vườn treo Babylon, ném bọn họ cho người truyền thuật.

Khi ánh mắt của mọi người đều bị Barmond thu hút, Cherub đã lặng lẽ đi đến bên cạnh cột sáng kia, sau đó tan vào.

Cho dù người khác không chú ý tới, hành động này cũng tuyệt đối không thoát khỏi cặp mắt của Thiên Nhất. Hắn sẽ không để Cherub chạy trốn, nếu lúc này không đi ngăn cản, e rằng lần sau muốn giết đối phương sẽ phải đợi đến hàng trăm năm.

- Blood Owl! Nơi này giao cho ngươi! Bảo vệ bọn họ.
Thiên Nhất nói một câu liền xông về phía cột sáng. Thực ra hắn chỉ cần Blood Owl bảo vệ tốt Nguyệt Yêu là được rồi, những người khác kể cả Blood Owl có chết sạch cũng không sao, nhưng trong trường hợp này cũng không thể nói thẳng ra như vậy.

Barmond vừa mới giết chết mấy người khổng lồ, lại nhỉn cột sáng bên kia, trông thấy Cherub đã khởi động trận pháp ánh sáng, sau đó chìm vào, mà Thiên Nhất cũng đuổi theo vào trong cột sáng kia.

Hắn suy nghĩ mấy giây, quyết định không đuổi qua, chỉ nhìn cánh cổng không gian bị đóng lại ở đầu bên kia, cột sáng từ vườn địa đàng chiếu vào không gian này cũng theo đó biến mất.

- Như vậy cũng tốt, cứ để bọn chúng ở bên kia chém giết lẫn nhau. Cho dù cánh cổng mở ra lần nữa, hai quái vật phiền phức kia cũng chỉ sẽ có một tên trở lại, giảm bớt không ít chuyện cho ta.
Barmond nói xong liền đưa mắt nhìn Blood Owl:
- Mà ta có thể thừa dịp này, giải quyết một vấn đề lâu ngày giống như xương trong cổ họng... chính là ngươi, kẻ giết thần.

Blood Owl nói với năm người còn lại:
- Các ngươi đã nghe rồi chứ...

Ánh mắt của hắn lại không rời khỏi người Barmond nửa giây, trên mặt còn mang theo nụ cười hưng phấn:
- Con mồi này là của ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
iahokra
17 Tháng năm, 2019 23:50
hị vọng lại đừng làm dc 100 chương rồi nghỉ tiếp
lolqwer12
06 Tháng năm, 2019 23:35
Dịch trở lại thì drop recvt :v
BÌNH LUẬN FACEBOOK