Mặt trời chói chang trên không, Blood Owl mặc áo thun ngắn tay và quần lính lòe loẹt, đi dọc theo một con đường trong sa mạc.
Mồ hôi đã thấm ướt quần áo của hắn, hắn cởi áo thun xuống, vắt một ít mồ hôi, tiếp đó treo ở sau cổ giống như khăn lông.
Cũng không biết đã đi bao lâu, phương hướng của mặt trời dường như không thay đổi, trong thế giới đen trắng cái bóng của Blood Owl vẫn luôn dừng lại dưới chân mình.
Đột nhiên từ phía sau vang lên tiếng xe chạy.
Blood Owl thật sự không trông chờ trong chuyến hành trình này có thể quá giang xe được, trên thực tế hắn cũng không biết mình muốn đi đâu. Có điều ngồi trên xe vẫn thoải mái hơn đi bộ một chút, hơn nữa cũng nhanh hơn, cho nên hắn tạm thời dừng bước, đưa một tay ra, dùng ngón cái ra dấu muốn đi nhờ xe.
Bất ngờ, xe dừng lại.
Đây là một chiếc xe hatchback gia dụng, không gian phía sau rất rộng rãi, cả xe có thể chứa năm sáu người.
Trên ghế lái là một người đàn ông trung niên, bên cạnh chắc là vợ của ông ta, trong xe chỉ có hai người bọn họ. Hai người này nhìn qua chỉ là dân chúng bình thường, không giống như nhân vật lớn gì.
- Này, anh bạn, muốn quá giang phải không?
- Nếu không phiền, có thể đưa tôi đến thành trấn kế tiếp không? Trạm xăng dầu cũng được.
- Không vấn đề, lên đây đi.
Người đàn ông nói:
- Tôi tên là Edward, đây là vợ tôi Nancy.
- Xin chào.
Vợ của ông ta chào hỏi Blood Owl.
- Các người có thể gọi tôi là Chev.
Blood Owl đáp lại một câu, sau đó mở cửa xe, ngồi ở vị trí phía sau.
Xe tiếp tục chạy. Lúc này có hai chuyện quấy nhiễu Blood Owl. Thứ nhất là hắn không hề cảm nhận được một chút tội ác nào, theo hắn phán đoán hoặc là năng lực của mình mất tác dụng, hoặc hai người trước mắt này đều là thánh nhân. Thứ hai, hắn rất khó hiểu vì sao hai lữ khách này lại để mình lên xe? Nếu như nhìn thấy một cô gái ở ven đường, hoặc là một anh bạn trẻ ăn mặc như mọt sách, có lẽ mọi người sẽ dừng lại. Nhưng hắn... một người ở trần giống như vận động viên thể hình từ trên lịch treo tường nhảy xuống, tóc ngắn, ánh mắt hung ác, hình dáng gây cho người ta cảm giác vừa nhảy lên xe sẽ lập tức tạo ra một vụ án giết người. Hai người này điên rồi sao?
- Này anh Chev, sao anh lại một mình ở trong sa mạc?
Edward hỏi:
- Xe bị hỏng? Đi bộ thám hiểm?
- Thuyền nhỏ của tôi mắc cạn.
Blood Owl trả lời, điều hòa trong xe khiến hắn trở nên mát mẻ, cho nên hắn lại mặc áo thun vào.
- Ha ha ha, anh thật là hài hước, Chev.
Edward cười cởi mở.
Blood Owl ngồi ở phía sau, nhìn bóng lưng của đôi vợ chồng này, hắn luôn cảm thấy giống như đã từng quen biết. Trong ký ức hai gương mặt mơ hồ dần dần hiện ra, trở nên rõ ràng...
Màu sắc của mái tóc, màu sắc của mắt, khẩu âm, giọng điệu lúc nói chuyện, những động tác nhỏ trong lúc vô ý biểu lộ ra, thậm chí là tiếng cười, những thứ này đều đang ngủ sâu trong ký ức của Blood Owl, tuy đã xa cách nhiều năm nhưng cũng không khó để nhớ lại.
- Edward.
Blood Owl đột nhiên nói.
- Cái gì?
- Có thể hỏi một chút không, ông họ gì?
- Gillies, sao vậy?
Edward trả lời.
- À, thì ra là vậy, ông Gillies và vợ.
Blood Owl cười lạnh:
- Nếu như ta nhớ không lầm, các người hẳn là đã chết, lúc ta tám tuổi thì đã chết rồi. Ta đã chôn các người ở sân sau, có nhớ không? Cha, mẹ.
Edward và người vợ Nancy của ông ta đột nhiên im lặng, hai người không cử động, nhìn từ góc độ của Blood Owl thì da của bọn họ đang thối rữa.
Mấy giây sau hai người đã nhanh chóng hóa thành tro tàn, rải rác trên ghế ngồi, ngay cả quần áo cũng mục nát.
Xe đã mất khống chế, nhưng Blood Owl vẫn rất bình tĩnh, hắn vươn người tới ổn định tay lái, kéo thắng tay.
Lúc này xe đã chạy ra khỏi đường cái, nhưng chung quanh chỉ có sa mạc, ngoại trừ cột điện và vài tảng đá lớn thì không có chướng ngại vật nào có thể dẫn đến tai nạn. Vì vậy Blood Owl dừng xe nhìn có vẻ kinh tâm động phách, nhưng lại không gặp nguy hiểm.
Hắn trở lại chỗ ngồi phía sau, thở ra một hơi, sau đó đẩy cửa xe, từ bên ngoài đi vòng qua bên cạnh ghế lái, mở cửa xe ở đó ra. Lúc này trên ghế ngồi phía trước đã không còn gì cả, không có tro tàn, cũng không có quần áo mục nát, giống như sau khi ánh mắt Blood Owl dời đi, những thứ ở đó đã biến mất, hoặc là nơi đó vốn không tồn tại thứ gì.
Blood Owl hừ lạnh một tiếng, tự mình ngồi vào ghế lái, đóng cửa xe, vặn chìa khóa, một lần nữa nổ máy.
- Gia đình khiến ngươi nhớ lại thứ gì sao?
Một Blood Owl khác không hề báo trước xuất hiện ở ghế sau, ngay ở vị trí của Blood Owl lúc trước.
Blood Owl là người không thể bị hù dọa, hắn liếc nhìn kính chiếu hậu, cũng không quay đầu lại nói:
- Nhớ tới lúc nhỏ lần đầu tiếp xúc với giải phẫu thân thể.
Hắn lại cười:
- Khi đó cái gì cũng rất mới mẻ, tuổi thơ vui vẻ không phải sao?
Giọng điệu của một Blood Owl khác rất bình tĩnh:
- Cha mẹ là người đưa ngươi tới trên đời, bọn họ sẽ tiếp nhận ngươi vô điều kiện, chăm sóc vô điều kiện, đưa ngươi đi đoạn đường đầu tiên trong cuộc sống.
- Ta chỉ là sản phẩm sau một lần phóng túng của hai người trẻ tuổi, sau khi cưới bọn họ cũng đều ngoại tình, cha còn từng giấu mẹ đi thực hiện xét nghiệm con ruột. Bởi vì sự tồn tại của ta, bọn họ mới buộc phải kết hợp, buộc phải lựa chọn cuộc sống gia đình.
Lời nói của Blood Owl hoàn toàn phủ định một bản thân khác:
- Đoạn đường đầu tiên trong cuộc sống của ta, cũng tức là trước năm tuổi vẫn luôn bị năng lực ảnh hưởng. Nhưng khi đó khả năng nhận thức của ta không đủ để phán đoán tất cả những gì xảy ra trên người mình, giống như người trời sinh câm điếc rất khó hiểu được thế giới ồn ào. Thế là ta biểu hiện hơi kỳ lạ, có một dạo bọn họ còn cho rằng ta mắc chứng tự kỷ bẩm sinh, cũng hoài nghi ta là hóa thân của ma quỷ. Có mấy lần bọn họ định ném ta xuống đường, thậm chí là “bất ngờ sẩy tay” đẩy xe nôi xuống cầu vượt.
- Cho nên ngươi hận bọn họ?
Một Blood Owl khác hỏi.
- Ha ha...
Blood Owl quay đầu lại:
- Chúng ta là người không có thù hận, nhớ không? Chúng ta chỉ có thể lĩnh hội cảm xúc tiêu cực từ người khác.
Hắn đạp ga, một lần nữa chạy về đường cái. Bản thân trong kính chiếu hậu cũng theo đó biến mất, giống như chưa từng xuất hiện, khiến hắn không nhịn được hoài nghi vừa rồi có phải mình đang lẩm bẩm hay không. Nhưng suy nghĩ từ một góc độ khác, cho dù bản thân kia có xuất hiện hay không, hắn cũng xem như là đang lẩm bẩm.
......
Sa mạc màu trắng, bầu trời cũng vậy, nhưng trong thế giới giống như phác họa này ít nhất còn có bóng râm và tối tăm để phân chia sa mạc và bầu trời.
Blood Owl vẫn lái xe chạy về phía trước, thời gian trôi qua, bầu trời từ trắng chuyển thành xám, dần dần biến thành đêm tối, trên trời lại xuất hiện trăng và sao màu trắng.
Cho đến khi cạn xăng, Blood Owl vẫn không nhìn thấy trạm xăng dầu nào. Hắn giống như đang chơi trò “Desert Bus”, một trò chơi tệ hại trong lịch sử của Sega, điểm khác biệt là hình ảnh trước mắt hắn là 3D hơn nữa còn đen trắng.
Lúc bước xuống khỏi xe, Blood Owl phát hiện một gói thuốc lá trong hòm chứa đồ bên cạnh tay lái. Sau khi xuống xe hắn đốt cho mình một điếu, nhả ra vòng khói, đi về phía trước.
Hắn cảm thấy trong thế giới này không cần thức ăn, nguồn nước, ngủ hoặc đi vệ sinh gì đó. Nếu là giấc mộng thì không nên có những chuyện phiền phức đó. Đương nhiên nói đến nằm mơ, nếu như ngươi có vấn đề về tuyến tiền liệt, hoặc là vẫn chưa tới tám tuổi, tốt nhất vẫn nên để ý khăn trải giường của ngươi.
Trong thế giới màu đen, nương theo ánh trăng đi về phía trước, hắn lại phát hiện một cây cầu trong sa mạc, còn là loại cầu vượt xây trong thành phố. Nhưng đây không phải cầu nối hoàn chỉnh, chỉ là một đoạn trong đó, nhìn từ xa chỉ thấy hai tảng xi măng lớn dựng thẳng, phía trên nối bằng một đoạn đường xi măng.
Blood Owl đi đến dưới cầu, nơi này có một mảng bóng râm, ban ngày đứng ở chỗ này hẳn là có thể tránh nắng, nhưng buổi tối thì không quan trọng nữa. Hắn đi đến phía dưới cầu, kết quả lại phát hiện hai thùng xăng ở đó, đáng tiếc bên trong đều trống rỗng. Bên cạnh còn có rất nhiều rác vứt lung tung, chẳng hạn như ống bơm, linh kiện xe đạp, quần áo rách nát, đồ hộp rỗng, thùng các tông... Nơi này giống như chỗ ở tạm bợ của một kẻ lang thang, chỉ là không có kẻ lang thang nào.
- Chậc... kết quả chỉ có một đống rác rưởi.
Hắn vứt đầu thuốc lá, đang chuẩn bị rời đi, lúc này khóe mắt lại liếc thấy thứ gì.
Trong một đống đá lộn xộn, có một chiếc hộp màu sắc tương phản với vật thể chung quanh, nơi miệng hộp lộ ra góc của một tấm hình.
Blood Owl đá văng đống đá, cúi người nhặt chiếc hộp lên, rút tấm hình kia ra.
Trong hình là chính hắn, Blood Owl mười ba tuổi, đang đứng trên bục lãnh thưởng, còn là vị trí đứng đầu. Hắn mặc đồng phục học sinh trung học, trên cổ đeo một chiếc huy chương vàng, nhưng vẻ mặt của hắn cũng không có sự vui mừng hay đắc ý của người thắng cuộc, chỉ có sự thản nhiên và nghiêm túc.
- Còn nhớ chiếc huy chương vàng kia không?
Một Blood Owl khác lại xuất hiện:
- Chúng ta đã ném nó đi đâu rồi nhỉ?
- Trước mộ của bạn học đúng không.
Blood Owl trả lời.
Các vị khán giả, đọc tới đây có lẽ ngươi cho rằng tiếp theo sẽ có một trường đoạn cảm động, nếu nghĩ như vậy thì ngươi quá ngây thơ rồi, xin hãy tự trọng...
- Tại sao ngươi rõ ràng đã thắng, lại còn muốn giết chết thằng nhóc đứng thứ hai kia?
Một Blood Owl khác hỏi.
- Trong lòng hắn đã sinh ra đố kị và oán hận.
Blood Owl nói:
- Đây là một sự uy hiếp, ta cũng không muốn lúc hắn lẻn vào nhà ta giở trò gì đó, trong lúc vô tình phát hiện bí mật của phòng thí nghiệm thi thể, sau đó báo cảnh sát.
- Hắn chỉ là một đứa trẻ, chẳng lẽ ngươi mong đợi hắn sẽ biến sự tịch mịch khi thất bại thành năng lượng để động viên mình? Đó là sự rèn luyện của vận động viên chuyên nghiệp, chứ không phải yêu cầu với trẻ em. Hơn nữa tình huống mà ngươi nói chỉ là một giả thuyết mà thôi.
- Cho nên ta mới giết hắn chứ không giết vận động viên chuyên nghiệp, xóa bỏ khả năng giả thuyết kia trở thành hiện thực.
Blood Owl khinh thường nói:
- Hơn nữa ta còn dùng đồ vật mà hắn thích nhất để tế lễ cho hắn, ta nghĩ hắn có thể nhắm mắt rồi.
- Ngươi đã thắng được một đồ vật chẳng khác gì rác rưởi với ngươi, còn hắn lại vì một chút tội ác trong lòng mà mất mạng.
Một Blood Owl khác nói:
- Nhưng liệu có phải khi đó ngươi đang cần gấp đối tượng thí nghiệm, cho nên đã tạo ra lý do này?
- Hừ... ngươi chính là ta, vậy ngươi nói xem có phải hay không?
Blood Owl cười lạnh, vứt tấm hình kia, xoay người rời khỏi nơi này.
Hắn dọc theo đường cái, tiếp tục đi về hướng đường chân trời màu trắng.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

30 Tháng mười hai, 2020 21:42
truyện hay.

27 Tháng mười hai, 2020 11:51
Trớ trêu ***. Hoàng đế có mấy thằng con ruột ăn hại, lại nhặt được đứa con vừa là thiên tài trong đám người biến dị vừa là người siêu năng lực.
Đứa có tài năng và thực lực để kế vị thì lại là con nhặt của cặp vợ chồng ất ơ nào đó

27 Tháng mười hai, 2020 11:47
trụ lâm cũng của ông tác giả này, là hậu truyện của bộ này luôn nhé bạn. nói về việc sau khi đế quốc bị lật đổ trở thành nhà nước liên bang. vẫn có thiên nhất và hoàng tử tóc lam trong đó

22 Tháng mười hai, 2020 15:27
Truyện gần hết rồi, bác Cá Cảnh có dịch tiếp bộ Trụ Lâm ko?

22 Tháng mười hai, 2020 15:06
lai ra roi kk

21 Tháng mười hai, 2020 01:11
nghe danh tác giả đã lâu, nay mới nhảy hố :v

21 Tháng mười hai, 2020 01:10
hóng :v

05 Tháng mười hai, 2020 19:52
Cần tìm truyện tương tự, help

15 Tháng mười một, 2020 22:13
bởi cái gọi là gián điệp 2 mang mà chắc hai mang ko thì cũng đếu biết ÷))

08 Tháng mười một, 2020 08:44
nội gián là do thiên nhất sắp xếp đó. nội gián 2 tầng

06 Tháng mười một, 2020 19:42
Thiên Nhất coi thường Trà Tiên mà lại để bị cài nội gián thế

02 Tháng mười một, 2020 21:05
Sao cảm giác Thiên Nhân kém đi thế nhỉ, con chị của Cố Vấn xuất hiện liền cảm giác trên cơ Thiên Nhất rồi

01 Tháng mười một, 2020 20:39
Truyện hay đấy

06 Tháng mười, 2020 11:53
vãi thật, lão tác ngoài đời nói là tà giáo giáo chủ t con tin nữa là, yêu nước mới ghê :v

11 Tháng chín, 2020 00:47
ko đọc bản trung rồi ngồi gáy trans dịch sai, *** tự tin kiếm đâu ra để nôn ra được câu đấy thế :)

04 Tháng chín, 2020 09:25
Đấy là chưa nói tới ông tác giả này viết Phiến tội & Trụ lâm có bao nhiêu tư tưởng phản động, ổng phải trốn qua Đài để viết tiếp vì bên TQ kiểm duyệt gắt gao. Thì lấy cái đéo gì mà nói ổng tôn vinh Đại hán hay TQ?
Với sau này mong bạn khỏi đề cử mấy truyện này nọ nữa, ai mượn?

04 Tháng chín, 2020 09:23
thanh niên hieproto đã không hiểu còn tỏ vẻ. Cái truyện này là 1 thế giới song song giả tưởng, ông tác giả nhắc đi nhắc lại cái vấn đề đó xuyên suốt bộ truyện rồi, đọc mấy chap đầu xong ngồi đó cãi ??? 1 thế giới song song giả tưởng mà cứ lấy thế giới thật ra xong đem so sánh chỗ giống?

31 Tháng tám, 2020 20:16
Thời buổi này chuộng chân dài , đạo hữu ơi .

29 Tháng tám, 2020 05:12
Đi đọc bản tiếng Trung xem tác giả đặt tên là gì nhé. Bối cảnh của truyện này là thế giới tương lai, nước Nhật cũ đã được đổi tên thành phủ Anh, không dịch như vậy thì dịch thế nào? Một quận là cả một khu vực lớn gồm nhiều nước chứ không phải một nước đâu, và Địa Cầu chỉ có một đế quốc duy nhất nên cũng không còn phân biệt người nước này nước kia nữa. Nhân vật chính của truyện không phải người Trung Quốc, hoàng đế thống trị Địa Cầu cũng không phải người Trung Quốc, thậm chí trong truyện còn chả nhắc gì mấy tới Trung Quốc, vậy mà mới đọc mấy chương đã mở mồm phán Đại Hán này nọ.

29 Tháng tám, 2020 00:50
Thánh ơi, nói bé thôi không người ta cười. Nằm giữa biển, hay động đất, sóng thần......trừ nước Nhật ra thì còn ở đâu? Ý tôi là dịch đúng thì phải là Phủ Nhật, còn nước Trung Quốc, nhìn thấy nó gọi là Quận Long to tướng ko? Nước nó thì là rồng, còn người ta thì là cái Phủ bé tí. Đọc kĩ vào rồi hẵng phán nhé.

28 Tháng tám, 2020 23:58
"Kể từ đây, không còn tồn tại khái niệm về quốc gia. Các "nước" đều được gọi bằng cái tên mới là "phủ" hoặc "quận", chỉ có tên của các thành phố là được giữ nguyên".
Đọc không kỹ rồi lại phán lung tung, đây là phủ Anh chứ không phải nước Anh, và còn chả có nước Trung Quốc trong truyện thì Đại Hán đâu ra thế?

28 Tháng tám, 2020 06:21
Các bác dịch thì làm ơn chuẩn tí, chương 2, thế méo nào rõ ràng là Nhật thì bác nào dịch sang Anh vậy. Tinh thần Háng nhà nó thể hiện rõ qua từng câu. Đọc tiếp xem sao, nếu vẫn vậy thì drop. Các bác cứ kêu thiếu truyện, em đề cử cho một đống đây : Ma Vương Vú Em, Đệ Nhất Tự Liệt, Tu Chân Liêu Thiên Quần, Đại Vương Tha Mạng......hài có, hắc ám có, nhẹ nhàng tình cảm có.....tha hồ các bác nghiền ngẫm.

15 Tháng tám, 2020 08:49
Ráng đợi cày xong Phiến tội rồi qua Trụ lâm cày nốt. Nghe bảo là Trụ Lâm là phần tiếp theo của PT và có sự góp mặt của Thiên nhất

15 Tháng tám, 2020 08:47
qua đọc Trụ lâm đi bạn. Là phần kế tiếp của bộ Phiến tội này ăk.

15 Tháng tám, 2020 08:44
hj
BÌNH LUẬN FACEBOOK