“Được. Vậy để ta thành toàn cho ngươi.”
Nói rồi La Hổ lại quay sang quát Vân Chính Thiên một cái: “Quỷ Kiếm! Cút sang một bên, lát về tính sổ với ngươi.”
Không cần nói lại lần hai, Vân Chính Thiên đã lùi xa mấy trăm mét, thế nhưng hắn ánh mắt vẫn kiên trì dõi theo trận đại chiến này. Cường giả sinh tử chi chiến, không phải dễ dàng mà chứng kiến, cho nên hắn không muốn bỏ lỡ cơ hội quan sát lần này.
Sau khi Vân Chính Thiên rời đi, Tử Anh La Hổ hai người quay sang nhìn nhau, trong mắt không khỏi dâng lên một cỗ chiến ý cường thịnh. Từ trước đến nay, hai người tuy lãnh đạo hai bên nhưng vẫn tranh giành với nhau hư ảo quyền lực. Nếu không phải hồn thú cùng tà hồn sư có minh ước, không biết chừng họ đã sớm phân ra thắng thua rồi.
Tử Anh vẫn có chút kiêng kỵ La Hổ, nàng nói: “Ngươi chắc chắn?”
La Hổ gật đầu, ánh mắt sắt lạnh nhìn nàng: “Tuy chúng ta hợp tác lâu năm nhưng vốn coi nhau như cái gai trong mắt. Lần này theo nguyên cớ kia, cho dù ngươi có chết dưới tay ta thì Đế Thiên cũng không truy cứu được.”
La Hổ lời nói sắc bén, còn Tử Anh thì câm như hến. Dù sao đạo lý là ở bên người ta, là nàng sai trước nên không thể phản biện được. La Hổ rõ ràng lấy việc công đối việc tư, giết chết nàng hắn vừa có quyền lực lớn nhất tại Lưỡi Quỷ này, vừa sở hữu Vân Chính Thiên thiên phẩm trác tuyệt kia. Không biết chừng sẽ được chủ thượng trọng dụng trở lại.
Đối với tương lai sáng lạn trước mắt, La Hổ hạ quyết tâm giết chết Tử Anh.
Nói gì thì nói, nhân loại và hồn thú tuy quan hệ hợp tác, nhưng như cũ tồn tại một bức tường ngăn cách không thể chối bỏ.
“Vậy thì hết cách rồi.” Tử Anh thản nhiên nói, gần như ngay lập tức, liễu kiếm trên tay nàng phát động, một cái chớp mắt vừa hạ xuống, bàng bạc kiếm ýđã xuyên tới trước mặt La Hổ, nhắm vào yết hầu của hắn màđâm.
Oanh!
“Ngu xuẩn.” La Hổ gầm lên, trên thêm bộc tác cường hãn chấn lực, đem toàn bộ kiếm ý của Tử Anh hung hăng chấn nát. Lại sau đó một đao không chút nhân nhượng từ trên cao bổ xuống, ýđồ đem Tử Anh chém làm đôi.
Khanh!
Tử Anh giơ liễu kiếm lên đón lấy, tức thì một tiếng giòn tan thanh âm kim loại va chạm xuất hiện. Bạch cốt chiến đao của La Hổ thể tích to lớn, mạnh mẽ một đao bổ xuống đãđem liễu kiếm của Tử Anh chặt gãy làm đôi. Dưới con mắt bất ngờ của nàng, La Hổ trên nắm đấm ngưng tụ bạch cốt chi quang.
ẦM!
Cự quyền rơi vào trước ngực Tử Anh, đem nàng mạnh mẽ đánh bay đi. Bất quá không có giống trong tưởng tượng Vân Chính Thiên rằng Tử Anh sẽ vô cùng chật vật, chỉ thấy nàng tại không trung ổn định lại thân hình. Gương mặt lại có một chút đau đớn nào, tựa như quyền của La Hổ không có tư cách mạo phạm đến nàng vậy.
La Hổ cũng biết được chuyện này, hắn cười lớn:
“Tinh thần lực thật cao thâm, về phương diện này ta phải công nhận ngươi rất mạnh. Bất quá, chỉ bằng ngươi trong nhân loại hình dáng mà muốn cùng ta sinh tử giao chiến, vẫn có chút xem thường La Hổ ta a.”
Tử Anh huyền phù trên không trung, cũng thoáng mỉm cười:
“Ngươi đừng vội đắc ý, không phải ngươi cũng đang đùa giỡn hay sao. Coi chừng một lát vẫn giữ tâm thái đó, sẽ bị ta đánh chết lúc nào không hay.”
Nghe hai người đối thoại, Vân Chính Thiên vào lúc này trong lòng cả kinh, bọn họ hai người đơn giản qua lại một hai chiêu thức, đều là sở hữu kinh khủng lực lượng. Vậy màđây mới chỉ là khúc dạo đầu, cả hai còn chưa hề tung hết sức. Thật không hổ là cường giả đứng ở đỉnh phong thế giới này a.
Trong lúc Vân Chính Thiên suy nghĩ, bên kia trận chiến đã lần nữa bắt đầu. Sau lưng La Hổ chín vòng hồn hoàn luân chuyển vòng quanh, mà màu sắc trên đó tuyệt đối chấn kinh hết thảy tâm thần. Toàn bộ đều là hắc sắc hồn hoàn.
La Hổ có chút tiếc nuối nhìn Tử Anh nói: “Nếu như lão phu còn chỗ trống, tự nhiên sẽ muốn ngươi trở thành ta hồn hoàn. Nhưng mà hiện tại bây giờ đem ngươi giết đi, cũng sẽ bổ sung cho khiếm khuyết về hồn cốt của ta. Đối với tinh thần hệ hung thú như ngươi, chắc chắn sẽ rơi rớt đầu hồn cốt nhỉ.”
La Hổ thanh âm rơi xuống, đệ lục hồn hoàn của hắn sáng lên. Tức thì trên người bạch cốt chiến giáp càng thêm nở rộ sâm nghiêm, bạch cốt chiến đao thì khí thế thập phần hung mãnh. Sau đó cánh tay La Hổ vung ra, đao mang không lồ bắn về phía đối thủ, chớp mắt một cái đạo đao mang này chợt tách ra thành vô số đao ảnh, tất cả đều như non sông chảy về một biển, toàn bộ rơi vào người Tử Anh.
Võ hồn của La Hổ là một loại phi thường hiếm thấy bản thể võ hồn, đó chính là bộ xương của hắn. Sau khi thức tỉnh võ hồn, La Hổ có khả năng đem xương của mình ở bên trong phụ thể ra bên ngoài, gọi là bạch cốt chiến giáp. Đệ nhị hồn kỹ chính là chuyển hóa những phần xương thừa thải trở thành bạch cốt chiến đao.
Đa số hồn hoàn của La Hổ đều thuộc dạng tăng phúc độ cứng của chiến giáp vàđộ sắc bén của chiến đao. Chỉ cóđệ lục hồn kỹ này là một dạng công kích bằng đao ý dung hợp với tà hồn lực.
Tử Anh nhìn thấy vô tận đao ảnh chém xuống, nàng không giấu được vẻ mặt khinh thường. Tâm niệm vừa động, một cái tử sắc hào quang nở rộ, đem thân thể nàng hoàn toàn bao trùm lại. Tùy tiện đao ảnh kia công phá như thế nào, như cũ không thể lay động được nàng phòng ngự.
Đông!
Đao ảnh như mưa trút xuống nhưng lại bị cản lại hết thảy, trong lúc này Tử Anh cũng không quên đem tinh thần dò xét lan tỏa ra, đề phòng La Hổ tiếp tục công kích. Thế nhưng, ngay tại thời điểm này sắc mặt của nàng lần đầu tiên xuất hiện kinh ngạc dáng vẻ.
Không thấy La Hổ! Nàng lúc này đã không còn cảm nhận được La Hổ vị trí nữa, ngay cả khí tức cũng tựa như biến mất, hoàn toàn bốc hơi.
Bất quá Tử Anh biết rõ, La Hổ chạy trốn là chuyện không thể xảy ra, nàng càng đề cao cảnh giác. Chính vào lúc này, một đạo đao ảnh mang theo uy lực hoàn toàn khác những đao ảnh phô thông kia, xen lẫn vào trong mưa đao bỗng nhiên không hề báo trước mà bổ xuống.
Ầm!
Tử sắc tinh thần phòng hộ của Tử Anh hứng chịu một đao này, từng vòng tròn năng lượng phóng ra, tại vị trí bị chém kia, đã lưu lại một đạo vết nứt.
Ầm!
Lại tiếp một đạo không hề yếu đao ảnh bổ xuống, oanh nện vào tử sắc tinh thần phòng hộ. Tử Anh nội tâm kinh hãi, lấy tinh thần lực tu vi của nàng vẫn hoàn toàn không thể đoán được đối phương sẽ công kích tại chỗ nào màđi đón đỡ, bởi vìđao ảnh như mưa vẫn liên tục trút xuống không dừng, làm rối loạn tinh thần dò xét của nàng.
Ầm!
Một đao nối tiếp một đao bổ xuống, Tử Anh sắc mặt rốt cuộc trở nên phi thường ngưng trọng, mà cái tinh thần phòng hộ nàng lập ra cũng bắt đầu hư hỏng, không thể tiếp tục ngăn cản đối phương công kích nữa.
La Hổ đệ lục hồn kỹ Vạn Đao VũĐộng cố nhiên chỉ làm tấm màn che, không phải chân chính công kích chủ lực của hắn. Mà hắn cũng không hy vọng hồn kỹ này có thể đem phòng ngự Tử Anh đánh tan. Chủ lực công kích của hắn, lại chính là khả năng dung nhập vào trong thế giới Đao Vũ kia.
Đạt tới Phong Hào đấu la trình độ, La Hổ đối với võ hồn của mình phi thường hiểu rõ. Mặc dù chân chính võ hồn của hắn là bộ xương, nhưng lực sát thương ngoài những nắm đấm được tăng phúc thì chỉ còn thanh bạch cốt chiến đao này. Nhiều năm tế đao bằng máu của vô số địch nhân, bạch cốt chiến đao đã từ lâu sản sinh linh tính riêng. Đối với hồn sư giới mà nói, đây chính là nắm giữ đao hồn uy lực, lại có thể thông qua đao hồn mà tạm thời che giấu đi khí tức của mình.
Cho nên Tử Anh kia không cách nào tìm ra được vị trí chính xác của La Hổ trong mưa đao loạn vũ kia.
Ầm!
Dưới một đao này, tinh thần phòng hộ của Tử Anh chính thức vỡ nát, ngay lập tức nàng phải đối mặt với ngàn vạn đao ảnh đang ầm ầm bổ xuống kia. Chớp mắt một thân đã tràn ngập vết thương, máu tươi chảy xuống không ngớt. Thế nhưng Tử Anh ánh mắt vẫn thập phần kiên cường, tựa như đang chờ đợi một cái gìđó.
Đột nhiên đáy mắt của nàng phun ra một vệt cường thịnh tử quang, nàng giơ trảo chụp tới, chính làđem một đạo đao ảnh chặn lại.
Sưu!
“Tìm thấy ngươi rồi.” Tử Anh khẽ cười, khóe miệng nàng cũng đồng thời chảy xuống một tia máu tươi. Thời khắc nàng đem đao ảnh kia cản lại, La Hổ thân ảnh cũng hiện ra. Ngập trời đao ảnh cũng thuận theo biến mất.
Nhược điểm của Vạn Đao Vũ Động chính là một khi bị đối phương phát giác vị trí liền sẽ mất đi tác dụng. Thế nhưng La Hổ không có vì vậy mà kinh sợ, hắn vẫn đem bạch cốt chiến đao giơ ra sau đầu, một đao không khác gì muốn chém nát không gian đánh xuống đầu Tử Anh.
Tử Anh ánh mắt vẫn không có nữa điểm hoảng sợ, nàng trong miệng phóng ra từng chữ:
“Tinh Thần Bạo Chấn.”
Ầm!
La Hổ trên tay bạch cốt chiến giáp, chính vào lúc này ầm ầm nổ lớn từ trong thể nội truyền ra. Máu tươi từ trong cổ họng dâng lên, ngửa mặt lên trời cuồng phún.
Tinh Thần Bạo Chấn loại hồn kỹ này, chính là lấy tinh thần lực trong cơ thể đối phương làm mồi dẫn, chỉ cần đối phương sử dụng tinh thần lực đến một mức nào đó sẽ xảy ra bạo tạc. Bởi vì một đao chuẩn bị chém xuống kia, La Hổ đã muốn lấy mạng của Tử Anh, vì vậy hắn đã dung hợp ba loại lực lượng đó là tà hồn lực, tinh thần lực vàđao hồn.
Chỉ cần chờ đối phương dẫn động tinh thần lực, Tử Anh không bỏ qua cơ hội này mà phản kích.
La Hổ trên người nổ tung thành vô số vết thương, thế nhưng hắn ánh mắt vẫn vô cùng quật cường, không có vìđau đớn mà lựa chọn thoái lui. Tuy rằng Tử Anh đắc thủ nhưng căn bản nàng thân thể cũng chịu nhiều vết thương do đao ảnh, La Hổ cũng không bỏ qua mà trực tiếp ăn miếng trả miếng.
Cánh tay lại vung xuống, chiến đao kia uy lực không giảm bớt bao nhiêu, một đường chém xuống vai của Tử Anh.
Phập!
“A.” Tử Anh rên lên một tiếng, thân thể bị kình lực của đao đánh bay đi, máu tươi từ vai bắn ra vẽ một đường huyết sắc giữa bầu trời. Cho đến khi thân thể va xuống mặt đất tạo thành một cái hố sâu mới dừng lại được.
Sau khi đánh bay đối thủ, La Hổ cũng không có chủ động công kích, mà hắn dừng ở trên không trung, trong người hồn hạch điên cuồng vận chuyển chữa trị thương tổn. Vốn dĩ còn đang chiếm cứ thượng phong, chỉ vì một chút nóng lòng đãđem tinh thần lực dung hợp vào chiến đao mà gánh lấy vết thương không nhẹ, sắc mặt La Hổ phi thường khó coi.
“Ngươi lên đây.” Ngửa mặt lên trời gầm lớn, La Hổ bạch cốt chiến giáp trên người tỏa ra lệ khí hung quang.
Bất thình linh từ hạch tâm hố sâu kia, một đạo khổng lồ tử quang kình trụ bắn thẳng lên. La Hổ kinh hãi đưa đao đón lấy.
Ầm!
Thân thể La Hổ bị chấn văng đi hơn trăm mét, ngay khi ổn định lại, hắn đã thấy từ trong hố phóng ra một đầu bốn chân hồn thú.
Chính là Tử Anh bản thể hồn thú, Tử Anh Tinh Vương Thú.
“Rốt cuộc ngươi cũng muốn đánh toàn lực rồi sao.” La Hổ nhếch mép mỉm cười.
. . . . . . . . . . . . . .
Cầu vote 5*, Cầu comment nhận xét
Nguồn: Truyencv.com
Banhbaothit
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK