Bên trong chiến hạm Ork, tiếng gầm rú vang vọng. “Chậm, quá chậm… Tàu phải nhanh hơn nữa!” Trên ngai vàng giữa cầu tàu, Warboss Big Klaw Urla gầm lên đầy bực bội. Nó nóng lòng muốn đến đích – Hệ Gory, nơi Eustar tọa lạc. Cùng với cơn thịnh nộ của Big Klaw, con Squig dưới chân nó cũng sủa vang “gâu gâu”. Con vật đỏ rực, không lông, giống loài chó, há cái mồm đầy nanh nhọn phun ra thứ nước bọt ăn mòn. Nước bọt rơi xuống sàn, bốc khói trắng xì, nhưng đám Ork chẳng thèm để tâm.
Dưới ngai, Big Mek gật đầu lia lịa: “Đại ca, tao sẽ làm tàu nhanh hơn!” Chiến hạm này là niềm tự hào của nó – bất kể Warboss muốn gì, Big Mek cũng biến ý tưởng đó thành hiện thực. Nhận lệnh, nó lạch bạch quay về phòng nghiên cứu cơ khí.
Phòng nghiên cứu rộng mênh mông, nhưng với mắt người, đó chỉ là bãi rác khổng lồ – đống phế liệu chất thành núi, sắt vụn ngổn ngang. Nhưng với Big Mek, đây là thiên đường sáng tạo. Đống sắt đẹp đẽ ấy đủ để nó chế ra bất cứ thứ gì, từ vũ khí cho đám Ork Boyz đến những cỗ máy điên rồ. Tất nhiên, với Ork, muốn vũ khí hay cải tiến thì phải trả tiền – mà tiền của Ork là răng. Muốn răng? Đơn giản thôi: đi đánh nhau, đập lũ khác, cướp răng của chúng!
Gần đống rác, hai Mekboyz đang đập nhau chan chát, đám Ork xung quanh hò hét cổ vũ: “Đập nát nó đi!” “Xé xác nó, nhổ răng!” Thỉnh thoảng, vài tên xảo quyệt lẻn vào, vụt cho mỗi bên một búa rồi chuồn ra, giả vờ ngó trời như chẳng liên quan. “Sneaky Git đấy!” “Tẩn nó!” Chẳng mấy chốc, tên xảo quyệt bị phát hiện, bị cả hai bên túm lại đập cho tơi bời, răng văng đầy sàn. Đám Ork thấy răng rơi, lập tức lao vào tranh cướp. Từ đánh tay đôi, cảnh tượng biến thành đại loạn đấu – chuyện thường ngày của lũ Da Xanh.
Cuộc chiến hỗn loạn đến mức điên rồ. Phế liệu, búa, gậy, mảnh sắt bay tứ tung – bất cứ thứ gì cũng thành vũ khí. Chúng đập tất cả những gì động đậy, chẳng cần mục tiêu. Đến con Squig ngủ dưới đống rác cũng bị lôi ra. “???” Con vật ngơ ngác chưa kịp hiểu chuyện đã ăn vài búa vào đầu, tru lên thảm thiết, kẹp đuôi chạy trốn.
“Waaagh!” Big Mek to lớn chen vào, gầm lên giận dữ. Nó vung cờ lê khổng lồ, đập ngất tên Mekboyz đánh hăng nhất, quát: “Lũ ngu, làm việc đi!” Cuộc chiến lập tức tan rã. Đám Ork mất hứng, lầm lũi quay về vị trí, mặt mày ủ rũ như vừa làm 996 cả tháng.
Big Mek ngồi xuống, gãi đầu suy nghĩ. Động cơ đã chạy hết công suất, làm sao tăng tốc thêm được nữa? Đây không phải việc dễ, nhất là khi tàu đang lao qua Á Không Gian. Nhưng chẳng có gì làm khó được Big Mek. Nó nhanh chóng nảy ra ý tưởng. “Làm việc!” Nó gầm lên, gọi đám Mekboyz đến, sai chúng lôi đủ thứ từ đống rác – linh kiện, sắt vụn – rồi bắt đầu lắp ráp.
Chẳng mấy chốc, chúng tạo ra một cỗ máy lớn hình nồi hơi. Big Mek đập đập vài cái, gật gù: “Cái này… ngon!” Theo luật Da Xanh, thứ mà Big Mek bảo ngon thì chắc chắn ngon. Vừa dứt lời, cỗ máy phun khói đen, rung lên ù ù, chạy mượt mà như bôi dầu.
Khi máy hoạt động ổn, Big Mek ra lệnh cho Mekboyz ném đủ thứ nguyên liệu vào nồi – kim loại, hóa chất, bất cứ gì nhặt được. “Ùng ục ùng ục…” Chất lỏng trong nồi sôi lên. Big Mek cầm cờ lê dài ngoáy ngoáy, lẩm bẩm: “Đỏ, đỏ hơn nữa, phải đỏ hơn máu!” Dưới tay nó, chất lỏng chuyển thành màu đỏ rực rỡ – thứ sơn đỏ nhất mà mắt Ork từng thấy. Big Mek cười đắc ý – lại một lần nữa nó vượt qua giới hạn kỹ thuật. Chẳng gì làm khó được nó!
Mẻ sơn đỏ chói này chính là giải pháp tăng tốc của Big Mek. Theo tính toán rất Waaagh!, nó sẽ giúp tàu nhanh hơn 30%. Big Mek đổ sơn vào thùng, sai Mekboyz mang đến phòng động cơ, quét lên động cơ chính. Động cơ đỏ thì chạy nhanh hơn – càng đỏ càng nhanh. Với loài người, đây là chuyện hoang đường, nhưng với Ork, đó là định luật vật lý bất biến: “Gì cơ? Nhân loại không tin đỏ là nhanh? Đám ngu, chúng biết cái quái gì!”
Định luật màu sắc của Ork rất “khoa học”: đỏ chạy nhanh, tím tàng hình, vàng điên cuồng, xanh may mắn… Còn xanh lá? Xanh lá là Ork nhất! Khi cả đám tin vào điều này, Lực trường Waaagh! biến nó thành sự thật, ảnh hưởng lên thế giới vật chất. Đây là cách dùng linh năng vô thức của chúng – như một dạng “phù phép” kỳ lạ từ sức mạnh “Tao nghĩ thế”. Nhưng hiệu ứng này chỉ hoạt động trong phạm vi lực trường của Ork. Rời khỏi đó, mọi thứ thành đống sắt vụn – lý do nhân loại chẳng dùng nổi máy móc Ork cướp được.
Trở lại chuyện màu sắc, nếu thấy một Ork to bự sơn vàng rực trên chiến trường, hãy cẩn thận – đó chắc chắn là tên hung tợn và điên loạn nhất.
“Hô ha hô ha!” Hai Mekboyz vác thùng sơn đến phòng động cơ, hì hục quét lên động cơ chính. Sau một hồi mồ hôi nhễ nhại, chúng biến động cơ thành màu đỏ chói. Xong việc, động cơ vượt qua giới hạn công suất, gầm rú mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Tốc độ chiến hạm “Kool-Kool Giga-Trash” tăng vọt, lao qua Á Không Gian như một mũi tên xanh điên loạn. Nó sẽ đến Hệ Gory sớm hơn dự kiến.
Đạo quân Ork này đến từ một hành tinh nông nghiệp nhỏ, công nghệ chẳng cao siêu. Nhưng khi đụng độ kẻ thù mạnh hơn, chúng sẽ học hỏi và tiến bộ với tốc độ chóng mặt – mỗi ngày một đáng sợ hơn. Một số Warlord Ork hùng mạnh thậm chí đối đầu Tyranid hay Daemon của Chaos, nhanh chóng hấp thụ công nghệ của chúng. Nếu đám này đến Hệ Gory, tiếp cận công nghệ cao cấp, cộng với khả năng sinh sôi nghịch thiên, việc quét sạch cả hệ chẳng phải không thể.
“Waaagh!” Trên ngai, Big Klaw cảm nhận tốc độ tăng, gầm lên phấn khích. Nó sẽ sớm được đánh nhau! Hung tợn và xảo quyệt, Big Klaw thề sẽ đập tan mọi thứ ở đích đến, cắm đầy đầu lâu nhân loại lên người như chiến tích!
Tiếng gầm của Warboss vừa dứt, cả chiến hạm rộn ràng tiếng “Waaagh! Waaagh!” từ đám Ork. Trong phòng động cơ, hai Mekboyz hết hứng, chợt thấy thùng sơn còn nửa. Chúng gãi đầu, líu lo với nhau. Hình như Big Mek dặn dùng hết sơn thì phải? Nhưng động cơ đã đỏ hết rồi.
Một Mekboy nhìn sang thiết bị tạo lực trường Gellar (Gellar Device) gần đó – thứ trông hao hao động cơ chính. Nó sáng mắt: “Cái đó… sơn đỏ!” Cả hai gật gù, vác thùng sơn qua, hì hục quét thiết bị tạo lực trường Gellar từ xanh thành đỏ. Nhưng chúng không để ý – trong lúc quét, thiết bị lóe lên tia lửa tím, giống hệt năng lượng Á Không Gian…
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK