“Chính Thiên, Thiên Hoa các ngươi vẫn khỏe chứ ?”
Lương Thế Nhân mừng rỡ reo lên, theo sau lưng hắn là Hàn Thanh Chi cùng Can Hữu Long. Bọn họ nhận ra hai người Vân Chính Thiên trong đám đông nên chủ động tiến tới.
“Khỏe như vâm”
Vân Chính Thiên nhe răng cười đáp.
Hàn Thanh Chi một bên trêu ghẹo
“Có Thiên Hoa tỷ tỷ chăm sóc, làm sao không khỏe cho được a”
“Nha đầu thúi dám chọc ca ca”
Cả đám cười rần lên, không khí vô cùng vui vẻ.
Một tháng trước hắn từ biệt đồng đội đi tới Truyền Linh Tháp bế quan cho đến bây giờ mới gặp lại, tất nhiên có chút cao hứng.
Ánh mắt hắn rơi vào từng người bằng hữu trước mặt, bọn hắn trong ba năm qua đều không có rảnh rỗi, không có ai dậm chân tại chỗ cả, một số tu vi còn vượt mặt hắn. Có được những người bạn tốt cùng tiến cùng lùi chính là điều quí giá nhất của Vân Chính Thiên bây giờ.
“Đi thôi, Thành Chủ muốn phát biểu rồi”
Can Hữu Long cười nói, sau đó cả đám nối đuôi nhau tiến về Long Thần quảng trường.
Ngày hôm nay quảng trường cũng chật kín người, ngoài đám binh sĩ được đứng ở vị trí trung tâm, xung quanh bên ngoài là hàng hàng lớp lớp người dân tụ tập, bọn họ rất chờ mong khoảnh khắc diện kiến vị anh hùng này a.
Mà đúng lúc này, Thành Chủ cũng đã xuất hiện.
"Thành Chủ vạn tuế"
“Thành Chủ vạn tuế”
Vạn người đồng thanh tung hô khiến quảng trường cũng thoáng run rẩy dao động. Ngồi trên đài cao, Hàn Long Quần gương mặt anh tuấn quét mắt nhìn một lượt người dân trong thành. Ba năm qua diện mạo của hắn dường như không thay đổi, chỉ có đôi mắt lại thêm phần lãnh đạm.
Cầm trên tay hồn đạo loa phóng thanh, Hàn Long Quần bắt đầu nói.
"Đầu tiên, ta xin thay mặt Vực Chủ cảm tạ mọi người trong thời gian qua đã luôn đoàn kết với nhau, để đưa Long Thần thành vượt qua tràn hạo kiếp năm đó. Với cương vị Thành Chủ, ta xin đảm bảo với mọi người rằng Long Thần thành sẽ không trải qua bất kỳ tình huống nào tương tự nữa, bởi vì trong ba năm vừa qua, dưới sự thống lĩnh của Vực Chủ, chúng ta đã càn quét toàn bộ Tà hồn sư ra khỏi bờ cõi Nhân Vực, tin chắc trên dưới mười năm, bọn chúng sẽ không dám xuất hiện quấy phá".
Thành Chủ hùng uy vừa dứt, tiếng reo hò, tiếng tung hô một lần nữa vang lên, tin tức này phải nói cực kỳ tốt mới đúng. Tà hồn sư gieo rắt nỗi sợ hãi khắp nơi, mà bây giờ Vực Chủ đã giành được thắng lợi chung cuộc, người dân trong thành sẽ không còn sống trong nỗi sợ hãi thêm nữa.
"Đặc biệt hơn ta cũng muốn thông báo cho mọi người một thông tin nữa. Đại hội thi đấu cấp tổ đội đã bị gián đoạn suốt ba năm qua, đến hôm nay Vực Chủ đại nhân đã đồng ý tiếp tục duy trì tôn chỉ này, nhưng do tình hình có hơi gấp rút, cho nên ta mạo muội đứng ra lựa chọn những thành viên ưu tú đại diện cho lớp trẻ tinh anh nhất của quân đoàn, thay mặt cho Long Thần thành năm nay đi tới Vực Chủ Đại Điện, đón nhận thử thách của ngài".
Đúng là không ngoài dự đoán, toàn trường đột nhiên yên tĩnh đi mấy phần, bởi vì tính chất lần này đặc biệt quan trọng, có ảnh hưởng đến mặt mũi của Long Thần thành, cho nên tuyển chọn phải đặc biệt gắt gao.
Lựa chọn thành viên ưu tú đại diện cho Long Thần thành dựa trên hai tiêu chí, thứ nhất, đương nhiên chính là phải có thực lực, thứ hai là phải dưới hai mươi tuổi.
Trong quân đoàn có không ít binh sĩ vô cùng tự tin vào bản thân với hai tiêu chí này.
"Danh ngạch chỉ có bảy người mà thôi, cho nên nếu người nào không đồng ý với lựa chọn của ta, có thể đứng lên khiêu chiến, bất quá người khiên chiến phải thỏa được hai tiêu chí ta đề ra trước. Được rồi bây giờ ta sẽ công bố tên bảy người được chọn"
Hàn Long Quần mở ra một cuộn giấy da, sau đó nghiêm giọng nói tiếp.
“Người thứ nhất, Bạch cấp Tiếu Phong, Hoàng Nhất đội”
Tiếu Phong đang mơ màng đột nhiên giật mình, hắn không ngờ rằng minh lại là người đầu tiên được Thành Chủ xướng tên lên.
Ba năm qua Tiếu Phong trong quân đoàn đã bắt đầu bộc lộ tài năng của mình, là mẫn công hệ, trên chiến trường đặc biệt nổi bậc. Võ hồn của hắn phẩm chất không tệ , chưởng khống nguyên tố Phong, từ khi tiến vào ba hoàn cảnh giới hắn như thoát thai hoàn cốt, tốc độ tu luyện tăng lên rất nhiều.
Hiện tại hắn đã vượt qua bình cảnh Hồn Tông, mười tám tuổi, hồn lực bốn mươi lăm cấp. So với Lam Tiêu năm đó thì thiên phú không kém một chút nào.
Nhìn thấy bên dưới không ai phản đối, Hàn Long Quần mỉm cười đọc tiếp
“Người thứ hai, Bạch cấp Hoa Quyển Sinh, Hoàng Nhất đội”
Lại là Hoàng Nhất đội ? Đã bắt đầu có tiếng xì xầm vang lên, nếu như Tiếu Phong đứng đầu danh sách bọn hắn không có gì để nói thì Hoa Quyển Sinh khiến mọi người có chút không tán thành, bởi vì hắn chỉ là một tên phụ trợ hệ hồn sư.
Phụ trợ hệ hồn sư sức chiến đấu độc lập gần như không có, nhưng ở trên chiến trường hắn chính là một tồn tại khủng bố. Năm nay mười bảy tuổi, cũng đã đột phá Hồn Tông cánh cửa rất đáng nể phục. Phải biết phụ trợ hệ tu luyện rất khó khăn.
Nhưng dù vậy cũng không có người lên tiếng khiêu chiếu, bởi vì Hoa Quyển Sinh am hiểu nhất không phải chiến đấu mà là hỗ trợ. Được Thành Chủ đưa vào danh sách, chắc chắn có chỗ hơn người.
Can Hữu Long ở một bên lo lắng nói
“A Thiên, ngươi đoán xem năm người chúng ta có mấy người gia nhập”
Vân Chính Thiên cũng trầm tư một chút, Hoàng Thập Nhất đội bọn hắn tuy thực lực không tệ, nhưng bọn hắn tuổi vẫn còn nhỏ đi, nếu như cho bọn hắn thêm vài năm, tin chắc năm vị trí đầu tuyệt đối nắm chắc.
“Ta đoán không được, chúng ta xem tiếp đi”
Vân Chính Thiên từ chối cho ý kiến, bởi vì hắn lo lắng nhất không phải đoán xem có ai được chọn, mà lo lắng cho người không được chọn. Mà A Long lại nằm trong danh sách này.
“Người thứ ba, Bạch cấp Lương Thế Nhân, Hoàng Thập Nhất đội”
“Người thứ tư, Bạch cấp Mã Thiên Hoa, Hoàng Thập Nhất đội”
“Người thứ năm, Bạch cấp Hàn Thanh Chi, Hoàng Thập Nhất đội”
“Người thứ sáu, Bạch cấp Can Hữu Long, Hoàng Thập Nhất đội”
“Người thứ bảy, Hoàng cấp Vân Chính Thiên, Hoàng Thập Nhất đội”
Một loạt tên gọi vang lên, tất cả đều thuộc Hoàng Thập Nhất đội, khiến Vân Chính Thiên vốn bình tĩnh cũng không khỏi nhảy dựng lên. Chuyện này có chút ngoài dự đoán.
Toàn trường một mảnh chấn động, thanh âm bàn tán xì xầm bao trùm quảng trường Long Thần, bởi vì ngoại trừ hai cái tên đầu tiên thuộc Hoàng Nhất đội, thì năm danh ngạch còn lại đều rơi vào Hoàng Thập Nhất.
“Không phải chứ, Thành Chủ thiên vị đám tiểu tử đó như vậy ?”
“Suỵt ngươi không biết đừng nói bừa, bọn nhóc này ba năm trước đã hoàn thành được nhiệm vụ bí mật của Thành Chủ đó”
“Đúng vậy a, ta cũng nghe nói bọn hắn đã đối đầu với Tà hồn sư mà vẫn còn mạng trở ra, không thể xem thường được”
Không chỉ binh sĩ bên dưới bàn tán mà xung quanh người dân cũng không khỏi kinh ngạc, ngoại trừ Tiếu Phong và Hoa Quyển Sinh tuổi tác có chút lớn ra, toàn bộ thành viên còn lại đều chưa qua mười sáu tuổi, cao nhất cũng chỉ có mười lăm tuổi mà thôi.
Nhỏ tuổi như vậy, có thể đảm đương với thử thách của Vực Chủ đại nhân hay không, đây là điều người dân bình thường đang lo lắng.
“E hèm, danh sách đã công bố xong, như lúc đầu ta đã có nói, người nào không phục có thể khiêu chiến một trong bảy người bọn hắn, ngoại trừ Hoa Quyển Sinh và Hàn Thanh Chi sẽ dùng cách thức riêng của hệ phụ trợ phân cao thấp, những người còn lại đều dùng thực lực đi đến quyết định đi”
Hàn Long Quần thanh âm trầm thấp vang lên.
Quân ngũ là một môi trường tự do, chỉ cần ngươi tự tin vào bản thân mình, có thể nếm thử một chút, tất nhiên đầu tiên phải có dũng khí bước lên khiêu chiến.
Trong bảy người được xướng tên lên, có năm tên Hồn Tông, là Tiếu Phong, Lương Thế Nhân, Mã Thiên Hoa, Hàn Thanh Chi và Hoa Quyển Sinh. Hồn Tôn chỉ có hai người là Vân Chính Thiên cùng Can Hữu Long, tất nhiên là hai đối tượng bị nhắm đến nhiều nhất.
Tại các chi đội ngũ khác, không thiếu binh sĩ chưa tới hai mươi tuổi đã đạt tới Hồn Tông cấp bậc. Còn có một số ít binh sĩ vốn kín tiếng nhưng thực lực không tệ cũng bắt đầu có dấu hiệu rục rịch Đây là cơ hội một năm chỉ có một lần, nhất là với binh sĩ đã hai mươi tuổi, cũng là cơ hội cuối cùng của bọn hắn rồi.
Cho nên khiêu chiến chắc chắn sẽ xảy ra.
Rất nhanh chóng đã có một bóng ảnh lượn lên trên võ đài, hắn là gương mặt vô cùng quen thuộc, khí chất không tầm thường.
“Hồi bẩm Thành Chủ, Bạch cấp Hoàng Tôn Vọng thuộc Hoàng Tam đội, muốn được khiên chiến”
Hoàng Tôn Vọng năm nay vừa tròn hai mươi tuổi, tu vi đã bước vào Hồn Tông cấp bậc, ba năm trước thua bởi Vân Chính Thiên tiểu tổ, kỳ thực vẫn không phục, cho nên lần này quyết định khiêu chiến một phen.
“Người ngươi muốn khiên chiến là ai ?”
Hàn Long Quần lãnh đạm hỏi.
“Thuộc hạ muốn khiên chiến là Bạch cấp Can Hữu Long”
Thực không ngoài dự đoán, Can Hữu Long ánh mắt âm trầm, vừa nghe tên mình được nêu, hắn lập tức phóng người lên sàn đối diện với Hoàng Tôn Vọng. A Long biết trong bảy người hắn là kém nhất, tất nhiên là mục tiêu nên bị hạ bệ trước tiên, tâm lý vốn đã chuẩn bị sẵn sàng, hoàn toàn không một chút bất ngờ. Nhưng trong đáy mắt như muốn nói, đối phương muốn tước đi tư cách của hắn, tất nhiên phải đánh gục hắn cái đã.
Ở bên dưới, toàn bộ binh sĩ đều nín thở chăm chú chờ đợi trận so tài này.
“Hai binh sĩ chú ý, ở thời điểm phân ra thắng thua tận lực thu liễm lại, tránh gây tổn thương cho đối thủ”
Hắc cấp thống lĩnh Dạ Hành lên tiếng, để bảo toàn lực lượng cho lớp tinh anh được chọn, đây là điều cần phải nghiêm túc nhắc nhở.
“Rõ”
Can Hữu Long và Hoàng Tôn Vọng đồng thanh đáp. Ngay sau đó cả hai đều đem hồn lực bản thân thôi động tới đỉnh phong trạng thái.
. . . . . . . . . . . . . . . .
Nguồn : Truyencv.com
Banhbaothit
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK