Mục lục
Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạo Thiên ý chí tâm trạng lúc này tuyệt đối có thể lấy cực độ hưng phấn mà hình dung. Hắn không chỉ vừa mới nghe được Hạo Thiên Tông vẫn còn lưu lại hai viên hạt giống, trong tương lai rất có hy vọng trùng chấn tông môn. Lại nói hắn sau khi chết đi, hóa thành ý chí hình thái, nương theo Vân Chính Thiên xuất hiện, hắn có thể hoàn thành tâm nguyện lúc cuối đời.



Đó chính là siêu việt đấu khải cao nhất trình tự, sáng tạo một cái hoàn toàn mới khái niệm.



Mặc dù con đường phía trước còn khá mơ hồ, ngay cả Siêu Cấp Thần Tượng như Hạo Thiên ý chí cũng chưa hoàn toàn nắm bắt được, nhưng hắn có thể cảm giác được lần này nhất định sẽ thành công. Bởi vì trên người Vân Chính Thiên hắn thấy được khả năng sáng tạo kỳ tích.



“Làm tốt sẵn sàng chưa?” Hạo Thiên ý chí quay sang hỏi Vân Chính Thiên, Đường Tử Hào hai người.



Cả hai đồng thời gật đầu. Hạo Thiên ý chí hít vào một hơi, tay áo phất lên, tức thì vô số kim loại nằm ở một góc hang động không cánh bay ra, rơi ở trước mặt Đường Tử Hào.



Hạo Thiên ý chí nói: “Ngươi trước quan sát một chút, lấy chính mình linh cảm trực tiếp cùng với bọn chúng câu thông.”



“Được.” Đường Tử Hào đáp ứng một tiếng, sau đó tinh thần lực lập tức lan tỏa ra.



Đúng là Thần Nguyên Cảnh cấp bậc tinh thần lực.



Vân Chính Thiên trong lòng cảm thán một cái, thực lực vị Đường Môn Môn Chủ này so với Vực Chủ lúc trước chỉ sợ không kém là bao. Dựa theo khí tức có thể đoán được, Đường Tử Hào tu vi đã là Chuẩn Thần Cực Hạn Đấu La, kết hợp với Thần Nguyên Cảnh cấp bậc tinh thần lực, người này đã đứng ở Đấu La Tinh đỉnh phong tầng thứ.



Đường Tử Hào ánh mắt khẽ động, trong mắt hắn lúc này tràn ngập tử sắc quang mang. Một đôi cánh tay lực lưỡng thô ráp vươn ra, trực tiếp chạm vào bề mặt nhẵn nhụi của từng khối kim loại.



“Lão tổ tông nói không sai, toàn bộ đều là kim loại quí hiếm được tinh luyện đạt tới cực phẩm. Bất quá, chỉ như vậy sẽ không thể đột phá được tiền nhân thành tựu, ta cần phải làm sao đây.” Đường Tử Hào trong lòng trầm ngâm, bên ngoài không vội vàng ra tay mà lựa chọn suy xét cẩn thận.



Nhìn thấy một màn này, Hạo Thiên ý chí ấn tượng đối với Đường Tử Hào không khỏi bay lên một tầng cao mới.



“Khá lắm, như vậy mới xứng đáng kế thừa Hạo Thiên Đấu La thân phận.”



Nương theo Đường Tử Hào án binh bất động suy xét, Vân Chính Thiên tinh thần cũng hết sức tập trung, hắn nhiệm vụ tùy thời trợ giúp Đường Tử Hào rèn đúc công đoạn, hơn nữa hắn còn phải thông qua cơ hội lần này trực tiếp tiếp thu rèn đúc kinh nghiệm thực tiễn.



Thực tiễn so với lý thuyết càng quan trọng hơn đấy.



Đường Tử Hào hai mắt nhắm nghiền, tử quang lan tỏa mỗi lúc một dày đặc hơn. Vân Chính Thiên có thể cảm nhận được trên người vị Đường Môn Môn Chủ này truyền ra một cỗ cực đoan lực lượng, cùng với hung thú không khác chút nào, vô cùng nguyên thủy, làm hắn tóc gáy phải dựng hết cả lên.



Chính vào lúc này, Đường Tử Hào bỗng nhiên mở ra hai mắt, trên tay không biết từ khi nào đã nắm lấy một thanh hắc sắc cự chuy, tay còn lại chộp lấy năm khối kim loại quí, trực tiếp nhét vào trong lò lửa.



Còn không đợi kim loại bị nung nóng lên, Đường Tử Hào đã đem chuy nện xuống, trầm đục kim loại âm thanh lập tức vang lên.



Đinh, đinh, đinh!



Đường Tử Hào ra tay dứt khoát nhanh nhẹn, gọn gàng, không có một điểm dư thừa lực lượng. Đạt tới Chuẩn Thần tầng thứ, khả năng khống chế lực lượng của hắn đã đến mức lô hỏa thuần thanh, tuyệt đối không phải không chuyên đoán tạo sư có thể làm được.



Đinh, đinh, đinh!



Năm khối kim loại bị Đường Tử Hào liên tục oanh nện, tại trong lò lửa đã hoàn toàn biến dạng. Bất quá, người kia sắc mặt cũng bắt đầu xuất hiện tái nhợt dáng vẻ.



“Tiền bối.” Vân Chính Thiên quay sang Hạo Thiên ý chí hỏi: “Vãn bối xem không hiểu, tại sao đại ca hắn không đợi hỏa hầu lên đủ, kim loại bị nung chảy đến trình độ nhất định, sau đó mới tiến hành dát mỏng, như vậy sẽ tiết kiệm được nhiều sức lực hơn.”



Rèn đúc công đoạn đầu tiên, chính là nung chảy kim loại, sau đó tiến hành dát mỏng. Kim loại càng nóng, độ cứng sẽ giảm xuống, khi đó dùng chuy nện sẽ dễ dàng hơn.



Hạo Thiên ý chí cười nói: “Ngươi nói không sai, theo lý thuyết là như vậy. Bất quá bất đồng kim loại sẽ có bất đồng phương pháp xử lý. Trước mắt năm khối kim loại mà hắn lựa chọn đều là quí hiếm trong quí hiếm kim loại, đương nhiên cách xử lý sẽ khác biệt một chút.”



“Ngươi xem.” Hạo Thiên ý chí tận tình chỉ điểm: “Mỗi lần chuy hạ xuống, ngươi có để ý trên bề mặt kim loại sẽ có điểm sáng lóe lên hay không.”



Vân Chính Thiên nhíu mày nhìn kỹ, quả thực thấy được mỗi một lần Đường Tử Hào vận sức nện chuy, năm khối kim loại sẽ xuất hiện một chút biến hóa, tựa như kim loại ma sát bắn ra tia lửa điện giống nhau, nhưng điểm sáng này theo mỗi lúc một sáng lạn hơn, cho đến khi Đường Tử Hào ngừng lại nện chuy động tác, toàn bộ năm khối kim loại đều có vàng lợt hào quang bao phủ.



“Đây chính là rèn đúc tinh hoa. Ngươi phải xem cho kỹ.” Hạo Thiên ý chí cười nói.



Vân Chính Thiên nghiêm chỉnh gật đầu, lại tiếp tục hết sức tập trung quan sát.



Thú Vực.



Một vị nữ tử thân vận một bộ lục sắc lụa là y phục, tóc xanh buông xõa ở sau lưng, mỹ lệ thanh tú khuôn mặt bất biến với thời gian, hai con mắt xinh đẹp chứa đựng nhu hòa thánh thiện ý tứ. Bên cạnh nàng là một tên trung niên nhân, dáng người thon dài, nước da trắng noãn, tóc đen rối tung sau gáy, trên người hơi thở mang theo một cỗ ẩn hiện long uy.



Nữ tử này chính là Phỉ Thúy Thiên Nga Bích Cơ, sáu mươi vạn năm tu vi hung thú. Bên cạnh nàng là chủ nhân của thế giới này, Thiên Thanh Ngưu Mãng, Đại Minh.



Cả hai người đứng ở trên đỉnh của một ngọn đồi, thình lình cùng nhau quan sát bên dưới một màn đang diễn ra.



Đó là một trận chiến đấu.



Một đầu cao hơn ba mươi mét cự viên đang cùng với một đầu cửu vĩ hỏa phượng chính diện giao phong. Rực trời hỏa diễm bốc lên, đem một vùng rừng rậm nhấn chìm vào biển lửa.



Cự viên thân thể to lớn, hung mãnh cực kỳ, mỗi một lần tung quyền đấm ra, trong không khí phản phất bị đóng băng lại, trầm đục tiếng nổ vang lên, liền đánh cho hỏa phượng kia hết sức chật vật.



Hỏa phượng tuy lực lượng không đủ, nhưng hiểm ở cái hỏa diễm vây khốn trận, tại trong biển lửa thỏa sức tung hoành, nhất thời đem cự viên bên kia quấn vào dằn co cục diện.



Bích Cơ hướng Đại Minh, biểu lộ cảm kích nói: “Nhờ có nhị vị đại ca giúp đỡ, Thiên Hoa nàng ta thực lực mới có thể nhảy vọt một đoạn dài như thế.”



Đại Minh nghe được như vậy, sẵn giọng cười đáp: “Tiểu muội đừng nói như vậy, có được như vậy thành tựu, lớn nhất nguyên nhân trong đó là vì nàng ta có sự cố gắng vượt bậc. Muốn hấp thụ một gốc tiếp cận mười vạn năm Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ cũng không phải dễ dàng đấy. Ta cũng không nghĩ nàng ta nhanh như vậy có thể đem toàn bộ năng lượng của nó tiêu hóa, khiến cho tu vi nhảy lên một cái thật dài. Tiểu nha đầu này quả thực có điểm bổn sự, so với tổ tiên của nàng ta thì tiền cảnh sáng lạn hơn nhiều lắm.”



Chiến đấu ở bên dưới, rõ ràng là Mã Thiên Hoa trong trạng thái võ hồn chân thân. Chỉ là hấp thụ Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ tiên thảo sau, thất vĩ đã tiến hóa thành cửu vĩ, tu vi cùng lực chiến tăng vọt. Cho nên nàng nhất thời có thể cùng với Thái Thản Cự Viên Nhị Minh giao thủ qua lại.



Bất quá, Nhị Minh đương nhiên vẫn có giữ lại không tung hết toàn lực, nếu không Mã Thiên Hoa đã sớm đo ván rồi. Dù sao hắn là hàng thật giá thật đỉnh cấp hung thú, so với Hùng Quân còn muốn mạnh hơn một chút mà.



Mã Thiên Hoa biết rõ Nhị Minh đang nhường mình, nàng cũng không sốt sắn, kinh nghiệm thực chiến đã tích lũy được không ít, nàng hiểu được một điều, đối với đối thủ có thực lực hơn mình, tốt nhất là không nên hành động một cách vội vàng.



Nhị Minh cười một cách nham hiểm, sau đó lại vung tay đấm ra một quyền, tức thì không khí đóng băng lại, ầm ầm vỡ vụn, đem hỏa diễm vây khốn tình cảnh đánh ra một cái thông thoáng đường đi.



“Nha đầu, ngươi hết hàng rồi sao?” Nhị Minh bật cười thành tiếng, giở giọng khiêu khích.



Mã Thiên Hoa vẻ mặt ủy khuất: “Tiền bối, ngài ức hiếp ta.”



“Ha ha ha. Bớt xài chiêu này, ta không trúng kế nữa đâu.” Nhị Minh kết lời, lại tung ra một quyền.



Quyền kình hung mãnh như có linh tính, giết về phía Mã Thiên Hoa. Ngay vào lúc này, nàng đột nhiên mở lớn hai mắt, trên người có hỏa diễm vòng sáng lan tỏa ra.



Phượng Hoàng lĩnh vực.



Tại lĩnh vực bên trong, tất cả công kích đều bị hỏa diễm thiêu đốt, uy lực giảm xuống, ngoài ra Mã Thiên Hoa toàn bộ thuộc tính sẽ được tăng phúc.



Phục dụng Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ sau, nàng huyết mạch Thần Phượng đã gần như giải khai toàn bộ, thậm chí hỏa nguyên tố cũng vô hạn tiếp cận cực hạn chi hỏa. Cửu Vĩ Thần Phượng ngửa cổ hướng thiên cất vang tiếng hót, tức thì trên không trung ngưng tụ ra vô số hỏa diễm lưu tinh, lấy tốc độ cực nhanh phủ xuống.



Mã Thiên Hoa đệ ngũ hồn kỹ, Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ.



Nhị Minh quyền kình không thể vượt qua được lưu tinh vũ, ầm ầm băng giải. Bất quá hắn như cũ vẻ mặt tràn ngập tự tin, chỉ thấy thân thể vốn to lớn lại thoáng bành trướng.



Thái Thản Kim Cương Biến



Thân thể Nhị Minh lúc này không khác gì sắt đá một dạng, lại không chút né tránh ý tứ, trực tiếp sinh sinh ngạnh hám Phượng Hoàng Lưu Tinh Vũ.



“Đã ngứa, đã ngứa a.” Nhị Minh lớn tiếng kêu lên, thế nhưng ngay sau đó hắn lại cảm thấy có chút không đúng.



Tiếp cận cực hạn chi hỏa phát động lưu tinh vẫn thạch, tại sao uy lực lại yếu đến như vậy.



Nhị Minh sắc mặt trở nên hoảng hốt: “Không xong, là hư chiêu.”



Quay đầu nhìn lại, một tôn to lớn phượng hoàng hư ảnh đã giết đến trước mặt, lộ ra vô cùng sắc bén vạn thước khí thái.



Mã Thiên Hoa đệ bát hồn kỹ, Phượng Hoàng Càn Khôn Trảm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK