Kẻ thừa hư mà nhập kia, không cần nói ai cũng biết là Can Hữu Long. Hắn trong người sục sôi sỹ diện cùng tự ái kích phát thành lực lượng trước mỹ nhân, thề phải đem ác linh cự nhân này đả bại.
Anh hùng khó qua ải mỹ nhân ư? Không thể nói như vậy. Mà phải nói chỉ có mỹ nhân mới xứng với anh hùng.
“Hồng Nhan, ta sẽ trở thành anh hùng trong mộng của ngươi.”
Can Hữu Long gầm lớn một tiếng, tức thì thân thể hắn bành trướng đến ba mét hơn, tầng tầng lớp lớp vẩy rồng hình thoi luân phiên mọc lên nhấp nhô. Một thân to béo vào lúc này trở nên vạm vỡ, thể hiện rất rõ bá khí long tộc trong huyết quản.
Chỉ có điều Hữu Long lúc nãy đã sử dụng Bá Vương Long kỹ năng tăng phúc, cho nên nhất thời không có đủ tinh lực kích phát ra thêm nữa, đành phải nhờ vào bản thân lực lượng chính tông của mình.
Bất quá, Can Hữu Long có thể nghiễm nhiên trở thành một trong ngũ đại Thiên Vương Thiên Phủ, lại được nhiều vị tiền bối trong phủ đánh giá tiềm lực có thể trở thành mạnh nhất Thiên Vương. Can Hữu Long thực lực cố nhiên không phải tầm thường.
Nhân cơ hội ác linh cự nhân đang rơi vào trạng thái suy nhược, lại có U Minh Lôi Thần Định của A Nhân trợ giúp, hắn muốn bộc phát một đợt cuồng kích đem đối phương đánh bại. Để làm được điều này hắn phải dốc hết bản lĩnh của mình.
Lần đầu tiên kể từ khi tiến vào Hạo Thiên Trì, Can Hữu Long quyết định triển khai đệ ngũ hồn kỹ.
Vạn năm hồn hoàn này hắn có được trong một tình huống vô cùng may mắn. Vạn năm Kim Thiết Long không biết tại sao đi lạc vào Nhân Vực lãnh thổ, bản thân lại bị thương không nhẹ. Vừa vặn gặp được Can Hữu Long đang dẫn Thiên Phủ binh sĩ đi tuần tra, coi như tới số. Mà hắn lại mới đột phá năm mươi cấp hồn lực, nên rất cần một cái hồn hoàn để trở thành Hồn Vương.
Duyên phận đã định, Kim Thiết Long kết duyên cùng Can Hữu Long, trở thành hắn đệ ngũ hồn hoàn, đồng thời mang cho hắn đệ nhất vạn năm hồn kỹ.
Thiên Nguyên Long võ hồn, đệ ngũ hồn kỹ.
Thiên Long Kim Thiết Trảo.
Kim Thiết Long là một Á Long hồn thú sở hữu ‘Kim’ thuộc tính. Đây chính là thuần túy lực lượng hình hồn thú, đối với Can Hữu Long mà nói không gì phù hợp hơn. Hắn đang đi trên con đường trở thành cường công hệ chiến hồn sư, tất nhiêu cần hồn kỹ công kích có lực sát thương càng mạnh càng tốt.
Mà Thiên Long Kim Thiết Trảo này, trong quá khứ đã đem một tảng đá khổng lồ đánh thủng a.
Ngay khi Can Hữu Long triển khai đệ ngũ hồn kỹ của mình, long trảo của hắn bắt đầu biến hóa.
Một tầng kim sắc hào quang từ thân thể hắn chậm rãi lan tỏa ra, bao phủ lấy đôi long trảo. Trong thể nội long huyết mạch cuồng bạo đem khí thế của Can Hữu Long phóng lên. Thể tích long trảo cũng trong nháy mắt lớn ra mấy lần, nhìn qua không khác gì cự long khủng trảo.
Mênh mông lực áp bức tại bốn phương tám hướng điên cuồng tàn sát ra. Hồn kỹ này của hắn, có thể dùng hai chữ bá đạo man lực mà hình dung.
Can Hữu Long tỏa ra khí thế mãnh liệt, sừng sững như một ngọn núi không thể đánh đổ. Lực lượng áp súc vào long trảo đến cực hạn, sau đó một trảo như muốn xé rách không gian đánh ra.\
Vù!
Long trảo của Can Hữu Long như một cái mũi khoan siêu tốc, xoáy thẳng vào vị trí trái tim ác linh cự nhân. Chỉ thấy vô số tia lửa điện tại nơi tiếp xúc thân thể cự nhân liên tục bắn ra, lồng ngực của nó chính vào lúc này triệt để sụp đổ, từng mảng khói đen cấp tốc bốc ra, hòa tan vào trong không khí.
Hống!
Ác linh cự nhân rên lên một tiếng đau đớn, trực tiếp ngã ra ôm lấy miệng vết thương. Một quyền kháng cự vung ra đánh vào người Can Hữu Long, chấn hắn văng ngược lại.
Bất quá, quyền này quả thực vô lực, Can Hữu Long thân thể vừa bay ra đã đàn hồi lại ngay lập tức, lại một trảo kinh thiên động địa đánh xuống. Mục tiêu lần này là đầu lâu của ác linh cự nhân.
Oanh!
Đầu lâu vỡ toát, ác linh cự nhân thân cao ba mét lui về phía sau vài bước, sau đó đổ gục xuống, hóa thành một làn sương mù màu đen tan đi.
“Tíc tíc.”
Vòng đeo tay của Can Hữu Long vang lên, chỉ thấy số lượng ác linh châu đại tăng, nháy mắt đã vượt quá số lượng một ngàn viên.
Hắn . . . vậy mà một mạch hai trảo đem ác linh cự nhân đả bại, không những vậy mà còn triệt để đánh chết.
Ác linh cự nhân vẫn lạc, ác linh đội quân như rắn mất đầu tháo nhau bỏ chạy. Bất quá, bọn chúng rốt cuộc vẫn ngã xuống dưới sự truy sát tàn bạo của bọn Thiên Hoa, hóa thành ác linh châu chui vào vòng đeo tay từng người.
“Thống khoái.” Trương Hỏa vui mừng reo lên. Đại chiến đến đây có thể nói tuyển thủ toàn thắng, triệt để tiêu diệt đến đầu ác linh cuối cùng.
Can Hữu Long cùng Lương Thế Nhân không nghi ngờ gì, là hai tên có công lao lớn nhất. Nếu không phải hai người bọn hắn đem ác linh cự nhân vây khốn, sợ rằng muốn đối phó ác linh đội quân có tới năm con ác linh kỵ sĩ kia cũng vô cùng khó khăn rồi.
Mọi người ánh mắt mừng rỡ nhìn nhau, sau đó lại ngước nhìn về phía Hạo Thiên Điện đại môn trước mặt kia, không khỏi có chút mong đợi.
Thời khắc quan trọng nhất cuối cùng đã tới, chỉ vài bước nữa thôi liền có thể tiếp nhận Hạo Thiên Truyền Thừa rồi.
Can Hữu Long vào lúc này, đột nhiên tiến về phía Mộng Hồng Nhan, thanh âm uy dũng hỏi:
“Cự nhân kia, thực là do ta giết, vậy nên?”
“Làm sao? Ngươi không cho rằng ta vừa nãy là nói thật?” Mộng Hồng Nhan có chút buồn cười nói.
“Gạt ta sao?” Can Hữu Long nghe vậy, khí thế uy dũng nhất thời trở nên xìu xuống, gương mặt hắn có chút thất vọng dự định xoay người bỏ đi.
Mộng Hồng Nhan thấy vậy hai má ửng đỏ lên. Nàng nhanh chân bước tới nâng lên tay ngọc. Ngay tại thời điểm Can Hữu Long tan nát cõi lòng, bất giác một bàn tay trắng mịn màng bỗng nhiên xuất hiện, đem cái cằm thô ráp của hắn nhấc lên.
Ngẩng mặt lên, nhìn thấy Mộng Hồng Nhan dung nhan kiều diễm, hai má đỏ hồng. Nàng nhìn hắn có chút bối rối nói:
“Đồ đần. Ngươi từ bỏ dễ dàng vậy sao? Ta đã suy nghĩ kỹ rồi, có lẽ đáp ứng đề nghị của ngươi a.”
Nghe được câu này, Can Hữu Long cảm thấy thể nội sục sôi, hồn lực điên cuồng vận chuyển, bằng vào tốc độ cực nhanh đem tiêu hao lúc nãy hoàn toàn khôi phục lại. Chỉ bằng một câu này của nàng, hiệu quả còn cao hơn phục dụng cao giai đan dược khôi phục, phản phất bao nhiêu đau đớn trong trận chiến vừa rồi liền được gột rửa.
Hắn nhanh như chớp bước tới, ôm lấy thân thể bé nhỏ của nàng, nhấc bổng lên cao.
“Ha ha. Hồng Nhan, từ bây giờ ngươi là nữ nhân của ta, còn ta sẽ là nam nhân của ngươi. Chúng ta sẽ ở cùng với nhau. Ha ha ha.”
Mộng Hồng Nhan bị hắn bồng lên, không giấu được sự xấu hổ, tiện tay ngắt vào người hắn, nhẹ giọng nói:
“Ngươi cái tên cục súc này, còn không bỏ ta xuống. Mọi người đang nhìn kìa.”
“Được được, ta bỏ nàng xuống.” Can Hữu Long đem nàng đặt xuống, nhưng như cũ không buông tay nàng ra. Hắn hiện tại giống như như trúng phải tà thuật, mồm không ngừng cười ngoác lên.
Lương Thế Nhân thấy vậy không khỏi mỉm cười lắc đầu, đúng là cái thằng ngốc. Nhưng mà cũng mừng cho hắn vì đến cuối cùng có thể chân chính cùng người mình thích ở chung một chỗ.
Thân là huynh đệ từ nhỏ, Lương Thế Nhân biết quá trình chinh phục Hồng Nhan của A Long dài đằng đẳng. Mà cái quá trình này, cũng vô cùng chông gai đấy.
Nhiều năm trước đây không ai không biết nàng phải lòng lại là Vân Chính Thiên, bởi vì hắn là một cái thiếu niên đầy mị lực về ngoại hình lẫn thực lực. Thời điểm đó Mộng Hồng Nhan vẫn là một tiểu cô nương, đã là tiểu cô nương tự nhiên suy nghĩ không có chính chắn. Biết rõ hắn không thích mình những vẫn một mực hy vọng.
Chính vì vậy nên Can Hữu Long đành phải chôn sâu tình cảm của mình. Hắn không muốn vì mình mà mất đi huynh đệ, mà cũng không chắc Mộng Hồng Nhan có đáp lại tình cảm của một người cục súc như hắn không.
Đây là tâm sinh lý tuổi mới lớn vô cùng dễ hiểu.
Chỉ có Vân Chính Thiên đã từng trải qua nhân sinh một kiếp mới rõ ràng hết thảy, hắn từ đầu đến cuối chỉ xem Mộng Hồng Nhan là bằng hữu, thậm chí có chút giữ khoảng cách đồng thời tạo cơ hội cho A Long.
Cho đến ngày hôm nay, Mộng Hồng Nhan mới thanh tỉnh, nàng rốt cuộc lựa chọn quên đi bóng người mà nàng không thể nào cùng hắn có kết quả. Chấp nhận trao cho Can Hữu Long một cơ hội, cũng xem như cho nàng một cơ hội.
Mấy năm qua, vì mục tiêu theo đuổi nàng mà Hữu Long đã phải điên cuồng nỗ lực như thế nào, không ai không thấy. Cuối cùng hôm nay, xem như công sức của hắn đã được đền đáp.
Mộng Cảnh Chân thân là huynh trưởng, nhìn thấy tiểu muội của mình cởi bỏ được bóng ma quá khứ, hắn cũng vui mừng trong lòng. Liền không cần do dự hướng Can Hữu Long giơ giơ ngón tay cái. Can Hữu Long quả thực so với Vân Chính Thiên kém nhiều lắm, bất quá hắn cũng là một cái thiên tài, sau này cũng sẽ trở thành đại nhân vật. Giao Hồng Nhan cho hắn, là quyết định phi thường chính xác.
“Đã ổn thỏa hết rồi. Vậy thì chúng ta mau bước vào Hạo Thiên Điện đi. Mười cái danh ngạch đầu tiên này, không thể vụt mất được.”
Lương Thế Nhân cười nói. Bảy người dào dạt kinh hỷ, trực tiếp bước qua đại môn, đặt chân vào bên trong Hạo Thiên Điện.
. . . . . . . . . . . . . .
Có sửa đổi. Trong chương 249 có đề cập hồn thú mang lại đệ ngũ hồn hoàn cho A Long là Xích Diệm Thổ Long, nay đổi thành Kim Thiết Long nhé.
Cầu vote 5*, Cầu comment nhận xét
Nguồn: Truyencv.com
Banhbaothit
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK