Mục lục
[Dịch] Phiến Tội - Tàng Thư Viện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đàn ông ngồi trên ngai vàng rủ mắt nói nhỏ:
- Ta vẫn đang đợi con.

Krause đẩy cửa đại điện ra, đi về phía trước băng qua cung điện rộng rãi, lúc đi đến dưới bậc thang trước ngai vàng, phụ hoàng của hắn nói như vậy.

- Bên ngoài dường như rất ồn ào...
Wittstock V nhướng mí mắt, nói:
- Làm sao ngay cả đảo cũng bị nghiêng rồi, đám Thiên Vệ gặp phải cường địch gì à?

- Xin phụ hoàng yên tâm, bọn họ tự có chừng mực.
Krause trả lời, hắn biết tám chín phần mười về chuyện xảy ra bên ngoài, cũng biết nói những chuyên đó với người bình thường như Wittstock V thì không có ý nghĩa, không bằng lấp liếm cho qua, lập tức đổi đề tài:
- Còn phụ hoàng ngài, mấy giờ nữa mới bắt đầu buổi lễ, cần gì phải tới đây sớm như vậy?

- Chẳng lẽ lúc này ta có thể ngủ yên trên giường sao?
Wittstock V trả lời:
- Có điều... buổi lễ thật sự có thể cử hành thuận lợi à?

- Nhất định phải cử hành.
Krause kiên định nói:
- Hơn nữa phải cho mọi người trên toàn thế giới đều biết, đều nhìn thấy tân hoàng của bọn họ.

- Ha ha... tốt.
Wittstock V cười, nụ cười cũng không cao hứng, chỉ là cười khổ, nói:
- Lúc này trong đại điện chỉ có con và ta, trước khi giao ngôi vị hoàng đế cho con, ta có mấy lời nhất định phải nói với con.

Krause rất tùy ý giơ một tay lên, phẩy phẩy ngón tay. Cửa đại điện sau người hắn liền từ hai bên khép lại, phát ra một tiếng rầm. Trong đại điện này mỗi tấc gạch đều lộ ra vẻ nguy nga tráng lệ, dĩ nhiên sẽ không gắn những thiết bị phá hoại phong cảnh như cửa điện tử. Cửa đại điện là loại cổng vòm bằng gỗ màu trắng theo hình thức truyền thống, chạm trổ tinh tế, cho nên Krause chỉ cần điều khiển một cơn gió nhẹ đã có thể đóng lại.

- Xin phụ hoàng dạy bảo.
Lời nói của Krause vẫn khiêm nhường, nhưng trong giọng nói lại không có bao nhiêu tôn kính.

Sau khi Wittstock V nghe vậy lại im lặng một hồi, hạ quyết tâm rất lớn mới từ trong miệng thốt ra một câu kinh hãi thế tục:
- Krause, con, không phải là con trai của ta.

Sắc mặt Krause khẽ biến đổi:
- Phụ hoàng, đây là ông đang chỉ trích mẹ tôi bất trung với ông sao?

Giọng nói của hắn lộ vẻ không vui, xưng hô với hoàng đế cũng từ “ngài” biến thành “ông”. Rất hiển nhiên, bôi nhọ danh dự của mẫu thân là điều mà Krause tuyệt đối không khoan nhượng:
- Lúc tôi còn nhỏ, bởi vì tôi khác với mọi người, khiến những kẻ vì các mục đích khác nhau mà công kích bôi nhọ mẫu thân có lý do để dựng chuyện. Không phải phụ hoàng ông đã tự mình đạo diễn tiết mục hóa nghiệm lần đó, chặn miệng của bọn họ sao? Tôi còn tưởng rằng trước giờ ông luôn tin tưởng bà ấy.

- Con hiểu lầm rồi, ta đương nhiên tin tưởng bà ấy...
Vẻ mặt Wittstock V rất phức tạp. Ông ta có một gương mặt khiến người khác nhìn thấy khó quên, hốc mắt rất nông nhưng ánh mắt thâm thúy, chiếc mũi ưu nhã theo kiểu Hebrew, cằm ngay ngắn không nhô ra, môi rất mỏng, cộng thêm trán rộng và mái tóc ngắn mảnh khảnh mềm như tơ nhện, khiến người ta chỉ liếc nhìn sẽ cảm thấy đây là một người yếu đuối nhạy cảm. Khi trên mặt ông ta xuất hiện một ít biểu tình biến hóa đều lộ ra rất rõ ràng.

- Không chỉ ta và con không có quan hệ huyết thống.
Wittstock V nói tiếp:
- Bà ấy cũng không phải là mẹ ruột của con.

Trong mắt Krause cuối cùng đã xuất hiện vẻ nghi hoặc:
- Ông nói gì?

- Chắc con cũng đã chú ý tới, con và ta, cùng với những hoàng tử khác, còn có... bà ấy, đều không giống nhau.
Wittstock V nói:
- Lần hóa nghiệm đó thực ra chỉ là một vở kịch mà thôi, kết quả đã được an bài từ trước. Vốn không cần thiết phải giám định, bởi vì ngay từ đầu ta đã biết con không phải là con trai của ta.

- Không thể!
Krause lớn tiếng quát lên, nhưng hắn không nói tiếp, bởi vì hắn không tìm được căn cứ khách quan để phủ định lời nói của đối phương.

Wittstock V tiếp tục kể lại:
- Tình cảm của con và ta rất nhạt, không nói được phụ tử tình thân gì. Hơn nữa bây giờ... con mới là người thống trị chân chính của đế quốc, cho dù con đối xử với ta thế nào, ta cũng có thể hiểu được. Nhưng... tình cảm giữa con và Nina lại rất rõ ràng, cho nên xin con hãy nể mặt mẹ con, nghe ta nói hết...

Ông ta ngẩng đầu lên, giữa chân mày hiện vẻ bi thương:
- Nina xuất thân bình dân, lúc ta cưới bà ấy đã trải qua rất nhiều trở ngại, sau khi bà ấy vào cung càng bị nghi ngờ chất vấn gấp nhiều lần. Những hoàng phi khác và thế lực sau lưng bọn họ ra sức nhắm vào Nina, thậm chí đe dọa đến tính mạng của bà ấy. Ta vốn tưởng rằng... chỉ cần chúng ta có con sẽ có thể khiến bà ấy an toàn, đồng thời bảo vệ địa vị của bà ấy, không ngờ đây lại là bắt đầu của bi kịch.

Krause không thể nghe ra bất kỳ dấu hiệu dối trá nào từ trong lời nói của Wittstock V, nhưng như vậy lại khiến hắn trong lòng rối loạn.

- Thực ra sau khi đứa trẻ của ta và bà ấy sinh ra không lâu đã chết yểu, cho dù trong hoàng cung có điều kiện chữa trị tốt nhất trên toàn thế giới, cũng không thể cứu vớt sinh mệnh yếu ớt của đứa bé kia.
Wittstock V lại thở dài thật sâu:
- Chuyện này đã bị ta che giấu, ngay cả Nina cũng không biết. Trừ ta ra thì tất cả những người biết chuyện, nhiều năm trước đã mang theo bí mật này vĩnh viễn im miệng rồi.

Ông ta nhìn Krause:
- Con... chỉ là một đứa trẻ bị vứt bỏ, được phát hiện trong phòng sinh nở của bệnh viện, không thể nào tra được huyết thống của con. Mặc dù sau đó ta đã thử tìm kiếm cha mẹ ruột của con, nhưng đáng tiếc lại không có kết quả. Có lẽ con là con tư sinh bị vứt bỏ của một nữ nhân bị quý tộc chà đạp, hoặc là sản phẩm sau một lần xung động của hai người trẻ tuổi thiếu trách nhiệm, ai biết được, những chuyện này mỗi ngày đều xảy ra ở các nơi trên thế giới, không phải sao?

- Đây chính là vận mệnh, con và đứa trẻ đã chết của ta sinh ra cùng một ngày, thế là con đã thay thế nó. Ta biết chỉ có thể làm như vậy, cũng nhất định phải làm như vậy, hoàng tử chết yểu sẽ bị một số người cố ý phóng đại tình hình, rất có thể sẽ khiến cho Nina ở trong cung lâm vào tình cảnh nguy hiểm hơn. Hơn nữa nỗi đau mất con thơ sẽ ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần của Nina như thế nào, đây cũng là điều khiến ta lo lắng.

Trong mấy phút ngắn ngủi từ khi Wittstock V bắt đầu tự thuật, cả hòn đảo nổi lại xảy ra ít nhất ba lần rung chuyển có thể cảm nhận được rõ ràng. Lúc này trong hành lang ngoài điện bỗng vang lên tiếng bước chân chạy nhanh, một tên cấm vệ quân đi đến trước cửa, nhưng hắn không dám xông thẳng vào, chỉ đứng ở cửa hô lên:
- Bệ hạ! Điện hạ! Trong cung xuất hiện kẻ xâm nhập không rõ thân phận, hoàng thành đã có nhiều chỗ bị hủy, lửa đang lan tràn, xin...

