Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tổng bộ EAS, phòng thí nghiệm số 6.

Hôm nay Paperman sắp tiến hành một lần đánh giá cấp bậc năng lực mới.

Mà người kiểm tra hắn là cục trưởng đương nhiệm của EAS, cấp bậc năng lực không rõ, một cao thủ thần bí được xưng là “Viên Kình”, Đường Hiển.

- Lần trước đánh giá ngươi, ta nhớ là do thằng nhóc Time Servant làm đúng không?
Lúc Đường Hiển đi vào phòng thí nghiệm, lại ăn mặc giống như một ông lão bình thường tập thể dục buổi sáng trong công viên, không hề giống với một cao thủ.

- Đúng vậy.
Paperman trả lời.

- Kiểm tra xong hắn có nói gì với ngươi không?
Đường Hiển hỏi.

- Không có.
Paperman nói:
- Nhưng nghe ông hỏi như vậy, xem ra hắn đã nói gì đó với ông.

- Ha ha ha...
Đường Hiển cười nói:
- Nói rất khó nghe, đại khái là ngươi rất yếu, kiểm tra cũng rất nhàm chán.

- Hừ... như dự đoán.
Tuy Paperman tiếp xúc với Time Servant không nhiều, nhưng cũng có thể đoán được cái gã tính cách kỳ quái kia sẽ không khen ngợi người khác.

- Trên thực tế, khi đó ta cũng không phái hắn đi kiểm tra ngươi.
Đường Hiển nói thẳng:
- Mệnh lệnh của ta là bảo Time Servant thông qua ngươi, đánh giá một chút thực lực của Blood Owl. Bởi vì Blood Owl là người siêu năng lực rất được chú ý, trong cục lại hoàn toàn không có thông tin của hắn, mà khi đó ngươi là người duy nhất giao thủ với hắn còn sống sót.

- Thì ra là vậy.
Paperman rất bình tĩnh trả lời.

- Thế nào? Có vẻ ngươi cũng không thèm để ý.
Đường Hiển bắt đầu từ từ khởi động làm nóng người:
- Người bình thường nghe được những lời như vậy, ít nhiều cũng sẽ hơi tức giận mới đúng, dù sao mình đã bị xem thường.

- Tức giận?
Paperman dùng tay chỉ vào nửa gương mặt bị hủy của mình, giấy màu trắng như ngọn lửa nhộn nhạo trên mặt:
- Kết quả tức giận là cái này, nửa gương mặt này vĩnh viễn nhắc nhở tôi, Blood Owl chính là người như ông nói, khi đó so sánh với hắn quả thật tôi không đáng nhắc tới.

Đường Hiển nói:
- Rất tốt, khách quan thừa nhận mình yếu ớt là tiền đề trở thành kẻ mạnh.

- Tôi còn chưa nói hết.
Paperman tiếp tục nói:
- Tôi nghe được những lời ông vừa nói, chẳng những không tức giận mà còn rất cao hứng, bởi vì lúc này người ông muốn kiểm tra là tôi, chứ không phải thông qua tôi để gián tiếp đánh giá người khác.

Hắn dừng một chút, bên môi lành lặn nhếch lên:
- Chuyện này chứng minh, thực lực của tôi bây giờ đã được coi trọng sao.

Đường Hiển cười thoải mái:
- Nói rất hay, anh bạn trẻ, có thái độ như vậy ngươi sẽ càng ngày càng mạnh.

- Tôi cũng đã không còn trẻ nữa, xưng hô như vậy không vui vẻ gì.
Paperman trả lời.

- Hả?
Đường Hiển lộ vẻ nghi hoặc:
- Ta nhớ trong tư liệu nói, năm nay ngươi mới... ba mươi ba hay ba mươi bốn ấy nhỉ, chẳng lẽ số tuổi là giả sao?

- Ở cái tuổi này đạt đến trình độ cấp Hung rất đáng tự hào sao? Hơn nữa tôi được Luca chỉ dạy mới đột phá giới hạn, cũng không phải nhận thức của mình cao...
Paperman nói.

- Vậy ngươi muốn thế nào?
Đường Hiển ngắt lời hắn:
- Lúc ta đạt đến cấp bậc của ngươi đã bốn mươi lăm tuổi rồi, theo ngươi nói chẳng phải ta nên đập đầu tự sát?

Lão cười giải thích:
- Tuổi khi thăng cấp cũng không nói rõ được gì, người siêu năng lực loại ảnh hưởng phân tử lên cấp trễ hơn người khác một chút cũng rất bình thường. Còn có một số năng lực phức tạp đến cực điểm, muốn đạt tới cấp Cường cũng khó như lên trời.

- Còn những kẻ hai mươi mấy tuổi đạt đến cấp Hung hoặc cao hơn, bất kể độ khó của năng lực như thế nào, bọn họ đều được xem là quái vật. Thế giới của quái vật, những người phàm như chúng ta vĩnh viễn không hiểu được.

- À... như vậy à.
Paperman nhìn Đường Hiển:
- Mặc dù không biết ông là vì khích lệ tôi, hay là khiến tôi buông lỏng cảnh giác, nhưng từ khoảnh khắc tôi đứng trước mặt ông, lại không cảm giác được ông có điểm nào giống người phàm.

- Ông che che giấu giấu sát khí, nhưng trên người lại lộ ra khí thế còn mạnh hơn những kẻ giương cung bạt kiếm. Nói thật đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy loại người như ông, nếu thật sự gặp phải trên chiến trường, có thể tôi đã chạy trốn rồi.

- Ha ha...
Đường Hiển nói:
- Người lớn tuổi tự nhiên sẽ học cách thu mình, lâu ngày lại thành trạng thái như ngươi nhìn thấy hiện giờ. Thực ra ta cũng không cố ý che giấu sát khí, mà là khí thế mạnh nhất của ta chỉ như vậy mà thôi.

Bây giờ Paperman còn không hiểu ý nghĩa những lời này của Đường Hiển, nhưng một lát nữa kiểm tra, hắn sẽ cảm nhận được sâu sắc sự kinh khủng của thứ này.

- Đúng rồi, ngươi không khởi động trước sao?
Đường Hiển hỏi.

- Không cần.

- Vậy à...
Đường Hiển nói:
- Trẻ tuổi thật là tốt, nếu ta không làm ấm người trước, nói không chừng sẽ bị đau lưng.

- Vậy ông khởi động xong chưa?
Paperman hỏi.

- Gần xong rồi.
Đường Hiển trả lời:.

- À!
Lão đột nhiên nhớ ra gì đó:
- Hỏng bét, quên chuẩn bị giấy cho ngươi rồi. Ài, đúng là già rồi, sao lại quên cái này, ta đi phân phó một chút...

- Không cần.
Paperman ngắt lời, nói xong liền từ trong túi áo khoác lấy ra một xấp giấy báo cũ:
- Bình thường tôi đều mang theo một ít.

- Chút này có đủ không?
Đường Hiển cười hỏi.

Paperman hừ lạnh một tiếng:
- Dư dả.

- Vậy được rồi.
Vẻ mặt Đường Hiển trở nên rất nghiêm túc:
- Thiếu tá Ellot Neith, tuy là đánh giá nhưng ngươi cũng không cần ra tay lưu tình, mang quyết tâm giết chết ta toàn lực tấn công cũng không sao, cho dù chỉ có một khoảnh khắc vượt lên ta cũng hãy thử một lần.

Không cần lão nói, Paperman cũng sẽ toàn lực ứng phó. Chỉ thấy hắn tiện tay ném xấp báo cũ kia xuống bên cạnh, nhẹ nhàng khều khều ngón tay, tờ báo phía trên cùng liền nhanh chóng bay lên tay hắn.

“Chỉ dùng một tờ giấy sao...” - Trong lòng Đường Hiển thầm nói: “Chẳng lẽ trước tiên muốn thăm dò ta? Không đúng, loại năng lượng biến hóa này...”

Tờ báo kia lơ lửng giữa không trung tự động biến hóa, không ngừng gấp lại, cuối cùng hóa thành hình dáng một thanh đao. Paperman đưa tay ra cầm lấy chuôi đao.

- Dùng đao à...
Đường Hiển cười, trạng thái tinh thần lại không ung dung như bề ngoài.

Những người từng đọc tiểu thuyết võ hiệp đều biết, có một câu rất hay, “trăm ngày luyện đao, ngàn ngày luyện thương, vạn ngày luyện kiếm”, từ câu này có thể nhìn ra độ khó khi tu luyện các loại binh khí. Nếu không tại sao Ngũ Tuyệt lại muốn “Hoa Sơn luận kiếm”, bởi vì nếu đổi thành “Hoa Sơn luận đao”, người ta sẽ cho rằng các ngươi là sơn tặc tụ hội.

Đương nhiên cũng không phải trong đao khách không xuất hiện tuyệt thế cao thủ. Binh khí chỉ là ngón nghề nhập môn, người bước vào cảnh giới “tuyệt thế” kia thực ra dùng cái gì cũng được, cầm rơm rạ vẫn có thể giết người. Nhưng đối với người bình thường vừa bắt đầu tu luyện, nếu luyện đao thì trăm ngày là có thể đạt được một chút thành tựu. Ngươi đi tìm một kẻ luyện kiếm pháp trăm ngày, trừ khi hắn là Tây Môn Xuy Tuyết (nhận vật trong truyện Lục Tiểu Phụng của Cổ Long), nếu không hắn sẽ bị ngươi đánh cho tơi tả.

Hơi lạc đề rồi, vẫn nên trở lại với Paperman. Hắn lựa chọn binh khí đao này thực ra đã nói lên rất nhiều vấn đề. Hắn đã từng biến giấy thành rồng lớn, mãnh hổ, bầy sâu, gió mạnh, mưa tên... mỗi dạng đều có lực phá hoại rất lớn. Nhưng những biến hóa nhìn có vẻ hung dữ mạnh mẽ kia, lại không nguy hiểm bằng thanh đao bình thường trong tay hắn lúc này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
me0dihia1
30 Tháng mười hai, 2020 21:42
truyện hay.
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:51
Trớ trêu ***. Hoàng đế có mấy thằng con ruột ăn hại, lại nhặt được đứa con vừa là thiên tài trong đám người biến dị vừa là người siêu năng lực. Đứa có tài năng và thực lực để kế vị thì lại là con nhặt của cặp vợ chồng ất ơ nào đó
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:47
trụ lâm cũng của ông tác giả này, là hậu truyện của bộ này luôn nhé bạn. nói về việc sau khi đế quốc bị lật đổ trở thành nhà nước liên bang. vẫn có thiên nhất và hoàng tử tóc lam trong đó
Hieu Le
22 Tháng mười hai, 2020 15:27
Truyện gần hết rồi, bác Cá Cảnh có dịch tiếp bộ Trụ Lâm ko?
me0dihia1
22 Tháng mười hai, 2020 15:06
lai ra roi kk
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:11
nghe danh tác giả đã lâu, nay mới nhảy hố :v
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:10
hóng :v
TùNGkk
05 Tháng mười hai, 2020 19:52
Cần tìm truyện tương tự, help
Trần Nam
15 Tháng mười một, 2020 22:13
bởi cái gọi là gián điệp 2 mang mà chắc hai mang ko thì cũng đếu biết ÷))
daibang2014
08 Tháng mười một, 2020 08:44
nội gián là do thiên nhất sắp xếp đó. nội gián 2 tầng
TùNGkk
06 Tháng mười một, 2020 19:42
Thiên Nhất coi thường Trà Tiên mà lại để bị cài nội gián thế
TùNGkk
02 Tháng mười một, 2020 21:05
Sao cảm giác Thiên Nhân kém đi thế nhỉ, con chị của Cố Vấn xuất hiện liền cảm giác trên cơ Thiên Nhất rồi
TùNGkk
01 Tháng mười một, 2020 20:39
Truyện hay đấy
heoconlangtu
06 Tháng mười, 2020 11:53
vãi thật, lão tác ngoài đời nói là tà giáo giáo chủ t con tin nữa là, yêu nước mới ghê :v
Hieu Le
11 Tháng chín, 2020 00:47
ko đọc bản trung rồi ngồi gáy trans dịch sai, *** tự tin kiếm đâu ra để nôn ra được câu đấy thế :)
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:25
Đấy là chưa nói tới ông tác giả này viết Phiến tội & Trụ lâm có bao nhiêu tư tưởng phản động, ổng phải trốn qua Đài để viết tiếp vì bên TQ kiểm duyệt gắt gao. Thì lấy cái đéo gì mà nói ổng tôn vinh Đại hán hay TQ? Với sau này mong bạn khỏi đề cử mấy truyện này nọ nữa, ai mượn?
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:23
thanh niên hieproto đã không hiểu còn tỏ vẻ. Cái truyện này là 1 thế giới song song giả tưởng, ông tác giả nhắc đi nhắc lại cái vấn đề đó xuyên suốt bộ truyện rồi, đọc mấy chap đầu xong ngồi đó cãi ??? 1 thế giới song song giả tưởng mà cứ lấy thế giới thật ra xong đem so sánh chỗ giống?
Ruiiia
31 Tháng tám, 2020 20:16
Thời buổi này chuộng chân dài , đạo hữu ơi .
Kyon
29 Tháng tám, 2020 05:12
Đi đọc bản tiếng Trung xem tác giả đặt tên là gì nhé. Bối cảnh của truyện này là thế giới tương lai, nước Nhật cũ đã được đổi tên thành phủ Anh, không dịch như vậy thì dịch thế nào? Một quận là cả một khu vực lớn gồm nhiều nước chứ không phải một nước đâu, và Địa Cầu chỉ có một đế quốc duy nhất nên cũng không còn phân biệt người nước này nước kia nữa. Nhân vật chính của truyện không phải người Trung Quốc, hoàng đế thống trị Địa Cầu cũng không phải người Trung Quốc, thậm chí trong truyện còn chả nhắc gì mấy tới Trung Quốc, vậy mà mới đọc mấy chương đã mở mồm phán Đại Hán này nọ.
hieproto
29 Tháng tám, 2020 00:50
Thánh ơi, nói bé thôi không người ta cười. Nằm giữa biển, hay động đất, sóng thần......trừ nước Nhật ra thì còn ở đâu? Ý tôi là dịch đúng thì phải là Phủ Nhật, còn nước Trung Quốc, nhìn thấy nó gọi là Quận Long to tướng ko? Nước nó thì là rồng, còn người ta thì là cái Phủ bé tí. Đọc kĩ vào rồi hẵng phán nhé.
Kyon
28 Tháng tám, 2020 23:58
"Kể từ đây, không còn tồn tại khái niệm về quốc gia. Các "nước" đều được gọi bằng cái tên mới là "phủ" hoặc "quận", chỉ có tên của các thành phố là được giữ nguyên". Đọc không kỹ rồi lại phán lung tung, đây là phủ Anh chứ không phải nước Anh, và còn chả có nước Trung Quốc trong truyện thì Đại Hán đâu ra thế?
hieproto
28 Tháng tám, 2020 06:21
Các bác dịch thì làm ơn chuẩn tí, chương 2, thế méo nào rõ ràng là Nhật thì bác nào dịch sang Anh vậy. Tinh thần Háng nhà nó thể hiện rõ qua từng câu. Đọc tiếp xem sao, nếu vẫn vậy thì drop. Các bác cứ kêu thiếu truyện, em đề cử cho một đống đây : Ma Vương Vú Em, Đệ Nhất Tự Liệt, Tu Chân Liêu Thiên Quần, Đại Vương Tha Mạng......hài có, hắc ám có, nhẹ nhàng tình cảm có.....tha hồ các bác nghiền ngẫm.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:49
Ráng đợi cày xong Phiến tội rồi qua Trụ lâm cày nốt. Nghe bảo là Trụ Lâm là phần tiếp theo của PT và có sự góp mặt của Thiên nhất
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:47
qua đọc Trụ lâm đi bạn. Là phần kế tiếp của bộ Phiến tội này ăk.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:44
hj
BÌNH LUẬN FACEBOOK