Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm là khoảng thời gian Thiên Nhất mơ màng nhất, cho nên hắn ngáp, lững thững đến muộn, hoàn toàn không để ý tới thời gian do mình định ra.

May mà sáng sớm chỗ đấu trường cũng không có người nào, bá tước và đám tùy tùng của hắn để hòm xuống bên tường đá, dùng vải bố che lại, một đám người đứng chung quanh giống như lưu manh tụ tập đầu phố.

Lúc Thiên Nhất xuất hiện trong tầm mắt, bá tước Beaujeu có thể nói là vui mừng ra mặt. Hắn tiến lên nghênh đón, không hề đề cập tới chuyện đối phương trễ giờ, chỉ vội vã nói:
- Đại sư, ngài đã tới, có thể bắt đầu rồi chứ?

- Ừ.
Thiên Nhất thuận miệng đáp một tiếng, phất phất tay ra hiệu cho những người bên cạnh đừng cản đường hắn. Sau đó hắn bước mấy bước đến bên tường, từ trong áo lấy ra một mảnh vỡ nhỏ màu xanh biếc, thể tích khoảng bằng đầu phấn.

Hắn ngồi xổm xuống, đào một chút đất cát, dùng mảnh vỡ kia tùy ý khắc hai chữ thập ở vị trí thấp hơn mặt đất:
- Ta cũng không nghiên cứu về ký hiệu của các ngươi, tạm thời cứ như vậy đi.

Hắn còn chưa nói xong câu này, ký hiệu khắc trên tường lóe lên ánh sáng xanh dần dần ảm đạm, rất nhanh phai nhạt biến mất.

- Ừm... đại sư, không biết đây là muốn...

Bá tước còn chưa hỏi xong, Thiên Nhất đã ngắt lời:
- Tiếp theo ta sẽ biến khoảng đất sau người thành một cửa vào bí mật có thể tùy biến, mà ký hiệu này chính là công tắc khởi động cửa vào.

Hắn xoay người đi lên trước vài bước:
- Nhưng lúc này ta chỉ tạm thời dùng đất che kín lối đi, phòng ngừa có người vô tình đạp trúng ngã xuống mà thôi.

Hắn vừa nói vừa giậm chân lên đất một cái, một khối đất lớn trước mặt bỗng sụp xuống.

Trong hố một màu đen kịt, nhìn vào bên trong có thể thấy đây là một sườn dốc tương đối thẳng, cả đường hầm có hình trụ giống như một chiếc lạp xưởng.

Tiếp theo Thiên Nhất lấy ra mấy tờ giấy màu đen, bá tước nhận ra đó là tờ giấy trước đó Thiên Nhất ngồi xếp trong cửa hàng sách, có vẽ ma pháp trận. Lúc này trên tay Thiên Nhất tổng cộng có bốn tờ giấy đen, trong đó ba tờ bằng phẳng, còn lại một tờ được gấp thành từng đường xuôi ngược giống như quạt xếp. Ma pháp trận trên bốn tờ giấy đen đều giống nhau, có điều không ai biết vị phù thuỷ trước mắt muốn dùng những tờ giấy này để làm gì.

Thiên Nhất ngồi xổm trước cửa thông đạo, đặt tờ giấy đen đã xếp xuống dưới, ba tờ giấy bằng phẳng khác đặt ở ba bên, khẽ thầm thì gì đó. Pháp trận trên giấy chớp lên một cái, tiếp đó ba tờ giấy đen tự động cháy thành tro tàn.

Bá tước và đám tùy tùng của hắn nhìn thấy một cảnh tượng khiến người ta kinh ngạc. Đường hầm trước mắt hình dáng giống như lạp xưởng rỗng, từ cửa vào bắt đầu biến hóa, đất cát ở sườn dốc dưới chân nhấp nhô lên xuống, sau đó cố định, từ gần đến xa lần lượt hóa thành những bậc thang. Mà vách tường hai bên hình vòng cung mở rộng ra ngoài và sườn dốc trên đỉnh đầu, giống như bị một đôi tay vô hình vuốt bằng, biến thành vách tường bằng phẳng thẳng đứng. Có diều phần đỉnh đường hầm và vách tường hai bên cũng không phải góc vuông, vẫn duy trì một độ cong nhất định.

- Thượng đế...
Đám tùy tùng của bá tước nhao nhao làm dấu chữ thập trước ngực, kinh ngạc thán phục với cảnh tượng đặc sắc mà mình nhìn thấy, hơn nữa trong nháy mắt bội phục sát đất với vị “đại sư” mà bá tước nhắc tới này.

Bá tước ngẩng đầu nói với Thiên Nhất:
- Đây đúng là pháp thuật thần kỳ khiến người ta kinh ngạc, đại sư.

- Không, đây là khoa học.
Thiên Nhất bĩu môi, ủ rũ trả lời:
- Trên lý thuyết mỗi người đều có tư chất học tập thứ “ma pháp” này, đáng tiếc trải qua tình hình thực tiễn hơn ngàn năm nay, loài người muốn nắm giữ môn học vấn này quả nhiên vẫn có độ khó, người có thể bước qua ngưỡng cửa rất ít. Gần đây ta đang suy nghĩ tìm một con đường khác, nghiên cứu một loại hệ thống khoa học có thể khiến người bình thường đều có cơ hội sử dụng hoặc tham gia sáng tạo, ta gọi nó là văn minh “cơ giới hóa”. Thứ đó dễ hơn nhiều so với hệ thống ma pháp, gần như không yêu cầu gì về “lĩnh ngộ”, chỉ dựa vào tích lũy tri thức là có thể học tập vận dụng được. Có lẽ qua mấy trăm năm, người người đều có thể nắm giữ hoặc ít nhất có thể sử dụng môn kỹ thuật này, hi vọng khi đó tốc độ tiến bộ của loài người sẽ nhanh hơn một chút so với mấy ngàn năm trước.

Bá tước nghe được ngôn luận giống như thầy bói này, căn bản không hiểu gì cả, dù sao trong lòng hắn vẫn cảm thấy rất lợi hại.

Thiên Nhất cũng không mong đợi trong đám người này có ai hiểu mình nói gì, hắn chỉ chờ những bậc thang kia kéo dài xuống phía dưới, nhân lúc nhàm chán này tùy tiện tìm vài đề tài nói chuyện mà thôi.

- Đuốc chuẩn bị xong rồi chứ?
Thiên Nhất hỏi.

- Vâng, đã chuẩn bị ổn thỏa rồi.
Bá tước trả lời.

- Vậy thì đốt đuốc lên, xuống nhanh một chút trước khi người khác chú ý.
Thiên Nhất nói.

Bá tước nháy mắt một cái, đám tùy tùng của hắn liền ngầm hiểu, lần lượt lấy ra bó đuốc đã chuẩn bị trước đốt lên, đồng thời khiêng hòm gỗ sẵn sàng xuất phát.

- Các ngươi hãy xuống trước, lúc ta xuống sẽ tiện tay che giấu cửa vào.
Thiên Nhất nói.

Đám tùy tùng nhìn bá tước Beaujeu, bá tước gật đầu một cái, xem như là xác nhận. Bọn tùy tùng nhận được chỉ thị, không hề chùn bước cầm bó đuốc trong tay, khiêng theo hòm nối đuôi nhau đi vào trong thông đạo thần bí do “ma pháp” chế tạo này.

Bá tước đi ở cuối đội ngũ, Thiên Nhất cũng theo bá tước đi xuống. Đến khi đứng ở trong thông đạo thấp hơn mặt đất, Thiên Nhất lại lấy ra một đạo cụ kỳ quái, đó là một sợi dây thừng thắt nút, nhìn giống như dây thừng bình thường, nhưng lại loáng thoáng phát ra một mùi vị mục nát. Hắn ném dây thừng lên bậc thang trước mắt, lấy ra mảnh vỡ lập lòe ánh sáng xanh, ngẩng đầu nhìn chiều dài và chiều rộng của cửa vào, lui về phía sau mấy bước, lại ra hiệu cho bá tước đứng xuống bậc thang thấp hơn hắn.

Chỉ thấy Thiên Nhất dùng mảnh vỡ kia vẽ một đường ngang lên đất theo mỗi bậc thang, làm xong bước này hắn lại niệm thần chú, sau khi thần chú kết thúc thì sợi dây thừng kết kia cũng cháy thành tro tàn.

Sau đó Thiên Nhất xoay người nói với bá tước:
- Xuống đi!

Dứt lời hắn bỗng làm động tác kéo dây thừng xuống dưới, bậc thang sau người hắn đột nhiên dâng cao giống như vật sống, đóng chặt cửa vào, che kín ánh sáng từ bên ngoài.

Trong ánh đuốc chập chờn, Thiên Nhất cởi mũ trùm đầu ra, nhìn chằm chằm vào bá tước nói:
- Đi thôi, đám tùy tùng không thấy ngươi xuống sẽ lo lắng.

Lúc này trong mắt bá tước, gương mặt Thiên Nhất dường như ẩn chứa một loại khí tức không lành. Có lẽ đây chỉ là ảo giác sinh ra trong hoàn cảnh tù túng, cũng có thể là do sự sợ hãi vô cờ trong lòng gây nên. Bá tước rất nhanh xóa ý niệm này ra khỏi đầu, lại tự nói với mình: “Tay phù thủy này giúp ta nhiều như vậy, nếu hắn muốn hại ta thì có thể ra tay từ sớm rồi, ta không nên suy nghĩ lung tung.”

- Được rồi, đại sư.
Bá tước đáp một tiếng, cầm theo bó đuốc bước nhanh xuống dưới.

Thiên Nhất đi theo sau lưng hắn. Tại khoảnh khắc bá tước xoay người, khóe miệng Thiên Nhất rất nhanh nhếch lên, nở một nụ cười tà ác khủng bố. Nếu vẻ mặt này bị bá tước nhìn thấy, có lẽ sẽ dọa cho hắn lăn xuống cầu thang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
me0dihia1
30 Tháng mười hai, 2020 21:42
truyện hay.
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:51
Trớ trêu ***. Hoàng đế có mấy thằng con ruột ăn hại, lại nhặt được đứa con vừa là thiên tài trong đám người biến dị vừa là người siêu năng lực. Đứa có tài năng và thực lực để kế vị thì lại là con nhặt của cặp vợ chồng ất ơ nào đó
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:47
trụ lâm cũng của ông tác giả này, là hậu truyện của bộ này luôn nhé bạn. nói về việc sau khi đế quốc bị lật đổ trở thành nhà nước liên bang. vẫn có thiên nhất và hoàng tử tóc lam trong đó
Hieu Le
22 Tháng mười hai, 2020 15:27
Truyện gần hết rồi, bác Cá Cảnh có dịch tiếp bộ Trụ Lâm ko?
me0dihia1
22 Tháng mười hai, 2020 15:06
lai ra roi kk
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:11
nghe danh tác giả đã lâu, nay mới nhảy hố :v
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:10
hóng :v
TùNGkk
05 Tháng mười hai, 2020 19:52
Cần tìm truyện tương tự, help
Trần Nam
15 Tháng mười một, 2020 22:13
bởi cái gọi là gián điệp 2 mang mà chắc hai mang ko thì cũng đếu biết ÷))
daibang2014
08 Tháng mười một, 2020 08:44
nội gián là do thiên nhất sắp xếp đó. nội gián 2 tầng
TùNGkk
06 Tháng mười một, 2020 19:42
Thiên Nhất coi thường Trà Tiên mà lại để bị cài nội gián thế
TùNGkk
02 Tháng mười một, 2020 21:05
Sao cảm giác Thiên Nhân kém đi thế nhỉ, con chị của Cố Vấn xuất hiện liền cảm giác trên cơ Thiên Nhất rồi
TùNGkk
01 Tháng mười một, 2020 20:39
Truyện hay đấy
heoconlangtu
06 Tháng mười, 2020 11:53
vãi thật, lão tác ngoài đời nói là tà giáo giáo chủ t con tin nữa là, yêu nước mới ghê :v
Hieu Le
11 Tháng chín, 2020 00:47
ko đọc bản trung rồi ngồi gáy trans dịch sai, *** tự tin kiếm đâu ra để nôn ra được câu đấy thế :)
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:25
Đấy là chưa nói tới ông tác giả này viết Phiến tội & Trụ lâm có bao nhiêu tư tưởng phản động, ổng phải trốn qua Đài để viết tiếp vì bên TQ kiểm duyệt gắt gao. Thì lấy cái đéo gì mà nói ổng tôn vinh Đại hán hay TQ? Với sau này mong bạn khỏi đề cử mấy truyện này nọ nữa, ai mượn?
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:23
thanh niên hieproto đã không hiểu còn tỏ vẻ. Cái truyện này là 1 thế giới song song giả tưởng, ông tác giả nhắc đi nhắc lại cái vấn đề đó xuyên suốt bộ truyện rồi, đọc mấy chap đầu xong ngồi đó cãi ??? 1 thế giới song song giả tưởng mà cứ lấy thế giới thật ra xong đem so sánh chỗ giống?
Ruiiia
31 Tháng tám, 2020 20:16
Thời buổi này chuộng chân dài , đạo hữu ơi .
Kyon
29 Tháng tám, 2020 05:12
Đi đọc bản tiếng Trung xem tác giả đặt tên là gì nhé. Bối cảnh của truyện này là thế giới tương lai, nước Nhật cũ đã được đổi tên thành phủ Anh, không dịch như vậy thì dịch thế nào? Một quận là cả một khu vực lớn gồm nhiều nước chứ không phải một nước đâu, và Địa Cầu chỉ có một đế quốc duy nhất nên cũng không còn phân biệt người nước này nước kia nữa. Nhân vật chính của truyện không phải người Trung Quốc, hoàng đế thống trị Địa Cầu cũng không phải người Trung Quốc, thậm chí trong truyện còn chả nhắc gì mấy tới Trung Quốc, vậy mà mới đọc mấy chương đã mở mồm phán Đại Hán này nọ.
hieproto
29 Tháng tám, 2020 00:50
Thánh ơi, nói bé thôi không người ta cười. Nằm giữa biển, hay động đất, sóng thần......trừ nước Nhật ra thì còn ở đâu? Ý tôi là dịch đúng thì phải là Phủ Nhật, còn nước Trung Quốc, nhìn thấy nó gọi là Quận Long to tướng ko? Nước nó thì là rồng, còn người ta thì là cái Phủ bé tí. Đọc kĩ vào rồi hẵng phán nhé.
Kyon
28 Tháng tám, 2020 23:58
"Kể từ đây, không còn tồn tại khái niệm về quốc gia. Các "nước" đều được gọi bằng cái tên mới là "phủ" hoặc "quận", chỉ có tên của các thành phố là được giữ nguyên". Đọc không kỹ rồi lại phán lung tung, đây là phủ Anh chứ không phải nước Anh, và còn chả có nước Trung Quốc trong truyện thì Đại Hán đâu ra thế?
hieproto
28 Tháng tám, 2020 06:21
Các bác dịch thì làm ơn chuẩn tí, chương 2, thế méo nào rõ ràng là Nhật thì bác nào dịch sang Anh vậy. Tinh thần Háng nhà nó thể hiện rõ qua từng câu. Đọc tiếp xem sao, nếu vẫn vậy thì drop. Các bác cứ kêu thiếu truyện, em đề cử cho một đống đây : Ma Vương Vú Em, Đệ Nhất Tự Liệt, Tu Chân Liêu Thiên Quần, Đại Vương Tha Mạng......hài có, hắc ám có, nhẹ nhàng tình cảm có.....tha hồ các bác nghiền ngẫm.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:49
Ráng đợi cày xong Phiến tội rồi qua Trụ lâm cày nốt. Nghe bảo là Trụ Lâm là phần tiếp theo của PT và có sự góp mặt của Thiên nhất
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:47
qua đọc Trụ lâm đi bạn. Là phần kế tiếp của bộ Phiến tội này ăk.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:44
hj
BÌNH LUẬN FACEBOOK