- Đi!
Krause gắt gỏng quát lên ngắt lời tên cấm vệ kia:
- Không cho bất cứ ai đến gần nơi này!

- Nhưng... điện hạ... thế lửa...
Tên cấm vệ kia còn muốn nói tiếp, bởi vì tình huống quả thật đã khá nghiêm trọng, lửa đã cháy tới bên ngoài cung điện này, tùy thời sẽ lan vào.

- Cút cho ta!
Chẳng biết tại sao Krause lại nổi trận lôi đình, lập tức lại quát lên một tiếng

Mấy giây sau, có thể nghe được tiếng bước chân của tên cấm vệ quân kia đã đi xa.

Wittstock V tiếp tục kể lại:
- Ta che giấu bí mật này, hơn nữa đã giết tất cả những người có khả năng tiết lộ bí mật. Ta muốn cho sự việc chìm xuống như vậy, xem như con là con trai ruột của ta và Nina là được rồi, chỉ cần chuyện này có thể khiến bà ấy vui vẻ, khiến bà ấy được bình an.

Giọng nói của Wittstock V run rẩy:
- Thế nhưng... vận mệnh lại đùa giỡn với ta.

Giọng điệu của Krause cũng lộ rõ tâm tình kích động:
- Là vì tôi đúng không...

- Ta cũng không biết đây là may mắn hay bất hạnh, a...
Wittstock V cười khổ:
- Khi con ba bốn tuổi, tóc bắt đầu biến thành màu lam, ta đã biết Nina lại phải chịu khổ rồi.

Ông ta đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn:
- Thật là mỉa mai... ta có nhiều con trai ruột không nên thân như vậy, nhưng duy nhất một đứa nhặt được lại là kỳ tài thiên phú đặc biệt.

Ông ta cười khổ:
- Đến nỗi bất cứ ai cũng không tin con là con ruột của ta.

Wittstock V thở dài một tiếng:
- Xin cho phép ta thay Nina thỉnh cầu con tha thứ... những năm qua con nhất định rất nghi hoặc... sau khi ta thông qua cái gọi là “giám định” chứng minh thân phận của con, vì sao bà ấy vẫn lựa chọn tự sát.

Wittstock V dừng lại mấy giây mới nói:
- Bởi vì kết quả đã không quan trọng nữa. Là một phụ nữ, một người mẹ, trong lòng bà ấy vẫn luôn có nhận biết, đứa trẻ của bà ấy đã sớm chết rồi. Vở kịch kia lừa gạt được người trong thiên hạ, nhưng không giấu được bà ấy. Bà ấy không thể tiếp tục lừa gạt mình, con cuối cùng vẫn không phải là con ruột của bà ấy, bà ấy cũng không thể tiếp tục chịu đựng mỗi ngày đối mặt với con, điều này sẽ khiến bà ấy càng nhớ nhung đứa trẻ đã chết kia. Thế là... bà ấy đã lựa chọn cái chết để giải thoát.

Wittstock V cúi đầu:
- Xin con tha thứ cho Nina, tha thứ cho người phụ nữ thống khổ này. Bà ấy tuyệt đối không phải là người ích kỷ, chỉ là một người đáng thương. Muốn trách thì hãy trách ta, nếu không phải vì ta, bà ấy... và con đều không cần chịu đựng những đau khổ này.

Krause trầm mặc, thực ra với tâm kế của hắn, trước khi đối phương nói xong thì hắn đã thấy rõ đầu đuôi sự kiện, bao gồm cả những nguyên nhân về mặt tình cảm kia. Nhưng hắn dù sao cũng là con người, con người thì sẽ có tình cảm. Chỉ máy móc mới có thể thu nhận tất cả tin tức được đưa vào, còn người thì không thể, người muốn tiếp nhận những chuyện này thì phải cần thời gian.

Ngọn lửa dần dần xuyên qua tường ngoài, từ trong khe hở chui vào, bắt đầu đốt cháy thảm trải sàn và đồ trang trí chung quanh đại điện. Từ những tấm kính vẽ màu trên cao có thể nhìn thấy bên ngoài đã là khói đen cuồn cuộn, một phần thiết bị chiếu sáng đã ngừng hoạt động, mà hệ thống tuần hoàn không khí cũng không thể ngăn cản khói bay vào.

Một lúc sau, Krause cuối cùng lên tiếng:
- Tại sao ông lại ngầm đồng ý hành vi của tôi trong nửa năm qua? Chẳng lẽ ông hi vọng người không có quan hệ huyết thống với ông như tôi trở thành hoàng đế của đế quốc sao?

Hắn truy hỏi:
- Chỉ là vì ông hổ thẹn với mẹ tôi... với Nina?

- Trong lòng ta có ít nhất một nửa là xuất phát từ nguyên nhân này...
Wittstock V nói.

Krause hơi nhíu chân mày, lại hỏi:
- Vậy còn một nửa thì sao?

- Có thể nói ra con cũng không hiểu, một nửa nguyên nhân kia là vì một khoản giao dịch... đó là trò chơi giữa một người khác và ta, hắn...
Lời nói của Wittstock V vĩnh viễn nghẹn lại trong cổ họng, bởi vì khi ông ta nói đến đây, từ một góc đại điện phía sau, một viên đạn bay ra bắn trúng đầu ông ta.

Tiếng súng vang lên, súng lục bình thường, viên đạn bình thường.

Nhưng trong nháy mắt tay súng bóp cò, súng này, đạn này đều đã biến thành phi thường.

Bởi vì hoàng đế của đế quốc, Wittstock V đã chết dưới một súng này.

Lửa chung quanh đại điện càng lúc càng lớn, ngọn lửa vô tình thiêu hủy cung điện nguy nga tráng lệ này, khói mù bắt đầu ảnh hưởng đến thị giác và hô hấp của con người.

Krause ngơ ngác đứng ở trên điện, nhìn quân vương trên ngai vàng huyệt thái dương đã bị đạn bắn xuyên qua, không thể tin những gì trước mắt là sự thật.

Lúc này phía sau tấm rèm dài màu tím rủ xuống đất, một người đàn ông mặc âu phục màu đen đi ra. Bước chân của hắn nhẹ nhàng, vẻ mặt giống như chẳng có chuyện gì, đi đến bên cạnh ngai vàng, một lần nữa giơ súng lên, bắn liền năm viên vào ngực hoàng đế đã tắt thở, bắn hết một băng đạn này.

Thiên Nhất thu súng lại, nhìn đại điện trống trải đang bốc cháy hừng hực, thế lửa đã dần dần bao trùm nơi này. Chỉ có một thanh niên tóc lam còn đứng dưới bậc thềm, vẻ mặt kinh ngạc.

- Đứng ngây ra đó làm gì?
Thiên Nhất hỏi:
- Ngươi muốn cùng diệt vong với thành phố này sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
me0dihia1
30 Tháng mười hai, 2020 21:42
truyện hay.
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:51
Trớ trêu ***. Hoàng đế có mấy thằng con ruột ăn hại, lại nhặt được đứa con vừa là thiên tài trong đám người biến dị vừa là người siêu năng lực. Đứa có tài năng và thực lực để kế vị thì lại là con nhặt của cặp vợ chồng ất ơ nào đó
Thanh Lâm
27 Tháng mười hai, 2020 11:47
trụ lâm cũng của ông tác giả này, là hậu truyện của bộ này luôn nhé bạn. nói về việc sau khi đế quốc bị lật đổ trở thành nhà nước liên bang. vẫn có thiên nhất và hoàng tử tóc lam trong đó
Hieu Le
22 Tháng mười hai, 2020 15:27
Truyện gần hết rồi, bác Cá Cảnh có dịch tiếp bộ Trụ Lâm ko?
me0dihia1
22 Tháng mười hai, 2020 15:06
lai ra roi kk
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:11
nghe danh tác giả đã lâu, nay mới nhảy hố :v
yeuhoahuuco
21 Tháng mười hai, 2020 01:10
hóng :v
TùNGkk
05 Tháng mười hai, 2020 19:52
Cần tìm truyện tương tự, help
Trần Nam
15 Tháng mười một, 2020 22:13
bởi cái gọi là gián điệp 2 mang mà chắc hai mang ko thì cũng đếu biết ÷))
daibang2014
08 Tháng mười một, 2020 08:44
nội gián là do thiên nhất sắp xếp đó. nội gián 2 tầng
TùNGkk
06 Tháng mười một, 2020 19:42
Thiên Nhất coi thường Trà Tiên mà lại để bị cài nội gián thế
TùNGkk
02 Tháng mười một, 2020 21:05
Sao cảm giác Thiên Nhân kém đi thế nhỉ, con chị của Cố Vấn xuất hiện liền cảm giác trên cơ Thiên Nhất rồi
TùNGkk
01 Tháng mười một, 2020 20:39
Truyện hay đấy
heoconlangtu
06 Tháng mười, 2020 11:53
vãi thật, lão tác ngoài đời nói là tà giáo giáo chủ t con tin nữa là, yêu nước mới ghê :v
Hieu Le
11 Tháng chín, 2020 00:47
ko đọc bản trung rồi ngồi gáy trans dịch sai, *** tự tin kiếm đâu ra để nôn ra được câu đấy thế :)
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:25
Đấy là chưa nói tới ông tác giả này viết Phiến tội & Trụ lâm có bao nhiêu tư tưởng phản động, ổng phải trốn qua Đài để viết tiếp vì bên TQ kiểm duyệt gắt gao. Thì lấy cái đéo gì mà nói ổng tôn vinh Đại hán hay TQ? Với sau này mong bạn khỏi đề cử mấy truyện này nọ nữa, ai mượn?
Thanh Lâm
04 Tháng chín, 2020 09:23
thanh niên hieproto đã không hiểu còn tỏ vẻ. Cái truyện này là 1 thế giới song song giả tưởng, ông tác giả nhắc đi nhắc lại cái vấn đề đó xuyên suốt bộ truyện rồi, đọc mấy chap đầu xong ngồi đó cãi ??? 1 thế giới song song giả tưởng mà cứ lấy thế giới thật ra xong đem so sánh chỗ giống?
Ruiiia
31 Tháng tám, 2020 20:16
Thời buổi này chuộng chân dài , đạo hữu ơi .
Kyon
29 Tháng tám, 2020 05:12
Đi đọc bản tiếng Trung xem tác giả đặt tên là gì nhé. Bối cảnh của truyện này là thế giới tương lai, nước Nhật cũ đã được đổi tên thành phủ Anh, không dịch như vậy thì dịch thế nào? Một quận là cả một khu vực lớn gồm nhiều nước chứ không phải một nước đâu, và Địa Cầu chỉ có một đế quốc duy nhất nên cũng không còn phân biệt người nước này nước kia nữa. Nhân vật chính của truyện không phải người Trung Quốc, hoàng đế thống trị Địa Cầu cũng không phải người Trung Quốc, thậm chí trong truyện còn chả nhắc gì mấy tới Trung Quốc, vậy mà mới đọc mấy chương đã mở mồm phán Đại Hán này nọ.
hieproto
29 Tháng tám, 2020 00:50
Thánh ơi, nói bé thôi không người ta cười. Nằm giữa biển, hay động đất, sóng thần......trừ nước Nhật ra thì còn ở đâu? Ý tôi là dịch đúng thì phải là Phủ Nhật, còn nước Trung Quốc, nhìn thấy nó gọi là Quận Long to tướng ko? Nước nó thì là rồng, còn người ta thì là cái Phủ bé tí. Đọc kĩ vào rồi hẵng phán nhé.
Kyon
28 Tháng tám, 2020 23:58
"Kể từ đây, không còn tồn tại khái niệm về quốc gia. Các "nước" đều được gọi bằng cái tên mới là "phủ" hoặc "quận", chỉ có tên của các thành phố là được giữ nguyên". Đọc không kỹ rồi lại phán lung tung, đây là phủ Anh chứ không phải nước Anh, và còn chả có nước Trung Quốc trong truyện thì Đại Hán đâu ra thế?
hieproto
28 Tháng tám, 2020 06:21
Các bác dịch thì làm ơn chuẩn tí, chương 2, thế méo nào rõ ràng là Nhật thì bác nào dịch sang Anh vậy. Tinh thần Háng nhà nó thể hiện rõ qua từng câu. Đọc tiếp xem sao, nếu vẫn vậy thì drop. Các bác cứ kêu thiếu truyện, em đề cử cho một đống đây : Ma Vương Vú Em, Đệ Nhất Tự Liệt, Tu Chân Liêu Thiên Quần, Đại Vương Tha Mạng......hài có, hắc ám có, nhẹ nhàng tình cảm có.....tha hồ các bác nghiền ngẫm.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:49
Ráng đợi cày xong Phiến tội rồi qua Trụ lâm cày nốt. Nghe bảo là Trụ Lâm là phần tiếp theo của PT và có sự góp mặt của Thiên nhất
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:47
qua đọc Trụ lâm đi bạn. Là phần kế tiếp của bộ Phiến tội này ăk.
Thanh Lâm
15 Tháng tám, 2020 08:44
hj
BÌNH LUẬN FACEBOOK